Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Xui xẻo bắt đầu.

Tiểu thuyết gốc · 2079 chữ

Buổi sáng nọ, hắn đang đi mua quà sinh nhật cho cô bạn mà hắn thầm thích. Rầm...

Khi mở mắt ra, hắn thấy mình đang trên giường bệnh với một tá những dây truyền nước chằng chịt khắp tay. Hắn chỉ nhớ lúc đó hắn đang đi mua quà sinh nhật cho Vy mà hắn thầm thích từ hồi cấp 2, âm thầm lặng lẽ quan tâm Vy suốt mấy năm trời. Và tỉnh dậy thì hắn thấy mình đang nằm trên giường bệnh. Nhìn xung quanh phòng bệnh này khá sạch sẽ, xung quanh đồ đạc để rất ngăn nắp. Nói thêm về hắn, nhà hắn cũng gọi là khá giả, không nghèo đến nỗi không có gì ăn nhưng cũng không dư dả gì cho lắm. Hắn hiện đang là một thằng học sinh cấp 3 bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn, ngồi cùng bàn với hắn là Vy, hắn chơi cùng từ nhỏ đến lớn, đi đâu cũng có nhau và đến năm cấp 2 thì hắn đột nhiên thấy cô bạn chơi cùng này xinh đến lạ thường, làn da trắng mịn mềm mại mà một vài lần hắn được cầm tay Vy, đôi mắt to tròn với cặp lông mày lá liễu, chiếc mũi nhỏ nhỏ xinh xinh nhìn khá dễ thương và đỏ mọng, hắn biết là Vy không có thói quen trang điểm nên chắc có lẽ môi cô đỏ tự nhiên.

Trở lại với hiện tại, hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình, và bỗng nhiên hắn nghe thấy tiếng đinh tai nhức óc ngay trong đầu mình, ngày càng to dần và hắn lại bất tỉnh.

Xung quanh hắn hiện tại toàn là một màu đen, hắn đang đứng đó, không hiểu chuyện gì xảy ra bỗng nhiên có một một luồng sáng vụt qua, và một giọng nói trong trẻo vang lên. Ngài là người được chọn, ngài có đồng ý không.

Hắn càng mông lung hơn, hắn cảm thấy câu truyện này quen quen, có lẽ đây là một vài đoạn hắn là đã đọc trong truyện, và điều này thật sự đến với hắn ư, hắn đây là một giấc mơ mà trong tiềm thức của hắn khao khát mỗi khi hắn cày một bộ truyện nào đó. Hắn không biết nữa, hắn đau đầu, đau kinh khủng và chợt tỉnh dậy. Thì ra đây là một giấc mơ, haizz vậy mà hắn cứ nghĩ mình sẽ được bá đạo như trong một số truyện hắn đã đọc chứ.

Lần thứ 2 tỉnh dậy thì xung quanh hắn đã có rất nhiều người, ba mẹ hắn, và một số người bác sĩ y tá. Ba hắn là bí thư xã, còn mẹ hắn chỉ ở nhà nội trợ lo cho từng bữa ăn của gia đình, nói chung cả nhà sống khá hòa thuận vui vẻ. Hắn thấy ba mẹ mình đang trao đổi với bác sĩ, hắn có nghe được là hắn đang đi thì đột nhiên ngất, bác sĩ khám không thấy có vấn đề gì, sức khỏe vẫn bình thường, còn nguyên do tại sao hiện tại vẫn cần theo dõi thêm.

Theo dõi thêm mấy ngày vẫn không có gì khác thường, hắn đi ngủ cũng không mơ thêm điều gì về giấc mơ ấy nữa, hắn cũng dần quên chuyện đó. Và trở lại cuộc sống bình thường ,sáng đi học, tối về nhà ăn cơm rồi lại ngủ, từng ngày của hắn trôi qua một cách nhàm chán như vậy.

Hôm nay là ngày kiểm tra môn toán, môn mà hắn ngu nhất, à không, phải nói là môn nào hắn cũng ngu. May mắn là có Vy bên cạnh học cũng được nên cho hắn chép bài mới giúp hắn leo lên được tới cấp 3. Trong giờ kiểm tra, hắn đang bí bách không biết làm sao, bỗng nhiên trong đầu hắn nảy ra những phép toán, những lơi giải trơn tru và hắn cứ viết vô bài thi một cách trôi chảy tự nhiên. Xong...

