Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưu mẹo có ích gì?

Tiểu thuyết gốc · 2076 chữ

Đợi kết quả đúng như mong đợi, Lâm Vũ đồng ý lên một thuyền của hắn là đáng mừng. Rũ bỏ tâm thức ra khỏi trạng thái căng thẳng thay vào đó là bộ mặt niềm nở.

Cảm nhận ánh mắt mọi người xung quanh đều tập trung hướng thẳng tới vị trí Lệ Bất Ngũ. Trong đó một số người có thái ngược khác nhau. Tình huống trước tưởng chừng đã kết thúc. Bỗng nhiên xuất hiện từ đâu một tiểu làm xoay chuyển cục diện. Mặt khác số ít lại nghi vấn có người thiếu niên trẻ đỡ được một chưởng trực diện Nhất Chém Chí Tử, loại võ kỹ thuộc hàng đệ nhất đại gia tộc. Cho nên kẻ không tin người rung động. Ban đầu mục đích của Huy Côn đơn giản tranh đoạt gốc bổ hà khí, phần khác dong binh đoàn do Tiểu Đào chỉ huy đã có tiếng tăm nhiều năm trong núi Chí Linh, đánh bại được nàng ta sẽ giúp tới danh tiếng của Huy Côn nâng lên bậc cao mới, gã sẽ trở thành tâm điểm chú ý của mọi người làm cho gã cảm giác thỏa mãn.

Chuyện tưởng chừng cướp bóc hiển nhiên ngay giữa ban này bị can thiệp bất ngờ. Vài người trong dong binh đoàn Đồng Đoàn lập tức nhận ra bóng dáng quen quen. Tên đó chẳng phải là người trẻ tuổi vừa rồi làm công việc vác đồ phía cuối hàng. Do chỉ là công việc thuê nên không mấy ai để ý sự tồn tại của Lệ Bất Ngũ cả. Cho đến hiện tại hoàn cảnh gia thế tên Lệ Bất Ngũ này là ai.

Lại nhắc về chuyện tồn tại người tên Lệ Bất Ngũ từ trước đến giờ dù hoạt động quanh khu vực thành Dương Nam nhiều năm song Huy Côn nghĩ nhiều cũng không ra. Phỏng đoán người từ nơi khác tới.

Cũng rất muốn Lệ Bất Ngũ chỉ cần quay về phía mặt lưng, một chút lơ là phòng bị kết liễu một đao chém là xong. Vấn đề đặt ra liệu có đắc tội đến thế lực sở hữu tiền độ mạnh mẽ lúc đó coi như cả đời hắn sống cho sự truy lùng chết không rõ ngày càng không được.

Thêm nữa thực chất tên thiếu niên chưa bộc lộ hết sức ra. Thông tin chưa đầy đủ, thắng bại chưa rõ. Ý đồ đánh lén của cả hai đều nhìn thấu nhau. Tuy hai người đều giữ khoảng cách an toàn. Song đều hiểu ngầm một ngồi nổ đã đủ châm cuộc đối đầu mới.

Bất quá Huy Côn biết rõ tuyệt nhiên không thể lấy đem Tiểu Đào đang kiệt sức đem làm con tin uy hiếp, Huy Côn có suy nghĩ tách biệt Lệ Bất Ngũ. Gã phỏng đoán nguyên do chính xuất phát muốn cướp đoạt Bổ Hà Khí. Vì vậy mới ẩn mình ngay từ ban đầu không động thủ. Giờ muốn đâm đầu kết nghĩa với gã hòng lộ ra sơ hở để chiếm đoạt hưởng riêng.

Nghĩ tới Huy Côn nở nụ cười bí hiểm, muốn ăn gã thì còn non và xanh lắm. Nghĩ sâu lý do thuyết phục khỏi bàn. Tuy nghĩ kĩ mới e sợ tâm kế bỉ ổi Lệ Bất Ngũ, cũng mong muốn tránh đối đầu trực diện với hắn. Hay tên Lệ Bất Ngũ xuất thân từ thế lực nào đó tiếp cận chỗ rừng rậm nguy hiểm này vì nó. Thèm khát tiếp cận mỹ nhân nên lấy cớ để thể hiện. Về cơ bản thực lực gã chưa nắm giữ, bất quá sức hút một cây Bổ Hà Khí còn không quan trọng bằng tính mạng của bản thân, gã cười vô sỉ nói lớn với Lâm Vũ:

- Ban đầu làm ta cứ tưởng Ngũ đệ đây không có thiện ý. Hóa ra thâm sâu hơn ta tưởng. Ngũ đệ thật sự muốn vì một gốc Bổ Hà Khí mà động thủ sao?

