Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị cưỡng chế tách ra

Phiên bản Dịch · 737 chữ

Editor: Lọ Đường Nhỏ

" Vậy con chờ một lát, mẹ đi thay quần áo rồi xuất phát" bằng tốc độ nhanh nhất, Kiều Mục Lam đi lên lầu thay đồ, sau đó mang tiểu ngoan ngoãn Du Cẩn Lật ra cửa.

Có lẽ lúc đầu chỉ là muốn ngăn cản con trai cùng tiểu Lật gặp mặt, nhưng đến lúc dạo phố, nhìn đến những thương phẩm(1) muôn màu muôn vẻ, Kiều Mục Lam liền mở ra hình thức "mua, mua, mua", đặc biệt là quần áo, chỉ cần đáng yêu, đẹp đẽ liền để Du Cẩn Lật đều thử một lần.

(1) đồ vật được bán.

Trong thời gian ở Giang gia, Du Cẩn Lật được chăm sóc rất tốt, dinh dưỡng cũng đuổi kịp người cùng tuổi, lại có linh lực hộ thể, làn da trở nên càng trắng nõn, dung mạo cũng tinh xảo hơn nhiều, những bộ quần áo đó như được thiết kế riêng cho cậu, mặc kệ là bộ nào, đều rất đẹp.

Vì thế, Kiều Mục Lam liền vung tay "mua,mua,mua", tất cả đều mua.

Trong lúc Kiều Mục Lam mang Du Cẩn Lật đại sát tứ phương thì tại lầu hai Giang gia, Giang Mặc Thịnh đang chờ mong tiểu gia hoả đến mòn con mắt.

Trãi qua sự lắng đọng, tâm tình hắn đã bình tĩnh lại, chỉ là nghĩ đến tiểu gia hoả cũng thích mình, hắn liền như đang trong hủ mật, ngọt ngọt ngào ngào, gấp không chờ nổi muốn gặp cậu.

Nếu không phải lúc nói chuyện với mẹ xong đã quá muộn, Giang Mặc Thịnh liền muốn lập tức nhìn thấy tiểu gia hỏa.

Rốt cuộc, chờ mãi chờ mãi, cũng không đợi được tiểu gia hoả- người thường xuyên tiến đến vào lúc này, điều đó khiến Giang Mặc Thịnh có chút buồn bực.

Giang Mặc Thịnh chắc chắn không nghĩ đến, mẹ hắn lo lắng hắn không đồng ý hôn sự này, lo lắng hắn nhìn thấy Du Cẩn Lật sẽ nói những lời làm cậu đau lòng, vì tránh tình huống đó, bà đã sớm bắt cóc cậu đi.

Tại một căn tiệm phồn hoa nhất ở Thủ Đô Tinh, Kiều Mục Lam không ngừng lia mắt nhìn những bộ quần áo động vật liền thể đáng yêu, trong đầu tưởng tượng hình ảnh Du Cẩn Lật mặc chúng, lập tức bị manh hoá(2), hận không thể để cậu mỗi bộ đều thử một lần.

(2) cảm thấy đáng yêu vô cùng.

" Mẹ, người cảm thấy thế nào?" Du Cẩn Lật từ phòng thay đồ đi ra, giật nhẹ bộ quần áo lông xù xù trên người, có chút tò mò hỏi.

Cậu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy quần áo kì quái như vậy, cả người giống như một tiểu lão hổ, làm cậu thấy hơi sợ hãi lại thấy mới lạ.

"Oa, tiểu Lật thật đáng yêu, mau mau mau, thử cái này xem", Kiều Mục Lam trông thấy Du Cẩn Lật, cả tâm đều bị manh hoá.

Vốn dĩ Du Cẩn Lật lớn lên đã rất đáng yêu, còn mặc quần áo lông xù xù, quả thực giống như một tiểu lão hổ ngoan ngoãn, làm người yêu thích, thực muốn tiến đến nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ.

Chung quanh còn có một số khách hàng khác, nhìn đến Du Cẩn Lật, hai mắt liền phát sáng, đặc biệt là khách hàng nữ, sắp không khống chế được bản thân ngo ngoe rục rịch

" Mụ mụ, tiểu ca ca thật xinh đẹp, con cũng muốn mặc giống như vậy" một đứa bé gái khoảng bốn, năm tuổi kéo kéo áo mẹ, thanh âm giòn giòn nộn nộn nói

" Được, mua cho con" mẹ bé gái ôn nhu cười nói, sau đó phục vụ mang lên một bộ size nhỏ, để bé gái ấy đi vào thay đồ.

Kiều Mục Lam thấy mọi người đều thích tiểu Lật, nhìn về phía mình đều là hâm mộ, tức khắc cảm thấy kiêu ngạo.

Tiểu Lật đáng yêu như vậy là của nhà bà đâu, mọi người có thích cũng chỉ có thể nhìn xem nhìn xem thôi.

Đúng lúc này, một âm thanh bén nhọn, khắc nghiệt vang lên, đánh vỡ bầu không khí hài hoà, " Ôi, ta nói làm sao thật quen mắt a, đây không phải là Giang phu nhân sao?"

Bạn đang đọc Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần của Cữu Vĩ Yêu Hồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LọĐườngNhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.