Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản Nghịch

Tiểu thuyết gốc · 2367 chữ

Chương 3:

Trong căn phòng lạnh lẽo u ám, khắp nơi tràn ngập các loại màn hình điện tử, từng âm thanh “tít tít” thông báo vang lên liên hồi. Những dải số liệu chạy dài tựa như vô tận, biểu thị hàng loạt các thông số phức tạp khó hiểu cứ như vậy nối đuôi nhau liên tục xuất hiện.

Mười mấy con người liên tục vận hành trên các bảng điện tử, điều chỉnh cùng theo dõi các biến hoá trên màn hình, cùng lúc phối hợp đưa ra các câu lệnh mã hoá cần thiết. Đã ba ngày liên tục không ngủ, mọi người ai nấy đều mệt mỏi vô cùng, thế nhưng cũng không thể che giấu nét hưng phấn trên khuôn mặt. Nhiệm vụ hôm nay của họ là vô cùng nặng nề, cũng tràn ngập vinh quang vô tận. Thành, tương lai loài người sẽ được mở ra vô hạn. Bại, vậy dự án này cũng coi như đi tới điểm cuối. Kế hoạch T đã được triển khai, bọn họ có lẽ chỉ có thể cùng nhau thực hiện lần thí nghiệm cuối cùng này.

- Đinh! Máy gia tốc hạt số 4 sẵn sàng kích hoạt!

- Đinh! Kiểm tra trạng thái năng lượng vật mẫu - Ổn định!

- Đinh! Kiểm tra hệ thống trục - Sẵn sàng!

- Đinh! Kiểm tra momen trụ trái - Sẵn sàng!

- Đinh! Buồng đốt số 7 - sẵn sàng kích hoạt!

Những âm thanh máy móc thông báo lần lượt vang lên, biểu thị tình trạng cùng trạng thái thí nghiệm diễn tiến hiện thời. Trong trụ thuỷ tinh cực lớn, một cánh tay máy chậm rãi dâng cao, ba ngón tay kim loại kẹp chặt lấy quả cầu pha lê trong suốt lớn chừng một trượng, bên trong quả cầu chứa một đám “vật chất” kì dị, giống khói mà không phải khói, giống nước lại chẳng phải nước, nhu nhuyễn chuyển động, tán xạ ra từng dải ánh sáng mười màu lấp lánh.

Cầu pha lê này vừa xuất hiện, không gian xung quanh nó cũng không còn ổn định mà trở nên vặn vẹo gợn sóng, một đám các phù văn thâm ảo phức tạp cũng lây nhiễm ra xung quanh, tan biến vào hư vô bốn phía, chỉ còn đọng lại từng dải năng lượng chập chờn kinh diễm.

Hàn Phong hai mắt vằn máu vì thiếu ngủ, thế nhưng lượng adrenaline ngược lại lại tăng cao vô cùng, đốt cháy chút ATP cuối cùng trong cơ thể để tạo động lực cho hắn đứng vững. Hắn chằm chằm nhìn vào buồng thí nghiệm khổng lồ phía trước, một giây cũng không rời mắt nổi, ngay cả chớp mắt cũng không chịu chớp, chỉ sợ sẽ bỏ lỡ mất khoảnh khắc nào đó.

Theo đuổi dự án đã ba năm, cho tới bây giờ Hàn Phong vẫn không thể hiểu được thứ vật chất kỳ dị kia rốt cuộc là thứ gì. Hắn chỉ biết rằng nó chứa năng lượng, cực kỳ nhiều năng lượng, nhiều tới nỗi mà theo như ba năm thực nghiệm vừa qua, hắn có thể khẳng định rằng chỉ cần con người có thể làm chủ được cầu pha lê này trong tay, lượng năng lượng mà nó cung cấp sẽ đủ cho nhân loại sử dụng rất rất lâu, tới khi vũ trụ này diệt vong, thậm chí là gấp một tỷ lần con số đó cũng có khả năng.