Dục hỏa sâu trong người ngày càng mãnh liệt, ngắm nhìn đôi mắt của Tiểu Đào ngày càng trở nên mê ly, dục hỏa dường như ngày càng xâm lấn lý trí của gã. Cái ánh nhìn tuyệt vọng đó làm con người ta thèm thuồng chỉ muốn điên cuồng nắm lấy mà tưởng thức. Bàn tay to lớn bóp thật chặt chiếc cổ trắng ngọc ngà như da tuyết, vừa vặn để hơi thở ngột ngạt. Dần nhốc bổng cả thân nữ Tiểu Đào lên cao mặc sức hai bàn tay nhỏ nhắn yếu ớt mà nàng chống cự, giằng kéo thật mạnh cánh tay to như cặp cột đình kia y như vùng vẫy thoát hồi đầm lầy nhấn chìm.

Thứ nghe được rõ ràng nhất gây ra ghê sợ, tiếng cắt thật mạnh mang âm hưởng sắc lim. Tiểu Đào hiện tại, y phục đã giải khai hơn phân nửa. Xuân quang không ngừng tiết lộ ra, cực kỳ chói mắt. Điều này càng khiến Huy Côn trông chờ thêm thân hình lộ thiên thê thảm, cho đó có khó chịu chấn áp chế dục hỏa, còn phải giả làm thánh nhân trước mỹ nhân đã thoát y nửa thân thể.

Giọt nước mắt trong suốt theo một đường chảy xuôi xuống gò má, cuối cùng rơi xuống lồng ngực Tiểu Đào, điệu cười cảm giác lạnh lẽo này khiến cho khóe miệng Tiểu Đào thoáng hiện lên vẻ thống khổ, khẽ thở dài một hơi, trong lòng nói lên tiếng khó khăn:

- Các người giết ta đi.

Nàng thân không muốn bị làm nhục, thay vào đó tự kết liễu bản thân. Trước kiến cảnh như vậy, nàng thà chết còn hơn. Nhẹ nhàng đưa hà khí bao bọc xung quang chiếc lưỡi ướt át.

Thấy Lệ Bất Ngũ sau từng đó tác động mặt vẫn không chút thay đổi. Nếu như vậy gã không còn cớ nào khác đối đầu trực tiếp với tên Lê Bất Ngũ. Trong đầu vô vàng đủ mọi loại suy nghĩ. Với lại Huy Côn đâu phải thằng khờ, chứng tỏ hắn và Tiểu Đào bé nhỏ nắm liệu phủ nhận dính dáng quan hệ với nhau. Suy cho cùng trường hợp còn lại muốn thừa nước đục thả câu cướp đoạt là chuẩn nhất. Loại bỏ chút tâm thế đề phòng Huy Côn dường như mang chút tiếc hận thở dài một hơi, trường hợp không lùi được cứ tỏ bộ mặt bình than rất dễ khiến đối thủ hành động phải suy nghĩ bất đắc gĩ nói:

- Làm cá chết tự giải thoát. Tiểu Đào nhỏ bé của ta Muốn cắn lưỡi tự vẫn đâu có dễ như vậy.

Tựa hồ đoán hành động tiếp theo của Tiểu Đào, tưởng tự sát trước mặt hắn để giải thoát. Ngay lập tức bàn tay to lớn của Huy Côn đang nhấc cả thân thể Tiểu Đào càng siết chặt lại hơn. Ngón cái ấn thủ huyệt tụ khí lên yết hầu của Tiểu Đào.

Bỏ qua mọi oán độc nhìn Huy Côn, Tiểu Đào vẫn cố chân sau đạp mạnh, đầu gối cong lại, hết sức giãy dụa như đều vô ích. Tác dụng của ấn huyệt cực kì man rợn. Đó là thức đẩy lưỡi mà hàm không thể tiếp xúc, việc cắn lưỡi là bất khả kháng. Phải nói con mồi muốn tự sát không phải nói làm chủ là có thể làm được.

Nhận thấy ngón tay linh hoạt không chút động tác thượng tác động vào cổ Tiểu Đào. Bớt chợt Lâm Vũ suy nghĩ kĩ thuật đặc biệt kia, thường thì thời đại hắn kĩ thuật gọi là 'Khóa Tự Sát', một là độc tra tấn tàn bạo chỉ có cảnh giới 'Thiên Hà Cảnh' mới hiểu rõ được. Lại được thực hiện bởi một gã dong binh đoàn. Đặt dấu chấm hỏi lớn, hắn phải thản thốt lên rốt cuộc có quá nhiều thứ để giải mã.

