Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Té Ngã Ngửa

Phiên bản Dịch · 1535 chữ

"Mẹ, mẹ có sao không!" Bạch Tuyết Dung đột nhiên xông tới, muốn đỡ Từ Nhược Văn dậy.

"Đau, đau...... Đừng chạm vào mẹ...... Ai yo, con nhỏkhốn kiếp này, mấy ngày không dạy dỗ, hoang thành như vậy?” Từ Nhược Văn nằm trên bãi cỏ nhếch nhác, đau đến mức nước mắt chảy ra.

"Giai Tịnh, chị quá đáng rồi!" Thấy Giai Tịnh muốn rời đi, Bạch Tuyết Dung đuổi theo chạy lên trước vài bước nắm lấy cánh tay cô, muốn lý luận với cô.

Giai Tịnh ghét sự đụng chạm của đóa sen trắng này, vừa giơ tay lên rũ bỏ, Bạch Tuyết Dung đã ngã xuống bãi cỏ một cách khoa trương, vẻ mặt đau đớn.

"Dung Dung tiểu thư, cô có sao không?" người hầu ở bên cạnh vội vàng bước lên phía trước đỡ lấy.

Nước mắt của Bạch Tuyết Dung rơi xuống, nhưng cô giả vờ quật cường nói: "Tôi không sao...... Đừng lo lắng.”

"Tịnh Tịnh, sao con có thể đối xử với mẹ và em gái con như vậy!" Bạch Bác Minh không dám tin, nha đầu này lại hoang thành như vậy, không chỉ động thủ dạy dỗ người hầu, ngay cả mẹ và em gái mình cũng không xem ra gì.

Sao có thể hư hỏng như vậy!

"Là chính miệng ông đã nói, tôi không liên quan gì đến cái nhà này." Ánh mắt Giai Tịnh vô cùng lạnh lùng, "Nếu còn để tôi phát hiện các người ăn trộm đồ của bà nội, tôi sẽ chặt tay các người xuống cho chó ăn!"

"Ngươi, nha đầu chết tiệt...... còn không ngăn nó lại cho ta!” Từ Nhược Văn đau đến chảy cả nước mắt, ra lệnh cho người hầu xung quanh: "Đóng cửa lại đánh một trận cho ta!"

Giai Tịnh dễ dàng đánh ra một con đường, hiên ngang ra khỏi biệt thự của nhà họ Bạch.

Nhà họ Bạch đúng thật là mở rộng tầm mắt, đây còn là Tịnh Tịnh lúc trước sao?Rời khỏi chưa đến một tháng, thay đổi nhiều quá......

"Mẹ, mẹ có sao không?" Bạch Tuyết Dung vội vàng bước lên phía trước hỏi han.

Từ Nhược Văn nghiến răng "Nha đầu chết tiệt này, không cho nó một bài học, thật sự cho rằng chúng ta dễ bắt nạt......"

Bạch Bác Minh thở dài, vốn tưởng Tịnh Tịnh nghĩ thông rồi, muốn hợp tác với họ, không ngờ......

Giai Tịnh rời khỏi nhà họ Bạch, đưa đồ cho bà Bạch, điện thoại di động đột nhiên rung lên.

[Tịnh Tịnh, em đang bận việc gì?]

Là anh cả nhắn tin đến.

Ngón tay Giai Tịnh chạm vào màn hình, nhanh chóng trả lời: "Đang ở ngoài xử lý chút việc. ”

[Tối em có về nhà ăn cơm không?]

"Dạ có."

[Có món gì muốn ăn không?]

"Em không kén ăn, cái gì cũng được."

[Được.]

Lê Dật Hàn trước giờ nói chuyện luôn ngắn gọn súc tích đi thẳng vào vấn đề, sau khi trả lời "được", không thấy em gái nhắn lại nữa, anh lại bắt đầu gõ chữ.

[Đừng bận quá, chú ý sức khỏe.]

Sau khi suy nghĩ một lúc, anh lại nói thêm: [Tối gặp.]

Giai Tịnh gửi một icon OK, cất điện thoại đi.

Lê Dật Hàn không ngờ em gái mình lại còn ngắn gọn súc tích hơn mình, cười một cái, nói với Hứa Nặc ở bên cạnh: "Chuyện chiều nay tranh thủ làm sớm, tôi phải về nhà sớm bầu bạn với Tịnh Tịnh."

Đôi mắt Từ Hứa mở to, dường như anh ta vừa nhìn thấy nụ cười của ông chủ, anh theo bên cạnh ông chủ bảy, tám năm rồi, có vẻ như Boss đối xử với người em gái này có chút khác biệt.

Giai Tịnh bầu bạn với bà Bạch xong, vừa bắt taxi về công ty thì nhìn thấy xe của Tư Thần Xuyên đậu cách đó không xa.

Người đàn ông bước xuống xe cao lớn đẹp trai, khiến người qua đường đều nhìn sang bên này......

Cách giờ tan làm còn nửa tiếng, Giai Tịnh tưởng về sớm một chút, sẽ không bị anh phát hiện.

Không ngờ anh lại đến sớm nửa tiếng.

"Đi đâu rồi?" Tư Thần Xuyên bước lên phía trước, nhẹ nhàng vén tóc của cô, "Lần sau em muốn dùng xe, có thể nói với anh."

Anh không hy vọng cô gái phải ra ngoài bắt taxi.

