Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

-FLOOR B6: ĐIỀU TỐI TĂM

705 chữ

Phía sau chính là lưỡi hái chết chóc đang đuổi đến, cái cảnh tượng bản thân bị phanh thây như con chim kia cứ ngày một rõ hơn trong tâm trí của một cô bé 13 tuổi. Từng lớp khí trong phổi như bị ai đó rút cạn, càng lúc nhịp tim càng mạnh, có lúc Ray tưởng như muốn ngã quỵ xuống nền đất lạnh cóng.

Lúc ấy, khi hắn xuất hiện cùng với cái nụ cười kinh tởm, đôi chân của em run lên bần bật. Phải chạy thôi, chạy thật nhanh để thoát khỏi cái chốn quái quỷ khủng khiếp này.

-Nè! Nhóc là con rùa à? Nào! Mau mau nhanh nữa đi! Thỏa mãn ta đi! Khóc đi! La hét lên! Hãy cho ta nghe cái âm thanh thống khổ của kẻ đang rơi vào cái hố sâu tuyệt vọng đi!

Ahahahâhahahahahahaha……….

Còn lâu mình mới bỏ cuộc! Mình.. nhất định phải gặp lại ba và mẹ!

Trong căn phòng nơi mình tìm thấy mẫu bánh mì, chỗ đó có một két sắt đủ để mình trốn, chỉ cần rẽ qua khúc cua đó nữa thôi. Nhanh nào!

Căn phòng ấy tanh nồng mùi hôi thối của rác bẩn, két sắt ngay trước mắt, Ray nhanh chóng chui vào, cuộn tròn mình trong cái nơi ẩm thấp tối tăm ko chút ánh sáng. Từ bên ngoài có thể nghe thấy được rằng tên kia đã đuổi đến nơi. Hắn đập vỡ loạn xạ mọi thứ như muốn làm hoản loạn con mồi, muốn con mồi khóc thét chạy ra ngoài.

-Chết tiệt! Mi đâu rồi? Nhóc con, mau ra đây! Mi trốn ko thoát khỏi đây đâu!

Bên trong két sắt, cô bé tự dùng tay bịt miệng mình ngăn ko cho thanh âm nào phát ra, cho dù muốn khóc thét đến nơi nhưng phải cố giữ được bình tĩnh. Bên ngoài, tử thần đang tìm đến em, chỉ cần em phát ra một tiếng động là cầm chắc cái chế. Và chắc chắn đó ko phải là một cái chết nhẹ nhàng gì đâu.

-Chết tiệt! Con nhóc chết bằm! Mau ra đây!

Không khí bên trong chiếc két ngày càng loãng, đầu óc Ray bắt đầu cảm thấy choáng, từng nhịp thở trở nên dồn dập hơn, cứ như oxi trong lòng ngực bị ai đó rút cạn. Một tiếng chút chít nhỏ phát ra bên cạnh làm cô giật bắn cả mình. Khẽ la lên một tiếng.

A, xong rồi, mọi thứ.. kết thúc rồi.

Hắn sẽ tới… và giết mình …

-Hử? Tiếng gì thế?

thình..thịch

-Nhóc con? Là mi phải ko?

-thình..thịch

Đến rồi, hắn ở ngay phía bên kia cửa sắt, gần lắm rồi, tên sát nhân nhìn chằm chằm vào cái két, giơ cao lưỡi hái của mình lên,toan một cái chém đôi cái két.

-Tiêu đời rồi nhé, Nhóc con!

Xin Chúa hãy rủ lòng thương xót cho đứa con của Người.

Chút chít… chút chít…

Từ đâu ko biết lại có thêm một phát tiếng kêu phát ra từ đằng sau cánh cửa bị khóa chặt.

-Hử? Trong này à?

Zack loay hoay với cái tay cầm, hắn vặn đi vặn lại cũng chẳng làm cánh cửa mở ra được, sự khó chịu hiện lên trên mặt, hệt như đứa trẻ ko được mở món quà mà nó thích. Mặt phúng phính, phồng má rồi nhíu mày.

-Chết tiệt, đã thế thì ta phá cửa!

Một tiếng rõ to , bên trong két sắt, Ray nghe thấy tiếng gỗ bị chặt ra thành nhiều mảnh.

Zack phá được cánh cửa liền xông vào dò xét.

Đây là cơ hội cho mình!

Nhanh như một con chuột nhắt, Ray lách mình ra khỏi nơi ẩn nấp, phóng nhanh đến nơi có thang máy thoát hiểm. Bằng bất cứ giá nào cũng phải sống sót và tìm được ba mẹ , gia đình ba người chúng ta cùng đoàn tụ.

Năm tháng ấy, là năm thật hạnh phúc, có ba, có mẹ, tặng cho mình chiếc hộp nhạc với âm thanh rất hay, rồi chúng ta cùng nhau chụp tấm hình gia đình, ăn bánh kem, cười nói vui vẻ, Mình muốn…

--O0O--

Bạn đang đọc Thiên Sứ Sát Nhân của Người gác Đêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi whisper147
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.