Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Bạch Diện Thánh tử

Tiểu thuyết gốc · 1926 chữ

Nằm sâu trong Vạn Cổ Tinh Không, gần như tồn tại trong một chiều không gian tách biệt, nơi đây chính là Hư Thiên.

Trải qua không biết bao nhiêu kỷ nguyên, có người nói rằng Hư Thiên được bao bọc bởi một kết giới đặc biệt. Hoàn toàn cách biệt với bề mặt của Vạn Cổ Tinh Không. Chỉ có nhân vật hạch tâm thuộc Tinh Anh Tiên Điện mới có thể qua lại tuỳ ý mà không gặp bất cứ khó khăn nào, cho nên người của thế giới bên ngoài không thể tiến vào.

Thiên Mang Tinh, trụ sở chính của Tinh Anh Tiên Điện. Thời điểm hiện tại đang là ban ngày, tuy không có sự tồn tại của mặt trời như thế giới bên ngoài. Nhưng chỉ bằng một viên đá toả ra hào quang chói loá treo trên bầu trời, nó hoàn toàn thay thế mặt trời, soi sáng cảnh vật khắp nơi. Vô số người của Tinh Anh Tiên Điện lúc này trông khá bận bịu với công việc. Trong đó không thiếu các tín đồ, hầu nữ và cường giả trực thuộc nội điện và ngoại điện.

Tại Thiên Cung Thần Đảo, sâu bên trong một toà cung điện lộng lẫy lượn lờ sương khí mờ ảo, có một bóng người mặc huyền y đang ngồi xếp bằng trên tấm phản.

Dựa vào kích thước cơ thể của bóng người này liền có thể đoán ra được đây là một nam thiếu niên chừng mười ba tuổi. Hắn có mái tóc dài màu đen cột thành đuôi ngựa, đuôi tóc rũ ngang lưng, đan xen nhiều sợi bạch kim trông khá bắt mắt.

Mái tóc đằng trước rẽ ngôi sang hai bên, trưng ra một trương mặt nạ bạch cốt với đường nét vô cùng sắc xảo và hoang dã.

Quanh thân hắn lúc này toát ra khí tức trầm lắng, thỉnh thoảng phát ra một tia ba động, làm rung chuyển cả không gian trong cung điện.

Mà bên ngoài lúc này, một hầu nữ vội vã chạy đến, tuổi tác của nàng so với thiếu niên cũng không kém là bao. Búi tóc hai bên, khuôn mặt xinh xắn và trông dáng vẻ nhỏ nhắn. Chỉ thấy hầu nữ ghé sát đầu vào cánh cổng, giọng nói thánh thót của nàng truyền vào trong cung điện.

"Thánh tử điện hạ, các vị trưởng lão và Điện chủ cho gọi ngài đến tiếp kiến ạ."

Hầu nữ gọi xong, đứng lui một bên, có chút chờ mong nhìn về phía cánh cổng.

Không bao lâu, một làn sương mờ cuốn theo cánh cổng được đẩy ra, phút chốc biến khung cảnh bên ngoài trở nên thơ mộng, một bóng người lúc này xuất hiện.

Không ai khác chính là thiếu niên mặc huyền y kia. Hắn bước từng bước về phía hầu nữ, khí tức thần thánh trước đó xem ra đã biến mất, trông vẻ ngoài so với người bình thường không quá khác biệt.

Thế nhưng chỉ có mình hầu nữ kia biết, thiếu niên trước mắt có bao nhiêu lợi hại đều ưa thích ẩn giấu, luôn luôn ra vẻ điệu thấp như vậy.

Nàng ngây người trong giây lát, thấy hắn đã đứng trước mặt, nàng lập tức lấy lại tinh thần, hạ mình một cách cung kính.

"Uyển Nhi cầu kiến Thánh tử điện hạ."

"Giữa chúng ta còn cần phải trịnh trọng như vậy sao?"

Thiếu niên ngữ khí trầm ổn, qua hai cái mắt thú trên mặt nạ có thể thấy ánh mắt hắn đang bình tĩnh quan sát hầu nữ.

"Vậy Thánh tử điện hạ muốn Uyển Nhi phải như thế nào đâu?"

Uyển Nhi chớp chớp đôi mắt, theo ý tứ của thiếu niên, vén váy đứng dậy, đối mặt với hắn.

