Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hậu nhân của kiếm thần

Tiểu thuyết gốc · 2906 chữ

Hậu nhân của kiếm thần

Mấy ngày sau tại linh thứu cung trên ngọn phiêu miểu, có 1 bóng người thấp thoáng mặc áo màu vàng nhạt lén vào nơi đây . Từ khi đồng lão qua đời, hư trúc tiếp quản chốn này. Chàng cho thuộc hạ tu sửa khiến phong cảnh ở đây thật diễm lệ. Nên biết rằng linh thứu cung địa thế vô cùng hiểm trở, 4 mặt xung quanh đều là dốc núi dừng đứng, khoảng cách tưd chân núi lên đỉnh núi khoảng ngàn trượng. Dù cho có là cao thủ tuyệt thế cũng khó lòng đi qua lối này. Còn đường duy nhất lên đây chính là đi từ các chốt chặn ở dãy phi tiên hiệp là đoạn trường nhai tới thất túc nham sau đó là 2 chỗ thiên hiểm bạch trường giản và tiên sâu môn cuối cùng là tiếp thiên kiều. Nhớ năm xưa nhóm người của 36 động 72 đảo lên đây quấy phá. Bọn chúng người đông thế mạnh, vậy mà muốn qua đuọc cũng phải trải qua 1 trường ác đấu cực kì thảm khốc. Số người chết tại những cửa ải lên tới một phần 3 . Tiếp thiên kiều thực chất chỉ là 1 cây cầu làm bằng xích sắt được nói giữa 2 vách núi phi tiên hiệp và phiêu miểu phong kẻ che mặt có thể vượt qua 4 chốt chặn mà mấy người ô lão đại, dư bà bà, thạch tẩu cùng phù mẫn nghi không hề hay biết thì quả thật không phải tầm thường. Y đi qua tiếp thiên kiều. Thấy phía trước có 8 ngôi nhà xếp thành 2 hàng song song với nhau. Hán tử áo vàng vận khinh công định vượt qua phi vọt vào chính điện. Thế nhưng trong một sát na có 1 lão già tóc trắng tay ôm một cổ đao cầm đứng trước mặt, hình thù lạ lùng cổ quái mặc áo tay rộng phất phơ.