Vậy là hắn đã làm xong bài thi mà không cần nhìn bài Vy nữa, trong khi cả lớp đang hí hoáy làm, có đứa thì cắn bút, Vy cũng đang làm bài một cách chăm chú, như mọi khi hắn sẽ đợi cô bạn làm xong rồi sẽ mượn bài chép, tuy không được nhiều nhưng cũng đủ cho hắn lên lớp. Hôm nay lại khác, hắn đã có thể tự mình hoàn thành bài thi, những lời giải như thuộc sẵn trong đầu, hắn chỉ việc chép vô giấy, hắn cảm thấy rất lạ nhưng cũng không thể lý giải được. Khi hết giờ, Vy cũng rất ngạc nhiên, mọi lần hắn đều chép bài cô mà nay làm xong trước cả cô.

Vy nghĩ trong đầu có lẽ thằng này chăm đột suất chăng, trong suy nghĩ của cô, hắn là Thiên, một thằng chỉ biết ăn ngủ rồi chơi, không chịu học hành lười biếng, tuy nhiên rất tốt đối với cô nên cô cũng rất quý hắn. Hai đứa chơi thân với nhau từ nhỏ, học cùng lớp, ngồi cùng bàn. Cô coi hắn như người bạn mà cô tin tưởng nhất, còn hắn đối với cô là gì thì có lẽ cô không biết.

Khi hết giờ làm bài, cả lớp xôn xao bàn luân về đề toán lúc nãy, còn hắn thì ngồi ngẩn ngơ nhìn ra cửa sổ, suy nghĩ về tương lai, suy nghĩ về Vy, cô bạn mà hắn rất thích. Và cả truyện lúc nãy nữa, hắn không hiểu, mà thôi kệ đi, hắn chẳng quan tâm nữa. Hắn quay sang nói chuyện với Vy, hỏi cô lúc nãy làm được bài không. Cô lắc đầu, đề toán lần này khá khó, vì đây đã là bài cuối kì, sắp tới còn vài tháng nữa sẽ chuẩn bị thi đại học. Ai cũng sốt sắng lo ôn bài cho tốt, mà đề thi này có lẽ đang đánh tụt sĩ khí của mọi người. Đối với hắn thì không, hắn không định thi đại học, hắn không có năng khiếu học hoặc cũng có thể do hắn lười, hắn không hề hứng thú đối với chuyện học hành, hắn chỉ muốn học hết cấp 3 và đi làm bươn trải cuộc sống này thôi.

Hỏi han Vy một lúc thì cũng đã vào giờ học tiếp theo, là môn Hóa, đây là giờ học địa ngục không chỉ đối với hắn mà còn đối với đa số học sinh, khó hiểu, rắc rối, ác mộng với đa số học sinh, và trong đó chắc chắn có phần của nó trong đó.

Vy lại khác, cô học rất khá môn này, trong mọi lần kiểm tra hắn đều chép bài cô và đã vượt qua địa ngục này rất nhiều lần, cố nốt năm nay là hắn sẽ được tự do. Hắn đã chuẩn bị tinh thần khi bước vô bài giảng hắn sẽ ngủ, khi thầy bắt đầu giảng bài, hắn gục mặt xuống bàn, tuy không nhìn nhưng hắn vẫn nghe được, những lời giảng lọt vô tai hắn, bình thường hắn sẽ không thể hiểu gì, nhưng hôm nay lại khác. Những lời giảng của thầy lọt vô tai hắn như những câu từ lớp 1 vậy, dễ hiểu, cực kỳ dễ hiểu, hắn hiểu hết mọi thứ thầy nói. Và hắn dần ngẩng đầu lên, hắn thấy môn hóa khá thú vị đó chứ, giúp hắn hiểu hơn về thế giới này, cấu tạo của nước là gì ư, H2+0 => H20, đó là nước và một số hợp chất khác, như muối, đường một số thứ trong cuộc sống hàng ngày, rất thú vị, hắn chăm chú một cách lạ thường, khác hẳn với mọi khi hắn chỉ gục mặt xuống bàn.

Trên đường về nhà, sau khi kết thúc buổi học, hắn thấy rất lạ, chẳng lẽ mình thông minh đột xuất ư, mình là thiên tài mới được khai phá ư, những bài giảng trước kia đối với hắn là những kí tự la mã cổ đại, khó hiểu, mệt mỏi thì nay đã khác, hắn hiểu hết mọi thứ thầy giảng bài, những bài toán khó, những phương trình hóa học phức tạp. Hắn vừa đi vừa nghĩ viển vông về tương lai của bản thân.

Rầm...

