Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Tục Kì Lạ

Tiểu thuyết gốc · 2984 chữ

Nghe A Minh nói mà Vũ Long muốn bật ngửa, phong tục hơi kì quái nhưng nghe khá hấp dẫn.

Thế là Vũ Long dạy A Minh cách tu luyện, có vô số cách tụ khí cơ bản nên một người dù không có nhiều kinh nghiệm dạy dỗ người khác như Vũ Long cũng dễ dàng truyền đạt cho A Minh.

Ban đầu A Minh dùng tay bóp viên đá không thấy có gì bất thường xảy ra. Hắn nghĩ Vũ Long lừa mình bèn tức giận : " Sao không được?"

Vũ Long có nói là tu luyện cần cả một quá trình dài, nhưng lúc đó A Minh đầu óc trên mây không nghe nên bây giờ tưởng Vũ Long lừa hắn.

Sau đó Vũ Long giảng lại kèm theo thực hành, A Minh cũng làm theo nhưng thay vì cầm viên đá hắn được Vũ Long cho cầm quả trứng gà.

Đối với người bình thường, việc cầm một quả trứng gà vào lòng bàn tay và dùng lực từ tất cả các ngón tay để bóp thì quả trứng sẽ không bao giờ vỡ.

Tuy nhiên đối với những tu sĩ thì lại khắc, họ có thể truyền linh lực vào bàn tay để gia tăng sức mạnh qua đó bóp nát quả trứng một cách dễ dàng.

Vũ Long vừa nói vừa bóp vỡ viên đá trong tay, bên cạnh A Minh đang cố gắng bóp quả trứng gà nhưng vẫn không nổi.

Rồi A Minh hít thở sâu, hắn cố gắng, cố gắng vận dụng những gì Vũ Long đã chỉ dạy. Bỗng nhiên một luồng sức mạnh kì lạ từ đan điền hắn chạy dọc cơ thể, tới cánh tay và tới bàn tay.

Phốc!

Quả trứng trong tay A Minh nát bét khiến hắn vô cùng kinh ngạc và sung sướng : " Vỡ rồi...nó vỡ rồi!"

" Không lừa ngươi chứ!" Vũ Long khoanh tay trước ngực vẻ mặt hài lòng nói.

A Minh bây giờ thì đã tin Vũ Long, hắn liền rối rít cảm ơn và ngỏ ý muốn bái Vũ Long làm thầy.

Vũ Long từ chối, hắn còn lo thân hắn chưa xong hơi đâu đi nhận đệ tử.

" Vũ Long à, ngươi quả là người đáng tin. Để thể hiện ta cũng là người đáng tin thì tối mai ngươi hãy tới nhà ta để chứng kiến lễ trưởng thành của ta." A Minh vỗ vai Vũ Long giống như bạn thân nói.

Vũ Long cũng tò mò không biết nam nữ khi quan hệ sẽ thế nào, hắn liền gật đầu : " Vậy cũng tạm, vốn dĩ ta rất bận nhưng nể ngươi có lời mời."

" Tốt haha! Hảo huynh đệ."

Vũ Long tò mò về việc những người chung một gia đình có thể nảy sinh tình cảm với nhau thế nào, hắn hỏi A Minh : " Nè, muội muội mà ngươi sắp quan hệ là muội muội ruột à?"

A Minh lắc đầu : " Không, là biểu muội của ta. Muội muội ruột của ta năm nay mới có 10 tuổi, đợi tới năm 13 tuổi sẽ được gả cho cha ta."

Vũ Long " ????"

A Minh vỗ trán nói : " Quên mất ngươi là người ngoài không biết, ở Thạch Thôn chỉ cần hai người có tình cảm với nhau bất luận giới tính, tuổi tác, người thân trong gia đình đều có thể đến với nhau. Muội Muội ta từ nhỏ đã rất quý cha ta, con bé muốn lớn lên làm vợ của cha ta nên cha mẹ ta đồng ý. Chưa hết, có gia đình kia còn mẹ lấy con trai, cha lấy con gái, thỉnh thoảng muốn đổi gió lại trao đổi với nhau, đó cũng là chuyện thường, còn nữa....!"