Người này chính là cầm tiên khang quảng lăng. Lão chợt cất tiếng thân thủ khá lắm xin hãy để lại danh tính! Bọn phạm bách linh, ngộ lãnh quân thấy tiếng động một lát sau cũng đi ra. Phảm bách linh bảo phù a tam xuống tiên sầu môn bảo cho ô lão đại biết có kẻ đột nhập vào linh thứu cung, bảo lão ta cho người canh giữ cẩn thận. Lúc này hán tử áo vàng hẳng giọng phải chăng là hàm cốc bát hữu nổi danh trên giang hồ. Thư ngai cẩu độc cất tiếng 8 huynh đệ bọn ta đã lâu lắm không xuất hiện trong võ lâm, không ngờ còn người nhờ tới. Nhưng ngươi là ai, sao đêm hôm dám xông đến linh thứu cũng làm loạn? Kẻ che mặt đáp là ta là ai à? Vậy hãy hỏi thanh kiếm của ta trước. Y rút kiếm trong bao, một ảnh chớp màu xanh lóe lên trên đầ mũi kiếm hiển hiện một điểm lưu ngân màu trắng đục. Gã tung người từ nóc nhà phóng kiếm xong tới tấn công thư ngai. Đường kiếm mau lẹ khiến lão phải lui về phía sau thủ thế. Không nhờ chiêu kiếm đó cực kì xảo diệu, đường kiếm đang chĩa thẳng vào người lão đột nhiên chếch ra bên mé trái đi qua cả phía sau nghe xoẹt một tiếng nhỏ, phía dưới nách đã rơm rớm ít máu. Tiếp đó dù ở phía sau lưng đối thủ nhưng gã hán tử nhanh như chớp lộn 1 vòng quay lại định bổ xuống đầu lão. Làn kiếm quang xanh lè ập tới khiến hàm cốc bát hữu ai nấy lạnh cả người. Thư ngai lập tức cảm nhận được. Lão vội lách người ra khoảng 2 thước giáng mạnh 1 đòn tặng đối thủ. Chẳng ngờ chưởng lực tan vào hư không. Thư ngai ngước lên nhìn chẳng thâyd ai. Bổng lão cảm thâyd trên cổ bổng lạnh buốt, mũi kiếm của kẻ lạ mặt đã đặt ngay ở đó. Gã nói ta không muốn giết những người vô tội. Nếu các người không lui ra thì đừng trách ta nhẫn tâm. Kẻ lạ mặt vừa đứt lời thì có tiếng nói vang lên để xem ngươi có đủ bản lĩnh đó không thôi! Vù một tiếng khang quảng lăng lao đến tấn công gã nhanh chóng đưa kiếm ra nghênh địch. Nên biết cầm tiên võ công không phải tầm thường, không những đứng đầu mà còn hơn xa các huynh đệ của mình. Thấy chưởng lực hùng hồn, kẻ lạ mặt tận lực né đòn cả hai phóng mình lên mái nhà đấu tiếp. Dưới ánh trăng sáng những chiêu kiếm của hán tử áo vàng uyển chuyển khoan thai vừa nhẹ nhàng vừa thanh thoát. Thế nhưng năng tựa thái sơn không gì ngăn nổi. Tỉ đấu hơn 4 chục chiêu khang quảng lăng có vẻ đã kém thế. Một phần do tuổi tác quá cao, phàn là vì thế công của như bão táp của đối thủ. Lão hiện giờ thủ nhiều công ít. Thi thoảng phản lại bằng mấy đòn nhưng không gây quá nhiều áp lực. Thêm vài chiêu nữa đã nghe soạt 1 tiếng. Tay áo rộng thùng thình của lão đã bị làn kiếm quang xanh lè xé làm đôi. Khang quảng lăng tức giận vận kình sử ra tuyệt kĩ tâm đắc đại nhạn quá giang. Chân trái lão nhích lên phía trước. Tụ hệt nội lực vào lòng bàn tay rồi phóng ra. Thấy kinh phong tràn tới. Kẻ lạ mặt chỉ còn nước lấy kiếm đã chưởng. Chỉ nghe tiếng bình bình. Các tấm ngói bị chưởng lực đánh vỡ vụn kêu loảng xoảng. Bản thân y cũng bị chấn động phải lùi lại mấy bước. Khóe miệng có chút máu tươi, rõ ràng là đã bị trúng đòn. Gã hán tử cất giọng khá lắm, quả không hổ là người đứng đầu trong hàm cốc bát hữu. Y từ từ đưa trường kiếm chênh chếnh lên trời rồi nói để ta cho lão xem sức mạnh thật sự của lưu ngân thủy nguyệt kiếm. Vù một cái, kiếm phong rít lên veo véo. Gã hán tử đang sử ra một thức trong võ học gia truyền mang tên hàn lưu trào trướng. Chớp mắt đã ra một làn kiếm quang dày đặc. Tầng tầng lớp lớp chả khác gì hồng thủy trào dâng. Khang quảng lăng cản được chiêu này thì chiêu là tiếp ứng tưởng chừng vô cùng vô tận, bỏng nghe xoẹt một tiếng, tay ohair của lão đã bị đường kiếm điểm trúng. Gã hán tử nhanh tay quay lại chĩa thẳng vào huyệt nhân nghênh trên cổ họng khang quảng lăng không cho đối phương kịp phản ứng. Vốn dĩ y không giết lão nhưng biêys rằng khang quảng lăng võ công cao cường, nếu lão còn sống việc chắc rằng đại sụ của mình khó mà như ý, thành thử ra việc này cũng là bất đắc dĩ.

Bọn phàm bách linh đứng phía dưới không kịp trở tay nên chỉ đành nhắm mắt trước tình cảnh như thế. Vậy những đột nhiên luồng đại lực hùng hậu một âm một dương từ khoảng cách hơn 3 trượng phóng tới. Đó chính là chiêu đắc ý nhất trong thiên sơn lục dương chưởng mang tên dương âm nhị thể. Là hư trúc tay tả dùng lực âm nhu kéo khang quảng lăng dạt sang một tay hữu dùng lực cương dương đẩy bật trường kiếm của kẻ lạ mặt. Lực đạo không phải tầm thường khiến tay hữu của gã hơi rung rung, rõ ràng là đang bị chấn động mạnh. Y quát to thì ra chưởng môn đời thứ 3 của phái tiêu dao chỉ là con rùa rụt cổ, đánh lén sau lưng, hôm nay ta đến đây cốt để lấy mạng ngươi. Chả môn nhục gần 20 năm trước ngươi đã dành cho phụ thân ta, hãy chịu chết đi.

