Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiệp hội Liệt Thú

Tiểu thuyết gốc · 1482 chữ

Một cỗ kí ức dung nhập vào tâm trí Nhạc Phong:

Từ Vân là con gái độc nhất của 1 gia đình bình dân trong 1 ngôi làng. Lên 4 tuổi nàng vô tình trong 1 lần chơi với những hài tử khác đã phát sinh biến cố, một ngọn lửa xuất phát từ Từ Vân bùng phát thiêu một tiểu hài tử làm tro. Kể từ ấy nàng bị gia đình, những người xung quanh xa lánh, những ánh mắt xem nàng như quái vật khi nhìn thấy nàng. Từ Vân cũng vì vậy mà dần trở nên sợ hãi tiếp xúc với mọi người, không phải vì sợ bị xa lánh, mà là sợ bản thân mình.

Một nữ hài tử 1 thân tự lập từ khi lên 4 tuổi đã làm bản thân nàng mạnh mẽ hơn, dần lớn lên cũng học được cách kiểm soát ngọn lửa một cách vụng về.

Năm 15 tuổi mọi người cho rằng nàng là quái vật bị dính lời nguyền quỷ dữ, cùng nhau đuổi nàng ra khỏi làng. Từ đó nàng bắt đầu hành trình độc hành của mình. Với thiên phú mà bản thân mình có, nàng dần dần trở nên mạnh mẽ, cho tới khi gặp được Nhạc Phong, nàng mới lần đầu tiên biết cười.

Nhạc Phong trải qua toàn bộ chuyện đó giống như một phần kí ức của bản thân, giọt nước mắt lúc này đã khô lại. Lúc này một thông báo hiện lên:

- Đoạt xá thành công nhân loại Từ vân, kĩ năng bị xoá, nhận toàn bộ chỉ số của Từ Vân đỉnh phong, cấp bậc cộng dồn. Nhận toàn bộ kĩ năng của Từ Vân.

Nhân vật: Nhạc Phong

Chủng loại: Nhân Loại, Thôn Phệ Thú

Giới tính: Nam

Cấp bậc: 38

Chức nghiệp: Học đồ

Lực lượng: 46

Nhanh nhẹn: 51

Sức sống: 52

Thể lực: 48

Tinh thần: 30

Cường độ: 44

Kỹ năng: Thấu thị, Thôn phệ, Khí độc, Ảo ảnh trảm, Ảnh kiếm, Ảnh bộ, Trùng đồng.

- Trùng đồng? Nhạc phong ngạc nhiên hỏi.

Kỹ năng Trùng đồng: Giúp nhìn rõ đẳng cấp của đối phương.

- Thì ra là như vậy.

Bất ngờ lúc này tiếp tục hiện lên 1 thông báo:

- Phát hiện bản thể Từ Vân có Bạo Diễm dị hỏa. Dị hỏa tự động dung nhập vào cơ thể Nhạc Phong, một màn này làm hắn hoảng loạn, chính vì dị hoả này mà Từ Vân phải chết, bản thân mình sẽ ra sao nếu sở hữu nó chứ.

Quá trình dung nhập chỉ diễn ra trong vài hơi thở, Nhạc phong bình tĩnh lại thì phát hiện mình lại có thể hoàn toàn kiểm soát được dị hoả 1 cách dễ dàng.

- Chả lẽ vì ta không phải là nhân loại?

Trầm tư một hồi, Nhạc Phong khoác vội lên mình một chiếc bào trắng, sửa soạn lại bản thân, lúc này Nhạc Phong đã trở thành một thiếu niên khôi ngô tầm 17 tuổi, thân hình mảnh mai, toát lên khí chất cường giả thật giả lẫn lộn.

- Ta cần làm quen với cơ thể này.

Dứt lời Nhạc Phong liền rời thành trong yên lặng. Đi săn giết quái thú. Sau khi liệt sát vài con thú cấp thấp, Nhạc Phong cũng dần quen với cử động, phát động kỹ năng của Từ Vân một cách thành thạo.

- Quá dễ, ta cần tìm đối thủ xứng tầm.

Sau đó Nhạc Phong bắt đầu tiến đi xa hơi. Bất ngờ giữa đường, Nhạc Phong nghe thấy tiếng hét thất thanh cầu cứu cách đó 300 thước, lưỡng lự một hồi cũng quyết định đi đến xem sao. Đến nơi Nhạc Phong nấp sau một thân cây, thấy một con quái thú thân cao hơn 2 thước, kích thước khủng bố đang tấn công 2 nhân loại, xung quanh có 2 người khác đang không ngừng phóng công kích về phía nó và 1 cỗ thi thể.

- Hắc Lân Hung Trư, quái thú cấp 39?

Nhìn thấy có người đến, 1 nữ nhân dáng người hấp dẫn tay vẫn đang không ngừng công kích trong đám người kia thành khẩn cầu cứu:

- Vị đạo hữu kia, có thể nào giúp chúng tôi một tay, chúng tôi sắp không trụ nổi. Giúp chúng tôi một tay sau này chúng tôi nguyện báo đáp bất kể giá nào.