Tiểu Đào bất thành trước sức lực tạo ra từ bàn tay to chắc đang nắm lấy cổ của nàng ta với một lực siết cực đại. Thiếu chút nữa Huy Côn mà ra sức nhẹ thôi đủ khiến vòng cổ ngọc ngà của nàng ta gãy rắc. Đến lúc đó dưới đất sẽ có cỗ thi thể nữ lạnh ngắt.

Cứu hay không cứu! Hắn không hề muốn can thiệp chuyện sinh tử người khác. Nhưng hành hiệp trượng nghĩa lại bị cho là lo chuyện bao đồng. Thấy chết mà không cứu cũng khó. Tâm chính là đánh cắp nguồn năng lượng dị hợp tỏa ra trong người Huy Côn. Loay hoay vài giây, Lâm Vũ đành thở dài hơi thật sâu cười khổ mà than.

Bên ngoài thành Dương Nam, những người lao động nghèo đang chăm chỉ bốc vác chuyến hàng của tiểu thương. Đa số người làm ở đây là những con người tha hương không có nơi để ở. Kinh tế Dương Nam thành này đứng nhất thì hoàng thất không dám nhận đứng thứ hai, sự phát triển mặt toàn diện của nó không ai phản biện được. Vị trí địa lý, tài nguyên thiên nhiên, nhân tài đầy đủ, làm gì ở đế quốc tìm ra nơi chim lành an cư. Nhưng một nơi phát triển luôn gắn liền với rủi do, với cái nghèo của người làm công việc nặng nhọc sống qua ngày khá mệt mỏi.

Những người khoác lên bộ quần áo đã phai màu rõ rệt, dính vài ba chỗ thủng lỗ to được chắp vá bà mảnh vải rời lại. Họ đang vỗ lên đôi má cảm giác đang hơi nóng của mình để thư giãn. Có một số lý do cho điều đó vì trên trán họ chảy những giọt nước làm đến liếm lưỡi cũng niếm được vị đắng, mặn từ mùi trời, có lý do khác vì họ quá mệt. Những người lao động nghèo kiếm sống nhờ bốc vác lên xe chuyến hàng của tiểu thương. Đa số người làm là những con người tha hương không có nơi để ở, cái nghèo làm công việc nặng nhọc sống qua ngày. Tu tiên mà không làm mà đòi có ăn thì sớm muộn cũng chết, họ cũng chưa đạt tầng tu nổi cảnh giới hít khí trời mà sống.

Đang trong thời gian làm việc thấm mệt, bỗng chợt rùng mình khi có cơn lạnh giá cắt da thịt thoáng qua. Phản xạ tự nhiên hướng con mắt đến ngọn núi xa xăm. Làm ai phải méo mặt về chuyện đang diễn ra...

Những ngọn đồi thoang thoảng nhấp nhô ngăn cản tầm nhìn của họ. Màn làn sương dày, đục có vẻ như đang lan ra càng lúc rộng hơn, và trông nó như bây giờ muốn nuốt chửng cả bầu trời rộng lớn. Nhanh như làn gió bao quát tận chân trời. Gió lần nữa nổi quạnh lên, làn sương lạnh đến buốt da thịt từ tràn tràn khắp nơi mỗi lúc một nhanh. Phút chốc làm con người ta run lạnh. Đâu ai ngờ được cái giá rét đến tới cách đó cả chục dặm như Thành Dương Nam cảm nhận được.

Màn trời âm u xám xịt, đến cả tia sáng không lọt nổi qua. Người dân ở đây đã được dậy nhiều hiện tượng siêu nhiên, và họ suy nghĩ tình huống hiện tại dựa trên những gì được biết, sự xuất hiện làn sương xuất phát từ ngay đỉnh núi Thái Sơn hôm nay thật sự kì lạ.

"Phó tham binh, đó có thể nào là một loại thay đổi môi trường đặc biệt không".

Trên tường thành có vài hộ vệ thành làm nhiệm vụ canh gác, thường thì nhiệm của hộ vệ thành là tản bộ giữ gìn an toàn cho phía ngoài, công việc tưởng chừng không có gì là vất vả. Đúng vậy, hộ vệ thành là được tập hợp bởi tam đại gia tộc chung sức xây dựng đội quân, dẫu cho chủ đạo chính thuộc về Bảo Lâu Các. Thể hiện rõ y phục họ mặc trên người mang biểu tượng đỉnh lo đan chiếm số lượng lớn. Thường quân đội sẽ mặc áo giáp đại diện cho hoàng thất, tay cầm chặt thanh giáo không nhúc nhích. Hộ vệ giả lại khác và tự do hơn rất nhiều.

Bạn đang đọc Thiên Mệnh Lâm Sinh Chí Tôn sáng tác bởi LãoNhânBấtNgũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LãoNhânBấtNgũ
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.