Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tuyệt vọng

Tiểu thuyết gốc · 926 chữ

Nghe thấy tiếng của Thúy Liên thì cậu ngoái đầu lại thấy xuất hiện hai con goblin đang cắn xé xác mẹ cậu.

Nhưng cậu lại càng tuyệt vọng khi có một tiếng gầm dài trên trời:

"GÀOOoo!!!".

Một con wyvern khổng lồ khoảng 5m cùng hơn hai mươi con wyvern khích thước nhỏ hơn nửa con đi đầu bay ra từ dungeon lớn trên không.

cậu được tiếng kếu nhỏ chủa Thúy Liên đánh thức rồi bắt đâu lại chạy, cậu chạy về hướng có ít quái vật nhất.

--------------------------------------------------------------------

Khoảng 30 phút sau thì cậu vừa chạy ra khỏi thành phố T.

nhưng Hoàng Thiên không hiểu sao hướng ít quái vật nhất lại dẫn đến khu rừng ở sau thành phố một trong 3 khu rừng lớn nhất của đế quốc Đại Nam rừng U Minh khu rừng lớn khoảng 3 cái quốc gia tầm trung, đặc điểm của khu rừng là nhiều sương mù làm cho người ta thấy khá u ám,tĩnh mịch.

Cậu vẫn cứ chạy mặc dù rất mệt và có nhiều cành cây xượt qua người tạo lên những vết xước đau rát trên da.

Hoàng Thiên càng đi càng sâu thì sường mù càng đậm đặc, cậu đi đến một gốc cây dại đặt Thúy Liên ngồi xuống thở hồng hộc:

"phù".

Thúy Liên thấy trên người cậu quần áo đầy vết rách cùng những vết thương nhỏ đang rit máu thì lo lắng hỏi:

"anh Thiên,anh có sao không?".

cậu xoa đầu Liên nói:

"anh không s...".

cậu chưa kịp dứt lời thì có tiếng "grừww" đằng sau,cậu quay đầu lại thì thấy 5 con sói chảy đầy nước miếng nhìn về phía cậu đang đứng chằm chằm.

cậu thầm mắng:

'chết tiệt thật!'.

cậu lại cõng Thúy Liên chạy vào sâu hơn,những con sói thấy con mồi chạy thì cùng đuổi theo.chạy một hồi thì cậu chạy đến mép vách vực bên dưới là con sông lớn chảy xiết.

cậu nói thầm:

"cmn, hôm nay là ngày đéo gì mà xui vậy!"

Thấy đàn sói đang tiến lại gần thì cậu hoảng sợ nghĩ:

'Chết thật,bây giờ nhảy xuống vách đã ít ra còn có xắc xuất sống cao hơn là ở lại làm mồi cho sói.'

nghĩ là làm cậu ôm chặt Thúy Liên vào lòng rồi quay người về phía sau vực rồi nhảy xuống mặc cho Thúy Liên đang sợ hãi khóc.

vách đá khá cao lên phải mất 34 giây mới xuống đến.

"UỲNHHH!".

rơi xuống nước cậu cùng Thúy Linh bất tỉnh khi rơi xuống nước với độ cao ấy thì nước chả khác nào đá.

-------------------------------------------------------------------

Trở về thành phố T.

Một ngày thì quân đội Đại Nam cũng bắt đầu xách vũ khí đi dọn sạch quái vật.

nhưng súng bình thường cũng chỉ có thể giết vào con quái nhỏ như goblin,sói,zombie,Orc,...

còn những con quái mạnh mẽ như wyvern,orcs,ogre,....thì đạn thường cũng chỉ có thể làm xước da cùng vảy của chúng,nhưng cũng có thể dùng vũ khí hạng nặng có uy lúc hơn để giết chúng.

sau 3 ngày cũng đã có sự xuất hiện của dị năng giả đầu tiên trên đất Đại Nam là là Trần Ngọc Phát với dị năng điều khiển lửa.

phía sau có rất nhiều người có dị năng mạnh mẽ xuất hiện.

--------------------------------------------------------------------

Trong rừng 2 trai 1 gái mặc áo chống đạn đang giao chiến với một đàn goblin

một chàng trai tên là Trần Ngọc Phát giơ tay lên hô:

"Hoả cầu".

3 quả cầu lửa màu đỏ đen xuất hiện thiêu cháy 3 con goblin cung thủ đang chĩa cung về phía hắn.

Trần Ngọc Phát cầm 2 khảu súng lục mà hắn nhận được từ quân đội bắn xuyền đầu 2 con goblin đứng gần nhau.

bên cạnh hắn một thanh niên cao to tên Triệu Cao cầm kiếm mới rèn vung ra 1 ngọn gió hình lưỡi liềm chém đứt 3 con goblin trên đường đi của nó,trên vết cắt còn xuất hiện ít vết máu bị đóng băng.

phía sau có một cô gái thanh lệ giơ tay xuất hiện vài bóng nước di chuyển vào thân thể Trần Ngọc Phát và Triệu Cao làm những vết thương ngoài da 2 người biến mất,nàng tên tên là Đỗ Như Cầm bạn cùng lớp của Ngọc Phát và Triệu Cao ở Trường cao đẳng của Thành phố A một trong những thành phố may mắn không bị những quái vật mạnh mẽ tần công mà chỉ lác đác vài cái dungeon nhỏ.

bỗng Triệu Cao lại gần Triệu Cao cười nói :

"Này Ngọc Phát ngươi dự định làm gì khi về thành ".

Trần Ngọc Phát trả lời:

"Không '.

Triệu Cao lại nói:

"vậy thì ngươi đi Karaoke với ta không".

Ngọc Phát nét mặt lạnh tanh trả lời:

"Được thôi".

đang men theo con sông để ra khỏi khu rừng thì bỗng nhiên Đỗ Như Cầm lên tiếng:

"Hình như có người nổi ở bờ sông đằng kia".

nghe Đỗ Như Cầm nói cả 2 người tò mò chạy theo nàng ra xem.

đến nơi thì 3 người thấy một thanh niên trẻ khoảng 15 tuổi ôm chặt bé gái 10 tuổi ngất ở bờ sông.

làn da của cả 2 nhăn nheo trắng bệch minh chứng cho việc trong nước rất lâu.

Đỗ Như Cầm tiến đến cầm tay bắt mạch biết 2 người vẫn còn sống thì gọi hai cậu bạn tới đỡ 2 người lên đưa về thành để cứu chữa.

Bạn đang đọc thôn phệ đế vương sáng tác bởi Presence
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Presence
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.