Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết Thúc Và Khởi Đầu

Tiểu thuyết gốc · 2692 chữ

"Đến đây là hết rồi sao." Một người đàn ông trung niên đang tự hỏi bản thân.

Thân thể của hắn đang nằm trên nền đá đang tràn ngập máu, trên người thì có rất nhiều lỗ thủng do đạn bắn những lỗ thủng do đạn bắn.

Tay phải hắn đang ôm chặt, cố cầm máu cánh tay trái như sắp đứt lìa. Còn cả hai chân thì đang bị bỏng nặng do một vụ bom nổ tạo thành. Đây là hậu quả của chỉ một giây sơ sẩy trên chiến trường.

Hắn nhìn lên bầu trời đầy sao, nhớ lại những kỉ niệm cùng những đồng đội đã từng vào sinh ra tử với hắn, nhớ người đội trưởng như một người cha đã nuôi nấng hắn đến hôm nay.

Hắn ta tên là Kendric, một người lính đánh thuê. Cái tên này chính là do đội trưởng đặt cho. Kendric vốn dĩ là một người Việt Nam, nhưng gia đình hắn nhiều năm trước bị những người lính Mỹ giết chết trong một cuộc xâm lược.

Hắn được đội trưởng mang về khi mới 14 tuổi, được nuôi dưỡng và huấn luyện để có thể trở thành một người lính đánh thuê chuyên nghiệp.

Hắn chưa từng hận đội trưởng và đồng đội của ông ta vì đã giết cha mẹ mình vì để mà nói thật thì hắn hiện giờ còn chẳng thể nhớ nổi khuôn mặt của cha mẹ hắn.

Thậm chí Kendric còn có chút quý mến đội trưởng và những người đồng đội vì họ là những người đã luôn bên cạnh hắn từ bé, cho hắn ăn uống, nuôi sống hắn lớn đến chừng này, cho hắn biết cảm giác bản thân có một nơi mình thuộc về.

Kendric đã được huấn luyện từ bé, tham gia vô số nhiệm vụ từ nhỏ đến lớn, trên cơ thể của hắn không còn chỗ nào là chưa có những vết sẹo chằng chịt.

Sau nhiều năm hoạt động, trải qua vô vàn nhiệm vụ gian khổ tích luỹ và kinh nghiệm, cộng thêm một chút thiên phú về chiến đấu, hắn đã có thể lên chức đội phó của đội lính đánh thuê khi bước sang tuổi 40.

Nhưng hắn cũng là con người, hắn cũng muốn có được tự do, hắn không muốn tiếp tục sống và chiến đấu không có mục đích như này nữa, hắn muốn có một cuộc sống như bao người bình thường khác.

Và thật bất ngờ là ngay khi Kendric nói ước muốn của mình cho đội trưởng, ông ta liền đồng ý ngay lập tức mà không cần suy nghĩ. Hôm nay chính là nhiệm vụ cuối cùng của hắn được đích thân đội trưởng giao cho.

"Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này thì ngươi sẽ có thể trở về cuộc sống bình thường, cưới vợ sinh con và có những công việc bình thường như bao người khác."

Những lời đội trưởng hứa hẹn khiến hắn thật lòng cũng có chút mong chờ.

Nhiệm vụ lần này của hắn được đội trưởng giao cho chính là giải cứu một con tin được bắt cóc bởi một tổ chức kỳ lạ. Đặc biệt là lần này nhiệm vụ chỉ có một mình Kendric hành động, nhưng hắn không hề thắc mắc nhiều vì đây là nhiệm vụ nghỉ hưu của hắn, để chính một mình hắn hành động cũng hợp lý.

Tối hôm đó, hắn đã có thể tiếp cận gần đến khu vực được cho là đang giam giữ con tin. Nơi đó chính là một toà nhà bỏ hoang.

Kendric nấp cẩn thận trong những bụi cỏ cao quanh khu nhà, cố gắng để giấu đi sự hiện diện của bản thân. Nhưng điều hắn thấy vô cùng kì lạ là toà nhà này lại dường như không có lấy một người canh gác.

"Có khi nào thông tin của đội tình báo là sai không? Hay đây chỉ là một tổ chức khủng bố nghiệp dư." Kendric thầm nghĩ. Nhưng sau đó hắn vẫn kiên trì dò la xung quanh toàn nhà.

