Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

giới tâm

Tiểu thuyết gốc · 1219 chữ

Liên thả cậu ra khụy xuống đất mắt tái nhợt điểu chỉnh hơi thở.

"Em bị sao vậy"(Hoàng Thiên)

"không sao chỉ là cạn kiệt năng lượng mà thôi"(Liên)

"dị năng thần thoại mà cũng hết năng lượng được sao,với lại em dù chỉ là cấp S nhưng có thể so sánh với cấp SS trung cấp rồi đấy"(Hoàng Thiên)

cô giơ tay lên cho Thiên xem

"vãi *,bọn chúng chịu chi vãi,đến phệ năng phù cao cấp cũng mang ra,cái này cấp SSS còn chật vật nói chi là cấp S" Hoàng Thiên mặt khó coi cắn răng chửi thề

"Đùng"

từ đằng xa có một tiếng nổ lớn cùng với những tiếng nói của đám Ngụy.

"Phá hủy hết đi chúng nhất định núp ở gần đây thôi"

rồi tiếng nhà đổ nát,đất đã rơi xuống đất ngày càng gần

'chết thật,sắp hết thời gian rồi'(Liên)

nghĩ cô đi đến đẩy ngã Thiên rơi lệ nói:

"có lẽ em không thể thực hiện lời hứa của chúng ta rồi"(Liên)

cô lấy ra một con dao găm đặt lên tay cậu rồi cúi thấp đầu dùng môi tái nhợt hôn chặt môi cậu,cầm lấy tay giữ dao găm kéo lại đâm xuyên qua tim cô, máu tươi phun như mưa làm ướt cả người cậu,mắt cậu trừng lớn miệng lắp ba lắp bắp không nói được gì

"em...tặng..anh...khụ...sức..mạnh..này...

mong...anh..sử..dụng...tốt...nó..."dừng lại một hồi cô lại nói tiếp "nếu..có...kiếp.sau.....mong...chúng...ta.. có..thể..hoàn..thành...lời..hứa.....tạm..biệt"

Liên làm vậy dù biết sau này cậu sẽ có khả năng lớn ám ảnh về chuyện này nhưng không còn lựa chọn nào khác ngoài cậu hấp thu cô đột phá giết sạch đám người kia thoát ra không thì cũng chạy được.

Cậu vẫn ngay người nhìn sinh mệnh Liên dần mất đi rồi chợp tắt,Liên năm đè lên người cậu.

một luồng năng lượng khổng lồ đi vào người cậu cho cậu đột phá cấp S sơ cấp tăng lên hẳn một cấp lớn, những vết thương lớn nhỏ khép lại hết khéo theo võ tu lên võ hoàng cao cấp.

cậu ngồi dậy vẫn ngơ ngác ôm chặt lấy thân thể đang lạnh dần của Liên, lòng cậu đau như bị nghiền nát,tròng mắt cậu nổi lên những mạch máu đỏ lòm,đồng tử biến thành long nhãn đỏ như máu,thân thể bắt đầu hoá rồng.

"GARWWWW!!!"

cậu ôm chặt thân thể Liên hét lên thật lớn, mana trong cơ thể cậu bùng nổ ra xung quanh biến khu phố vốn đã bị đóng băng trắng xoá giờ bị độn thêm một lớp nữa,bầu trời khu di tích vốn âm u nhiều mây biến thành một trận bão tuyết lớn.

--------------------------------------------------------------------

đám người Ngụy gia đang đi phá hoại xung quanh tìm cậu thì thấy phía đông bùng nổ năng lượng lớn thì chạy đến xem,rồi lần xuất hiện một trận đóng băng cùng bão tuyết che đi tầm nhìn cùng làm khó di chuyển.

"là chỗ đó mau đi khống chúng chạy mất"(Ngụy Nhất)

nghe vậy cả đám bao năng lượng toàn thân bay theo Nhất.

cả đám bay đến thì thấy một con rồng phương tây lớn khoảng 10m,toàn thân đen tuyền,mắt đỏ như máu nhìn về cả đám gầm rú:

"GAWWWW!!"

con hắc long giang rộng đôi cánh bay thẳng về phía hắn mở to miệng rộng vồ trúng Ngụy Lục,thân thể Lục bị con hắc long nhai nát,miệng hắc long máu tươi chảy như suối.

cả đám hoảng hốt vội vận năng lượng bay ra xa hắc long.

