Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Thần Đứng Lên !!

2316 chữ

Đầu óc Tiêu Thần mơ hồ, đột nhiên, dòng ký ức đã qua chợt hiện về trong tâm trí hắn. ...................... Ký ức hiện lên rõ ràng, hắn thấy hắn xuất hiện tại một căn phòng học, xung quanh là đám bạn cùng lớp, hắn còn thấy cả mình trong đó, đang đứng cạnh Long Hoàng.

Tạm gọi mình là 'bản thân'.

Long Hoàng liếc 'bản thân' , lạnh lùng nói :

''3 Tháng sau, ta muốn ngươi tham gia ''Ngoại Môn Chi Chiến '',và ngươi,phải vào nội môn học viện với ta, nếu không được thì đừng nhìn mặt ta . Ta gặp ngươi ở đâu, tất giết ngươi.!!'' 'bản thân' kiên nghị gật đầu, đáp: ''Ta sẽ tham gia ''

Lúc này Tiêu Thần đang quan sát, chợt ấm áp cười, vì lời hứa đó, hắn xông ra khỏi Long Gia, bôn ba ra thế giới bên ngoài, trải qua nhiều hiểm cảnh, cửu tử nhất sinh, đến giờ rốt cuộc hắn cũng thực hiện lời hứa đó, tham gia 'Ngoại Môn Chi Chiến' ............................. Cảnh tượng trước mắt lại xoay chuyển, hắn thấy mình đang đứng sát vách núi, trước mặt là ba người một nam hai nữ, hắn nhớ, bọn họ phân biệt là Phi Vũ, Yên Nhi, Long Dương.

Phi Vũ đanh đá nhìn 'bản thân' , uy hiếp nói:

''Còn không mau bỏ kiếm xuống , không ta giết nó .''

''Ca ca , hu hu , Yên Nhi sợ , nhưng ca ca đừng nghe bọn hắn , bọn hắn muốn hại ca ca , hãy để muội chết một mình thôi . ''

''Im Miệng !! '' ''Bốp..Bốp '' Phi Vũ tức giận , vận công đánh tới tấp vào mặt nàng .

''Oa ..Phụtt !! '' Nàng phun một ngụm máu , sắc mặt tái nhợt .

'bản thân' hốc mắt đỏ lên , cũng không để ý nhiều , vội vàng thả kiếm xuống .

''Hahaha , Tiêu Thần ngươi mạnh miệng lắm mà, tu vi cao lắm mà , cũng có điểm yếu , hahah .''

Nói rồi , Phi Vũ chưởng Thiếu nữ bay xuống vách núi .

'' Yên Nhi !!!!!!!!'' 'bản thân' tê tâm liệt phế kêu lên , vội vàng nhảy xuống , hòng cứu nàng .

Yên Nhi bay xuống , vội vàng nắm được sợi dây đã được treo thòng thòng ở vách núi , xem như thoát nạn.

Còn 'bản thân' khi bay xuống , thấy Yên Nhi không bị rớt , lòng cũng thoáng yên tâm , giơ tay ra tính bắt lấy tay Yên Nhi .

Nhưng ..........Nàng ......không bắt lấy tay hắn .

'bản thân' lúc đó cảm giác như trời đất đều sụp đổ , ngay cả tâm cũng sụp ��91ổ. Tim giống như nát ra từng mảnh .

Lời cuối cùng 'bản thân' nghe được là tiếng '' muội xin lỗi !! ''

Rồi 'bản thân' rơi xuống vạn trượng vực sâu !!

Hắn như một người qua đường vậy, lẳng lặng quan sát tất cả, giờ trong lòng hắn dĩ nhiên không còn hận Yên Nhi nữa.

Người vì lợi ích mà hãm hại nhau, hắn giờ khắc này lý giải được ý nghĩa đó, nếu đảo ngược vị trí, hắn cũng như Yên Nhi thế thôi.

Nhưng dù là không hận Yên Nhi nữa, nhưng thù này hắn phải báo !!

