Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh là hung thủ! (3)

Phiên bản Dịch · 733 chữ

Chương 29: Anh là hung thủ! (3)

Edit: Hắc Thiên

Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt

-----------------------------------------------

"Ý gì đây?" Hoa chau mày: "Vô duyên vô cớ bị bắt tới chỗ quỷ quái này còn chưa đủ thú vị hay sao? Tờ giấy kia là cái gì?"

"Anh đọc không hiểu à?" Quý Phong khoanh tay trước ngực, cười lạnh: "Ý là muốn giết chúng ta, từng người từng người một..."

Bác cau mày: "Lẽ nào chúng ta đắc tội với ai?"

"Nhưng mà thật vô lý ..." Âu Dương khó hiểu: "Chẳng phải lúc trước tất cả đều ngất đi sao? Nếu muốn giết chúng ta, hắn vì cái gì không thừa cơ hội đó mà xuống tay luôn?"

Bác trả lời: "Có thể vốn dĩ muốn làm như vậy, sau vì chúng ta tỉnh lại, chạy ra đây, nên mới ném mảnh giấy?"

"Này cũng không đúng." Hoa đáp: "Không bàn tới chúng ta ngất xỉu bao lâu, cho dù đúng như lời em nói, hắn hoàn toàn có thể trốn ở chỗ tối xuống tay, nào cần tới tờ giấy..."

Quý Phong nhíu mày: "Chẳng lẽ muốn chơi mèo vờn chuột, sau khi bắt thì thả chúng ta ra, còn quăng tờ giấy này, là đang đùa giỡn chúng ta đúng không?"

"Thật biến thái..." Bác nuốt nước miếng, Hoa cùng Âu Dương cũng chau mày.

Nếu thật như vậy... Sợ là sẽ có nguy hiểm. Âu Dương nhìn quanh một vòng, có lẽ phía sau mấy cái thùng sắt này, một đôi mắt âm hiểm đang chăm chăm nhìn họ, chờ thời cơ hành động...

"Bác, chúng ta qua bên kia..." Hoa kéo Bác đi.

Âu Dương cản bọn họ lại: "Tình huống bây giờ chưa rõ, đừng phân tán thì tốt hơn..."

Quý Phong cười cười vỗ vai hắn: "Tôi nghĩ người không rõ tình huống hiện tại là anh đó..."

Âu Dương sửng sốt, nháy mắt hiểu ra, tờ giấy kia được phát hiện sau khi bọn họ té ngã, khả năng nó vốn ở chỗ đó nhưng không ai thấy, tuy nhiên còn một khả năng khác...

Có người thừa dịp hỗn loạn quăng tờ giấy ra!

Nếu thật như vậy... Một trong số những người ở đây chính là mối nguy...

Sau khi nghĩ thông suốt, Âu Dương ngây ngẩn cả người. Quý Phong thì cười cười, đánh giá mấy cái thùng xung quanh...

"Anh muốn làm gì?" Hoa vẫn chưa đi, cau mày hỏi: "Còn muốn mở thùng ra?"

"Không thì thế nào?"

Hoa nhíu mày, không thèm nhắc lại, Quý Phong cũng không tiếp tục gợi chuyện, bình thản nghiên cứu thùng sắt.

Nghiên cứu nửa ngày trời, Quý Phong thành công mở một bên thùng ra, cẩn thận nhìn vào trong...

Những người khác đều rướn cổ theo hắn, muốn xem rốt cuộc bên trong thùng chứa cái gì....

"A!"

Quý Phong hét lên thảm thiết, mọi người run bắn lên, xảy ra chuyện gì? Sắc mặt Bác tái nhợt, Hoa chắn trước mặt hắn, Âu Dương lùi về sau hai bước, ánh mắt bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm thùng sắt...

"Ha ha ha ha ha ha !" Quý Phong quay đầu lại cười: "Các anh nên nhìn lại vẻ mặt của mình đi! Thực hài!"

Hóa ra là trò đùa dai!

"Nhàm chán!" Hoa đối với hành vi này tỏ vẻ không hiểu nổi, hơn nữa cảm thấy chán ghét.

Âu Dương thở dài, không thể không nói, hắn quả thực bị dọa mất hồn, liền hỏi: "Bên trong là gì?"

"Đồ hộp!"

"Cái gì?" Âu Dương nghĩ mình nghe lầm rồi, lại hỏi lần nữa: "Đồ hộp?"

Quý Phong gật đầu, nói: "À, anh tự tới xem đi..."

Mọi người đi đến chỗ thùng sắt, quả nhiên, bên trong là một đống thức ăn đóng hộp, Âu Dương cầm đại một cái lên, hạn sử dụng đảm bảo năm năm, sản xuất từ ba năm trước...

Quý Phong không nói gì cầm lấy một hộp, mở ra bỏ vào miệng: "Vừa đúng lúc, đói chết tôi rồi..."

Ai mà không đói hả? Bọn họ chẳng biết đã ngất bao lâu, cũng chẳng biết lần cuối được ăn là từ lúc nào, Quý Phong mở đầu, mấy người khác anh nhìn tôi tôi nhìn anh, cuối cùng đều cầm lấy một hộp đứng ăn luôn...

----------------------------------------------------

Edit: mấy cha này gan thiệt :)))

Bạn đang đọc Thiên Tài Trong Não, Kẻ Điên Trong Lòng của Phượng Minh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jieziyang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.