Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 631 chữ

Tuyết đầu mùa đang bắt đầu rơi trắng dần trên mái ngói bị bám đầy rêu trong phủ.

Cảm giác lạnh giá bắt đầu bao trùm lên khung cảnh khắp phủ ,thật u ám và lạnh lẽo.

Người trong viện cũng dần thưa thớt ra ngoài vì cái thời tiết lạnh giá này.

Tiếng gõ cửa dần lớn lên ,là Lăng Nhi đang gõ cửa cô cầm chậu nước đứng trước cửa thúc dục nàng dậy.

"Công chúa ,mau dậy đi,tuyết đầu mùa rơi rồi kìa!"

Lăng Nhi vẫn không thấy nàng trả lời,cô mở cửa bước vào phòng ,căn phòng đó vẫn chẳng thấy động tĩnh gì,nàng vẫn không động đậy ,nhúc nhích một chút nào.

Cảm giác thời tiết lạnh khiến cho con người ta phải thấy lười biếng đi hẳn.Nàng cố mở chăn ngồi dậy đôi mắt của nàng vẫn nhắm lại không muốn mở ra chút nào.

"Lăng Nhi sao hôm nay trời chuyển lạnh nhanh thế"Hơi lạnh bên ngoài bắt đầu ùa vào phòng khiến nàng cảm thấy sởn gai ốc,cơ thể có chút lành lạnh.

"Công chúa !Tuyết đầu mùa rơi rồi"

"Thật sao ! Ta phải ra xem mới được "Nàng đứng dậy rửa mặt ,sửa soạn y phục,chạy ra ngoài góc sân nhỏ trong phủ ngắm nhìn những bông tuyết rơi.

"Công chúa người khoác thêm cái này vào cho ấm,kẻo lại nhiễm phong hàn bây giờ"Lăng Nhi đi từ phòng nàng ra khoác cho nàng chiếc áo choàng màu trắng.

Nàng mặc lên người một bộ y phục màu trắng điểm nhẹ là những bông hoa lan nhỏ màu vàng bên ngoài lại khoác thêm chiếc áo choàng màu trắng nhìn rất tao nhã nhưng lại toát lên một vẻ đẹp thanh lịch.

Nàng giơ tay hứng lấy từng bông tuyết rơi ,ngửa mặt nhìn bầu trời đầy tuyết lạnh giá , nàng có vẻ rất vui khi được ngắm nhìn tuyết đầu mùa ,bởi Tây Lạc không có cảnh tượng đẹp như này,Lăng Nhi đứng bên cạnh nhìn nàng vui vẻ như bây giờ cô cũng cảm cũng cảm thấy hạnh phúc và bớt lo lắng cho nàng hơn.

"Tỷ tỷ "

Lại là nàng ta , hắn cũng ở bên cạnh.

Hàn Thiên Nhi nàng ta đứng ngay sau nàng bên cạnh là hắn.Nàng ngoảnh lại nhìn nhưng không có biểu cảm gì trên khuôn mặt,khuôn mặt của nàng vẫn lạnh như băng.Bầu không khí đang yên tĩnh bỗng trở nên ngột ngạt .

"Vương phi ,nàng đang làm gì vậy?"

Một câu hỏi bình thường ,gặp ai cũng có thể bắt đầu với câu hỏi này , vậy mà hắn cũng hỏi nàng bắt đầu câu hỏi này đúng là ngớ ngẩn.

"Không làm gì cả, chỉ là ta đang hít thở bầu không khí trong lành của đợt tuyết đầu mùa này thôi!"

"Nhưng mà bầu không khí này bây giờ lại chẳng trong lành nữa rồi" câu nói của nàng có chút hàm ý giễu cợt với hắn và nàng ta.

"Nàng..."Vẻ mặt hắn đang nổi giận với nàng nhưng lại không làm gì được với nàng.

"Vậy ta xin về trước ngài và Thiên Nhi muội muội cứ ở lại hít thở bầu không khí trong lành ,ta không làm phiền hai người nữa"

Nàng bước đi không nán lại đây gì cả ,dù tuyết rơi có đẹp đến đâu đi chăng nữa thì giờ nàng cũng có nhã hứng tâm trạng đâu mà ngắm tuyết rơi nữa.Nàng rời đi hắn cũng không giữ nàng ở lại làm gì ,mặt hắn thờ ơ,lạnh nhạt với nàng ,bây giờ vẫn vậy trước đây cũng vậy hắn không thay đổi chút nào.

Người bên cạnh hắn có vẻ đắc ý ,nàng ta nở nụ cười mỉa mai trên môi.

Bạn đang đọc Thiên Nguyệt Truyện sáng tác bởi SơNguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SơNguyệt
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.