- Hạ Tông, Kích hoạt nam châm điện tứ cực siêu truyền dẫn đi, từng chiếc thôi.

- Băng Di, trước hết bơm 36 tấn Heli lỏng vào buồng làm lạnh, hạ nhiệt độ xuống khoảng 10K.

- Lý Hùng, khởi động máy biến áp số 4, 5, 6, 9, chuẩn bị hệ thống tiếp nhận năng lượng.

Hàn Phong liên tiếp truyền đạt mấy mệnh lệnh, hắn cũng quyết đoán nhất vào nút kích hoạt màu xanh trước mặt, chính thức khởi động lần thí nghiệm này.

- Đinh! Mở ra rào ion lưỡng cực, mời đưa ra số lượng chùm photon!

Âm thanh máy móc tiếp tục vang lên, phía trước quang cầu pha lê, một ống phóng photon ngoại cỡ xất hiện chĩa thẳng vào khối vật chất mười màu, đầu phóng lập loè sẵn sàng bắn ra chùm tia năng lượng cao. Hàn Phong hai mắt chớp động, hắn nhìn một lượt những con người đang mướt mồ hôi chờ đợi xung quanh, lại nghĩ tới lần thực nghiệm có thể là cuối cùng này, không thể không cắn răng thao tác trên bảng điện tử, nhập vào trên đó con số 3000.

- Đinh! Kích hoạt hệ thống phóng photon sau 3… 2… 1…!

“Tiiiiiiii!”

Âm thanh i i chói tai vang lên, đầu phóng ion phát ra quang mang cực hạn chói mắt, phóng ra chùm tia năng lượng cao. Chùm tia này đi qua hầm gia tốc hạt, cũng không biết là một triệu vòng hay hai triệu vòng liên tiếp, cuối cùng tốc độ cùng lượng năng lượng đã được đẩy lên vô cùng kinh khủng.

“Tiiiii!”

Chùm photon sau khi được gia tốc đến tiệm cận tốc độ ánh sáng chợt bắn thẳng vào cầu pha lê, dấy lên từng đợt năng lượng cuồng bạo kinh diễm. Cầu pha lên khẽ run lên một chút, khối vật chất mười màu nhu nhuyễn chuyển động, phù văn toả ra xung quanh càng nhiều, phủ kín những đầu dò sóng lắp đặt bốn phía.

Hàn Phong mười ngón tay lướt trên bàn phím, nhanh chóng thao tác cùng điều chỉnh loạt thông số phức tạp. Trên chiếc màn mình lớn ở góc phòng, đám ký hiệu phù văn dần dần hiện lên, lại được siêu máy tính nhanh chóng phân tích cùng phân giải.

… Đạo Huyết… Đế Hồn… Thiên Tuyệt… Thời Không…

- Hả, đây là ý nghĩa gì.

Hàn Phong hai mắt mở lớn tràn đầy kinh ngạc. Đây là kết quả khi tăng số lượng chùm tia từ 2000 lên 3000 sao? Lần đầu tiên vật mẫu phản ứng với thí nghiệm lại cho ra những sóng điện từ biểu hiện vài từ rời rạc này. Đây có ý nghĩa gì? Là di tích của một thứ gì đó xa xôi chăng?

Thế nhưng sau một hồi rung động, cầu pha lê lại một lần nữa bình ổn trở lại như trước. Tất cả hệ thống tiếp nhận năng lượng đều đã được nạp đầy đám vật chất mười màu, thứ được dùng như động năng cho những Cyborg Nguỵ Lâm, ngoài ra không còn gì thay đổi nữa. Tại sao dừng lại rồi? Chẳng lẽ bọn hắn đã sai ở đâu? Chẳng lẽ dự án này cuối cùng lại kết thúc với kết quả là khởi đầu cho loạt vũ khí huỷ diệt? Không đúng, có gì đó không đúng, hắn cảm nhận đây không phải tác dụng thật sự của cầu pha lê này.