Vũ Long bên ngoài thì tỏ ra ngồi im lắng nghe A Minh kể về tiểu sử loạn luân của Thạch Thôn nhưng trong đầu thì như có bão tố : " Mình đang nghe cái quần què gì thế này? Có phải là rơi vào truyện của một thằng tác giả nghiện loạn luân tới mức hết thuốc chữa rồi không?"

Mặc dù biết việc loạn luân giữa các thành viên trong gia đình không phải là hiếm nhưng thường sẽ được diễn ra lén lút chứ không công khai như ở Thạch Thôn.

Vũ Long không thể tưởng tượng được nếu một ngày nào đó Thạch Thôn phát triển mạnh mẽ và truyền bá cái tư tưởng loạn luân này ra bên ngoài thì sẽ loạn tới mức nào nữa.

Hai từ loạn luân nghe thì bệnh hoạn nhưng lại làm cho con người ta hứng thú một cách kì lạ, điển hình là việc Vũ Long ngồi nghe A Minh kể về những cuộc tình loạn luân của Thạch Thôn và dương vật dựng đứng cả lên, nhất là cảnh người mẹ và người con gái quan hệ tình dục với nhau.

Sau khi kể xong, A Minh nói bận việc nên xin phép về trước. Vũ Long cũng được bà cụ gọi vào nhà vì Thu Thủy đã tỉnh lại.

" Thu Thủy!" Vũ Long vừa vào nhà đã lên tiếng gọi, trong thanh âm chứa đầy sự quan tâm.

Lúc này Thu Thủy đang ngồi trên giường, da dẻ hồng hào tươi tắn, gương mặt xinh đẹp khó tả cùng đôi mắt hút hồn nhìn về phía Vũ Long nở nụ cười.

Vũ Long thấy nàng tình trạng sức khỏe ổn định thì vui mừng tiến đến trước sự chứng kiến của bà cụ hắn hung hăng ôm nàng vào lòng khiến cả bà cụ và Thu Thủy đều bất ngờ.

" Ngươi thực sự không sao rồi?"

" Ừm!" Thu Thủy khẽ đáp, cơ thể bị Vũ Long ôm lấy nhưng nàng không có chút nào gọi là kháng cự. Hành động dứt khoát ôm nàng vào lòng của hắn khiến nàng cảm thấy có chút gì đó vui sướng.

Trong suốt quãng thời gian cả hai sống cùng nhau trong rừng, mặc dù đã ngầm thể hiện tình cảm với nhau nhưng chẳng ai trực tiếp nói thành lời. Nàng muốn những hành động cụ thể của Vũ Long để chứng minh tình cảm của hắn và bây giờ đã có, cái ôm tuy đơn giản nhưng lại mang cho nàng cảm xúc khó tả.

" Ta rất lo cho ngươi!" Vũ Long thật thà nói.

" Ta biết!" Thu Thủy ôn nhu gật đầu.

Nhìn đôi trẻ ôm ấp nhau, bà cụ ở một bên không khỏi mỉm cười hài lòng.

Vũ Long cũng nhớ ra sự có mặt của bà cụ, hắn liền buông Thu Thủy ra sau đó gãi đầu cười cười.

Điệu bộ ngại ngùng của Vũ Long khiến Thu Thủy bật cười, nụ cười của nàng rạng rỡ khiến hắn mê mệt.

Ngày hôm sau cuối cùng đã tới, Vũ Long được mời tới nhà của A Minh. Dĩ nhiên là Thu Thủy không biết điều này, nàng còn chưa bình phục hẳn nên chưa ra khỏi nhà nên tâm hồn trong sáng của nàng chưa bị vấy bẩn.