Gã chân đạp mái ngói lấy đà phong tới chỗ hư trúc như một đạo cầu vòng. Kiếm phong rít lên, mũi kiếm hư ảo không rõ nắm bắt. Hư trúc liền dùng tuyệt kĩ vạn khước sơn hà trong thiên sơn triết mai thut để hóa giải. Tay tả của chành đưa ra kẹp mũi kiếm nhưng lạ thay nó quá bất định. Gã sau 1 đòn vừa rồi cũng biết nội lức của đối thủ vượt xa mình. Nên chỉ đưa kiếm vờn xung quanh chứ không muốn đối địch trực tiếp. Lưu nhân thủy nguyệt kiếm hay ở chỗ là đường kiếm uyển chuyển như làn nước. Trong thiên hạ không gì mền yếu bằng nước, nhưng dù có tác động mạnh đến đâu cũng làm sao xoay chuyển được. Dưới ánh trăng hán tử áo vàng đang thi triển một thức kiếm pháp bá đạo, chính là lưu trung lao nguyệt. Mũi kiếm như một điểm lưu ngân di động không ngừng chả khác gì cả bầy đom đón khiến hư trúc không thể xem thường. Chàng lập tức dùng dương ca thiên quân đáp trả. Với nội lực hùng hậu của mình, hư trúc tùy ý phóng chươngt khiến kẻ địch không thể lại gần. Không những thế còn khiến y ngột thở vì kinh phong ào ạt tỏa ra. Rõ ràng chàng đang có ý nương tay. Nếu không phải thế thì gã đâu con trụ được đến lúc này. Hán tử áo vàng đột nhiên vọt mình sang phía sau hư trúc định đâm 1 cái. Chẳng ngờ chàng quay lại còn nhanh hơn mũi kiếm. Nghe bụp một phát, hán tử áo vàng bị trúng đòn ngã vật về phía sau. Thanh trường kiếm cũng bay vụt lên không trung. Thế nhưng chẳng biết thế nào gã đột nhiên tung mình tóm lấy binh khi rồi quay trở lại nhanh như 1 con gió. Chính là phi nguyệt hồi ngân, thức mạnh nhất trong lưu ngân thủy nguyệt kiếm. Hư trúc hơi bất ngờ, chàng sững lại phóng chưởng ra phía trước, hi vọng đối phương thấy khó mà lui. Ai dè thanh trường kiếm vẫn tiếp tục đâm tới, phải chăng gã muốn lưỡng bại câu thương? Với thân thủ của hư trúc hiện nay, một khi chành vận kình vào chỗ nào thì chỗ đó còn cứng hơn sắt thép. Kẻ cả có đâm chúng cũng chằng làm chàng bị thương. Thế nhưng đường kiếm gã hán tử vô cùng bất định, mũi kiếm đang sắp chạm vào cánh tay của hư trục chỉ trong 1 sát na y khẽ lách người ra tránh đònm đầu mũi kiếm chếch lên phía trên bên trái đâm trung huyệt nhũ căn trên ngực. Máu tươi rỉ ra.

Chưởng môn nhận đời thứ 3 của tiêu dao phái đã bị thương thật hết sức bất ngờ. Đó chính là chõ kỳ tuyệt trong phi nguyệt hồn ngân. Không những tốc độ ghê gớm, mà còn tự mình đưa vào hiểm cảnh để lừa đối thủ, sau đó bất ngờ xoay ngược tình thế khiến họ trở tay không kịp. Hư trúc có bắc minh chân khí hộ thể trong người, người thường khó lòng đã thương được . Năm xưa ngay cả cao thủ thuộc loại bậc nhất như cjjw ma chí cũng chẳng làm khó được cháng. Thế nhưng huyệt nhũ căn là 1 trong đại tam thập lục huyệt cực hiểm trong cơ thể. Dù bản lĩnh có cao cỡ nào nếu bị đánh chúng huyệt này nhẹ thì bị thương nặng thì nguy hiểm tính mạng. Thật may hư trúc nội lực cao cường trong khi nhát đâm của gã hán tử không mạnh lắm do trước đó đã trúng đòn của chàng, thế nên chưa đến mức bị trong thương. Hư trúc lúc này vẫn còn kịp phản ứng, tung ra 1 chưởng đánh văng y ra xa gần 1 trượng. Hán tử áo vàng miệng học máu. 1 lúc sau mới lổm ngổm đứng dậy lớn tiếng nói. Phụ thân, con đã phụ sự kì vọng cùa cha, dù đã dốc hết sức mình nhưng hài nhi vẫn không thể lấy mạng y rửa mối nhục này. Con xin nguyện lấy cái chết để tạ tội. Gã tay nắm chuôi kiếm quay ngang cổ định tự vẫn. Bỗng nghe bụp một cái, một mảnh ngói nhỏ văng tới đánh bay trường kiếm ra xa chính là công phu niêm hoa chỉ nổi tiếng của thiếu lâm. Gac hán tử gào lên đến cả chết người cũng không thành toàn cho ta ư? Không lẽ ngươi muốn chính tay giết hay hành hạ ta sống dở chết dở. Hư trúc cất tiếng đạp oán cừu nên giải không nên thắt cha cậu nói có mối thù với ta nhưng ta không nhớ cha cậu là ai? Gã hán tử như thể vừa cười vừa khóc.