Cảnh tượng lại xoay chuyển một lần nữa, hắn thấy ''bản thân'' đang đột phá Nữa bước ý cảnh thời cơ mấu chốt.

kế bên 'bản thân' là Nguyệt Nga, trước mặt là năm người, bọn chúng là mấy đại phái cùng đại gia tộc liên hợp lại vây công 'bản thân' với Nguyệt Nga.

Nguyệt Nga thấy thế , vội vàng xông tới đứng sát bên 'bản thân' , hai mắt sát ý nhìn năm người như hổ đói nhìn 'bản thân'.

Nàng thúc dục bí pháp , cắm bốn cục hình thù kỳ lạ quanh 'bản thân' , bốn cục đột nhiên hình thành từng vòng khí dạng sóng , bao phủ 'bản thân' trong vòng sóng đó, hông cho ngoại giới động tĩnh quấy nhiễu 'bản thân' lĩnh ngộ ý cảnh .

Năm người thấy thế , lập tức cả người Linh lực bộc phát ra, xung quanh năm người , Linh lực lan tràn .

''Ta công kích nàng , còn bốn người các ngươi tìm biện pháp công kích tiểu tử kia .'' Nói xong , Thiếu niên dẫn đầu vội vàng tung vũ kỹ của mình ra : "Lôi điện Trảm !" Khủng bố Lôi điện như từng cái từng con Cự Long cuồng bạo , điên cuồng hướng về Nguyệt Nga mà tấn công.

Nguyệt Nga giờ khắc này chỉ muốn để 'bản thân' lĩnh ngộ được Ý cảnh , há lại đánh trả lại khiến 'bản thân' bị quấy nhiễu.

]

Nàng như một người ngu ngốc , vì để 'bản thân' lĩnh ngộ , dĩ nhiên mạnh mẽ thừa nhận Thiếu niên một chưởng .

''Oa '' Một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra ngoài, thế nhưng nàng cũng không tránh né , Linh lực vẫn mạnh mẽ bao quanh 'bản thân' , muốn 'bản thân' lĩnh ngộ tiếp . "Xú nữ nhân , ngươi còn không hoàn thủ sao ?"

''Không bao giờ, trừ khi ta chết !! '' Nàng quyết tuyệt cắn răn từng chữ nói .

"Đã như vậy, như vậy ta liền không khách khí!"

"Oành!"

Thiếu niên mục đích đúng là khiến nàng hoàn thủ, để bốn người bọn họ đánh vỡ Nguyệt Nga dùng bí pháp bảo vệ Tiêu Thần , vì bí pháp này quá biến thái , bốn người tu vi hóa khí bát trọng trong vòng hai mươi hô hấp mới có thể phá được . Hắn nào có biết Nguyệt Nga không hoàn thủ mà vẫn thừa nhận một đòn toàn lực của hắn , nhưng hai chân gắt gao bám trên mặt đất , lại còn là không có hoàn thủ. "Oa!"

Nguyệt Nga lại phun một ngụm máu tươi , nàng khí tức dần thấp xuống , ngũ tạng lục phủ đều xuất hiện tổn thương , sắp không chống nổi được năm cái hô hấp .

Nguyệt Nga có pháp môn luyện thể nên có thể chịu hai đòn toàn lực của thiếu niên , nhưng đó là cực hạn của nàng . Phía sau nàng , bốn người kia cũng điên cuồng công kích vòng bảo hộ . "Chết !! '' Thiếu niên biết nàng đã tới cực hạn , âm trầm cười , một quyền mạnh mẽ hướng cổ nàng đánh xuống , muốn giết nàng .

"Răng rắc!" Cổ nàng gãy vụng , thân hình như chim nhạn thê thảm ngã xuống .

Thiếu niên khinh thường , bước đi tới 'bản thân' .

Nhưng ...bàn chân hắn dường như bị thứ gì gắt gao bám chặt .

Cúi xuống nhìn , là Nguyệt Nga , nàng hấp hối , ánh mắt đáng sợ gắt gao nhìn thiếu niên , hai bàn tay run rẩy nắm chặt chân thiếu niên .