Nhìn thấy chết không thể không cứu, Nhạc Phong nhanh chóng đáp ứng, lập tức ảnh bộ đến cạnh con hung trư, phát ra một luồng kiếm khí về phía nó. Đòn đánh lén trúng con hung trư lập tức làm cát bụi xung quanh che mất tầm nhìn của nó, Nhạc Phong nhanh chóng xuất hiện trên đầu con hung trư sử dụng kỹ năng Ảo ảnh trảm đòi một kích miểu sát con thú.

Thế nhưng không ngờ con hung thú kia lớp da lại cứng đến như thế, ăn một đòn phải nói là sát thủ của Nhạc Phong lại không hề mảy may. Nhạc Phong liền lập tức bị ăn một đòn mà văng xa về phía 2 người bên kia.

- Con quái thú kia da dày thịt béo, đòn công kích thông thường không thể ảnh hưởng tới nó.

Một nam nhân trung niên ra tiếng nhắc nhở Nhạc Phong.

Liên tiếp công kích Nhạc Phong, con hung trư lập tức đả thương 2 người đang cận chiến với nó. Nhìn thấy bọn họ đã không còn sức chiến đấu, Nhạc Phong thầm nghĩ thử sử dụng dị hoả xem sao, ngay sau đó tâm Nhạc Phong vừa động, khí tức trùng trùng điệp điệp, niệm lực lên trên thanh kiếm, lưỡi kiếm trên tay Nhạc Phong lập tức cháy rực, ảnh bộ chạy đến chém mạnh về phía hung trư, lưỡi kiếm dường sắc bén hơn trước gấp trăm lần cắt ngang qua thân thể con hung trư, thân thể vô lực ngã xuống.

Nhìn thấy một màn kinh diễm tuyệt luân này, một nam tử trung niên kinh ngạc:

- Khí tức thật mạnh, hắn vậy mà là cường giả!

Chém xong con hung thú, Nhạc Phong lén thu lại một ít lân giáp của nó liền đi tới chỗ những người kia.

Nữ tử kia ra mặt cảm ơn Nhạc Phong:

- Ta tên là Nguyệt Ánh, cảm ơn một màn vừa rồi của đại nhân, ơn cứu mạng chúng tôi sẽ không quên báo đáp.

Nhạc Phong lạnh lùng đáp lại:

- Gọi ta là Nhạc Phong!

Vì từng đoạt xá Từ Vân, Nhạc Phong có trong người tính cách lạnh lùng xa cách. Nam tử trung niên kia sau khi tách tinh thạch trong con hung trư kia liền đến dâng cho Nhạc Phong!

- Có ý tứ!

- Ta tên là Lưu Ban, Nhạc đại hiệp, có thể hay không cùng chúng tôi trở về, để ta chiêu đãi ngài?

Lưu Ban cung kính nói với Nhạc Phong!

- Không thành vấn đề, vừa lúc ta cũng đang tìm một chỗ để dừng chân.

Thế giới này cường giả vi tôn, lòng người khó đoán, đâu ai biết được người trước mặt mình sau khi cứu giúp lại trở mặt, thấy Nhạc Phong đồng ý, Lưu Ban 4 người họ liền thở dài một hơi.

Trên đường trở về, Nhạc Phong liền một chút tức giận, cắn chặt răng nghĩ thầm:

- Trịnh Giang, việc đầu tiên ta làm là giết ngươi.

Chính vì Trịnh Giang đã phái người ám sát Từ Vân, khiến dị hỏa trong người nàng bộc phát, nếu không đã không có kết cục như bây giờ, nghĩ đến Nhạc Phong không khỏi nghiến răng. Nhìn thấy Nhạc Phong có chút không đúng, Nguyệt Ánh tiếp cận bắt chuyện:

- Nhạc Phong, ngươi có phải là người nơi này? Ta chưa từng gặp qua cao thủ như ngươi ở đây.

- Ta là người nơi khác đến, định sẽ tới đây làm một phen.

Nghe vậy, Nguyệt Ánh liền nảy ra ý tứ mời chào:

- Chúng ta là tổ đội 7 trong Hiệp hội Liệt Thú, ngươi có thể hay không gia nhập Hiệp hội Liệt Thú, cùng chúng tôi săn giết quái thú bảo vệ người dân.

- Hiện tại ta chưa có hứng thú, sau này ta có thể xem xét lại.

Dù sao hiện tại Nhạc Phong vẫn chưa có ý muốn gia nhập bất cứ thế lực nào, cũng bởi về hắn có chút tính cách của Từ Vân.

Thấy Nhạc Phong từ chối, thế nhưng lại cảm thấy hắn có chút dễ nói chuyện, Nguyệt Ánh cũng có phần an lòng, cả hai nói chuyện phiếm mãi đến khi dừng chân. Thấy một màn Nhạc Phong cường hoành, lại còn là một nam tử cực kì đẹp trai, bản thân Nguyệt Ánh lúc này bỗng nóng rực, tim đập mạnh, có ý tứ muốn nương tựa Nhạc Phong.

Bạn đang đọc Thôn Phệ Liên Hoàn sáng tác bởi yy75301462
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy75301462
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.