Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thử Nghiệm Lượng Tử

Tiểu thuyết gốc · 2200 chữ

Chương 1:

Sinh mệnh là kỳ tích vĩ đại nhất của thế gian.

Tu luyện là kỳ tích vĩ đại nhất của sinh mệnh.

Vũ trụ, cô độc và lạnh lẽo. Năm tỷ năm trước, một đám mây khí đậm đặc khổng lồ, vẫn luôn chuyển động xoay vòng như nó đã từng, ngày hôm nay bắt đầu sụp đổ. Sự suy sụp của đám mây phân tử khổng lồ này, bắt đầu từ trong ra ngoài, từ dưới lên trên, từ sau ra trước, lại từ xưa tới nay. Bốn chiều hợp nhất luân chuyển, xoay vòng hàng tỷ lần, cuối cùng đã tạo nên một cấu trúc hùng vĩ vĩ đại mà mỹ lệ. Thứ được gọi là thái dương hệ.

Thái dương hệ hùng vĩ là vậy, to lớn là vậy nhưng vẫn chỉ tựa như hạt cát nhỏ nhoi giữa sa mạc mênh mông vô tận. Vũ trụ quá rộng lớn, vô biên vô hạn, chứa đựng hàng hà sa số các thái dương hệ khác. Ánh sáng của thái dương hệ chỉ giống như đom đóm chập chờn giữa vô hạn tinh vực, dù có dành cả đời phát quang cũng khó có thể vượt trội. Thế nhưng tạo hoá diệu kỳ lẫn định mệnh ấn chú đã ban phát cho thái dương hệ một kỳ tích. Đó là kỳ tích của sinh mệnh.

Không ai biết sinh mệnh tới từ đâu, không ai rõ sinh mệnh tới từ bao giờ, nhưng những bằng chứng cổ xưa nhất đã xuất hiện từ hơn bốn tỷ năm trước, tại một tinh cầu xanh ngắt trong thái dương hệ mà người ta gọi là địa cầu. Địa cầu có nước, có tầng khí quyển ấm áp, có từ trường bảo vệ và nằm ở khoảng cách tuyệt hảo cho những mầm mống đầu tiên phát triển. Hàng tỷ năm tiến hoá, trải qua hàng chục cuộc đại thanh tẩy băng hà lẫn thiên ngoại vẫn thạch tàn phá, sự sống vẫn kiên cường tiến hoá và vươn lên mỗi ngày. Những sinh vật đơn bào vô tri, những sinh vật đa bào phức tạp, những đại sinh vật cấu tạo từ hàng nghìn tỷ cấu trúc liên kết chặt chẽ, chúng đã giành hàng triệu năm để sinh sống và phát triển trên địa cầu.

Nhưng chúng vẫn vô tri như vậy. Chúng kiếm ăn vào buổi sáng, run rẩy vào buổi tối, và chẳng quan tâm việc mình tới từ đâu, cho tới khi một ngày kia, khi loài người xuất hiện.

Loài người xuất hiện cũng giống như một loại kỳ tích của tạo hoá. Loài người là sinh vật duy nhất tự hỏi về ý nghĩa tồn tại của bản thân, về nơi mình sinh ra, cách mình tiến hoá, về bầu trời bao la ngoài kia có gì, về những bí ẩn sâu thẳm vượt ngoài mục đích ăn hay uống. Chỉ trong vài chục ngàn năm phát triển, loài người đã làm được điều mà bốn tỷ năm tiến hoá chưa từng làm được: thoát ly địa cầu để đi vào vũ trụ, đi tìm nguồn gốc của bản thân. Con người lần lượt đặt chân lên mặt trăng, điều khiển robot trên hoả tinh, ra lệnh cho tàu vũ trụ nghiên cứu mộc tinh, và gửi đi hai nhà lữ hành xuyên phá thái dương hệ, tìm kiếm những dấu vết sinh mệnh khác ngoài không gian u tối.

Nhưng loài người vẫn mãi không biết mình tới từ đâu. Từ hư vô mờ mịt ngoài kia hay từ bàn tay của một đấng toàn năng nào đó? Loài người phân hoá dần dần. Phần đông đều có tín ngưỡng lực, họ thần thánh hoá sinh mệnh, coi những điều kiện lý tưởng của địa cầu là được cố tình sắp đặt, họ coi muôn loài như quyền năng của thần linh ban phát và bàn tay của chúa đã nhào nặn lên tư duy con người. Số khác vô thần, họ đem những phần tử vô cơ nhỏ nhất mô phỏng trở lại thở sơ khai, và tạo ra những phần tử hữu cơ không kém phần kỳ diệu, minh chứng cho việc tất thảy đều là bàn tay của tự nhiên. Con người thực sự đã tiến hoá vượt lên trên ý nghĩa sinh tồn, chạm tới bản chất sinh mệnh và cội nguồn thuần tuý. Với trí tuệ kết hợp nền tảng khoa học vượt bậc, con người nhỏ bé, liệu có thể chạm tới quyền năng của đấng tối cao?