'''Gê Tởm nữ nhân !! '' Thiếu niên thấy ánh mắt như cá chết của nàng nhìn mình , kết hợp với bộ dạng xấu xí của nàng , làm hắn tởm lợn muốn ói . Hắn điên lên, nhấc chân lên, đạp mạnh xuống đầu nàng . ''Boẹt !! '' Đầu nàng bị hắn đạp nát , não với sọ bị ép thành thịt vụn .

Lần này đứng quan sát, Tiêu Thần cũng không lạnh nhạt được nữa, hốc mắt dần dần chảy ra nước mắt.

Hắn lúc trước một mực từ chối nàng, vì lúc đó bản thân hắn chìm trong hận thù khi bị Yên Nhi phản bội, nên không tiếp nhận nàng, giờ bản thân hắn đã hết hận thù, nhưng nàng đã không tồn tại trên thế gian nữa rồi. ''Nguyệt Nga, ta nợ nàng rất nhiều !!'' Tiêu Thần bi thương phát ra từ phế phủ nói.

----- Không chờ hắn bi thương, cảnh tượng trước mắt tan vỡ từng mảnh nhỏ, để lộ ra cảnh tượng mới.

Hắn thấy 'bản thân' đang ngồi trong lòng phụ thân, bên cạnh là lão sư phụ.

'' Ngươi nên chiếm đệ nhất Ngoại Môn cường giả . '' Lão sư phụ đột nhiên nói.

''Vì sao ? '' 'bản thân' ngạc nhiên , hỏi lại .

'' Ngươi biết vì sao ta và phụ thân ngươi bại dưới tay mẫu thân ngươi chứ ? '' Lão ngữ khí nặng nề hỏi .

''Tại sao ?'' 'bản thân' tò mò hỏi.

''Vì nàng có thế lực của nàng , và thế lực của phụ thân nàng , ta với phụ thân ngươi chỉ là tán tu , dù mạnh nhưng không chống nổi nhiều người vây công . Mà phụ thân mạnh hơn mẫu thân ngươi , nhưng cũng bại , vì quanh nàng có nhiều cao thủ thực lực không yếu hơn nàng , mà phụ thân ngươi lại đang ôm ngươi trong tay , không thể xuất ra thực lực chân chính , nên mới bại .'' Lão già giọng âm trầm , nói.

'' Ý sư phụ là ta phải chiếm Long Gia làm thế lực của mình ? ''

''Đúng vậy !! '' Tán thưởng nhìn 'bản thân' , lão gật đầu .

''Ta biết sư phụ !! '' 'bản thân' đáp.

Tiêu Thần nhìn cảnh đó chán chường thở dài, hắn xém nữa là thành công rồi, không ngờ gặp đối thủ mạnh mẽ như Hoàng Long, hắn không cam lòng !!

Sư phụ và phụ thân đang cần ta, ta như thế nào có thể thua? Như thế nào có thể ở nơi này rồi ngã xuống? Như thế nào có thể!

''Tiêu Thần, đứng lên, gia gia ủng hộ ngươi !!'' Chợt giọng nói Thất gia gia vang bên tai hắn.

'' thình thịch, thình thịch, thìch thịch..!!''

Tiếng tim mãnh liệt đập mạnh, Tiêu Thần như cảm giác một thứ gì đó trong người mình thức tỉnh.

Ta không thể ở ngã xuống! Ta không thể thua !!

Ta muốn đánh vỡ trói buộc, ta muốn mạnh mẽ đứng lên!!

Hắn nắm chặt hai bàn tay, cảm giác đau đớn trong cơ thể kỳ lạ biến mất, hắn cảm thấy trong ngực mình có một con hồng hoang cự thú ngủ sau từ lâu, giờ đột nhiên thức tỉnh, mở ra miệng khổng lồ bá đạo rít gào!

Cảm giác nóng bỏng, nhiệt huyết ở trong cơ thể hắn bắt đầu sôi trào..