Lại tiếp tục ư, mở mắt hắn lại thấy mình trong bệnh viện, ba mẹ ở xung quanh hỏi hắn có sao không, hắn không biết, hắn thấy mình rất khỏe mạnh, nhưng tại sao lại ngất hoài, lúc nãy hắn lại mơ về giấc mơ lần trước, lần này giấc mơ đó chân thực hơn, sống động hơn, hắn cảm giấc đây không phải là giấc mơ, có một tiểu tinh linh trong giấc mơ hỏi hắn có đồng ý làm người được chọn không, hắn chưa kịp trả lời lại lần nữa bị đánh thức. Ba mẹ hắn gặng hỏi bác sĩ nhưng ông ta cũng không biết lí do tại sao hắn ngất hoài, kiểm tra mọi thứ thấy cơ thể hắn khỏe mạnh bình thường, ông ta kết luận có thể do áp lực học hành và thiếu dinh dưỡng trong bữa ăn nên suy nhược cơ thể khiến hắn ngất mà thôi. Hắn cũng tự an ủi mình như vậy, hắn không muốn mình bị bệnh gì nguy hiểm, hắn còn cả tương lai phía trước.

Hôm nay đi học, ngày trả bài kiểm tra hôm nọ, trường hắn không có gì ngoài trả bài thi rất nhanh, những trường khác học sinh than chờ điểm lâu nhưng trường hắn thì ngược lại, có điểm rất nhanh, có lẽ đây là điểm khác biệt của trường hắn, nhưng cũng là ác mộng đối với một số học sinh học kém, họ còn chưa kịp đi chơi vui vẻ đã biết điểm khiến tâm trạng hụt hẫng, không ai còn hứng thú đi chơi đàn đúm nữa. Thầy giáo bắt đâu đọc bài điểm bài thi, Cao Thùy Anh 5 điểm, Dương Nhật Ánh 6 điểm, Nguyễn Văn Bảo 4 điểm,... Sắp đến tên hắn, điểm đa số của các bạn là 4 5, một số người học nổi bật được 7 điểm rất cao rồi. Không hiểu sao hắn cảm thấy rất tự tin về bài thi này của mình, có lẽ tính cách của hắn thay đổi chăng, dạo gần đây hắn không còn cảm thấy tự ti nữa, mọi thứ đối với hắn rất đơn giản, hắn cảm thấy mọi thứ nhẹ nhàng, cảm giác như vậy thật tốt. Dương Nhật Thiên 9 điểm.

Cả lớp vỡ òa, xôn xao như ong vỡ tổ, thằng Thiên mà được 9 điểm ư, không tin được, tao nghĩ nó chép bài còn Vy đó, bình thường nó học ngu chỉ có ngủ làm nên trò trống gì chứ, mọi người bắt đầu ngóng điểm của Vy. Phạm Phương Vy 7 điểm, cả lớp lại xôn xao, thằng Thiên được 9 mà Vy chỉ có 7 ư. Làm sao có thể, hắn bình thường chỉ có chép bài Vy, không thể cao hơn Vy được. Mọi tiếng bàn tán xôn xao vang lên. Vy thì không cảm thấy gì, cô thấy rất vui vì bạn cùng bàn của mình đã tiến bộ hơn, chăm học hơn chăng, cô cảm thấy vui vì điều đó. Sau khi đọc hết điểm cả lớp thì điểm của hắn là cao nhất, còn lại một số người nổi bật trong lớp chỉ có 7.

Mọi người bắt đầu xôn xao, giáo viên cũng vậy, ông thầy rất không ưa hắn, hắn đến lớp chỉ có ngủ và ngủ, không chịu học hành, coi thường giáo viên nên ông ta rất ghét hắn, ông đến bàn hắn và bắt đầu chất vất.

Thiên, tôi dạy cậu tôi biết cậu như thế nào, có phải em dùng tài liệu không, lên phòng giám thị cho tôi. Mấy đứa điểm kém thấy hắn như vậy rất hả hê, bọn nó cho rằng hắn lười học như vậy sao mà điểm cao được, không chép bài Vy chỉ có dùng tại liệu. Hắn cũng biết điều đó, nhưng bài này là bản thân hắn tự làm, nhưng hắn không thể giải thích với mọi người được. Hắn bước lên phòng giám thị cùng thầy giáo.

Bạn đang đọc Thiên Tài Xuất Thế sáng tác bởi Minh123MTP

Truyện Thiên Tài Xuất Thế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Minh123MTP
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.