"Ra ngoài xử lý chút việc, sao anh đến sớm vậy?" Giai Tịnh ngước mắt lên nhìn anh: "Hay là ngày nào anh cũng sớm như vậy?"

"Gần đây không có việc gì làm." Tư Thần Xuyên nhìn cô một cách cưng chiều.

Tuy nói như vậy, Nhưng chỉ có Trường Thanh biết Tư Thần Xuyên tăng tốc xử lý công việc, chỉ vì muốn đến đón cô Giai Tịnh sớm một chút, gần cô hơn một chút......

Giờ này, Thần gia để giành thời gian để yêu đương, nhưng trợ lý đặc biệt này còn đang ở tập đoàn xử lý chuyện phía sau!

Cay đắng!

Tôi muốn khóc!

"Tối nay em về nhà ăn tối, không thể đi cùng anh rồi."

"Được." Tư Diệp Thần xoa đầu cô, mở cửa xe cho cô.

Trên đường đi, Giai Tịnh hỏi thăm tình hình của bà nội Tư, lại nói chuyện về công việc của nhau, một lúc, họ đã đến biệt thự Bỉ Ngạn.

Tư Thần Xuyên cởi dây an toàn cho cô, mở cửa xe, ôm cô không nỡ, "Ngày khác em cũng giành thời gian ở cùng anh được không?"

"Được." Giai Tịnh xoay người, lúc chuẩn bị bước vào cổng, đột nhiên phát hiện mặt đất sáng bóng, chắc là dầu?

Dưới ánh mặt trời, vũng dầu lớn trông giống như nước......

Chắc là để ngụy trang vũng dầu này, có người đã rửa vườn, mặt đất ẩm ướt......

Nếu không nhìn kỹ, thực sự không thể nhìn ra được......

Ai đã đổ dầu ở đây?

Muốn làm cô té sao?

Trong một cánh cửa sổ của ngôi nhà chính, dường như có một đôi mắt, bí mật quan sát động tĩnh bên này qua rèm cửa.

Giai Tịnh lẳng lặng giẫm lên vết nước trên mặt đất, tránh vũng dầu trên mặt đất một cách hoàn hảo, trực tiếp đi vào bên trong.

"Cô ấy, cô ấy cứ đi vào vậy sao?" vú Trương đang nấp sau tấm rèm không dám tin: "Tôi cố tình làm đổ hai thùng dầu, sao không trơn chút nào?"

Lê Thư Kỳ cảm thấy tiếc "Có phải lúc rửa vườn, rửa dầu đi rồi không?"

"Không đâu, là tiểu Cầm rửa vườn hoa trước, sau đó tôi làm đổ dầu...... theo lý nói, Giai Tịnh đó sẽ té ngã ngữa mới đúng!”

Nhưng cô ta lại cứ bước vào một cách nhẹ nhàng như vậy!

Lúc này, Giai Tịnh bước vào nhà chính, dọa hai người họ sợ đến mức vội vàng giả vờ thảo luận về kiểu dáng của rèm cửa.

"Cô Thư Kỳ, rèm cửa trong phòng cô muốn đổi thành kiểu có hình hoa này sao?"

"Đúng vậy, vú không thấy đẹp sao?"

"Tư Thần Xuyên đang tìm cô." Khi Giai Tịnh đi ngang qua bên cạnh Lê Thư Kỳ, cô thản nhiên nói: "Anh ấy có chuyện muốn nói với cô."

A Xuyên đi tìm cô??

Lê Thư Kỳ mừng như điênt, chuẩn bị lao ra ngoài, nhưng lại bị ánh mắt của vú Trương ngăn lại!

Theo lý mà nói, thiếu gia nhà họ Tư sẽ không tìm cô!

Có khi nào là do Giai Tịnh phát hiện dầu ăn trên mặt đất, muốn lừa cô Thư Kỳ chạy ra ngoài té ngã không?

Giai Tịnh đi lên trước hai bước, hờ hững nói: "Anh ấy ở đó, nếu cô không muốn đi, ít nhất cũng phải bảo người thông báo cho anh ấy."

Sao mà không muốn đi chứ!

Lê Thư Kỳ nằm mơ cũng muốn nói chuyện với Tư Thần Xuyên!

Cô lập tức lao ra khỏi nhà chính, vú Trương vội vàng đuổi theo: "Cô Thư Kỳ, chậm lại, mặt đất đầy dầu."

"Không sao, vừa rồi Giai Tịnh không trượt chân, nếu bà lo lắng thì chúng ta đi từ từ!"

Lê Thư Kỳ còn chưa nói xong, chân đã trượt xuống, cả người lập tức ngã về phía sau.

"Cô Thư Kỳ!" vú Trương vốn định đỡ cô, nhưng không ngờ đỡ cô không thành, tự mình cũng ngã theo.

Giai Tịnh đứng ở ban công phòng, nhìn hai người bọn họ té ngửa, gọi cho Tư Thần Xuyên: "Bây giờ, anh có thể đi rồi."

Vừa rồi khi cô đi vào, cô đã gửi tin nhắn WeChat cho Tư Thần Xuyên và bảo anh đợi một lúc.

Tư Thần Xuyên nhếch môi, "Em nói có một màn kịch hay để xem, chính là màn này?"

"Ừm."

Tư Thần Xuyên không ngờ hai người tâm địa độc ác này lại muốn hại Tịnh Tịnh té ngã, "Anh vào nói chuyện với chú."

"Không cần đâu."

Chút chuyện nhỏt này không cần phải kinh động đến ba.

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.