Sự có mặt của Vũ Long khiến người nhà và đặc biệt là biểu muội của A Minh vô cùng ngạc nhiên, nhưng sau khi nghe A Minh giới thiệu hai người là hảo hữu nên mọi người cũng không để ý đến hắn mà bắt đầu nghi lễ.

Nghi lễ trưởng thành bắt đầu, trong căn phòng kín đáo có sự góp mặt của Vũ Long và một vài người khác, A Minh cùng biểu muội của hắn bắt đầu trự bỏ y phục của nhau sau đó leo lên giường.

Cả hai từ trước đã có tình cảm với nhau nên cử chỉ âu yếm nhau không thể thật hơn, cả hai bắt đầu mơn trớn nhau, hôn liếm nhau, rồi cho dương vật và âm đạo hòa hợp. Tất cả đều được tận mắt chứng kiến bởi Vũ Long, hắn nhìn không chớp mắt từ đầu tới cuối.

Cặp nam nữ quan hệ với nhiều tư thế, tiếng rên rỉ vang lên mà không hề kiêng dè bất kì điều gì.

Cho tới khi A Minh gồng người bắn tinh vào âm đạo biểu muội hắn rồi rút ra thì nghi lễ coi như hoàn thành. Vì được huấn luyện bởi chính mẹ hắn nên A Minh hoàn thành xuất sắc và đã vượt qua nghi lễ chính thức trở thành người lớn và có thể cưới biểu muội hắn làm vợ.

Mọi người ai lấy đều vỗ tay trong vui vẻ, chỉ có biểu muội của A Minh dường như không vui. Sau khi tự mình lau chút máu đào tượng trưng cho trinh tiết của mình trên đùi, nàng mặc lại y phục sau đó đứng sang một bên.

Vũ Long không cần Tiểu Bạch nói thì hắn cũng ngầm hiểu, nam nữ quan hệ muốn hoàn mỹ nhất thì cả hai phải cùng thăng hoa. Ban nãy A Minh và biểu muội hắn quan hệ chỉ có mình A Minh thăng hoa, không phải vì kĩ năng của hắn không tốt mà vì biểu muội hắn chưa đạt được sự sung sướng, nói cách khác A Minh chưa làm biểu muội hắn thỏa mãn.

Sau khi buổi lễ kết thúc thì Vũ Long cũng ra về, trong đầu hắn luôn nghĩ tới gương mặt buồn bã của biểu muội A Minh. Không phải hắn thích nàng ta, mà hắn thấy nàng có chút tội nghiệp.

" Ngươi đi đâu về đó?" Vũ Long chợt dựng tóc gáy khi nghe giọng nói quen thuộc cất lên.

Thu Thủy đang đứng bên hiên cửa ngắm hoa. Bà cụ đã cho cả hai một căn nhà riêng để cả hai sống. Tuy sống trung nhà nhưng Vũ Long và Thu Thủy vẫn chưa xảy ra quan hệ, không phải vì Vũ Long là gay hay Thu Thủy cự tuyệt mà vì cơ thể đặc thù của Thu Thủy.

Tiên Linh Thể trước năm 18 tuyệt đối không được phá thân, nếu phá sẽ gây ra những hậu quả khó lường, nói là khó lường vì không ai đong đếm được cụ thể. Tiên Linh Thể quá hiếm có, nếu có cũng đã sớm bị thải bổ tới chết mà không kịp phát triển.

Giọng nói nàng nhẹ nhàng nhưng mang theo ý dò xét rõ ràng cùng đe dọa làm Vũ Long toát mồ hôi, cảm giác như đi chơi gái lầu xanh về bị nương tử bắt gặp.

" Ta...ta đi luyện công!" Vũ Long gãi gãi đầu nói.

Đôi mắt đẹp hút hồn của Thu Thủy nhìn thẳng vào Vũ Long, chỉ cái nhìn chính diện của nàng cũng khiến bắn mê đắm mà tiến tới gần nàng.

Thu Thủy thấy Vũ Long lại gần, nàng bèn lùi lại một bước rồi đưa mắt nhìn hướng khác.