Đợi thêm một vài tiếng đến lúc ánh mặt trời buông xuống, trời tối đến mức còn không thể nhìn rõ bàn tay của mình, hắn liền đeo lên cặp kính nhìn đêm, dựa vào bóng đêm để ẩn mình, Kendric dần dần tiếp cận gần vào toà nhà.

Vẫn như cũ, toà nhà đó vẫn không có ai canh gác, khi nhìn vào bên trong thì tất cả những gì hắn thấy chỉ là khung cảnh hoang tàn đổ nát và một đốm lửa trại đã bị dập tắt từ lâu.

Nhìn vào đống tro tàn, theo kinh nghiệm của hắn thì đốm lửa trại này đã được dập tắt từ sáng sớm hôm nay.

"Có lẽ bọn chúng đã di chuyển rồi." Kendric suy đoán. Có lẽ đấy là lý do hợp lý nhất cho việc không có ai canh gác toà nhà này.

Nhưng dù nghĩ vậy thì hắn vẫn tiếp tục kiểm tra hết những tầng tiếp theo.

Những tầng kế tiếp dù đều có dấu vết của con người nhưng không nhiều, không thể giúp hắn nói lên được điều gì cả.

Hắn vẫn tiếp tục kiểm tra từng tầng một nhưng điều khiến hắn vô cùng ngạc nhiên là khi đến tầng ba, cũng là tầng cuối cùng, ở giữa căn phòng chính là một tên đàn ông đang bất tỉnh bị trói vào một chiếc ghế gỗ, miệng thì bị bịt chặt.

Vừa nhìn vào, Kendric liền biết đó chính là con tin mà hắn đang tìm kiếm.

Vào khoảnh khắc đó Kendric đã vô cùng hoang mang, trong đầu đã hắn đặt ra vô vàn câu hỏi: "Chẳng lẽ bọn chúng di chuyển mà quên mất con tin ở đây à", "Hay bọn chúng đã bỏ cuộc, để con tin ở đây tự sinh tự diệt",...

Hắn vô cùng thắc mắc, nhưng biết nhiệm vụ của mình là giải cứu con tin an toàn chứ không phải là hạ sát những kẻ bắt cóc, vì vậy hắn tiếp tục quan sát cẩn thận căn phòng, khi thấy chắc chắn nó đã an toàn, hắn mới từ từ tiến lại gần con tin để giải cứu.

Mặc dù đã rất nhẹ nhàng, động tĩnh của việc Kendric đến gần vẫn làm tỉnh giấc con tin đang ngủ say, ngay khi thấy hắn, tên đàn ông đó trợn tròn mắt hoảng sợ và kêu gào như đang muốn nói điều gì đó, nhưng vì đang bị bịt miệng nên tất cả những gì hắn phát ra là những tiếng "Ưm..ưm..ưm..."

Kendric nghĩ thầm có lẽ là con tin hẳn đang nhần hắn với những tên bắt cóc nên đã hoảng sợ. Vì vậy hắn liền dùng báng súng đập vào sau đầu để cho tên đàn ông đó tiếp tục bất tỉnh, tránh gây động tĩnh.

Tiếp theo đó hắn liền cúi xuống cố tìm cách cởi trói cho con tin. Nhưng ngay khoảnh khắc đó, một tràng tiếng "bíp" rất nhỏ đã phát ra dưới lớp áo choàng của con tin.

Kendric đã trải qua vô vàn nhiệm vụ từ thủa nhỏ, hắn tự tin có thể biết được âm thanh này được phát ra từ thứ gì. Suy nghĩ duy nhất hắn có thể nghĩ được ra trong khoảnh khắc ấy chính là: "Đây là một cái bẫy!"

Một tiếng "đoàng" đinh tai nổ ra. Phản xạ của hắn đủ nhanh để hắn có thể lăn sang một bên nhưng cả hai chân của hắn vẫn phải chịu sát thương, sóng xung kích từ vụ nổ khiến cơ thể hắn đau điếng và tê cứng.

Cả cơ thể của con tin đã bị nổ tung, máu thịt vương vãi khắp sàn nhà, Kendric thậm chí còn có thể thấy một phần đầu của con tin đã lăn vào trong góc phòng.

Từ đó ai cũng có thể suy luận ra đây rõ ràng không phải là một cuộc bắt cóc đòi tiền chuộc, đây chính là một cái bẫy đã được dàn xếp để giết hắn.