Ngươi không nhớ 20 năm trước tại nơi này. Người đã xỉ nhục cha ta ra sao ư? Để tai nhắc lại cho nhà ngươi, phụ thân ta chính là trác bất phàm, được người đời xưng tụng là kiếm thân, nhưng tại linh thứu cung năm xưa cha ta dùng cố hết sức mình nhưng chỉ làm trò cười cho nhà ngươi. Một thanh niên miệng còn hôi sữa. Đó chẳng phải là nỗi xỉ nhục của bậc đại trượng phu hay sao. Sau khi rời khỏi trở về nhà ông ấy ngày đêm luyện công. Chẳng ăn chẳng ngủ, sau 6 năm ròng rã tự mình sáng tạo ra lưu ngân thủy nguyệt kiếm để ngày sau trả thù rửa hận. Thế nhưng do hao tổn quá nhiều tinh lực, cha ta ngày càng tiều tụy rồi một thời gian ngắn sau giã lìa cõi đời. Trước khi chết ông ấy đã bày tỏ nguyện ước cuối cùng với ta, đó là dùng chính tuyệt kĩ mới này để đánh bại người. Hư trúc, ngươi có biết vì sao ta có thể đả thương ngươi không, đó là vì ngươi quá nhân từ đáng nhẽ ngươi có thể đánh bại ta trước khi ta thi triển ra phi nguyệt hồi ngân, chỉ tiếc ta học nghệ chưa thông. Công lực còn non kém nếu không nhát kiếm đâm đó ngươi không chết chắc chắn cũng trọng thường nặng nề. Hắn cưới rõ một tiếng dài nữa mới thôi hư trúc ngẩn người ra, không ngờ việc của mình làm năm xưa lại khiến trác bất phàm thành ra như thế. Chàng tính tình hiền lành, tự cảm thấy áy náy nên cất tiếng ta tha cho ngươi, ngươi hãy đi đi. Vừa hay lúc này phùng a tam cùng ô lão đại mang theo 1 đám thuộc hạ tới. Hư trúc cất tiếng ô lão đại cảm phiền ông cho người dùng bồ câu đưa thư xuống núi báo tin cho thách tẩu, phù mẫn nghi cùng dư bà không được làm khó y. Bọn người hàm cốc bát hữu ai nấy đều không vui thấy chưởng môn sư thức căn dặn nên không muối nói gì thêm.. giã hắn tử cất giọng ngươi tha cho ta chắc chắn sau này sẽ hối hận. Trác tiếu nhiên này sau này một ngày nào đó sẽ lại một lần nữa đến đoạt mạng ngươi, hãy nhớ nhé. Gã từ từ nhặt trường kiếm rồi thi triển kinh công chỉ trong chớp mắt mất hút trong đêm tối.

Lúc này hư trúc từ nóc nhà phi xuống. Ngân xuyên cùng 2 đứa con một trai một gái của chàng cũng chạy đến hỏi thăm cha. Đứa lớn là diệp trường túc năm nay 18 tuổi, đứa nhỏ là diệp lạc thi năm này 16 tuổi. Nếu theo lý chúng phải mang họ cha nhưng hư trúc từ nhỏ sống ở thiếu lâm tự cũng không rõ huyền từ họ gì nên đành để chúng mang họ bà nội là diệp nhị nương. Đứa lớn giống cha như khuôn đúc, từ dung mạo đến đầu óc. Từ lúc sinh ra đôi chân khá dài và khỏe mạnh nên đặt là trường túc. Còn đứa nhỏ xinh đẹp như mẹ, đã thế rất thông minh nên đặt biệt hay cười nên đặt là lạc thi. Khác với người anh trai làm việc gì cũng nguyên tắc. Nàng vô cùng gan dạ, hào sảng và thích đi du ngoạn sơn thủy. Vào một ngày nọ, nhân lúc cha và hàm cốc bát hữu có việc đi ra ngoài lạc thi đã xin phép mẹ cho minh đi du ngoạn mấy hôm tới cửu trại câu, nơi được người trong giang hồ mệnh danh là thiên đường chốn nhân gian. Ngân xuyên đã từng cùng chồng đi đến đây rồi, lại biết con gái ham vui nên chẳng muốn cưỡng ép, bảo con phải đi cùng ô lão đại mới yên tâm. Thế là lạc thi tiến tới tiên sầu môn rủ ông ta cùng xuống núi. Nên biết rằng từ khi được hư trúc giải bùa sinh tử đã cảm động mà quy đầu linh thứu cùng, làm việc hết sức tận tụy và trung thành. Cứ mỗi lần nàng đi đâu là luôn có ông ta đi cùng. Và lần này cũng không ngoại lệ!.

Bạn đang đọc Thiên Long Bát Bộ Phần 2 sáng tác bởi mizukiyue
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mizukiyue
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 414

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.