" Ẹc! Dỗi rồi!" Vũ Long cười khổ thầm nói.

" Chúng ta đi chơi đi!"

" Không muốn!"

" Vậy chúng ta đi luyện công."

" Ta chưa bình phục!"

" Ờm...vậy ngươi có muốn ăn thịt thỏ rừng không, ta sẽ đi bắt."

Thu Thủy nhìn Vũ Long, ánh mắt tỏa chút nét tinh nghịch hiếm thấy rồi hỏi : " Ngươi đang dỗ dành ta đấy à?"

" Ừm!" Vũ Long đáp

" Tại sao vậy?"

" Ta cũng không biết, nó giống như bản năng vậy." Vũ Long tiến tới gần hơn rồi nắm lấy tay Thu Thủy.

Thu Thủy cảm nhận được sự quan tâm từ cái nắm tay đầy ấm áp của Vũ Long, nàng khẽ nở nụ cười rạng rỡ.

Cuộc sống cứ như vậy chẳng phải tốt hơn sao? Không hề! Đây không phải chương cuối mà nam nữ chính nắm tay nhau hạnh phúc tới đầu bạc răng long.

Một buổi sáng thức dậy, Vũ Long cảm thấy cơ thể mệt mỏi vô cùng, hắn hỏi Tiểu Bạch : " Ta sao vậy?"

Tiểu Bạch đáp : " Hệ thống tạo ra để cho chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ và gia tăng tu vi. Khi chủ nhân bỏ bê nhiệm vụ thì hệ thống sẽ tự đào thải người để tìm một chủ nhân khác thích hợp."

" Việc quan trong như vậy sao ngươi không nói sớm?" Vũ Long tức giận đổ hết trách nhiệm lên đầu Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch đáp : " Xin lỗi chủ nhân, ta không có quyền thúc dục chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ chính."

Vũ Long ho ra một ngụm máu rồi ngồi bệt xuống đất sợ hãi nói : " Khụ hệ thống chết tiệt, không ngờ lại chứa nguy hiểm tiềm tàng như vậy."

" Trước chủ nhân cũng đã có người từng được hệ thống tiếp nhận, nhưng sau đó không hoàn thành được nhiệm vụ và bị hệ thống đào thải dẫn đến mất mạng. Những người được hệ thống chọn đều là những kẻ bất phàm, đều có tiềm năng trở thành độc tôn."

" Ta hiểu rồi!" Vũ Long gật đầu, hắn gượng đứng dậy. Nhiệm vụ tìm và quan hệ với một nữ nhân tu vi Nguyên Anh Kì đang là ưu tiên hàng đầu.

Hắn nghĩ tới Thu Thủy, nàng thân mang Tiên Linh Thể quý hiếm, nếu đồng hành cùng nhau chắc chắn sẽ không tránh được việc cả hai phát sinh quan hệ, để nàng lại Thạch Thôn vẫn là tốt hơn.

Vũ Long đánh thức Thu Thủy dậy rồi nói cho nàng nghe về quyết định rời đi của hắn. Thu Thủy ban đầu rất buồn vì nàng đã định hướng cả hai sẽ ở lại Thạch Thôn sống cuộc sống an nhàn.

" Ngươi ở lại không được sao?" Thu Thủy buồn bã hỏi.

Vũ Long lắc đầu : " Ta rất muốn nhưng không thể, ta muốn mạnh hơn mạnh hơn nữa để...bảo vệ nàng." Vừa nói dứt câu hắn liền dang tay ôm Thu Thủy vào lòng.

Lại một cái ôm đầy dứt khoát, lần này Thu Thủy không còn bị động nữa, nàng đưa tay ôm lại Vũ Long mà trong lòng cũng dạt dào cảm xúc, tuy mới chỉ 13 tuổi nhưng nàng hiểu biết không khác gì những thiếu nữ đôi mươi. Nam nhân trong thiên hạ đều có chí lớn, việc ở mãi một chỗ chỉ làm cản trở bước tiến của họ.