Ngay khi Kendric đang co quắp trên sàn vì đau đớn thì hắn bỗng nghe thấy những tiếng bước chân dồn dập tiến về phía hắn.

Biết đang bị mai phục, mặc kệ cơ thể đang tê cứng và đau đớn, hắn lao thẳng ra ngoài cửa sổ mặc dù biết rõ vị trí đó cách mặt đất gần 10 mét.

Hắn phải liều mạng vì đây chính là cơ hội trốn thoát duy nhất của hắn. Nghe tiếng bước chân thì có khoảng 5-6 người đang tiến lên tầng. Vì cái bẫy này chuẩn bị khá kỹ càng nên chắc hẳn bọn chúng đều đã được vũ trang đầy đủ. Hắn lúc còn khoẻ mạnh còn không thể tự tin có thể hạ hết chúng chứ đừng nói đến lúc hắn đã bị thương.

Ngay khi vừa mới tiếp đất hắn liền lộn một vòng để giảm sát thương vào chân, nhưng dư chân từ cú nhảy vẫn làm rạn xương, khiến hắn vô cùng đau đớn.

Ngay khi Kendric đứng dậy và định chạy đi thì những tên đang mai phục ở tầng dưới của toà nhà cũng đã lao ra. Bọn chúng đã đoán được là hắn sẽ nhảy xuống dưới.

Nhưng điều khiến Kendric ngạc nhiên nhất chính là chỉ với một ánh mắt vô tình của hắn khi tò mò quay lại quan sát những tên đã mai phục, tất cả lại đều là những gương mặt rất thân quen đối với hắn.

Chúng đều là những người đồng đội đã từng vào sinh ra tử với hắn, thậm chí có vài người còn được hắn trực tiếp huấn luyện lúc mới vào đội. Những người hắn coi như anh em trong nhà giờ đây lại đang xả súng, cố hết sức để hạ sát hắn.

Kendric lần đầu tiên trong đời biết được cảm giác này, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng những người đồng đội đó lại phản bội mình, và hắn cũng không biết tại sao hắn lại phải hứng chịu việc như vậy.

Hắn lao thật nhanh vào trong bìa rừng cạnh đấy, bất chấp những viên đạn đang cố đâm vào người hắn. Mặc dù hắn đang mặc áo chống đạn nhưng mỗi bị bắn trúng đều là một lần khiến hắn đau đến chết đi sống lại.

Ngay khi hắn vừa lẩn vào trong bìa rừng, một giọng quát to và rõng rạc vang lên: "Bắt lấy hắn, hắn đã biết quá nhiều bí mật của đội chúng ta, không được để hắn chạy thoát."

Ngay khi giọng nói cất lên, tim Kendric dường như đã trễ mất một nhịp, hắn đã ngay lập tức có thể nhận ra đó là giọng ai. Đó là tiếng của người đội trưởng mà hắn luôn coi là cha, người đã nuôi nấng hắn từ bé đến lớn.

Cố nén cơn đau, hắn vẫn tiếp tục chạy. Thứ duy nhất khiến hắn có thể di chuyển lúc này chính là sự bất ngờ và lòng căm phẫn. Nhưng vì chân bị tổn thương nên hắn không thể nào cắt đuôi được những tên "đồng đội" đang đuổi theo.

Hắn cứ tiếp tục chạy cho đến khi cơ thể đã mệt lử, khoảng cách của hắn với những tên kia càng ngày càng gần thì bỗng nhiên Kendric cảm giác được chân mình bị hẫng một bước.

Kendric đã bị trượt chân và rơi xuống một hẻm núi sâu hun hút, những tên "đồng đội" theo sau chỉ một thoáng đã đuổi kịp. Khi soi đèn xuống dưới, bọn hắn chỉ thấy một cơ thể vặn vẹo nằm dính vào đáy hẻm núi.

"Các ngươi nghĩ hắn còn sống được không?." Một tên nói nhỏ.

"Chắc là không, mà nếu vẫn còn sống thì cũng sẽ sớm chết thôi, rơi từ trên hẻm núi cao hơn 20 mét xuống với cơ thể vốn đang bị thương ấy, hắn cũng không sống lâu được đâu." Một tên lính khác tự tin trả lời.

