Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điên cuồng tu luyện

Tiểu thuyết gốc · 3269 chữ

Dứt lời, Lâm Phong vận dụng hết tất cả lực lượng còn sót lại bên trong cơ thể, điên cuồng sử dụng 'Lăng Không Vân Bộ', bộ pháp uyển chuyển huyền ảo đến hoàn mĩ, thoáng chốc liền biến mất khỏi tầm mắt của Hắc Xà. Hắc Xà nhìn thấy cử động của Lâm Phong cũng liền dường như biết được đối phương suy nghĩ gì, liền quất đuôi đánh thẳng về phía vị trí Lâm Phong đang tiến đến, về phần Lâm Phong, mắt nhìn thấy khoảng cách giữa đuôi Hắc Xà gần như chạm đến mình liền khẽ lắc nghiêng người tránh né, đuôi Hắc Xà đập thẳng xuống mặt đất, khiến không gian xung quanh rung chuyển liên tục, tại phía trên sàn cũng dần xuất hiện những vết nứt dài.

Lâm Phong trúng đòn liền văng ngược về phía sau, huyết nhục không ngừng chảy ra, cả cơ thể chồng chất vết thương, không một chỗ nào lành lặng, mặc dù là thế thế nhưng Lâm Phong vẫn không một chút để tâm, chật vật đứng lên. Hắc Xà nhìn thấy thế cũng không vội tấn công Lâm Phong, trong mắt nó hiện tại bây giờ Lâm Phong không khác gì người chết, nó muốn chờ xem Lâm Phong cố gắng vùng vẫy đến bao giờ. Nhìn thấy ánh mắt đầy khinh thường đến từ Hắc Xà, Lâm Phong cười khổ, cổ họng đắng chát, hướng về phía Hắc Xà nói.

-"Người khác khinh thường ta không nói, đến cả một con yêu thú cũng khinh thường ta sao?"

Hắc Xà dường như thấu hiểu được những gì mà Lâm Phong nói liền không khỏi gầm một tiếng, tiếng gầm của nó khiến cả căn phong không khỏi chấn động mạnh, vết nứt trên những vách tường cùng mặt đất liên tục kéo dài. Lâm Phong liếc mắt nhìn thấy những vết nứt trên mặt đất ngày càng rộng, đầu óc liền bắt đầu xoay chuyển, thoáng chốc ánh mắt Lâm Phong liền sáng lên như tìm ra được biện pháp, Lâm Phong đưa tay vào bên trong y phục, lấy ra một tờ phù, phía trên mặt tờ phù được vẽ rất nhiều đường họa tiết.

Tờ phù này hắn được Bành Thiên đưa cho ngay thời điểm chiến đấu với Phan Thiên Bá còn sót lại, tổng cộng Bành Thiên đã đưa hắn hai tờ phù, nhằm để dự trù kế hoạch đánh lén Phan Thiên Bá không thành công liền có dự trù đường khác. Cầm tờ phù trong tay, Lâm Phong hướng mắt về phía Hắc Xà không khỏi cười lạnh, Lâm Phong không để đối phương phát hiện ra dị thường, chân đạp đất phóng thẳng về phía Hắc Xà, về phần Hắc Xà nhìn thấy Lâm Phong lao đầu về phía mình cũng không khỏi bất ngờ, tưởng rằng đối phương đã lâm vào tuyệt cảnh nên liều mạng, liền không đề phòng, hướng miệng đầy nanh nhọn trườn cơ thể to lớn của mình hướng đến Lâm Phong.

Mắt thấy khoảng cách giữa mình và đối phương thu hẹp đáng kể, Lâm Phong lập tay hình chữ 'Nhất' về trước ngực, miệng lầm bầm, cơ thể đột nhiên biến mất không một chút dấu vết, Hắc Xà nhìn thấy thế liền giật mình, cả động tác liền dừng lại, ánh mắt liên tục biến hóa, quan sát khắp nơi căn phòng. Cảm nhận được vị trí Lâm Phong ngay giữa căn phòng, Hắc Xà hướng đuôi mình đánh thẳng về phía giữa phòng cực nhanh, thế nhưng Lâm Phong hắn lại nhanh hơn, tay dán tờ phù lên chỗ vết nứt to lớn, hét lớn.

-"Phá."