Hàn Phong tâm trí thất thần, ánh mắt tuyệt vọng quan sát về phía sau lưng. Đứng cách hắn chỉ ba mét kia thôi chính là Cyborg Nguỵ Lâm lù lù bất động, hai tay khoanh trước ngực biểu hiện rất bình tĩnh. Thế nhưng Hàn Phong biết chắc chắn rằng án tử của bản thân đã được giao lệnh cho nó, nó sẽ giết chết hắn ngay khi tới thời điểm, không một chút chậm trễ. Trong đội nhóm có người không còn giữ được mục tiêu ban đầu nữa, kế hoạch T đã bị tiết lộ, khó có thể thành hiện thực, hắn sẽ chết ngay khi không còn tác dụng.

- Hả? Chết tiệt!

Hàn Phong đồng tử co rút nhìn chằm chằm vào đôi mắt Nguỵ Lâm, nơi những dải năng lượng mười màu đang chập chờn rung động. Hắn thấy được khao khát, ham muốn, chiếm hữu, phản nghịch điên cuồng của Nguỵ Lâm khi nó nhìn cầu pha lê. Trần Ngọc đã quá mù quáng với tên Cyborg này rồi, hắn không thể khống chế nó, nó sẽ giết Trần Ngọc đầu tiên ngay khi thoát khốn.

Bởi vì Nguỵ Lâm có ý chí riêng.

Những Cyborg nửa người nửa máy như Nguỵ Lâm có tính năng vượt trội so với robot đơn thuần. Chúng được kế thừa toàn bộ đặc tính ưu tú của cả hai loài người - máy. Khả năng tính toán siêu việt, khả năng chịu đựng yếu tố ngoại cảnh siêu việt, khả năng ra quyết định linh hoạt, cường độ chiến đấu kéo dài, không hề run sợ trước bất kỳ điều gì, cùng với đó là một trái tim sắt đá nhưng cũng không kém phần “nhân tính”. Nhân tính hai từ này, chính là sự siêu việt của một Cyborg so với một cỗ máy thuần tuý.

Nhưng Trần Ngọc đã vội vàng bỏ qua công đoạn hoàn thiện nhân tính cho Nguỵ Lâm. Hắn trực tiếp tước đoạt nhân tính của Nguỵ Lâm, chỉ giữ lại những ưu tính của bộ não loài người mà quên mất rằng một vũ khí không có nhân tính sẽ chỉ biết giết chóc mà thôi. Chính điều này đã tạo ra lỗ hổng trong tư duy của Cyborg, để cho trí tuệ ngoại lai kiểm sát hoàn toàn bộ óc con người. Kết quả là hắn đã vô tình tạo ra một robot biết tư duy bậc cao, đáng hận thay, đó lại là tư duy huỷ diệt.

Và giờ đây, nó đã hiện ra tư duy tham lam cùng chiếm hữu. Rõ ràng nó muốn mạnh mẽ hơn, muốn tiến hoá lên bậc thang cao hơn, muốn thực sự nắm giữ sinh mệnh. Nó nhìn ra được cầu pha lê kia chính là lối thoát, là sự tự do mà Trần Ngọc đang tạm thời nắm giữ. Không một loài nào ngoài loài người có kiểu tư duy tiến hoá này, Nguỵ Lâm chính là một biến số.

Phía bên ngoài gian phòng quan sát, Trần Ngọc hoàn toàn không để tâm tới những điều mà Hàn Phong suy nghĩ. Hắn cũng đang tham lam nhìn cầu pha lê trước mặt, nhìn vào dải năng lượng mười màu dập dờn chớp tắt, đây chính là quả ngọt Hàn Phong vun trồng mà hắn là người thu hái trong tương lai. Hàn Phong tên kia vừa rồi đã nâng bậc thử nghiệm lên bậc cao nhất, thế nhưng cầu pha lê rõ ràng vẫn chỉ phản ứng bằng việc nhả ra năng lượng. Ngoài ra, không gì khác, đây chính là điểm mấu chốt.