Hương hải đường lan toả tràn ngập căn phòng, một bản nhạc baroque du dương cất lên, vài tia nắng dịu nhẹ xuyên qua cửa sổ, đáp trên mô hình đồ chơi người sắt, tán xạ ra phong thái kỳ ảo lạ thường. Phía trên bức tường, một kệ sách to lớn xếp chồng đủ mọi thể loại, đủ màu lĩnh vực, thế nhưng nhiều nhất vẫn là các đầu sách chủ đề vật lý lý thuyết. “Các nguyên lý nhiệt động lực học của phản vật chất”, “Mô hình lạm phát thu gọn”, “Plasma tới năng lượng tối” rồi “Từ lý thuyết tới thực tế của pháo điện từ”, “AI và những vấn đề cốt lõi của trí tuệ nhân tạo”… Những đầu sách mà chỉ nghe thôi người thường đã cảm thấy thấy nhức đầu, viển vông khó nghĩ.

Hàn Phong đã sinh sống và làm việc tại nơi này hơn ba năm rồi. Ba năm trôi qua là khoảng thời gian thực sự nhỏ nhoi đối với một công trình nghiên cứu khoa học, thế nhưng nó cũng đủ dài để khai phá ra những chân trời diệu kỳ mới lạ, những bước nhảy vọt về công nghệ mà vài ngàn năm qua hiếm khi chứng kiến. Hắn chính là một nhà nghiên cứu vật lý năng lượng lượng tử.

Chiếc tivi nhỏ trong góc phòng bỗng nhiên bật sáng, chuyển tới kênh tin tức mới nhất. Nó được lập trình để mỗi 6h sáng sẽ tự động đưa vài bản tin linh tinh tới Hàn Phong, để chủ nhân có một chút liên kết với thế giới bên ngoài.

Và đó cũng là công cụ duy nhất mà Hàn Phong có thể liên kết với thế giới bên ngoài, tuy chỉ là một chiều tiếp nhận duy nhất.

“… Sự sụp đổ của dãy đảo phía tây bán đảo X là một sự kiện gây chấn động…”

“… Nghi ngờ thử nghiệm vũ khí hạt nhân…”

“… Hơn bốn trăm người mất tích…”

“…”

Hàn Phong ngừng động tác cạo râu lại, vểnh tai lắng nghe thanh âm bản tin buổi sáng. Bán đảo X? Thử nghiệm hạt nhân? Hắn vội vàng ném chiếc dao cạo vào bồn rửa mặt, nhanh chóng chạy ra ngoài phòng khách.

Trên màn hình tivi, nữ phóng viên vẻ mặt căng thẳng đang trực tiếp tại hiện trường vụ việc. Từ trên trực thăng nhìn xuống, khán giả truyền hình có thể thấy rõ ràng khung cảnh hoang tàn như tận thế, tràn ngập không khí huỷ diệt. Giữa muôn trùng biển khơi, cụm đảo thanh bình khi trước giờ đây đã hoàn toàn biến mất. Mười hai đảo san hô cải tạo cùng hơn bốn trăm cư dân vô tội dường như đã bốc hơi không chút tung tích, vốn dĩ ngay ngày hôm qua thôi vẫn còn tất bật tường hoà, thế nhưng qua hôm nay lại chỉ còn trơ trọi vài ghềnh đá xơ xác, bán kính trăm dặm xung quanh bị quét sạch hoàn toàn. Sau một đêm, tất cả trở thành tro bụi, có chăng chỉ còn dư lại từng đầu sóng rực lên đám đám ánh sáng mười màu rực rỡ.

Đẹp đẽ tới kỳ dị.

“… Theo ảnh vệ tinh…”

Hàn Phong nhìn từng lọn sóng nhuốm màu thập sắc, hai tai như ù hẳn đi không còn nghe được bất kỳ lời gì. Hắn loạng choạng tới thiếu chút ngã xuống sàn, một nỗi sợ hãi xen lẫn bi ai khủng khiếp dâng lên trong lòng. Ngày này, rốt cuộc cũng tới.

Phải mất mười mấy giây để lấy lại bình tĩnh, Hàn Phong chạy vội tới bàn làm việc, giơ tay nhấc lên điện thoại gọi đi. Từng trận âm thanh “tút tút” kéo dài tưởng chừng như vô vọng làm hắn hai mắt càng thêm vằn máu. Thế nhưng bên kia dường như cũng biết trước hắn sẽ gọi tới, sau khi bắt máy liền bình tĩnh cười lớn cướp lời.

- Haha. Hàn tiến sĩ, uỷ ban rất hài lòng về nghiên cứu của ngài.

Hàn Phong nghe tới đây, đồng tử hai mắt điên cuồng thu nhỏ thành đầu kim, một nỗi bất an cùng ân hận xen lẫn tức giận khủng khiếp xông thẳng lên đầu, đang tính hồi đáp thì bên kia tiếp tục cắt lời.

