Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1104 chữ

Qua một hồi, Lâm Giang đám người cuối cùng cũng đến ánh sáng đầu nguồn, đó là một chỗ to lớn đất chống, nơi đây ở trung tâm là một đang cháy rừng rực đám lửa.

“ Theo bọn ta cả đoạn đường rồi, còn không mau cút ra đây.”

Lâm Giang không để ý đến đống lửa, nhìn vào xung quanh đen nghịt bóng tối lớn tiếng nói.

Tiểu Thanh nghe Lâm Giang lên tiếng, ban đầu còn ngơ ngác không hiểu hắn nói chuyện với ai, bất quá ngay sau đó nàng lập tức hiểu.

Chỉ thấy từ trong bóng tối đi ra một nhóm người mặc vào màu đen màu áo, tay cầm lạnh băng vũ khí nhanh chóng vây quanh Lâm Giang.

“ biết bọn ta theo dõi, xem ra còn rất cảnh giác, đáng tiếc ngươi đã phạm sai lầm rất lớn, đáng nhẽ ra ngươi không nên đến đây.”

Một giọng nói khàn khàn truyền đến, A Thái từ bên trong đi ra, sắc mặt phức tạp nhìn Lâm Giang đám người nói.

Nhìn theo đám người đi đến càng gần, Lâm Giang ánh mắt co rút lại, không nhịn được hít vào một hơi.

Như là cây khô thân thể, toàn thân đều là bụi bạch sắc miếng vảy, còn có giống như hư thối những tảng thịt, nhìn cực kì ác tâm, khủng bố!

“ những kẻ này ruộc cuộc là quái vật gì?”

Ngô Địch trong lòng vừa nghĩ, nhưng không có lên tiếng, bất quá không để hắn thắc mắc quá lâu, bên cạnh hắn Hà Tiểu Thanh bỗng nhiên lên tiếng.

“ Hư Thần giáo, thật không ngờ các ngươi lại trốn ở đây!”

Hà Tiểu Thanh chán ghét nhìn người không ra người đám người, bất thiện nói.

“ ngươi biết bọn hắn?” Lâm Giang cau mày, nhìn Hà Tiểu Thanh hỏi.

“ cũng không tính biết, bọn hắn gọi tự xưng Hư Thần Giáo, là một đám ta giáo chuyên lấy thịt người làm thức ăn, cực kì ta ác.” Hà Tiểu Thanh tràn đầy ác tâm nói.

“ A, ăn thịt người?” Tiểu Thanh nghẹ vậy sợ hãi kêu lên, vội vàng trốn đến sau Lâm Giang, cạnh giác nhìn xem đám ngươi.

Tại sao có thể ăn thịt người cơ chứ, sẽ không phải là muốn ăn thịt bọn nàng đi.

Nghĩ đến vậy, gương mặt tiểu thanh trở lên tái nhợt, tràn đầy sợ hãi nhìn đám người.

“ không sao, có ta ở đây rồi.” Lâm Giang vỗ vỗ đầu Tiểu Thanh, an ủi nói, hắn quay đầu nhìn về phía kia đám người “ Thịt người làm thức ăn sao, thật ghê tởm.”

Lâm Giang không tự chủ được tưởng tượng ra cảnh người ăn người cảnh tượng, một luồn từ bụng dân lên đến cổ trực trào lôn ra ngoài dâng lên, cũng may nhịn lại được.

“ Các ngươi đã biết về bọn ta! Vậy thì dễ làm, bây giờ các ngươi có 2 lựa chọn, một là gia nhập bọn ta, hai là chết.” A Thái thấy Lâm Giang đám người có thể nói ra lai lịch của giáo phái thì hơi bất ngờ, bất quá cũng không để ý nhiều, trực tiếp nói.

“ Vậy sao, vậy ta lựa chọn, giết chết các ngươi.” Lâm Giang cười lạnh nhìn đám người, rút bên hông đoàn đao lao vào chém giết.

“ Hà Tiểu Thanh, Tiểu Thanh an toàn giao cho ngươi, bảo vệ tốt an toàn của nàng.”

“ Biết rồi, ngươi cũng cẩn thận.” Hà Tiểu Thanh cũng lấy ra xích sắt, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

….

A Thái thấy Lâm Giang lựa chọn phạn kháng cũng không quá bất ngờ, dù sao ai cũng sẽ không thể ngay lập tức chấp nhận được, sẽ có một chút nhỏ nhoi hi vọng trống cự.

Bất quá, ngay sau đó ánh mắt hắn co rút lại.

“ Thật nhanh tốc độ.”

A Thái vội vàng lách người ra, tránh thoát trí mạng một đao của Lâm Giang, nội tâm không khỏi nghĩ mà sợ.

Từ sau hôm đó uống vào máu của La Cường, cơ thể, sức mạnh cùng tốc độ của hắn gia tăng rất nhiều, bây giờ đã không kém gì 800 cân võ đồ, vậy mà lại suýt bị giết bởi trước mặt nam tử, cái này để hắn ý thức được là.

Trước mặt nam nhân này chắc chắn là cường giả, hơn nữa còn không phải là bình thường cường giả.

“ Ồ, tránh được, xem ra ta quá chủ quan rồi.” Lâm Giang híp mắt nhìn trước mặt tà giáo đồ, nội tâm tự nhủ.

Mặc dù hăn cũng chỉ dùng ra một nửa tốc độ của mình mà thôi, bất quá phải biết rằng hắn là Võ Sư, hơn nữa thời gian dài sử thời gian gia tốc dẫn đến cơ thể hắn cực kì linh hoạt, cho dù chỉ là một nửa tốc độ cũng không phải là bình thường Võ Đồ có thể phản ứng được chứ chưa nói tránh né, cái này để hắn hơi bất ngờ.

Bất quá, tránh được lần một, vậy có tránh được lần 2.

“ Nhanh, nhanh ngăn hắn lại, đám người này không bình thường, ta phải trở lại báo cáo giáo chủ.” Trông thấy Lâm Giang lại lần nữa giết về phía mình, A Thái hoảng sợ vội hét lớn kéo đám người kia cản trở Lâm Giang, chính mình ngay lập tức quay đầu bỏ chạy.

Biết không phải đối thủ của Lâm Giang, A Thái cũng không dây dưa quá nhiều mà ngay lập tức lựa chọn quay đầuchạy trốn.

Hắn chỉ là con cừu giả nai trong đám tà giáo này thôi, nội tâm không có bao nhiêu trung thành, thậm chí còn muốn trốn chạy, nếu không phải La Cường quá cường đại làm hắn không có cơ hội thì hắn đã sớm chạy rồi, không cần thiết phải liều sống liều chết bán mạng bởi cái này giáo phái.

Nghe A Thái lời nói, đám kia ta giáo đồ không chút do dự lập tức xuông đến tấn Lâm Giang, như những con thiêu thân lao vào ngọn lửa.

“ Dị đoan đáng chết.”

"Giết!"

"Giết người xâm lăng!"

"Tội minh đều đáng chết!"

Lâm Giang thấy cảnh này thì cười lạnh, thật ngu muội.

“ nếu các ngươi muốn chết vậy ta thành toàn cho các ngươi.”

Hắn nân lên đoản đao, sắc lẹm ánh sáng phản chiếu từ đám lửa chiếu rọi đỏ thắm vùng trời.

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.