Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai mươi tỷ

Phiên bản Dịch · 1742 chữ

“À.” Giai Tịnh đưa ra cho bà xem “Đây là quà anh hai tặng cho con.”

“Anh hai đã chuẩn bị quà cho con rồi sao? Lúc nãy hai đứa về cùng nhau à?”

“Vâng.”

Dì Lan vội vàng bổ sung thêm “Giai Tịnh tiểu thư ngồi xe của đại thiếu gia về đấy ạ!”

Vú Trương đứng cách đó không xa liếc bà một cái, cứ như là muốn nói là có gì đáng để tự hào kia chứ! Thư Kỳ tiểu thư đã ngồi qua xe của đại thiếu gia không biết bao nhiêu lần rồi!

Dì Lan cố ý bổ sung thêm “Còn ngồi ghế lái phụ nữa đó.”

Lần này thì vú Trương cảm thấy ngạc nhiên rồi.

Ngay cả Lê Thư Kỳ cũng không dám tin......

Phải biết là chiếc xe của anh hai, đừng nói là cô, ngay cả anh ba, anh tư, anh năm bọn họ cũng chỉ được ngồi ở hàng ghế sau!

Dựa vào đâu mà Giai Tịnh có thể được ngồi trên ghế lái phụ chứ!!

“Coi như tiểu tử này có lương tâm, biết cách đối xử tốt với em gái mình!” Tống Giai Kì vô cùng hài lòng, đồng thời bà cũng nhìn món quà trong tay Giai Tịnh “Anh hai của con tặng con cái gì vậy?”

Bà muốn biết món quà của con trai cả của mình như thế nào, nếu nó rẻ tiền quá, tý nữa bà nhất định phải nói chuyện với nó.

Khi Giai Tịnh mở ra, tất cả mọi người đều ngạc nhiên, đó là sợi dây chuyền cỏ bốn lá của GT.

Sợi dây này hai hôm trước Lê Thư Kỳ vừa nhìn thấy trên trang web chính thức của GT, lúc đó cô rất thích nó, nhưng nó quá đắt, tận hai ngàn năm trăm vạn lận, cô không nỡ đặt hàng......

Không ngờ mới một lúc thôi thì nó đã hiển thị: đã bán.

Điều khiến cô ngạc nhiên hơn nữa là sợi dây chuyền này là do anh hai mua!

Hơn nữa, còn để tặng cho Giai Tịnh nữa chứ!!

Phải biết là hầu hết những món quà mà anh hai đã từng tặng cho cô đều chỉ có mấy chục vạn, có một vài món khoảng mấy trăm vạn thì chỉ có thể nhận được vào ngày sinh nhật hoặc năm mới thôi!

Món quà trị giá hàng ngàn vạn như vậy, cô vẫn chưa nhận được bao giờ!

Dựa vào cái gì mà Giai Tịnh mới vừa đến đã được anh hai xem trọng?

Dựa vào đâu?

“Nếu con biết trước GT là do Tịnh Tịnh sáng lập nên thì con sẽ không chọn món đồ do chính tay em ấy thiết kế đâu.”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ.

Lượng thông tin mà họ nhận được quá lớn nên họ chưa kịp phản ứng lại.

Giai Tịnh không kịp ngăn anh hai lại, thầm nghĩ là tiêu rồi, lúc trước cha mẹ tặng cho cô nhiều quần áo của GT như vậy, cô đều đã nhận tiền rồi......

Mặc dù những viên thuốc nhỏ mà cô tặng cho họ sau đó cũng không hề rẻ, nhưng mà......

“GT là do Tịnh Tịnh sáng lập à?” Lê Cẩm Hòa còn tưởng là mình nghe nhầm “Lúc nãy con nói như vậy có đúng không? Chắc là ba không nghe sai đâu nhỉ?”

“Con cả nói như vậy đấy, GT là do Tịnh Tịnh sáng lập, mọi thứ đều do chính tay con bé thiết kế à??” Tống Giai Kì nhìn Lê Dật Hàn bằng ánh mắt hoài nghi, sau đó lại nhìn Giai Tịnh.

