Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chương 4

Tiểu thuyết gốc · 2154 chữ

Từng tiếp tre gãy kêu rạp rạp khắp rừng . Những cây tre to bằng bắp đùi đang được Tú đốn hạ một cách thuần thục , các cớ bắp hắn nổi cuồn cuộn thân hình cao lớn như một vệ thần . Tay hắn nắm chặt con dao mèo nước thép xanh sáng bóng ánh nên đầy sức mạnh. Mồ hôi hắn vã ra như suối , nhưng tay chưa lúc nào ngừng nghỉ .

Tô Lâm đang cùng các bà cô bà thím chẻ nhỏ các thanh lứa , khéo léo đan xe vào với nhau tạo thành đủ hình thù kỳ quái .Vừa làm hắn vừa giảng giả cho mọi người ý nghĩa của từng loại đồ vật , đây là cái bu chuyên để nhốt gia cầm . Rọ lơm này các thím ra dồng thấy hang cua hay rãnh nước đặt vào theo chiều nước chảy cua cá sẽ tự mò vào . Hắn giảng giả kỹ càng kín kẽ từng chi tiết nhỏ , ai không hiểu hắn cũng không bực tức quay lại cười hướng dẫn lại từng bước . không khí vui tươi khiến dân làng xung quanh vô cùng thiện cảm . Vừa được học nghề mới lại thấy vô cùng hữu ích với đời sống , lên ai cũng phấn khởi lắm .

Mấy lão nông nhìn Tú vô cùng chăm chú . Cùng là thợ săn với nhau lại am hiểu núi rừng , Tú giảng giải cho mọi người những tập tính từng loài , mùa nào lên săn gì ? cách đặt bẫy như nào . Đến trưởng thôn là lão Minh người mạnh nhất cũng phải trầm trồ thán phục , thì ra gạc của hưu lại đắt đến thế . Da của hưu quý như vậy , Thế mà mình chỉ lấy thịt . Nghĩ lại đau xót không thôi .

Tất cả nghe giảng như nhuốt chữ vào bụng . Cả đời ăn ở với đất có biết đi học là gì đâu nay lại dc nghe thuyết giảng thấy toàn thứ quý báu . Lão Hai thật có phúc mọi người đồn nhau hai cậu này bước ra từ núi Tảng Viên đã học được bổn sự của thần tiên. Thấy làng đói quá khổ quá mới xuống núi giúp làng ta , vài người bán tính bán nghi . Chạy thẳng sang nhà Lão Hai . Khi sang nhà lão thấy một cậu trai trẻ người vạm vỡ cao lớn như một tướng quân, tay cầm vật tựa dao tựa không , lưỡi dao sáng bóng, chuôi dao trạm trổ tinh sảo nước thép xanh ánh lên trong nắng , lạ là Cái dao quý thế mà lại mang đi chặt tre ? Trên đời mấy ai có con dao đẹp như thế tinh sảo như vậy ? Trước đi chiến trường đổ máu bao nhiêu lần giấu mãi mới trộm được con dao nhỏ về nhà. Thi thoảng việc gì cần lắm mới bỏ ra dùng hết vụ mùa lại cất trong bếp . Nhà nào có dao là đi thẳng hơn nhà khác ngực lưng cũng thẳng hơn . Trả phải năm kia quan binh đến đây dán lệnh truy lã đấy , Quan binh nhấn mạnh mãi tội phạm nguy hiểm nhất từ trước tới nay mức giá cực cao . Truy nã ai bắt dc là dc thưởng tới năm con dao với mười quan tiền . Vậy mà nghe nói người đi săn kẻ bị truy lã không ít đổ máu là rất nhiều .

Báu vật phải cất đi chứ ai lại mang ra chặt tre . Thật là bại gia . Mà mấy ai thấy con dao nào đẹp thế , trước đi nhập ngũ có lần nhìn trộm dao của tướng quân Lê Sát cũng không được đẹp vậy .Toàn người trong quân cả đi xa hiểu hết rồi .không phải đệ tử thần tiên thì là gì ? Chỉ cần con dao đó thôi cũng đủ thấy người ta cao quý như nào rồi .

Mấy lão binh gật gù chăm chú sờ từng đồ vật một đánh giá một lượt sau đó chăm chú học cách sử dụng .