Vũ Long mới chỉ 13 tuổi, tương lai còn rất dài. Thu Thủy biết mình không thể giữ hắn mãi ở bên cạnh nên cũng không miễn cưỡng, nàng siết chặt vòng tay qua eo Vũ Long rồi thì thào : " Vậy...ta sẽ ở lại đây chờ ngươi!"

Vũ Long ôm nàng chặt hơn, cảm nhận bờ vai mảnh vai của nàng khẽ rung, hắn nhẹ nhàng nói : " Chờ ta, sau khi chữa được vết sẹo trên mặt ta sẽ quay về cưới nàng."

Lời nói giống như lời cầu hôn của Vũ Long khiến Thu Thủy sững người, đôi mắt đẹp hút hồn hiện rõ nét ướt át ôn nhu, nàng hơi cúi đầu gật thật khẽ chỉ đủ Vũ Long thấy.

Ôm thân thể mềm mại trong lòng, Vũ Long không chịu nổi mà đưa tay nâng gương mặt xinh đẹp như tiên nữ của Thu Thủy lên, hắn chầm chậm áp sát môi mình vào môi nàng.

"Ưm"

Bất ngờ trước hành động của Vũ Long, Thu Thủy chỉ kịp thốt lên tiếng kêu nho nhỏ, đôi môi hồng hào của nàng bị hôn lấy bởi đôi môi có phần hơi thô của Vũ Long. Vì là nụ hôn đầu nên cả hai đều không có kinh nghiệm và khá vụng về.

Nhưng sự vụng về tạo nên cảm hứng, Vũ Long mút lấy bờ môi thơm tho của Thu Thủy sau đó dùng lưỡi tách hàm răng trắng đều của nàng ra rồi xâm chiếm miệng nàng bằng lưỡi của mình.

Thu Thủy hoàn toàn bị động, nàng bắt đầu thả lỏng cơ thể đầu hơi nghiêng ra sau.

Trong căn nhà nhỏ, đôi trai gái ôm hôn nhau không rời.

Vũ Long bắt đầu không kiểm soát được bản thân, hắn liền đem những gì quan sát được từ lễ trưởng thành của A Minh ra để thực hành trên cơ thể của Thu Thủy. Bàn tay tham lam luồn vào trong cổ áo để bắt lấy một bên ngực trắng nõn còn đang phát triển, Thu Thủy kẽ rên một tiếng đầy mị tình hoàn toàn không có ý ngăn cản. Nàng thực sự muốn lần đầu của mình được trao cho Vũ Long.

Rầm!

Cánh cửa phòng mở toang khiến cả hai giật mình suýt thì cắn mất lưỡi, bà cụ xuất hiện khiến cả hai vội tách nhau ra chỉnh sửa lại y phục.

Bị bắt quả tang đang ăn vụng, Vũ Long còn chưa kịp giải thích thì Thu Thủy đã lên tiếng trước : " Mẹ...sao người không gõ cửa?"

" Mẹ?" Vũ Long trợn mắt, bà cụ kia là mẹ của Thu Thủy ư.

Trong lúc Vũ Long đang định thần lại thì bà cụ kia từ một bà cụ già lưng còng chống gây bỗng hóa thành một người phụ nữ cực kì xinh đẹp, cơ thể hấp dẫn khoác trên mình bộ y phục màu đen bó sát, bộ ngực tròn đồ sộ phập phồng theo nhịp thở, đôi chân dài trắng nõn không vướng chút bụi trần.

" Ta không chú ý một chút là ngươi định đem con gái của ta lên giường, tên nhóc nhà ngươi to gan thật." giọng nói già nua cũng không còn thay vào đó là giọng nói ngọt ngào nhưng mang theo sát ý vô cùng lớn.

Bạn đang đọc Thiên Thượng Thiên Hạ Duy Ngã Độc Tôn sáng tác bởi kingmonster
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kingmonster
Thời gian
Lượt thích 21
Lượt đọc 620

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.