'Ầm', dứt lời tờ phù liền phát sáng, hào quang tờ phù phát ra bao phủ khắp căn phòng tạo ra tiếng nổ cực kì lớn, mặt đất cùng bốn vách tường liền đổ sập xuống, kéo theo Lâm Phong cùng Hắc Xà bị chôn vùi phía dưới đống cát bụi. Chấn động tại căn phòng lan tỏa ra khắp nơi hang động, đám người Lâm Thiên Tuyết cùng Phan Thiên Bá cảm nhận được luồng chấn động đến từ phía sau liền không khỏi biến sắc, dùng hết sức lực bú sữa mẹ vận chuyển linh khí, đạp không hướng về phía cửa ra hang động mà chạy. Cả hang động không ngừng đổ sập xuống, từng vách tường liền tạo thành chuỗi cờ ngã sập theo, chôn vùi hàng trăm hàng nghìn người bên trong, không một ai trốn thoát, Lâm Thiên Tuyết, Bành Thiên, Lãnh Kim Bằng, Mạc Lôi, Phan Thiên Bá, Lãnh Huy, Phan Thiên Hùng may mắn thoát khỏi, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, không khỏi hít ngụm khí lạnh.

-"Thật kinh khủng." Lâm Thiên Tuyết mở miệng phá tan không khí im lặng.

-"May mà chúng ta nhanh chân thoát khỏi, bằng không đã chôn thây tại nơi đó." Bành Thiên nghĩ đến cảnh tượng đó liền rùng mình.

-"Chuyện này không được phép nói cho bất kì ai biết, bằng không chúng ta sẽ mang họa." Lãnh Huy sắc mặt trầm xuống, hướng về phía đám hậu bối nói.

-"Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Tại sao hai người lại bị thương nặng đến thế?" Lãnh Kim Bằng nghĩ mà không hiểu, liền hướng về phía hai người Lãnh Huy cùng Phan Thiên Hùng hỏi.

-"Đúng thế, chính mắt ta nhìn thấy hai vị tiền bối đã đánh trúng con Hắc Xà đó mà, thế tại sao người bị thương lại là hai người?" Mạc Lôi hưởng ứng theo nói.

-"Về chuyện này, quả thật là hai người bọn ta đánh trúng nó, thế nhưng vào thời điểm lực lượng bọn ta chạm đến cơ thể nó thì dường như có một lực lượng khủng bố nào đó ngăn chặn lại, đem tất cả lực lượng mà bọn ta đánh ngược lại." Phan Thiên Hùng trầm mặt nói.

-"Kinh khủng đến thế sao?" Phan Thiên Bá dường như vẫn chưa tin, liền hỏi lại.

-"Ta cũng không rõ lắm, nó diễn ra rất nhanh, nhanh đến mức bọn ta còn không kịp sử dụng pháp bảo phòng vệ." Lãnh Huy lắc đầu nói.

-"Dù sao thì con Hắc Xà đó cũng không phải tầm thường, có lẽ đã tiến vào Yêu Thú Thượng Giai." Lãnh Huy tiếp tục nói.

-"Yêu Thú Thượng Giai?" Đám người Lâm Thiên Tuyết, Bành Thiên, Lãnh Kim Bằng, Mạc Lôi cùng Phan Thiên Bá nghe thấy thế liền đồng thanh nói.

-"Nếu vậy thì Lâm Phong... Lâm Phong hắn..." Lâm Thiên Tuyết ấp úng nói.

-"Tám chín phần là chết, không thể cứu được." Lãnh Huy lắc đầu nói.

-"Dù sao thì cũng từng đồng hành cùng nhau một đoạn thời gian, tuy không phải là dài thế nhưng cũng có chút tình cảm, chúng ta lập mộ cho hắn." Bành Thiên sắc mặt cực kì kém, liền nói.

Cả nhóm nghe thấy vậy cũng không ai phản đối, liền cùng nhau xây phần mộ đơn sơn cho Lâm Phong, riêng về hai người Phan Thiên Bá cùng Phan Thiên Hùng nhìn thấy thế liền không nói gì, im lặng xoay người bỏ đi không một chút tâm hơi. Về phần Lâm Phong, sau vụ nổ, cả hang động liền đổ sập xuống, kéo theo hắn cùng Hắc Xà bị chôn vùi theo, không một ai biết hắn sống chết như thế nào, không biết thời gian trải qua bao lâu, một bóng người tại phía dưới sâu hang động, chật vật di chuyển bám vào vách tường, cả cơ thể bị thương cực kì nghiêm trọng, huyết nhục liên tục chảy ra không ngừng, một bên tay dường như có dấu hiệu bị gãy, khắp nơi nên trên thể đều có vết bầm tím do tác động từ một vật nặng.