Dáng vẻ của Uyển Nhi hiện tại đã rất khác so với vừa rồi, có chút thiếu nghiêm túc, hồi nãy có lẽ nàng ta cố tình làm màu một chút. Bởi trước đây thiếu niên và nàng vốn đã quen nhau từ hồi còn nhỏ.

Dù thân phận của Uyển Nhi có là nha đầu, nhưng thiếu niên vẫn xem nàng như bạn thuở nhỏ mà đối đãi, có thể nói cả hai hoàn toàn thân thiết, vậy nên nếu Uyển Nhi có trêu đùa thiếu niên một chút, hắn cũng sẽ không để tâm.

"Trước mặt mọi người thì biểu hiện theo quy củ, còn bình thường thì ta và cô cứ thoải mái như bằng hữu đi."

"Giờ đi thôi."

Thiếu niên nói xong, nhất niệm triệu hồi ra một đám mây, cùng với hầu nữ Uyển Nhi cưỡi mây bay đến chính điện.

"Xem Thánh tử điện hạ như bằng hữu, quả là một điều may mắn đối với tì nữ nha!"

"Nhưng liệu có người phát hiện ra và phạt ta thì sao? Thánh tử điện hạ khi đó sẽ bảo vệ ta chứ."

Đã quá quen với vẻ ngoài lạnh nhạt của thiếu niên, Uyển Nhi cũng không bận tâm, nàng như con chim sẻ, vừa líu ríu vừa nhảy tung tăng quanh hắn.

"Sẽ không ai dám phạt cô."

Một lời nói lạnh nhạt phát ra từ mặt nạ bạch cốt.

"À nha!"

Nghe vậy, trong lòng hầu nữ vô cùng vui vẻ.

...

Cùng thuộc phạm vi của Tinh Anh Tiên Điện, Thiên Cung Thần Đảo cách Chính điện không quá xa, cả hai có bay ngang qua Tinh Anh Võ Trường.

Tại đây, có một số đệ tử thuộc nội môn đang tập luyện. Vừa nhìn thấy bóng dáng của thiếu niên, vài thanh niên nam nữ liền nhận ra tấm bạch cốt mặt nạ mà hắn đang mang, thay nhau ồ ạt lên tiếng.

"Đeo mặt nạ bạch cốt?!"

"Nhìn kìa! Là một trong Thập Đại Thánh Tử Thánh Nữ của Tinh Anh Tiên Điện chúng ta, Bạch Diện Thánh tử!"

"Ở đâu?"

"Đồ mắt chột!"

"Quả thực là ngài ấy, không ngờ lại giống như lời đồn mà ta đã nghe, dù không để lộ ra tu vi nhưng ta vẫn cảm thấy khí tức của ngài ấy thật thâm bất khả trắc!"

"Nghe đâu Bạch Diện Thánh tử chính là vị thánh tử trẻ tuổi nhất và có thiên phú cao nhất?"

Trong Tinh Anh Tiên Điện, để bảo đảm tính rủi ro không cần thiết xảy ra, các vị lão tổ cao tầng cương quyết ra lệnh cấm tuyệt đối không ai được biết đến tên và gương mặt thật của các thánh tử thánh nữ. Vì thế mà mỗi người sẽ có một cái tên giả đi kèm theo chiếc mặt nạ riêng, mỗi chiếc mặt nạ đó được khắc hoạ theo màu sắc của cái tên.

Đám đệ tử dùng ánh mắt ngưỡng mộ ngước lên nhìn hai thân ảnh đang cưỡi mây trên bầu trời, thay phiên nhau tranh luận, có người mơ mộng muốn được gặp trực tiếp thánh tử một lần, nhưng nghĩ tới thân phận thấp bé của bản thân thì lại thôi.

Nên nhớ, địa vị và thực lực của đệ tử truyền nhân đã cao, nhưng so với Thập Đại Thánh Tử Thánh Nữ không tính là gì. Mà những đệ tử nội ngoại hai môn muốn đến gần đệ tử truyền nhân còn khó, do cách biệt địa vị giữa nội môn và hạch tâm, chứ đừng nói là diện kiến Thập Đại Thánh Tử Thánh Nữ.

Vì vậy mà cấp bậc đệ tử trong Tinh Anh Tiên Điện được chia theo thứ tự từ bé đến lớn: Ngoại môn, nội môn, chân truyền, cuối cùng là các vị thánh tử thánh nữ.