"Ai bảo hắn đã được thăng chức lên làm đội phó rồi mà còn muốn rời đi, hắn thật sự nghĩ ta sẽ để cho một tên biết nhiều thông tin về tổ chức rời đi đơn giản như vậy sao. Những kẻ không trung thành với tổ chức đều sẽ không có kết cục tốt đẹp, các người hãy nhớ kĩ." Đội trưởng không biết đã đến từ bao giờ từ từ đến gần hẻm núi, xác nhận Kendric đã thật sự rơi xuống đáy, liền cưới khinh bỉ sau đó dẫn cả đội rời đi.

Tên lính kia đã đoán đúng, Kendric vốn là vẫn còn sống nhưng chính là đang hấp hối, cố giữ lấy hơi thở cuối cùng. Nhưng kì lạ là lúc này hắn lại cảm thấy tỉnh táo hơn bao giờ hết.

Hắn mở hé hai mắt ngắm bầu trời đêm đầy sao, những kí ức từ những đêm nằm ngắm sao cùng đồng đội khi xưa ùa về. Hắn biết là hắn đã sắp chết, một cái chết bi phẫn và đau đớn.

Điều tiếc nuối lớn nhất của Kendric là hắn đã lãng phí cả cuộc đời này để làm những việc không có mục đích. Hắn vẫn chưa được sống một cuộc sống như bao người bình thường khác.

Sự mệt mỏi ập đến, cả hai mi mắt của hắn nặng như treo tạ. Hắn từ từ nhắm đôi mắt đó lại, cảm giác đau đớn dần biến mất. Kendric biết hắn sẽ không thể nở mắt ra ngắm thế giới này thêm một lần bào nữa.

Trong bóng đêm vô cùng vô tận, suy nghĩ của hắn đang dần dần trở lên mơ màng. Cảm giác khi chết không tồi tệ như hắn luôn nghĩ, không đau đớn, không dằn vặt.

Khi ý thức của Kendric đang tan dần, suy nghĩ cuối cùng của hắn - cũng là nỗi tiếc nuối lớn nhất của hắn như một đốm lửa nhỏ bỗng bùng lên trong đầu của hắn: " Nếu như có kiếp sau, mình chỉ mong có thể sống một đời thật đơn giản, vui vẻ và hạnh phúc."

Ngay sau đó, ý thức của hắn dần dần tan rã, hắn biết đây chính là điểm cuối của cuộc đời mình, vậy nên hắn liền thả lỏng cơ thể để chết đi một cách thoải mái nhất.

Tưởng rằng đây chính là điểm kết thúc của cuộc đời hắn thì bỗng nhiên hắn cảm thấy một cảm giác quen thuộc, chính là cảm giác "buồn tiểu".

Vậy nên theo thói quen hắn liền mở mắt dậy, mở cửa của căn nhà gỗ mà hắn đang sống, đi ra "nhà xí" ở một góc vườn để "giải quyết nỗi buồn", sau đó thản nhiên quay về phòng.

Nhưng ngay lúc gần đến phòng hắn liền nhận thấy một cảm giác lạ thường. Hình như hắn đang quên mất đi điều gì đó rất quan trọng.

"Đợi đã, chẳng phải mình đã chết rồi sao, còn nơi này là nơi nào ?!" Kendric nhớ ra thứ mà hắn đã quên mất.

Ngay khi hắn nhận ra, bỗng nhiên có một dòng kí ức vốn không phải của hắn tràn vào trong não hải của hắn. Sự quá tải thông tin khiến đầu hắn đau như bị ai đó bổ ra, việc đau hơn cả ngàn lần việc bị đạn bắn khiến hắn lăn lộn quằn quại trên mặt đất.

Một lúc sau cơn đau mới dần dần giảm xuống, Kendric mới có thể từ từ đứng lên, cả bộ quần áo của hắn đều bẩn do lăn lộn dưới mặt đất, sau lưng áo ướt đẫm mồ hôi do việc đau đầu đó gây ra.

Sau khi nhận lấy đống kiến thức vừa tràn vào não hải của hắn, hắn biết rằng đây không còn là thế giới cũ của hắn nữa, mà hắn cũng không còn là Kendric của ngày xưa.

Bạn đang đọc Thiên Ngoại Chi Lộ sáng tác bởi kendric2006
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kendric2006
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.