- Hàn tiến sĩ. Ngài nên nhớ, quốc gia là trên hết. Tuy rằng có chút tổn thất ngoài ý muốn, thế nhưng lợi ích mà nghiên cứu đem tới là không thể đong đếm.

Hàn Phong lặng người như sét đánh ngang tai. Chút tổn thất ngoài ý muốn ư? Mấy trăm mạng người tan vào bọt nước, vậy mà chỉ coi như chút tổn thất thôi sao?

- Tôi muốn rút khỏi dự án.

Hắn hai mắt nhắm nghiền, tư tưởng điên cuồng đấu tranh, cuối cùng cũng thốt ra một câu như rút cạn sức lực. Hắn cần phải ngừng tất cả những chuyện này lại trước khi quá muộn. Vấn đề đã đi quá xa rồi, hắn đã đánh giá sai mức độ nghiêm trọng rồi, nó không còn đơn thuần như trước nữa.

Đầu dây bên kia chợt ngừng cười lớn, có vẻ như đang suy xét tới lời nói của Hàn Phong có bao nhiêu đáng tin. Nửa khắc đấu tranh giữa hai bên kéo dài tưởng chừng như vô hạn, đối phương có vẻ thực sự cân nhắc tới lợi hại trong chuyện này, thế nhưng đáp lại Hàn Phong lại chỉ là một câu bỡn cợt kèm đe doạ.

- Tiến sĩ cứ đùa. Ngài nên nhớ, uỷ ban cũng có riêng phần mình một đội ngũ nghiên cứu song song và độc lập…

Hàn Phong nghe tới đây không khỏi thất thần. Đúng vậy, tất cả mọi nghiên cứu của hắn đều được lưu trữ, kiểm soát cùng thử nghiệm lại ở các phase sau. Có một đội ngũ khác không thua kém gì đội ngũ của hắn song song thử nghiệm trên vật mẫu, mà nhiệm vụ phần lớn chỉ là kế thừa và phát huy các thành quả thử nghiệm. Hắn hoàn toàn biết điều này, nhưng có thể làm gì hơn chứ…

Nếu hiện tại hắn đột ngột rút khỏi dự án, các phase thử nghiệm khác chắc chắn sẽ vẫn tiếp tục được tiến hành, thậm chí đường hướng tiêu cực và vũ trang hoá còn diễn ra mạnh hơn gấp ngàn lần. Hắn biết người đứng đầu đội còn lại, đó là một tên điên, một tên cuồng sát nấp dưới vỏ bọc thử nghiệm. Nếu hắn lựa chọn ngừng lại, tên kia chắc chắn sẽ dùng nền tảng mà hắn để lại mà tiến hành các thử nghiệm nguy hiểm gấp trăm ngàn lần.

Tất cả chuyện này là do hắn tạo ra…

- Tiến sĩ. Tôi sẽ coi như chưa từng nhận cuộc gọi nào từ ngài. Các thử nghiệm nghiên cứu khai thác năng lượng sạch của ngài vẫn có thể tiếp tục bình thường, mọi người vẫn vui vẻ làm việc. Ngài có công việc của ngài, chúng tôi có công việc của chúng tôi, ngài vẫn sẽ được nhớ tới như một nhà khoa học gia tốt đẹp, đừng quan tâm tới bất kỳ vấn đề nào khác, được chứ?

- Các ngươi …

- Thêm một vấn đề nữa, uỷ ban cho rằng ngài sử dụng nhiều điện quá mức cần thiết. Do vậy chúng tôi sẽ quyết định ngừng cung cấp điện cho tivi của ngài kể từ giờ phút này. Cảm ơn đã hợp tác.

“Tút tút!”

Lời vừa dứt, phía bên kia không chút do dự cúp máy, cũng không cần biết phản ứng của Hàn Phong thế nào. Cũng có thể bọn họ thừa biết hắn sẽ không còn lựa chọn nào khác, chắc chắn buộc phải tuân theo sắp xếp mà thôi. Hắn đứng lặng người một hồi lâu, ánh mắt vô hồn nhìn vào chiếc màn hình tivi xám xịt, trong lòng tràn ngập cảm xúc chua chát.

Đem chiếc áo khoác mặc vào, Hàn Phong nhanh chóng tiến về buồng thử nghiệm trung tâm. Việc đã tới nước này, không còn lựa chọn nào khác cần phải kết thúc nó. Thế nhưng uỷ ban chắc chắn đã có sự đề phòng, sẽ không để cho hắn toàn quyền quyết định thử nghiệm như trước nữa. Hắn vừa đi vừa suy tính kế hoạch chấm dứt mọi chuyện, vừa nhắn tin cho hội nhóm nghiên cứu của mình

“Mọi người. Kế hoạch hôm nay là thử nghiệm T”

Bạn đang đọc Thiên Nguyên sáng tác bởi dsluong1997
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dsluong1997
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.