Bóng người này không phải ai khác chính là Lâm Phong, vào lúc vụ nổ xảy ra, cả mặt đất đổ sập xuống, Lâm Phong hắn may mắn rơi xuống một vực sâu, được một phần mỏm đá che chở, không chịu nhiều tác động từ phía bên trên hang động. Mặc dù vẫn còn sống, thế nhưng Lâm Phong hắn bị thương cực kì nặng, nội thương cùng ngoại thương đều có, không một chỗ nào trên cơ thể không bị thương, nhìn tàn tạ không thôi. Lâm Phong ánh mắt vô thần, lưng dựa vào vách tường, ngồi xuống một góc vách tường, hơi thở ngày càng nặng dần, đầu ngước lên phía trên hang động, thầm nói.

-"Đây là nơi nào? Ta còn sống sao?"

Dứt lời cả cơ thể Lâm Phong đổ sập xuống, lâm vào bất tỉnh, thoáng chốc từ đâu xuất hiện từng hạt ánh sáng lam sắc từ từ tiến vào cơ thể Lâm Phong, những hạt ánh sáng lam sắc này bao phủ lấy toàn bộ, dần dần những vết thương trên cơ thể Lâm Phong không ngừng được hồi phục, huyết nhục cũng không vì thế mà ngừng chảy. Không biết thời gian trải qua bao lâu, cả cơ thể Lâm Phong hồi phục một cách kì diệu, những vết thương trên cơ thể đột nhiên biến mất, dường như chưa từng xuất hiện tại bên trên cơ thể hắn.

Cảm nhận được cơ thể mình dần hồi phục, Lâm Phong cũng vì thế bắt đầu hồi tỉnh lại, Lâm Phong nhìn thấy cơ thể mình được phủ bên trong lớp ánh sáng lam sắc liền giật mình, hai tay chống mặt đất ngồi dậy, quan sát khắp căn phòng. Mắt thấy vô số hạt ánh sáng lam sắc xuất hiện bên trong căn phòng này trôi nổi không ngừng giữa khoảng không, từng hạt ánh sáng lam sắc này giống như những con đom đóm, bay nhảy không ngừng khắp căn phòng tạo nên cảnh tượng vô cùng tuyệt mĩ, đẹp đến lạ thường, Lâm Phong cũng không khỏi vì thế mà tán thưởng, thầm nói.

-"Thật đẹp, không ngờ rằng tại chỗ này lại có một nơi tuyệt đẹp đến thế."

Lâm Phong chợt đưa tay về phía trước, chạm lấy từng hạt ánh sáng lam sắc, những hạt ánh sáng lam sắc này cũng không tránh né, liền nhập vào đầu ngón tay Lâm Phong, đi vào cơ thể hắn liền hòa tan bên trong biến mất. Cảm nhận được những hạt ánh sáng lam sắc này chứa lực lượng linh khí bên trong, Lâm Phong cũng vì thế mà không khỏi bất ngờ, thoáng chốc, Lâm Phong hắn liền co hai chân, xếp bằng lại, loại bỏ những ý niệm tạp chất bên trong tâm trí, cả cơ thể liền bắt đầu tập trung, ổn định tinh thần. Lâm Phong dựa theo khẩu quyết từ 'Thiên Tâm Quyết' cùng 'Huyền Vũ Tâm Pháp', bắt đầu đầu tu luyện, từng hạt ánh sáng lam sắc dường như chịu tác động từ một lực lượng vô hình nào đó, bỗng nhiên di chuyển tập trung về phương hướng Lâm Phong, tranh nhau sát nhập vào cơ thể hắn.

Từng vòng xoáy trong cơ thể bao bộc đan điền Lâm Phong bắt đầu xoay chuyển tạo thành khớp bánh răng luân chuyển không ngừng, những hạt ánh sáng lam sắc ấy cũng vì thế liền hòa nhập vào sáu vòng xoáy đang luân chuyển bên trong cơ thể Lâm Phong. Những vòng xoáy này luân chuyển ngày càng nhanh, tốc độ của nó so với lúc trước nhanh hơn gấp bội, không chỉ thế sáu vòng xoáy này phát sáng không ngừng, hàn quang nó phát ra bao phủ lấy cả đan điền cùng cơ thể Lâm Phong. Hàn quang từ sáu vòng xoáy này không ngừng lan tỏa ra khắp căn phòng, lực lượng từ hàn quang phát ra cực kì kinh khủng, khiến không gian bốn phía không ngừng dao động theo lực lượng hàn quang phát ra.