Trong khi đợi mấy lão binh già học nghiên cứu , cách làm cách sử dụng .Tô Lâm lại kéo mấy bà thím trong làng vào rừng hái rau phân loại rau loại gì ăn dc loại gì không , tháng năm thời tiết trên núi ẩm mưa nhiều . Hành hoang mọc khắp nơi thức ăn không cho hành thì sao ngon dc chứ tô lâm rặn mọi người hái nhiều hành đào được cả gốc càng tốt về nuôi cấy . Um tía tô rất tốt vừa làm thuốc giải cảm tránh bệnh tật cần trồng nhiều một chút ,thì thoảng một số người hái được nấm dại mọc khắp bìa rừng .

Trong khi đó đội của Tú đang ra sông bắt cá , học phải đi đôi với hành không thì sẽ là học vẹt tất cả mang những dụ cụ ngày hôm nay làm được cùng nhau lao động . Cả làng quê như bừng tỉnh sức sống như mạnh liệt hơn , không khí vui tươi hơn .

Đến xẩm tối trưởng làng lão Minh cùng mấy lão nông bắt đầu nhóm lửa thổi cơm mùi gạo mới ngây ngất khắp cả núi rừng . Từng tiếng ùng ục trong bụng réo lên một số người hơi xấu hổ liền quay mặt đi . Thanh niên trai tráng đang hùng hục bê các sọt cá lớn , đôi vai to lớn cuồn cuộn cười nói rộn ràng .

Tô Lâm chạy đi lấy một cái liêu to nhất .Tách mỡ cá riêng , phần thịt cá riêng . Sau đó bắt đầu trao mỡ , rán cá .

Um…

mùi cá béo ngậy sực lên kích thích vị giác . Lại cho hành vào bắt đầu phi lên dậy mùi thơm nức . Những quả khế vàng ươm được thái nhỏ bắt đầu dc cho vào nồi đun thật kỹ, để vị khế thấp vào từng thớ thịt của cá . Mùa hè thì ăn gì ? canh cá nấu khế là nhất . vị canh thanh ngọt vừa đủ . cá mềm ngậy ngoài cứng trong mềm ăn rất vừa miệng .

Canh vừa tới cũng là lúc cơm chín Tô Lâm múc ra từng Liêu nhỏ chia cho mọi người . gần hai chục người cùng tô lâm múc cá không kịp người già thì bật khóc nức nở, trẻ con luôn mồm xin ăn thêm sống gần hết cả đời ng rồi mới dc ăn một bữa cơm đúng nghĩa .

-cơm cá còn rất nhiều mọi người cứ ăn thoải mái .

Từng khuân mặt ánh nên vẻ hạnh phúc .

Hơn hai xọt rau , vài chục cân cá , ba cây khế to bự không cánh mà bay. Đến ngay cả nước canh cũng không còn Tô Lâm xuýt xoa thật sự hạnh phúc của những người dân nơi đây không ngờ đơn giản đến vậy .

Người hắn mệt nhoài , ông anh ruột đang biểu tình điên đảo không thể làm việc thêm được nữa .

Nhường phần việc cho mấy bà thím Tô lâm gọi Tú lại . Tú bê nguyên 2 con cá măng to uỵch rán giòn tan sáng bóng , cả hai ra một góc vắng người mời lão Hai ăn thử . Tú lục lọi một lúc lâu bất ngờ lấy từ balo ra một gói muối bột canh . Hắn rắc đều lên miếng cá đưa cho ông lão , lão Hai cắn một miếng lớn liếm môi nhẹ nhẹ , tay run run .

Tô lâm chép miệng thầm nghĩ

Trời lão ăn vậy đã như thế nếu ăn mấy món lẩu cá , cá hấp bia thì sao nhỉ , con người thời nay sống thật quá đơn giản . nghĩ rồi gỡ một khúc cá to chấm đậm muối cho vào mồm nhai ngấu nghiến .

Lão Hai bừng tỉnh mở mắt , tay lão vẫn chưa hết run rẩy .

-Muối . ? Đây là muối .?

-Đúng . Cá rán chấm muối mì tôm hảo hảo là ngon nhất . khà khà

Tú vừa rắc đều muối nên cá lại cho vào miệng , tân hưởng vị chua ngọt , vị mặn vừa đủ vị cá béo ngậy không khỏi xuýt xoa .

Lão Hai giận thật rồi mặt lão đỏ bừng , lão chỉ chỉ ngón tay không nói nên lời .

-Hầy …..

-Bại gia đúng là bại gia bại gia hai tên này lại có kiểu sống thế sao ? Một miếng thịt sao cho nhiều muối thế ?

Tú ngơ ngác nhìn lão Hai lại nhìn Tô Lâm

-Ăn muối sao lại là bại gia được? Ủa.. mà lẫy bạn nấu canh không cho muối vào cá hả ?

Tô Lâm dừng ăn , suy nghĩ .

-ừm . .

