Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thợ săn tâm trí (1)

Phiên bản Dịch · 671 chữ

Sau khi gia đình chủ nhà rời đi, ba người thuê nhà đã không ngay lập tức rời khỏi phòng khách.   

Ngụy Hân và Trình Nhất Phàm ngồi trên ghế, người đàn ông đội mũ vẫn tựa vào vách tường. Giữa ba người không nói gì, sở dĩ còn chưa trở lại phòng có thể đều là muốn mượn ánh đèn sáng ngời trong phòng khách này xua tan nỗi sợ hãi trong lòng một chút.   

Ngụy Hân không ngừng làm một ít động tác bất thường với đôi tay, hiện tại cô càng cảm thấy tầng hầm tựa hồ ẩn giấu cái gì đó rất đáng sợ. Cửa cầu thang sâu thẳm, tựa hồ không ngừng tỏa ra hàn khí khiến người ta run rẩy. Ngụy Hân tạm thời không muốn tới gần đó một bước. So với việc chạm vào cánh cửa đó trong bóng tối vô biên, cô càng hy vọng tạm thời ở lại chỗ này trước. Mặc dù Ngụy Hân rất cố gắng không nhớ lại hình ảnh lúc đó, nhưng cô vẫn vô thức tưởng tượng ra dáng vẻ đáng sợ nhất chính là bộ dạng chân thật của làn da trắng bệch kia, hết thảy suy nghĩ lung tung đều xuất phát từ nỗi sợ sâu thẳm nhất.   

Sau một thời gian toàn bộ ngôi nhà lại trở về dáng vẻ yên tĩnh, chắc chắn gia đình chủ nhà đã ngủ.   

Đêm nay tựa hồ đặc biệt yên tĩnh, giống như là bị Thượng Đế ấn nút tạm dừng, chỉ cần người ngồi ở đây bất động, không chỉ là hình ảnh tĩnh lặng, thậm chí ngay cả thanh âm cũng ngừng lại. Có thể là do mùa đông, không có sự ồn ào náo nhiệt của côn trùng và chim chóc mùa hè, thêm nữa nơi này khá xa xôi, cho nên mới có yên tĩnh như này.   

Trình Nhất Phàm tựa hồ không thể chịu đựng được thời gian dài tĩnh lặng, vì thế anh đứng lên đi tham quan phòng khách. Không có gì đặc biệt trong toàn bộ căn phòng. Có những thứ mà người bình thường cũng có. Nhưng trong phòng này không có ghế sofa, có lẽ là bởi vì xa xỉ mà bọn họ dùng ghế sa lông thay thế cho ghế sofa. Không chỉ thiếu ghế sofa, mà còn thiếu những thứ quan trọng nhất trong phòng khách bình thường, đó là đồng hồ, dù là vật trang trí hay vật dụng thiết thực trong gia đình thì đồng hồ cũng không thể thiếu. Nhưng thật kỳ lạ, cả phòng khách đều không có dấu vết của đồng hồ, chẳng trách sao đêm nay im ắng đến thế, hóa ra là thiếu đi tiếng tích tắ..   

Chưa kể, vừa nghĩ đến đồng hồ Trình Nhất Phàm đúng là có chút nhớ tới thanh âm phiền phức mỗi buổi sáng kia. Anh cẩn thận dùng ánh mắt tìm kiếm vách tường, muốn xác định là thật hay không có. Không tìm được đồng hồ, Trình Nhất Phàm lại nhìn thấy trên vách tường phía bắc phòng khách đang treo hai tấm ảnh, thoạt nhìn hẳn là ông bà nội của La Tử Lượng. Màu đen và trắng có nghĩa là hai người đã chết.   

Treo hình ảnh của những người thân yêu đã khuất trong phòng khách là một thói quen phổ biến ở một số nơi và không có gì đặc biệt. Trình Nhất Phàm nghiêm túc quan sát hai vị lão nhân một chút, bức ảnh thoạt nhìn hẳn là được chụp từ khá lâu, bất quá bộ dáng của lão nhân trong ảnh cũng không vì vậy mà mờ đi, ngược lại càng thêm rõ ràng, Trình Nhất Phàm thậm chí có thể nhìn thấy trên da ông lão có lông tơ.  

 Trình Nhất Phàm sờ cằm mình và phàn nàn một câu dùng máy ảnh gì thế? Có thể làm rõ như vậy. Sau đó liền đem chuyện này bỏ lại phía sau.

Bạn đang đọc Thợ Săn Tâm Trí của Sinh Vật Trong Màn Đêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EchCon24
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.