--------------------------------------------------------------------

Hoàng Thiên mở mắt thì thấy cậu không còn ở một vùng tuyết trắng bị bao trùm bởi bão tuyết, cậu nhìn xung quanh thấy một cột sáng lớn màu xanh trắng,nó hiện diện giống như cột trụ trời ngăn cách trời đất gặp nhau.

cậu đi về phía cột.

.

.

.

càng đi cậu thấy cột cách mình càng xa,đã không biết cậu đã đi bao lâu nhưng cậu vẫn cứ đi dù cái lạnh thấu linh hồn cùng những bông tuyết từ cơn bão đội thẳng người cậu vô cùng đau rát

.

.

.

sau không biết bao lâu,cậu vẫn cứ đi,dù cơ thể không có cảm giác mệt mỏi gì nhưng cái lạnh,cảm giác những bông tuyết rơi vào da cậu như hàng ngàn con kiếm đang xâu xé da thịt cậu,tinh thần kiệt quệ,cảm giác này làm cậu như muốn bỏ cuộc.

.

.

.

lại cách không biết bao lâu,tinh thần kiệt sức,cậu muốn ngã xuống bỏ cuộc bỗng nhiên có một đôi tay mờ ảo ôm chặt cậu không cho cậu ngã xuống.

"anh Thiên,anh không được từ bỏ,em tin anh sẽ vượt qua được"

câu nói như tát một cú mạnh vào mặt cậu khiến cậu tình táo lại rồi đi tiếp.

.

.

.

cuối cùng cậu cũng đi đến được cột sáng,cây cột toả ra vô số luồng năng lượng lạnh lẽo cùng cao quý.

cậu quay ra sau nhìn ai đã giúp cậu thì thấy hình bóng mờ ảo của Liên,cậu như muốn vỡ ào nhưng cố kìm nén lại hỏi.

"đẩy là đâu vậy,mà sao em lại ở đây,không phải em.."(Hoàng Thiên)

"nơi đây là giới tâm của băng bản nguyên, anh đã vượt qua thử thách của nó và đên được đây"dừng một hồi Liên lại nói:

"vì em là chủ nhân trước của băng bản nguyên,khi chết linh hồn sẽ ở đây mãi cho đến khi tìm được chủ nhân mới thì em mới có thể vào tịnh thổ mà chuyển thế,anh muốn tiếp nhận nó phải hoàn thành bước cuối là chạm vào cây thế giới và tiếp nhận được bản nguyên rồi thành chủ nhân của dị năng,quá trình sẽ vô cùng đau đớn nên anh hãy cẩn thận"

"Cây thế giới là sao anh không rõ lắm?"(Hoàng Thiên)

"Cây thế giới là bản nguyên của thế giới,nó thường chỉ có ở Tâm giới hay một số thế giới đặc biệt như nội thế giới,...nó là một cái cây cao trọc trời quên tâm giới không có trời, nhánh cây bao phủ cả thế giới tạo thành một bầu trời hư ảo,cây còn thế giới chưa chắc còn,cây chết thế giới chắc chắn lụi tàn dần do thiếu năng lượng được tạo ra từ cây hay còn gọi là khí"(Liên)

"vậy dị năng cấp thần thoại luôn nhận chủ bằng cách này sao?"(Hoàng Thiên)

"theo em biết thì mỗi dị năng thần thoại thì nó như một cái thần vị tự nhiên và có ý chí của riêng mình nên có lẽ là mỗi thứ một vẻ đi"(Liên)

"thôi thời gian không còn nhiều anh mau tiếp nhận dị năng đi"(Liên)

"sẽ mất bao lâu để hoàn thành vậy?"(Hoàng Thiên)

"giới tâm không có thời gian cụ thể,dòng sông thời gian luôn trôi theo vô định gần như không có khái niệm về thời gian"(Liên)

"Ừm" cậu khẽ gật đầu tiến đến dùng tay phải chạm vào cây thế giới,bỗng nhiên một luồng năng lượng mát mẻ đi vào người cậu khiến cậu vô cùng thoải mái như lên mây, rồi bỗng nhiên một cơn đau thấu linh hồn kéo cậu từ thiên đường xuống địa ngục.

"A"

cậu khẽ rên một tiếng rồi ngất lịm đi

"haizz đúng như mình nghĩ, lần đầu thử cảm giác này dù cơ thể có mất cảm giác thì linh hồn vẫn phải chịu"(Liên).

--------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc thôn phệ đế vương sáng tác bởi Presence
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Presence
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.