-Tớ không tìm thấy muối lên liền cho khế vào cho ngọt , mọi người ăn hết có thừa gì đâu. Có ai chê đâu .

-Hmm …

Lão Hai chưa hết bàng hoàng đều chỉnh hơi thở , cuộc sống hơn năm mươi năm chinh triến chưa bao giờ lão lại cảm thấy áp lực như lúc này , lão tựa muốn hỏi lại tựa không . Cuối cùng lão vẫn đưa ra quyết định sẽ hỏi .

-Hai cậu kiếm muối ở đâu vậy ?

-Ờ đây là trước xuống núi sư phụ tôi để lại cho anh em tôi .

Tô Lâm nhanh nhẹn trả lời .

-Sư phụ cậu có dạy các cậu làm sao để tạo ra muối ko , muối tốt như này sao lãng phí thế ?

Hơi thở lão Hai hơi gấp từng trong câu nói lộ vẻ rất chờ mong .

-Ôi muối có nhiều lắm , trả phải bên phía kia có mỏ muối đó sao đào là được mà !

Tú vừa nói vừa cầm xương cá mút mút mắt nhìn nên trời , tiếc rẻ vì cá hơi ít .

Lão Minh trưởng làng nghe vậy cũng chạy lại hai mắt đỏ lên . lão nói đến bắn cả bòn bọt .

-Ai cũng biết bên sông có mỏ muối . Nhưng muối đó không ăn được người thì bị chết vì tiêu chảy, người phát ban nổi nốt chết vô cùng thê thảm.

lão lấy tay chấm một tý muối trên miếng cá của lão Hai , mắt nhắm lại cảm nhận độ mặn mặn , chua chua cay cay ,ngọt ngọt đầy đủ . bỗng như nước mắt trào ra phấn khích vô cùng.

- muối của hai cậu cực tốt ,từ nhỏ đến giờ ta chưa được nếm thử bao giờ .

Tô lâm giật mình kinh hãi :

-Tại hạ thật nể phục các vị . Các vị ăn muối có tạp chất cũng ăn được. Trong quặng muối có rất nhiều lưu huỳnh phốt pho ăn mà sống được thì vẫn là phúc lớn mạng lớn . Muối cũng như cây cỏ chỉ cần nghiền nhỏ hoà tan đun sôi làm vài thao tác là có thể lấy được muối .

Lão Hai túm áo tô lâm ghì mạnh :

-Cậu có thể lấy muối sạch từ muối độc , cậu có thể sao ?

-Bĩnh tĩnh . Lão Hai !

Trưởng thôn lớn tiếng quát làm lão Hai tỉnh táo , nhận ra mình vừa thất thố . lão xoa xoa cổ áo xin lỗi Tô Lâm .

-Xin lỗi cậu tôi vừa thất thố.

Hai tay lão Hai vò chặt ánh mắt đầy quyết tâm , xen lẫn nhiệt huyết . Đã bao lâu rồi lão lại kích động thế , là lần ra trận cùng Lê Thái Tổ lấy lại bờ cõi sao ?

Đã bao lâu rồi lão lại thấy mình không vô dụng như vậy , chiến tranh qua rồi mấy lão binh như lão không còn nơi nào để đi . sống mãi cũng chỉ mong có ích cho đời cho quê hương . Để không phải chết như một người vô danh .

Tô Lâm vuốt vuốt cổ áo , lấy lại bình tĩnh phản ứng của lão Hai quá nhanh làm hắn không theo kịp . không nghĩ đến thời này muối quan trọng thế , vậy mà lịch sử lại ghi thóc gạo đầy đồng trâu không buồn ăn .

Hắn thở dài .

-Chuyện này không khó khăn gì cả . tôi ở đây sẽ cùng mọi người làm ra muối . có muối rồi trẻ con không còn còi nữa , cũng là sản nghiệp để mọi người có cuộc sống mới .

Trưởng thôn không nói một lời nào quỳ sụp xuống .

-Bảo bối tiên gia chúng tôi không giám nhận . Hai cậu thương chúng tôi khốn khổ, nhưng cách làm thì không thể nhận được nó quá to lớn . Món quà ấy không phải lợi cho làng tôi . Tôi chỉ có thể báo với huyện lệnh đại nhân, mong thánh thượng trên cao có soi xét hai cậu để được biểu dương trên trong thiên hạ .

- Chuyện nhỏ thôi xin trưởng thôn đứng lên , chúng tôi là con dân Đại Việt ,việc gì làm được tôi sẽ không từ .

Bạn đang đọc Thịnh Thế Lê Sơ sáng tác bởi mocthanhluan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocthanhluan123
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.