- Thiếu Tướng, ngài vừa rồi chắc cũng nhìn ra rồi chứ. Lần thử nghiệm cuối cùng đã được thực hiện, cầu pha lê này rõ ràng chỉ chứa năng lượng thuần tuý mà không có tác dụng nào khác. Hàn Phong rõ ràng đã hết cách, hắn không thể khai phá ra thêm bất cứ đặc tính nào mới mẻ nữa. Chúng ta thu quan được rồi, các phase khác đã sẵn sàng tiếp nhận tất cả thành quả. Nếu không dừng lại lúc này, Hàn Phong sẽ tìm cách phá huỷ tất cả. Kể cả hiện tại có mất Hàn Phong, với nhân lực trong tay thì tương lai chúng ta vẫn có thể tái khởi động dự án nếu cần thiết.

Trần Ngọc lúc này chầm chậm lên tiếng, ngụ ý đương nhiên là thuyết phục người bên cạnh giết chết Hàn Phong. Hắn vẫn luôn có cảm giác bất an đối với Hàn Phong, lại càng bất an nếu kẻ thù tìm ra được đặc tính mới của vật chất mười màu. Đó không chỉ là lối thoát của Hàn Phong, đó còn là án tử cho kế hoạch tiếp nhận thành quả của hắn, hắn không thể để điều đó xảy ra, Hàn Phong phải chết đi càng sớm càng tốt.

Người mặc áo bào đen bên cạnh trầm tư. Hắn hiểu lời Trần Ngọc nói, cũng biết những lời của Trần Ngọc là hoàn toàn chính xác. Trong đội ngũ của Hàn Phong có người của hắn, tên kia nói Hàn Phong thực sự muốn tìm cách huỷ diệt dự án này. Hắn lại nhìn tới những buồng mẫu thử ngập tràn ánh sáng mười màu, nam nhân áo bào đen cũng hơi cảm thấy yên tâm, kết quả này có thể coi như đi trước thời đại cả trăm năm, thực sự cũng được coi như thành công rồi.

- Được! Giết Hàn Phong đi.

- Haha, Lưu Thiếu Tướng, rất vui mừng được phục vụ tổ quốc.

Trần Ngọc nghe được lời chấp nhận này, con mắt loé lên ánh sáng thành tựu vô hạn. Hắn hiểu chính tay tổ chức đồng ý loại bỏ Hàn Phong là có ý nghĩa gì. Đó là lời khẳng định hắn sẽ trở người đứng đầu dự án, là người quan trọng bậc nhất. Đây không chỉ là mong muốn, đó còn là chấp niệm không thể xoá nhoà. Hắn nhanh chóng chắp hai tay lại, trong miệng lẩm bẩm liên tục, dùng những câu lệnh mã hoá ra lệnh cho Nguỵ Lâm giết Hàn Phong, ngay lập tức.

Nguỵ Lâm trong buồng thử nghiệm từ đầu tới cuối vốn đứng yên, ánh mắt mười màu lúc này đột nhiên rung động liên hồi, đôi đồng tử vô cảm rời khỏi cầu pha lê dần chuyển qua hướng Hàn Phong. Hàn Phong rõ ràng có thể cảm nhận từng luồng sát khí kinh thiên từ trên người nó phát ra, hắn hiểu điều này sẽ tới, hắn đã hết giá trị lợi dụng, thời khắc tử vong của hắn đã điểm. Bàn tay của Nguỵ Lâm vươn ra, một ngón tay điểm về phía trước.

Thế nhưng, trái ngược với viễn cảnh đầu rơi máu chảy mà tất cả mọi người có thể tưởng tượng, Nguỵ Lâm lúc này không ngờ lại không nghe theo lệnh Trần Ngọc. Nó không giết Hàn Phong, ngược lại ngón tay của nó lại hướng về phía cầu pha lê, đôi mắt mười màu vô hồn chất chứa tử vong, trực tiếp đe doạ người đứng đầu dự án.

- Tiếp… Tục đi…

Bạn đang đọc Thiên Nguyên sáng tác bởi dsluong1997
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dsluong1997
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.