Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Các Phương Nghị Luận

Tiểu thuyết gốc · 764 chữ

Thời khắc thiếu niên phá đất mà ra, tại Cổ Mộ vang lên từng tiếng "Ầm...ầm" như có một tồn tại kinh khủng vừa phá giải phong ấn, giáng lâm nhân gian. Lập tức, toàn bộ Hồng Trần Đại Lục trở nên náo nhiệt. Một tin đồn lan truyền tới mọi ngõ ngách, Cổ Mộ, một trong Tam Đại Cấm Địa vừa mở ra. Các phương thế lực bắt đầu rục rịch có hành động, từ đại tông môn đến tiểu phái tán tu, nhao nhao kéo đến lối vào Cổ Mộ.

Trong một gian phòng trang hoàng đơn giản nhưng gọn gàng, có chín thân ảnh ngồi thâm trầm, khắp không gian đầy im ắng, rồi một giọng nói dứt khoát hữu lực vang lên:

- Chư vị, ở đây có ai có ý kiến gì về việc Cổ Mộ khai phong không?

- Tông chủ, điều này... lão phu thấy cần suy nghĩ cẩn thận.

- Nhị trưởng lão, ngươi cái gì cũng suy tính, có phải lá gan ngày càng bé không? Tông chủ, việc này theo lão Ngũ ta thấy là một đại cơ duyên khó được, cơ hội cho thế hệ trẻ của tông môn rèn luyện thực lực, tăng cường tu vi.

- Lão Ngũ, ngươi ít nhiều cũng gần hai trăm tuổi rồi, đừng hồ đồ, đã năm trăm, Cổ Mộ mới mở ra, lần trước, đi vào nhân số, đi ra chưa được một thành, đủ biết độ nguy hiểm của nó. Hơn nữa, theo cổ tịch ghi chép, đây là nơi táng thân của vô vàn Viễn Cổ cường giả, tụ tập kinh thiên tử khí, dưỡng sinh ra đủ thứ thiên kì bách quái.

Ngồi ở ghế chủ tọa, Tông chủ Phù Trần Thánh Tông Lý Vĩnh Cung trầm ngâm, quan sát các vị trưởng lão kịch liệt tranh luận rồi thở dài, đạo:

- Phàm là tu sĩ, phải tranh đấu với thiên địa mà tồn tại, cơ duyên chỉ đồng hành cùng hiểm nguy mà lại, cường giả con đường, đã chú định không thể yên bình mà đi. Lần này đi Cổ Mộ tìm cơ duyên tạo hóa, không miễn cưỡng đệ tử, nhưng thu được cơ duyên còn sống trở về, lập tức cho vào hàng ngũ hạch tâm. Việc này, quyết định thế đi.

- Rõ.

Tại một nơi khác, trong một động phủ âm u, có một tên lão giả ngồi xếp bằng trên một đóa huyết liên, bao quanh là huyết hồ sôi ùng ục, chứa vô số tàn thi, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị. Một võ giả tiến đến, khom người báo cáo:

- Bẩm lão tổ, Cổ Mộ đã mở ra.

- Hửm?-Lão giả hai mí mắt run run, kích động nói:

- Được, được. Thiên đại hảo sự. Người đâu, triệu tập tất cả các Huyết Tử tiến về Cổ Mộ, tranh đoạt cơ duyên, chấn hưng Huyết Thánh Giáo.

Một khu rừng trúc nhỏ ở đâu đó trên Hồng Trần Đại Lục, có một ngôi chùa tọa lạc nơi đây. Chùa cũng không lấy gì làm to lớn, hương hỏa bình thường, chịu chúng sinh cúng bái. Giờ đây, trên chùa vắng lặng, im lìm, có chăng chỉ là tiếng gió thổi qua từng rặng trúc nghe xào xạc, một vị sư thầy chậm rãi bước ra khỏi vườn thuốc, ngước lên trời lẩm bẩm:

- Trúc nhi, con đang ở đâu? Có khỏe không? Lần này Cổ Mộ mở ra, đừng quá cố sức! Haizzz

Khép lại tiếng thở dài, sư thầy chậm rãi bước vào trai phòng, một lúc sau, tiếng niệm kinh êm đềm chậm rãi vang khắp chùa, mang lại thư thái cho tâm linh người khác.

Thiếu niên vẫn chưa biết gì về động thái bên ngoài Cổ Mộ, lúc này trước mặt hắn đang có một con dị thú khổng lồ nằm sấp, thân mình run lẩy bẩy, đôi mắt hiện lên vẻ sợ hãi cùng cực. Thiếu niên thở dài:

- Bạch Sí Ma Sư ư? Miễn cưỡng đi, không phải ta chưa hồi phục tu vi, há phải chọn loại tọa kỵ cấp thấp này? Đến, Tiểu Bạch Miêu, chở ta tới chỗ nào nhiều bảo vật, không thể trần trường ra ngoài được, khiếm nhã, khiếm nhã.

Vậy là Bạch Sí Ma Sư, thân phụ Thượng Cổ Hung Thú huyết mạch, một thân thực lực Thánh cấp, đành chịu ủy khuất cho một tên trần truồng thiếu niên lang cưỡi lên người, đã thế lại còn mang cái tên Tiểu Bạch Miêu, ai, đúng là nhân sinh, à không, sư sinh gian khó a.

Bạn đang đọc Thiên Sư sáng tác bởi Mr.Yato
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr.Yato
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.