Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỗn Độn Minh Không Điểu (1)

Tiểu thuyết gốc · 907 chữ

Nhận được bí thuật mới, Lý Vệ cũng không vội quay tiếp, mà cảm ngộ Chủng Hồn Ấn.

Bí thuật của hệ thống cung cấp tất nhiên không phải dạng phàm phẩm như trong Sơn Hải Giới, cho dù ở tận Thần Giới cũng là hàng xịn sò, ai không đỏ mắt thèm muốn.

Bởi lẽ nó chính là Tiên cấp hàng thật giá thật.

Chủng Hồn Ấn vừa cảm ngộ, kết hợp cùng Luyện Thần Thuật, tựa như chúng được tạo ra từ một người, hoàn toàn ăn ý tới mức tuyệt hảo.

Lý Vệ kiểm tra thần hồn, phát hiện lúc này xuất hiện một dấu ấn hình tròn giống như đồ đằng, xung quanh có nhiều súc tu giống bạch tuộc, ánh sáng dấu ấn toả ra tử quang ma mị.

Để thôi động, hắn chỉ cần câu thông với thần hồn người khác, dùng súc tu Chủng Hồn trói buộc lại, chỉ cần một ý nghĩ, thần hồn bị trói buộc lập tức tự bạo, thân tử đạo tiêu.

Thủ đoạn của Tiên Giới mạnh mẽ cường đại, không có cách phá giải.

Lý Vệ cảm thán hồi lâu, tiếp tục quay thêm lần nữa.

Bàn quay xoay tròn, kim bàn dừng lại ở một ô ngẫu nhiên.

Âm thanh hệ thống:

"Chúc mừng ký chủ nhận được Hỗn Độn Minh Không Điểu!"

Lời vừa dứt, giữa không trung như bị lực lượng mạnh mẽ vô hình, xé toạc ra khe nứt lớn.

Từ bên trong tuôn trào hơi thở man hoang xưa cổ, một khoảng không đen ngòm vô cùng vô tận lộ ra.

Pháp tắc bên trong hỗn loạn kịch liệt, tựa chừng muốn cắn nuốt bất kỳ sinh mạng nào tiếp cận.

Dường như bị quy tắc thế giới này bài xích, cả hai không gian đối chọi nhau mãnh liệt, các đường gân như mạch máu xuất hiện bên cạnh lỗ hổng, kèm theo đó là âm thanh sấm chớp nổ đùng đoàng không dứt.

Lý Vệ không tự chủ được bị đẩy mạnh về phía sau, hơi thở hỗn loạn.

Mắt hắn nhíu lại, vận chuyển nguyên lực tạo thành vòng bảo hộ kim quang, chống lại áp lực đáng sợ đó.

Đồng thời triệu hồi Vô Ảnh Kiếm, mượn vào uy thế Tiên Bảo kháng cự.

Từ vô tận không gian cuồng bạo, một vật thể đen xì, lượn lờ khí tức tang thương, như đang bị cường hoành kéo ra ngoài.

"Uỵch!"

Vật thể đen xì không có bất kỳ lực phản kháng, rơi thẳng xuống đất, bụi cuộn bay lên mù mịt, chẳng nhìn ra được nhân dạng.

Khe nứt không còn cường lực giữ lại, cấp tốc khép lại nhanh chóng, rồi biến mất như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Vật lạ đen xì phát ra âm thanh bực bội:

"Tiểu gia là Hỗn Độn Thần Điểu! Nghe tên đã khiến Vạn Giới rét lạnh! Tên gia hoả nào đui mù không muốn sống! Đánh lén tiểu gia lúc đang ngủ là thủ đoạn của kẻ hạ lưu! Hừ!...Tiểu gia cần phải giáo huấn lại ngươi! Ngươi là cái đồ không biết liêm sỉ! Không có gia phong! Không có võ đức! Tiểu gia uy phong lừng lẫy! Trước kia hàng vạn người quỳ bái theo tiểu gia la liếm! Không nghĩ lại có tiểu bối vô tri hành hung tiểu gia! Ngươi phải bị tiểu gia dạy lại cách làm chim cho đáng làm chim! Nếu ngươi có khác loài thì cũng phải dạy ngươi cách làm chim! ....Mẹ nó! ...! Tiểu gia là ..."

Lý Vệ

"..."

Hệ thống phát ra âm thanh lạnh lẽo:

"Lảm nhảm!"

Một bàn tay màu vàng mềm mại trong suốt, xuất hiện bất ngờ trên đầu vật đen xì vỗ mạnh xuống.

"Aaaaaaaa! Tổ tông nhà ngươi không có võ đức...."

Vật đen xì la hét thất thanh, bàn tay mềm mại màu vàng tiếp tục vỗ tới.

"Aaaaaaa! Tiểu bối vô tri dừng lại! Ngươi không có võ đức!.....Ngươi!...Ngươi!... là lão đại uy năng thần võ! Lão đại thông thiên cái thế! Tổ tông tại thượng!...."

Lý Vệ không biết nói gì, mắt trợn tròn đứng hình, thầm nghĩ:

"Mẹ nó! Con chim này đẻ cái mồm ra trước à!"

Tiếng "Hừ!" lạnh lẽo vang lên, bàn tay màu vàng thoáng chốc biến mất.

Âm thanh hệ thống:

"Đề nghị ký chủ đặt Chủng Hồn Ấn vào thần hồn Hỗn Độn Minh Không Điểu!"

Hỗn Đỗn Điểu nghe tới Hồn Ấn thì giọng điệu có chút mỉa mai:

"Bằng vào chút thủ đoạn đó mà muốn nô dịch tiểu gia sao! Ngươi còn non và xanh lắm! Nào! Lại đây! Lại đây! Xem ngươi làm gì được tiểu gia không! Làm được, tiểu gia sẽ làm vật cưỡi cho ngươi!"

Nói xong nó nhìn về phía Lý Vệ, ánh mắt chất đầy sự khinh nhờn.

Kỳ thật, trong đầu Lý Vệ hiện tại không phải là con Điểu lắm lời này, mà tâm tình đặt ở hệ thống:

"Hệ thống này không chừng là nữ nhân nha! Bảo sao ta cứ nghi nghi! Nếu nữ nhân thì về sau đối phó dễ hơn rồi! Đợi lão tử sau này đè lên người ngươi đi!"

Nghĩ vậy, Lý Vệ cười hắc hắc vô sỉ.

Hỗn Độn Điểu một bên nhìn thấy, nét mặt không khỏi kỳ lạ, nghĩ thầm:

"Gia hoả này bị bệnh à?"

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.