“Mọi người không biết sao?” Ánh mắt của Lê Dật Hàn nhìn về phía Giai Tịnh “Em không nói cho họ biết à?”

Lúc này anh mới nhận ra là mình đã vô tình tiết lộ ra bí mật của em gái.....

Chắc là em ấy sẽ không nghĩ anh là một tên đàn bà lắm mồm đấy chứ?

“Tịnh Tịnh, con đúng là giỏi quá đi mà? Vừa là Thanh Âm, vừa là Thanh Ngôn nữa chứ…?”

Tống Giai Kì còn chưa kịp nói hết câu thì lần này đến lượt Lê Dật Hàn ngạc nhiên “Thanh Âm sao?”

Tịnh Tịnh là Thanh Âm à??

“Đúng vậy đó! Đại thiếu gia vẫn chưa biết sao, bậc thầy piano Thanh Âm nổi tiếng khắp quốc tế chính là Giai Tịnh tiểu thư đấy ạ!”

Lúc này, trong lòng của Giai Tịnh: ......

“Phần mộ tổ tiên của nhà chúng ta đúng là bốc lên khói xanh rồi, cho nên mới có đứa con gái xuất sắc như vậy!” Tống Giai Kì khen ngợi Giai Tịnh hết mực, bà không ngờ một đứa trẻ ngoan ngoãn như vậy, không chỉ biết đánh đàn mà còn biết thiết kế nữa chứ!

Lê Cẩm Hòa cũng không dám tin “Bảo bối Tịnh Tịnh của chúng ta tuổi còn nhỏ như vậy, mà vừa là bậc thầy chơi đàn, vừa là bậc thầy thiết kế nữa...... Đúng là xuất sắc mà!”

Lê Thư Kỳ đứng bên cạnh, sắc mặt cô đã trở nên tái nhợt.

Sao có thể như vậy được?!

Thanh Âm đại sư mà cô ngưỡng mộ từ lâu là Giai Tịnh thì thôi đi!

Nhưng tại sao ngay cả thương hiệu GT mà cô yêu thích nhất cũng là của Giai Tịnh kia chứ?!   

Giai Tịnh chính là Thanh Ngôn sao??

Không thể nào!!

Tâm hồn của cô chịu sự đả kích lớn, những lời ca ngợi Giai Tịnh vang lên xung quanh cô dường như đều đã biến thành những bạt tai tát thẳng vào mặt cô......

Vậy mà trước kia cô còn định vượt mặt con nhỏ nhà quê này về mặt đánh đàn và thiết kế nữa chứ!

Không, con nhỏ quê mùa này sao lại là Thanh Ngôn đại sư được chứ!

Có phải anh hai đã nhầm lẫn gì rồi không?

Người giành chức vô địch trong cuộc thi hôm nay là Ân Phán Hy, không phải là Giai Tịnh!

Nghe nói cô ta đến đó với tư cách là trợ lý mà!

Nghĩ đến đây, Lê Thư Kỳ khẽ mỉm cười, cố gắng duy trì hình tượng của mình.

“Chị, nếu chị đã là Thanh Ngôn đại sư rồi...... Thì sao hôm nay chị còn đến tham gia cuộc thi nhỏ như vậy với tư cách là trợ lý kia chứ? Em nhớ không nhầm thì Thanh Ngôn đại sư lúc trước đã giành được không ít giải thưởng quốc tế mà, loại cuộc thi nhỏ như vậy đáng lẽ ra không là gì trong mắt chị mới đúng chứ...…”

Nghe Lê Thư Kỳ hỏi như vậy, ánh mắt của Lê Dật Hàn chợt hiện lên vẻ u ám, đây là đang nghi ngờ thân phận bậc thầy của Tịnh Tịnh sao?

“Tịnh Tịnh, hôm nay con đến đó với thân phận trợ lý à?” Tống Giai Kì có chút ngạc nhiên, mọi người đều tưởng là con bé tham gia cuộc thi với thân phận là nhà thiết kế.

