Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Tưởng sống

Tiểu thuyết gốc · 1765 chữ

Lê Anh mang theo năm mươi người . Không cần tô lâm sai bảo, tất cả đồ đạc nặng đều được những quân nhân này vác trên vai. Toàn tráng hán khỏe mạnh lực lưỡng , đạp trên đường sỏi đá như đi trên đất, bằng tiếng cười nói ríu rít đã xua tan không khí căng thẳng .

Từ làng đi đến mỏ muối chỉ cách hai nghìn mét . Thật ra chế tạo muối rất đơn giản chỉ cần học chắc hóa lớp bảy sẽ tách được muối tinh từ muối mỏ . Tối nay trời muộn nên tất c định sẽ dựng trại một đêm sáng mai sẽ lấy muối luyện chế .

Trong ánh lửa bập bùng những lão binh già khuôn mặt khắc khổ đang dựng lều . Họ làm vô cùng thuần thục tay căng vải tay dựng cột đâu vào đấy . Trong mắt họ ánh lên những ngọn lửa, họ hi vọng về cuộc sống sau này. Hạnh phúc được xây bằng máu và nước mắt quả không sai .

Đất nước mặc dù đã đi vào ổn định , tân hoàng đế cũng mới lên ngôi . Chỉ tiếc hoàng đế còn quá nhỏ tuổi khiến các nước xung quanh luôn năm le dòm ngó. Chiến tranh mãi đất cũng cằn cỗi , thanh niên trai tráng cũng không còn nhiều chỉ còn lại trẻ con và phụ nữ. Nông nghiệp trì trệ kinh tế ngày càng đi xuống . Tri thức không được phổ cập, đa số người biết chữ đều không muốn ra làm quan , không giúp sức cho đất nước . Phải chăng cái tôi của dân tộc ta quá cao khiến người ta coi việc truyền đạo lý chữ viết cũng là việc quá cao cả , hay đến những người học hành tài năng bụng đầy tri thức thà chết đói cũng không chịu ra đồng làm việc . Giống hư việc nông là một việc vô cùng ti tiện . Vấn nạn không khác gì năm bốn lăm cả, ung nhọt cực nhức nhối , vẫn là giặc đói , giặc dốt hoành hành .

Tô Lâm thở dài nhìn vào bầu trời đêm tĩnh mịch. Nay đầu tháng , trời không trăng trên vòm trời quang đãng xuất hiện vài ngôi sao . Những ngôi sao nhỏ như những bóng đèn led chập chờn .

-Ăn đi bạn, có sức mới làm việc được .

Tú khua khua tay rồi đưa con gà nướng vàng ươm tới trước mặt Tô Lâm . Tô Lâm không khách khí cắn một miếng .

-Ừm . ! gà béo ngon lắm !

- Tú này .! Liệu chúng ta có suy nghĩ đơn giản qúa không ? Hay cuộc sống chúng ta trải qua màu hồng khiến hiện thực không thể tiếp thu được ?

Tú im lặng , tay vẫn nướng gà đều đều trên bếp lửa , mỡ gà chảy ra xèo xèo thấm vào từng khúc than củi hồng rực trong bếp .

-Chúng ta bị ném đến đây chắn hẳn có nguyên nhân . Giờ ân hận quay lại cũng không thể .

Tú thở dài vô lực lại nói tiếp :

-Hồi đi học chẳng phải anh em ta vẫn rất nghĩa khí sao ? Sao giờ lại sợ rút đầu như mất con quỷ hẹp hòi vậy .?!Chúng ta đến đây rồi phải hòa mình vào một thể với thế giới này với Đại Việt .Con người không thể sống một mình được , giúp được bao nhiêu thì giúp vậy . Cố gắng hết khả năng thân nam nhi không đươc nhụt trí . Bá vương của trường đâu rồi sao lại như vậy ? Lớn rồi càng sống càng thụt lùi sao ?

Hắn luôn thế dù trong hoàn cảnh nào vẫn luôn luôn lạc quan yêu đời . Mùa bão lũ , Tú luôn trong đội xung phong của lực lượng vũ trang nhân dân . Không ngại khó khăn hắn chạy khắp các tỉnh thành cứu giúp từng nhà từng thôn xóm . Mưa to gió lớn không làm nay động cậu trai trẻ như làm bằng thép này ngay tới khi nước ngập đến cổ dòng nước chảy xiết mặc cho mọi người can ngăn hắn vẫn một mạch bơi qua cứu giúp những người bị mắc kẹt . Không báo đài ,không tuyên dương nhưng thế giới này luôn vậy, luôn xuất hiện những anh hùng thầm lặng vô danh không quản khó khăn, bỏ sức giúp đời .

Tô Lâm nằm vật ra , gà cũng không ăn thêm nữa . Hắn lại nhìn vào bầu trời đêm :

-Huynh có cần thêm tý muối không ?

Lê Anh tiến lại gần Tô Lâm chìa cho hắn một gói giấy nhỏ phía trong vài cục muối thô vàng vàng cùng ít bột muối đã được tán nhỏ . Tô Lâm chấm một miếng , miệng đắng chát nhuốt không trôi . Vị mặn nồng xen vị đắng làm hỏng luôn cả hương vị ,không thể ăn được. Hắn nhổ miếng thịt từ miệng ra quay sang hỏi Lê Anh :

-Thường ngày mọi người vẫn ăn loại này sao ?

Lê Anh ngượng ngùng gãi đầu .

Lão Hai xua tay nhanh trí giải vây .

-Không phải ,thứ này không phải người dân chúng tôi muốn là được ăn , thứ quý giá này phải lập công mới được thưởng .

Nói rồi lão cẩn thận lấy một ít muối chấm vào trong miệng, mắt nhắm nghiền dường như vô cùng hưởng thụ .