Từng hạt ánh sáng lam sắc không ngừng sát nhập vào cơ thể Lâm Phong, khiến cơ thể hắn dường như đi đến giới hạn, không chịu được thêm bất kì lực lượng nào từ những hạt ánh sáng, cơ thể Lâm Phong không ngừng trướng to lên, gần như có thể phát nổ bất kì lúc nào. Vào lúc tình cảnh ngày càng nguy hiểm thì sáu vòng xoáy bên trong cơ thể Lâm Phong bỗng nhiên hòa nhập lại thành một vòng xoáy to lớn, vòng xoáy này luân chuyển với tốc độ cực kì nhanh, tốc độ hấp thụ những hạt ánh sáng lam sắc của nó cũng vì thế trở nên nhanh hơn, thoáng chốc liền hấp thụ toàn bộ từng hạt ánh sáng bên trong cơ thể hắn, khiến cơ thể Lâm Phong trở lại như cũ.

Không biết thời gian trải qua bao lâu, cả cơ thể Lâm Phong liền chấn động, huyết khí Lâm Phong đột nhiên tăng vọt, lực lượng hàn quang cũng vì thế trở nên mạnh hơn, linh khí bao phủ xung quanh cơ thể hắn dao động liên tục. Cảm nhận được tình hình chuyển biến khác lạ, Lâm Phong liền ngừng quá trình tu luyện lại, mở mắt kiểm chứng, vào thời điểm mở mắt, ánh mắt của Lâm Phong vô cùng sắt bén, biến hóa không ngừng, dường như có thể nhìn thấu hết tất cả mọi vật trên đời. Sau một hồi kiểm tra, Lâm Phong cuối cùng cũng xác nhận được bản thân mình đã tiến vượt giai, đột phá cảnh giới, phá bỏ xiềng xích Luyện Khí Cảnh Tầng Một, tiến vào Luyện Khí Cảnh Tầng Hai.

Mặc dù đã tiến vào Luyện Khí Cảnh Tầng Hai, thế nhưng vẻ mặt Lâm Phong vẫn không một chút nào có dấu hiệu vui mừng, đối với hắn mà nói, Luyện Khí Cảnh Tầng Hai vẫn chưa đủ, hắn phải không ngừng gia tăng thực lực của mình, chỉ có thể gia tăng thực lực mới có thể sinh tồn tại thế giới này, bằng không Lâm Phong hắn lại sẽ bị người khác vứt bỏ như lúc trước một lần nữa. Nghĩ vậy, Lâm Phong ánh mắt liền trở nên sắt bén hơn bao giờ hết, sát khí từ cơ thể hắn liền phát ra, khiến không khí tại nơi này trở nên lạnh hơn bao giờ hết, linh khí bên trong cơ thể hắn cũng vì thế bạo động không ngừng.

Lâm Phong cảm nhận được linh khí có dấu hiệu bạo động, liền ổn định lại cơ thể, thu liễm lại sát khí tỏa ra, hắn biết khi mới đột phá cảnh giới, liền không được phép lơ đễnh, cưỡng ép phát tán lực lượng, bằng không sẽ bị linh khí bên trong cơ thể cắn trả. Hai mắt Lâm Phong liền nhắm nghiền lại, ổn định tinh thần, lâm vào tình trạng bế phong một lần nữa, trong đầu Lâm Phong không ngừng niệm khẩu quyết 'Thiên Tâm Quyết' cùng 'Huyền Vũ Tâm Pháp', vô số hạt ánh sáng lam sắc bay lượn khắp nơi trong căn phòng lại một lần nữa tập trung hướng về phía cơ thể Lâm Phong.