Ngay cả những người giúp việc trong nhà cũng nghĩ vậy.

“Ồ, chỉ là dẫn dắt đàn em chút thôi mà.”

Nghe thấy câu nói bình thản của Giai Tịnh, Lê Thư Kỳ liền ngây ra, chỉ vì dẫn dắt đàn em mà một bậc thầy cam tâm đi làm trợ lý cho đàn em đó sao??

Bị thần kinh à?

“Tịnh Tịnh đúng là con người nhân hậu và rộng lượng mà!” Hình tượng của cô con gái trong mắt Tống Giai Kì lại một lần được làm mới .

Lúc ăn tối, mọi người đều tranh nhau gắp thức ăn cho Giai Tịnh, ngay cả Lê Dật Hàn cũng cầm đôi đũa dùng chung gắp cho Giai Tịnh không ít đồ ăn.

“Ăn nhiều chút.”

“Cảm ơn anh hai.” Bát của Giai Tịnh đã đầy ắp rồi “Cảm ơn ba, cảm ơn mẹ, hai người cũng ăn đi.”

Cô cũng lấy đôi đũa dùng chung gắp thức ăn cho ba mẹ và anh hai......

Lê Thư Kỳ ở bên cạnh dường như đã bị lãng quên.

Vú Trương nhìn thấy vậy, trong lòng rất lo lắng.

Khác với vú Trương, dì Lan lại cười một cách hiền từ.

Vú Trương hung hăng trừng mắt nhìn bà, có phải cái gì to tát đâu chứ, Giai Tịnh là một người chủ khó hầu hạ, bà chọn sai đội rồi mà còn ở đó cười ngu ngơ cái gì!

Một lúc sau, Tống Giai Kì cầm đũa lên, gắp thức ăn cho Lê Thư Kỳ.

“Kỳ Kỳ à, con cũng ăn nhiều chút đi.” Lê Cẩm Hòa vẫn mỉm cười như mọi khi.

Mặc dù Lê Dật Hàn cũng cầm đũa lên, gắp thức ăn cho Lê Thư Kỳ một lần, nhưng trong lòng Lê Thư Kỳ lại ghen tị muốn chết!

Anh hai gắp cho Giai Tịnh nhiều lần như vậy mà chỉ gắp cho cô có đúng một lần!!

Tại sao vậy!!

Vậy mà mấy hôm nay cô còn cố gắng hết sức để làm hài lòng anh hai nữa chứ, vừa xài khổ nhục kế, vừa dùng các kiểu tình cảm để lấy lòng......

Không ngờ đến cuối cùng, cô vẫn thua vì mối quan hệ huyết thống này!

Sau bữa tối, Lê Dật Hàn nhìn Giai Tịnh quay về phòng mình, anh liền đi theo cô.

Vú Trương liếc nhìn Lê Thư Kỳ, như muốn nói là: Thư Kỳ tiểu thư, cô còn không mau đi theo đi!

Lê Thư Kỳ lén lút theo lên lầu, trốn ở một góc, thấy Lê Dật Hàn gõ cửa phòng Giai Tịnh.

Giai Tịnh mở cửa “Anh hai à, có chuyện gì sao?”

“Cho em đấy.” Lê Dật Hàn đưa một tấm thẻ đen cho cô ấy “Sau này thích cái gì thì cứ tùy ý mua, không cần tiết kiệm đâu." "

Giai Tịnh liếc mắt nhìn một cái liền biết được là loại thẻ vàng đen đỉnh cao này trong đó ít nhất cũng có khoảng một tỷ!

Cô không có nhận, mà nhẹ nhàng nói “Anh hai, tiền em có thể tự kiếm được mà.”

“Đây là tấm lòng của anh hai.” Lê Dật Hàn vẫn luôn giữ tư thế đưa thẻ “Trong đó có hai tỷ, khi nào tiêu hết rồi thì anh hai sẽ chuyển tiền cho em thêm.”

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.