-Bình thường mọi người lấy gì để thay muối ?

Tô lâm lại hỏi , một số lão binh tránh mặt đi , tất cả đều quay mặt ra chỗ khác . Lão Hai cũng không lạ gì những câu hỏi khó của Tô Lâm cười cười nói .

-Bình Thường chúng tôi toàn đốt cỏ tranh , trong tro của cỏ có vị mặn dùng thay muối học tập núi rừng để cùng tồn tại. Trong đời lão binh già chÚng tôi chắc số lần thấy muối chỉ đếm trên đầu ngón tay . Muối thô đã quý tinh phẩm còn càng đáng giá hơn .

Tú im lặng , Tô Lâm cũng im lặng . Chỉ còn tiếng lửa cháy lép bép trong bếp lò cả hai nhìn nhau rồi ra hiệu mọi người đi ngủ sớm .

Hắn không ngủ được , vắt tay lên trán suy nghĩ . Hắn bồn chồn tiến ra bờ sông , không ngủ được cũng không phải chỉ có mình hắn . Lê Anh ngồi trên tảng đá phía bờ suối từ bao giờ bóng hình hắn thấp thoáng phản chiếu dưới lòng suối như những ngôi sao cô đơn lẻ loi trên bầu trời . Thi thoảng tiếng cá đớp nổi nên bõm bõm, xua tan đi sự tĩnh mịch .

-Đệ không ngủ sao ?

Tô Lâm ném hòn sỏi hắn vừa nhặt được trên đất, hòn sỏi bắn đi lướt nhẹ trên mặt nước , tạo thành vòng tròn nhỏ phi hẳn sang bờ bên kia .

Lê anh quay lại nở nụ cười tươi :

-Huynh cũng không ngủ sao ?

-Không ngủ được , thực sự rất khó ngủ .Ta cứ nghĩ thịnh thế sẽ hoàn toàn khác không ngờ cuộc sống mọi người vẫn khổ vậy .

-Ta sinh ra trong nhung lụa , cha ta là Đại Tư Đồ Lê sát . từ nhỏ ta lớn lên đã không phải khổ cực , dù chiến tranh có tàn khốc như nào cha vẫn luôn bảo vệ ta . Ta mang trên mình hình bóng của cha đi đâu ta cũng được mọi người vô cùng chiếu cố . Ấy vậy ta lại muốn tới vùng biên cương Đại Đà tập luyện chứng kiến đủ khói lửa nhân gian , lòng thắt lại. Chiến Tranh không mang lại tài phú nó chỉ mang lại lỗi đau . Huynh có nghĩ ta quá yếu ớt và vô dụng không ?

-Mỗi người sinh ra đều có một trách nhiệm lớn , một sân khấu của riêng mình . Không ai là người yếu ớt vô dụng cả , sinh ra vào thịnh thế tài năng đâu chỉ là dùng quân ? Một người dùng quân giỏi đâu chắc đã là đại tướng quân tốt . Hùng tài đại lược trí lớn cần bao trùm thiên hạ đứng giữa nhân sinh giúp đỡ những người đã đổ máu giành lại đất nước đấy mới là tướng tài . Những người đó là người hùng thầm lặng ,lặng lẽ làm đẹp cho đất nước . Có rượu không ? Ta muốn uống .

Lê Anh tháo bầu rượu bên hông ném lại phía Tô Lâm , Tô lâm không hề khách khí mở lắp tu ực ! ực !

Cơn gió mùa hạ mang théo hơi nước mát lạnh ,làm tinh thần hắn vô cùng phấn trấn .

-Khà .. ! sảng khoái .

-Người huynh đệ rượu này ngon thật đấy .! Có thể cho ta vài vò không ?

Lê Anh chố mắt nhìn tô lâm , hoàng thượng luôn luôn thắt chặt chuyện sản xuất rượu tránh thiếu thốn lương thực một đấu lương thực khi đói cũng đủ cứu một nhà khi cần . Hắn từ kinh thành chạy tới đây cũng chỉ dám mang theo một vò rượu . Mặc dù cha làm Đại Tư Đồ nhưng không phải lúc nào cũng có thể dung túng cho hắn được.

-Rượu hết rồi ta chỉ còn bấy nhiêu thôi .Huynh cầm lấy đi mấy nữa ta sẽ sai người từ kinh thành mang thêm . Còn chuyện luyện muối ngày mai …. Huynh có mấy phần chắc chắn .

Tô Lâm như không hề có liêm sỷ cất luôn bình rượu vào ngực , xua tay nói .

-Chuyện nhỏ thôi không cần nhắc đến . Nói thật luyện chế muối vô cùng đơn giản, nói chuyện khác đi . Nghe nói ngươi có một tỷ tỷ vô cùng xinh đẹp phải không , đã ngấp nghé ai chưa ?

Miệng Lê Anh há hốc , đây mà là cao nhân sao ? Liêm sỉ , khốn khiếp mặt mũi thì dâm đãng ,lại định hỏi dò tỷ tỷ ta , tên này giống một tên hoàn khố hơn là một cao nhân . Không phải lão trường thôn nói mình biết cách hắn thu phục trâu rừng làm trâu nhà , thì chắc chắn đánh chết ta cũng không tin tên này là cao nhân .

Lê Anh vô cùng buồn bực ý cảnh đẹp vậy mà bỗng nhiên bị tên bợm phá mất ,không còn tâm trí nào suy nghĩ hắn nhảy xuống đi thẳng vào trong lều đi ngủ .

Để lại một mình Tô Lâm ngơ ngác không biết mình đã làm gì sai .

……………….

Bạn đang đọc Thịnh Thế Lê Sơ sáng tác bởi mocthanhluan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocthanhluan123
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.