Tốc độ vô số hạt ánh sáng này tiến nhập vào cơ thể Lâm Phong dường như không còn giống như trước, ngày càng nhanh hơn, số lượng cũng một ngày nhiều hơn, khiến cơ thể hắn một lần nữa lại đến giới hạn, trướng to như quả bóng, gần như muốn phát nổ. Vào mỗi thời điểm như thế thì sáu vòng xoáy bên trong cơ thể hắn đột nhiên sát nhập lại thành một, tốc độ luân chuyển nhanh vô cùng, hấp thụ toàn bộ những hạt ánh sáng bên trong cơ thể hắn, quá trình lại diễn ra liên tục không ngừng, khiến Lâm Phong hắn không khỏi cảm thấy khó hiểu.

Thời gian dần trôi qua liên tục, khoảng cách ngày giữa vụ việc biến động xảy ra tại hang động đã trôi qua nửa năm, không một ai còn nhớ đến sự việc đầy kinh khủng này đã chôn hàng ngàn tu sĩ tiến vào, tất cả sự việc này dường như chôn vùi vào quá khứ, không một ai biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra trong đó. Vô số lời đồn được truyền ra từ vụ việc lần đó, có người nói rằng tại vào lúc khai phá bí cảnh hang động, liền xảy ra vụ việc ngoài ý muốn, những tu sĩ tranh giành báu vật dẫn đến động đao kiếm, xảy ra huyết án, tạo nên trận chiến long trời lở đất dẫn đến hang động bị đánh sập, không một ai sống sót đi ra. Có người lại nói đám người tu sĩ này trong lúc quá trình khám phá bí cảnh, liền động tay động chân, đá phạm đến thần tiên trên trời, dẫn đến lão thiên tức giận, ban xuống thiên tru đánh vào hang động, khiến hang động sụp đổ chôn thây toàn bộ, khiến nửa năm qua, cả dân chúng phải sống trong sợ hãi, sợ rằng lão thiên tức giận lại gieo đến đầu bọn họ.

Lời đồn cuối cùng cũng chỉ là lời đồn, rốt cuộc vẫn không một ai biết thực hư thế nào ngoài nhóm người Lâm Thiên Tuyết, nói đến mới cảm thấy kì quái, kể từ khi nhóm người Lâm Thiên Tuyết, Bành Thiên, Mạc Lôi, Lãnh Kim Bằng trở về tông môn thì hầu như không còn xuất hiện, gần như bốc hơi, biến mất khỏi thế gian. Không ai biết kể từ sau khi trở về tông môn, cả bốn người bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, về phần Phan Thiên Bá, sau khi trở lại Lăng Kiếm Các, vẫn bình an vô sự, ra ra vào vào như trước, không hề có một chút dấu hiệu nào bất thường. Về phần hai người Lãnh Huy cùng Phan Thiên Hùng, sau khi trở về gia tộc liền hướng giới ngoại tuyên bố bế quan, không màn đến giới ngoại, lời này vừa phát ra khiến ai nấy liền không khỏi bất ngờ, càng tò mò hơn rốt cuộc chuyện gì đã khiến hai người có quyền lực nhất tại gia tộc phải bế quan, trốn tránh giới ngoại.

Về phần sau đó liền không ai biết chuyện gì xảy ra, suốt nửa năm qua, vô số lời đồn truyền đi khắp nơi, thế nhưng không một ai biết rằng bên trong những lời đồn ấy lại có một người còn sống sót, điên cuồng tu luyện bên trong hang động. Trải qua nửa năm ngây ngốc tại nơi này, Lâm Phong tu luyện một cách điên cuồng, vô số hạt ánh sáng lam sắc tại nơi này cũng không còn nhiều như trước nữa, gần như toàn bộ đều bị một mình Lâm Phong hắn hấp thụ. Tuy ngây ngốc tại nơi này nửa năm, hấp thụ vô số hạt ánh sáng lam sắc này, thế nhưng Lâm Phong hắn lại không thể nào phá tan xiềng xích tại Luyện Khí Cảnh Tầng Hai để bước vào Luyện Khí Cảnh Tầng Ba, vấn đề này khiến Lâm Phong đau đầu không thôi.


- Đây lần đầu tiên đề thêm tái bút, uầy, một bộ truyện người ta một tháng viết cả mấy trăm chương, ta đây một tháng chỉ viết lèo tèo vài chương, ngẫm lại thật thua các vị trước a.

- Chương hôm nay vẫn như cũ, vẫn tiếp tục 3000 nghìn chữ, mong chư vị ân công ủng hộ.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Cao Thủ Tu Tiên sáng tác bởi phongxuydieptu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongxuydieptu
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.