Đám đệ tử nội môn được nhìn thấy một vị Thánh tử vào ngày thường đã là một việc hiếm gặp, vì đa số Thập Đại Thánh Tử Thánh Nữ sẽ đi tu luyện trong một khoảng thời gian khá lâu tại động phủ hoặc cung điện riêng biệt của họ.

Nghe đâu các vị thánh tử thánh nữ rất khó gần, trong đó có Bạch Diện là đứng đầu trong danh sách này.

Một phần là do hắn quá ưu tú, cuối cùng là tính cách có phần khó đoán. Song nhờ có một lời đồn ở trong quá khứ. Cụ thể là một vị đệ tử chân truyền cả gan đi khiêu khích Bạch Diện Thánh tử, cuối cùng bị đánh cho bán sống bán chết, từ đấy vị đệ tử kia có cho tiền cũng không dám bén mảng đến gần.

Chính vì câu chuyện đó, cộng với vẻ ngoài lúc nào cũng lạnh lùng của thiếu niên, dần khiến cho những đệ tử cùng thế hệ khác phải sinh ra khoảng cách tự ti về mặt địa vị và quyền lực.

Thế nhưng điều này không hề chứng minh đám đệ tử bọn họ yếu kém.

Nên nhớ Tinh Anh Tiên Điện rất ít khi tuyển đệ tử, vả lại việc lựa chọn cũng vô cùng khắt khe, số lượng vì thế cũng rất khiêm tốn.

Đến nỗi danh sách đệ tử ngoại môn còn không đến trăm đầu ngón tay, nội môn chỉ đúng năm mươi người, cộng lại toàn bộ đệ tử truyền nhân lẫn trong và ngoài cũng chỉ ngang con số hai trăm mà thôi.

Nếu không tính đến thế lực Tinh Anh Điện ở ngoại giới, thì Tinh Anh Tiên Điện so với các tông môn cổ tộc và học phủ của Vạn Cổ Thế Lực khác ít đến đáng thương. Nhưng nếu so về tư chất, tiềm năng và thiên phú của nội và ngoại môn lại không thua kém.

Nội môn còn thiếu tự tin khi đứng trước một vị Thánh tử như vậy, thử hỏi thực lực của Thập Đại Thánh Tử Thánh Nữ của Tinh Anh Tiên Điện biến thái đến mức nào.

"Xem các đệ tử nội môn nhìn ngài bằng ánh mắt sùng bái chưa kìa."

"Ta vốn không để tâm ánh mắt của người khác."

"Hừ, thật nhạt nhẽo."

Thấy tính khí của thiếu niên còn dày hơn miệng của mình, Uyển Nhi chỉ bĩu môi.

Rất nhanh, Bạch Diện Thánh tử cùng Uyển Nhi đã tới Chính điện.

Trước mắt họ là một cánh cổng lớn được làm từ nguyên liệu rất quý, có khảm đầu của hai con rồng làm tay kéo cửa. Muốn đến được nơi các vị trưởng lão và Điện chủ đang chờ, phải đi tới trung tâm của Chính điện.

Bạch Diện Thánh tử đẩy cổng bước vào. Cả hai lại tiếp tục đi hết một đoạn hành lang rộng phía trước, cuối cùng cũng đến trung tâm Chính điện. Đến đây, Uyển Nhi nghe theo lời của Bạch Diện Thánh tử, đứng đợi bên ngoài, còn hắn thì bước vào đại điện.

Nơi đây có không gian khá lớn, được thắp sáng bởi những viên đá phát ra hào quang bạc khảm trên tường, phía cuối có một nam tử trung niên ngồi trên bảo toạ hoàng kim, khí tức trên người gã thâm bất khả trắc.

Gã chính là Điện chủ của Tinh Anh Tiên Điện.

Bạch Diện còn để ý thấy, ngoài sự góp mặt của các vị Trưởng lão đang ngồi xung quanh, còn có chín vị thánh tử và thánh nữ khác cũng có mặt đầy đủ.

Mỗi người đều mang trên mình sắc phục và mặt nạ khác nhau.

"Bái kiến Điện chủ và các vị Trưởng lão."

Bạch Diện cung kính hành lễ.

Bạn đang đọc Thiên Tài Đến Từ Tinh Anh Tiên Điện sáng tác bởi Kissmenow242004
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kissmenow242004
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.