Đứng lên, đứng lên! mày làm được mà Tiêu Thần !!

Đánh vỡ trói buộc, đánh vỡ tất cả cản trở bước chân ta !

“A a a a!” Tiêu Thần rít gào lên, cả người hắn đột nhiên toát ra một vòng hào quang trói lòa, đánh bật cả Hoàng Long đang tấn công Tiêu Thần văng ra xa mười trượng. “Đó là cái gì?” Đám người nhất tĩnh.

“ Thứ ánh sáng đó thật mạnh mẽ, đánh bật cả Hoàng Long ''

Các đệ tử ủng hộ Tiêu Thần lúc này như thấy được hi vọng, không hẹn mà cùng hô to vang trời:

“Tiêu Thần, cố lên a!”

“Tiêu Thần, chúng ta ủng hộ ngươi!”

Cuối cùng mọi người đều nói chung một khẩu hiệu :

“Đứng lên, đứng lên!”

“Mọi người....các ngươi gọi tên ta, các ngươi ủng hộ ta, Tiêu Thần ta nghe được !!” Hào quang tắt đi, Tiêu Thần lành lặn ngạo nghễ đứng thẳng, hắn cảm thấy áp lực từ Hoàng Long tựa hồ không lớn lắm, sự tự tin bắt đầu Tiếng gọi ầm ĩ càng tăng lên.

“Thật sự là nhiệt huyết sôi trào a!” Đám trưởng lão gật gù bàn tán.

“Tiêu Thần tiểu tử muốn phiên bàn.” Thất gia gia mừng rỡ hô.

“Tiêu Thần đứng lên !” lúc này tất cả thiếu niên đều cùng một lòng ủng hộ Tiêu Thần, lúc này, cả khán đài tiếng gào thét vang vọng.

“Đứng lên rồi!” Thất gia gia ánh mắt sáng quắc, cũng kìm lòng không được đứng lên vỗ tay, một khắc này, hắn thấy được hi vọng! Hắn thấy được một thiên tài sắp quật khởi! “Đúng vậy, Tiêu Thần, ngươi phải như vậy từ lâu rồi chứ, đứng lên đi, đứng lên đi, gia gia tin tưởng ngươi ” Thất gia gia hai mắt như ánh sao bắn ra bốn phía, trong lòng yên lặng ủng hộ Tiêu Thần. “Vết thương đều hoàn hảo, ngươi quả thật biến thái, không uổng công ta nãy giờ chờ đợi ngươi ” Hoàng Long khen ngợi, nói.

“Haha, cảm ơn lòng tốt của ngươi, ta đã đứng lên, Hoàng Long, ta muốn đánh bại ngươi!” Hai mắt Tiêu Thần nóng bỏng, ý chí hắn như ngọn lửa cháy rực, cả người hắn toát ra khí thế kinh người.

Lúc này thời gian dường như đứng lại.

Trên lôi đài, Hoàng Long, Tiêu Thần song song đứng, ánh mắt tập chung vào nhau.

Vẻ mặt Tiêu Thần lạnh lùng, kiên nghị, mà sắc mặt Hoàng Long thì lại tự tin, cơ trí.

“Tiêu Thần đệ đệ......” Hoàng Long ngập ngừng, nói.

''Nói !!'' Tiêu Thần lạnh lùng quát.

Hoàng Long nhếch đôi môi lên, cười lạnh, bá đạo nói:

“ Tưởng khôi phục là đánh bại ta sao ? muốn đánh bại ta, ngươi còn kém xa lắm, ba chiêu ước hẹn vẫn tiếp tục, đến ngươi tấn công ta, phá được phòng ngự tuyệt đối của ta đi rồi khoát lát .'' Tiêu Thần ngây người, dù hắn khôi phục thì thế nào, cũng không đánh bại được Hoàng Long.

Tiêu Thần giờ khắc này cảm thấy bất lực bao phủ cả người hắn !!

Bạn đang đọc Thiên Hiển Địa Hoàng của Thiên Nghịch (Việt Nam sáng tác)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.