Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội Chiêu Thân Bắt Đầu

Tiểu thuyết gốc · 1046 chữ

“Ra ngoài chơi nha, nha đầu này chí ít cũng phải cần tốn vài ngày.” Ngạo Thiên khẽ nói với Linh Nhi.

“Có gì vui sao?” Cặp mắt to tròn của Linh Nhi hiếu kỳ nhìn hắn.

“Xem hội chiêu thân!” Ngạo Thiên nhoẻn miệng cười.

Linh Nhi: ???

….

Ly Thành, Hạ gia, trong đại sảnh.

“Bẩm gia chủ, đã chuẩn bị xong, diễn võ trường đã đầy ắp người.” Một tên hạ nhân đang quỳ lễ bẩm báo cho Hạ Trung.

“Tốt.” Hạ Trung nói xong đi kiệu với Hạ Tuyết đến diễn võ trường.

Đi một hồi, đoàn người hộ tống đã đến bên ngoài diễn võ trường, nơi đây bây giờ đầy ắp người ngồi thành một vòng tròn, chính giữa chính là một sàn đá khá rộng hình tròn, quan trọng hơn là xung quanh nó còn có một vòng bảo hộ nhàn nhạt hiện lên.

“Gia chủ Hạ gia và tiểu thư Hạ Tuyệt tới!!!” Một nam tử lớn giọng hống một tiếng, đầy đủ để mọi người ở đây nghe thấy.

Chỉ thấy Hạ Trung từ kiệu bước ra, một thân y phục màu lam, khuôn mặt có vết sẹo dài đữ tợn, theo sau chính là một nữ tử có đôi chân thon dài mặc một bộ y phục màu hồng, mài tóc dài xõa ngang eo, trên mặt có đeo một miếng lụa mỏng tăng thêm phần thần bí.

Những người ở đây đại đa số đều là nam tử, ánh mắt bọn họ say mê nhìn về phía thân ảnh của nữ tử này.

Sau đó Hạ Trung cùng Hạ Tuyết đi đến chỗ đài cao, nơi có hai cái ghế chủ tọa rồi ngồi xuống.

Tiếp đó hắn giõng dạc tuyên bố: “Hội chiêu thân của Hạ gia ta chính thức bắt đầu.”

“Sẳn đây ta nói rõ quy tắc, quy tắc ở đây chính là không có quy tắc, bất cứ ai muốn tham gia thì cứ lên đài, muốn đánh solo hay quần chiến tùy các ngươi, người cuối cùng còn đứng trên sàn, không ai dám thách đấu nữa thì sẽ trở thành người của Hạ gia ta, được lấy nữ nhi của ta, một nữ thần, Hạ Tuyết!”

Âm thanh cuối cùng của Hạ Trung hạ xuống khiến mỗi người ở đây đều líu ríu lưỡi, quy tắc chính là không có quy tắc, có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào, bất kể sống chết.

Đám người nghị luận huyên huyên náo náo, thật không ngờ gia chủ Hạ gia lại quyến đoán như vậy, nói cũng phải, dù sao đi nữa Hạ Tuyết là nữ nhi độc nhất của hắn, chọn bạn đời cho nàng chắc chắn phải cần kỹ lưỡng, người đứng cuối cùng trên đài không thể nghi ngờ chính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi ở Ly Thành, dù sao điều kiện là tuổi phải dưới ba mươi, nếu không sẽ bị đá đít ra ngoài.

Ngạo Thiên cùng Linh Nhi đã xuất hiện giữa đám người, Linh Nhi đã hóa thân thành một nữ tử có nhan sắc bình thường, vóc dáng cũng bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn, dù sao nhan sắc cùng dáng người của nàng quá hại nước hại dân, nếu như cứ xuất hiện với dung mạo thật thì chỉ sợ đám người ở đây sặc máu mũi mà ngất đi, tâm điểm sẽ dồn về hai người bọn họ, từ đó dẫn đến phiền toái không cần thiết.

Ngạo Thiên hắn cũng khẽ bất ngờ, không ngờ lão già này lại chịu chơi đến thế.

“Triệu Chỉnh ta lên đài đầu tiên, xin hỏi có vị nào dám lên chiến?” Đúng lúc này có một thiếu niên nhảy ầm lên trên võ đài, chỉ thấy hắn mặc một bộ y phục màu xám, tay cầm kiếm, mái tóc cột lên trên, ánh mắt sáng ngời, mày kiếm rất có thần. Tu vi Tôi Thể cảnh tầng tám.

Hắn chính là Triệu Chỉnh, con trai của gia chủ Triệu gia, một trong tam đại gia tộc của Ly Thành.

Ánh mắt hắn quét quanh đám người ở đây, tìm kiếm đối thủ.

“Hừ, nghe danh Triệu Chỉnh ngươi phách lối đã lâu, ta đến chiến.” Lại một âm thanh vang lên, tiếp đó có một thiếu niên chạc tuổi với Triệu Chỉnh, hắn ăn mặc một thân hắc y, đầu xõa dài, đôi mắt trông cực kỳ hung dữ, hắn không mang vũ khí nhưng cũng mang đến cho người khác cảm giác sâu xa.

Hắn chính là Nghiêm Kha, cũng là nhi tử của Nghiêm gia, một trong tam đại gia tộc, tu vi Tôi Thể cảnh tầng tám đỉnh phong.

“Hắc hắc, Nghiêm Kha, không ngờ ngươi cũng tham gia hội chiêu thân lần này.” Triệu Chỉnh cười châm chọc, bởi vì tuổi của Nghiêm Kha đã hai mấy, vẫn chưa thành thê lập thất thậm chí đều chưa có tin tức gì liên quan đến chuyện hắn làm gì với các nữ nhân khác.

“Hừ, tại sao lại không, ta chưa thành thê lập thất, hoàn toàn phù hợp với điều kiện.” Nói xong Nghiêm Kha không nói nhiều, khẽ nắm chặt quyền đầu, chân khẽ cong, đạp mạnh bay về phía Triệu Chỉnh.

Ánh mắt Triệu Chỉnh khẽ nhíu, xoay trường kiếm trong tay, vẽ một đường rồi đâm thẳng đến chỗ của Nghiêm Kha.

“Phanh.” Kỳ lạ là một âm thanh va chạm vang lên, chỉ thấy quyền đầu của của Nghiêm Kha có một cái bao tay bằng kim loại, trên đó có một số gai nhọn, va chạm trực diện với trường kiếm của Triệu Chỉnh tóe lên tia lửa.

Nghiêm Kha không cho Triệu Chỉnh có thời gian, cong tay, từ bên hông vù đến đập thẳng vào trước mặt của Triệu Chỉnh.

Triệu Chỉnh đồ mồ hôi lạnh, khẽ ngả người về phía sau, thẳng đà đạp xuống đất rồi lui về phía sau một khoảng.

Nghiêm Kha cười đắc ý, hắn chủ tu quyền pháp, vũ khí ở cảnh giới này chỉ tổ vướn víu, quyền cước mới là lợi hại!

------

**Cầu like, ủng hộ ít TLT

Chân thành cảm ơn mọi người**

Bạn đang đọc Thiếu Chủ Phong Lưu sáng tác bởi nguyenphuvan000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenphuvan000
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 624

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.