Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chị em gì mà dựt chồng nhau

Tiểu thuyết gốc · 2157 chữ

Kiều Trang đến gần cửa phòng, nhận thấy cửa phòng đã bị khóa từ bên trong. Một cảm giác bối rối và khó hiểu nhẹ nhàng hiện lên trên khuôn mặt cô.

Cô gõ cửa nhẹ, giọng dịu dàng nói:

“Tâm Thanh, Mở cửa cho tớ với!”

Diệc Thần đang trong phòng nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của Kiều Trang thì giật mình, hắn nghĩ:

“Đùa nhau à ? Cái tình huống gì vậy này!" cảm giác có chút hoảng loạn.

Diệc Thần đảo mắt nhìn xung quanh, trong đầu đang tìm kiếm phương án đối phó. Diệc Thần tự hỏi:

"Trốn ở đâu bây giờ ?"

Lúc này, Tâm Thanh còn đang ngồi trên giường, cô cũng đã nghe tiếng gõ cửa của Kiều Trang, vẻ mặt cô cũng rối bời không khác gì Diệc Thần. Thấy hắn đang ngó nghiêng xung quanh, cô liền hiểu hắn ta muốn tìm chỗ trốn.

Tâm Thanh không chút do dự, cô chỉ ra ban công và nói, giọng đầy sự bình thản như thể đang đưa ra một lựa chọn kỳ diệu:

“Nhảy đi!”

Diệc Thần quay lại, mắt mở to đầy hoang mang, giọng thầm mắng:

“Nhảy? Cô đùa đấy à?”

Nhưng nếu suy nghĩ kĩ thì cô ta nói cũng đúng, với thực lực hiện tại của Diệc Thần, nhảy ban công cũng không phải là chuyện khó.

Diệc Thần thử di chuyển về phía ban công, thoạt nhìn nơi này hình như cũng không cao lắm. Hắn định nhảy xuống thì thấy Ngọc Huyền vừa bước ra khỏi đại sảnh.

Diệc Thần tự nói:

"Không nhảy được!"

Diệc Thần buộc phải lùi lại vào trong, hắn chỉ nhìn Tâm Thanh với ánh mắt đầy cầu cứu.

Lần này cô chỉ vào cái tủ quần áo, Diệc Thần không kịp suy nghĩ thì Kiều Trang bên ngoài không thấy phản hồi liền bẻ gãy khóa cửa.

Nhanh hơn một nhịp, Diệc Thần bấy giờ đã chui vào được tủ quần áo. Hắn cố gắng thở nhẹ để không gây ra tiếng động.

Một ý nghĩ bất chợt khiến hắn cảm thấy lạnh sống lưng:

“Kiều Trang lúc nãy bảo rằng em ấy vào phòng để lấy đồ. Vậy thì mình trốn trong tủ quần áo chẳng khác nào là tự hủy à ?"

Hắn cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi nghe tiếng bước chân của Kiều Trang ngày càng gần.

Những tiếng động ngoài tủ càng lúc càng rõ ràng, Diệc Thần cảm thấy như mình sắp bị phát hiện ngay trong khoảnh khắc.

Hắn cầu nguyện rằng Kiều Trang sẽ không mở tủ quần áo, nhưng mọi thứ dường như đang chống lại hắn.

...

Kiều Trang bước vào phòng, tìm kiếm quần áo của mình. Tâm Thanh không muốn chết chung với Diệc Thần nên đã lén mặt đồ vào mà rời khỏi phòng.

Kiều Trang bấy giờ vẫn chưa có nghi ngờ,cho đến khi cô mở cửa tủ quần áo để lấy đồ, ánh mắt cô lập tức dừng lại khi phát hiện ra Diệc Thần đang cuộn mình bên trong.

Cảnh tượng này khiến cô kinh ngạc, mắt mở to như không thể tin vào những gì đang thấy.

Kiều Trang hỏi, giọng đầy sự sửng sốt:

“Ca ca, anh làm cái gì đây?”

Cô nhìn từ Diệc Thần trong tủ quần áo, cô nhớ lại Tâm Thanh cũng ở đây trước đó, như thể đang chứng kiến một cảnh tượng của một cặp gian phu dâm phụ.

Kiều Trang khi này tức giận không thể kiểm soát được chính mình, tay cô biến thành mũi kiếm trực tiếp đâm xuyên qua ngực Diệc Thần.

Máu từ vết thương bắt đầu tràn ra, thấm ướt cả áo.

Kiều Trang nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng và giọng đầy sự trách móc:

"Ca ca... anh đáng chết!"

Tâm Thanh bên ngoài cửa lén nhìn vào mà cũng run run, cô ấy bây giờ mới nhận ra Kiều Trang là một Quỷ Vệ Hồn.

Ánh mắt Kiều Trang nhìn sang chỗ cánh cửa, nơi Tâm Thanh đang đứng, như muốn xóa sổ tình địch ngay lập tức.

Diệc Thần rất nhanh đã hồi phục lại vết thương, hắn cản Kiều Trang lại trước khi cô ấy muốn xiên luôn cả Tâm Thanh:

"Cô ấy không có liên quan đến chuyện này!"

Ánh mắt cứng rắn của Diệc Thần khiến Kiều Trang phải dừng lại, cô mím môi, ánh mắt dịu lại khi nhìn vào hắn.

"Anh có đau lắm không?"

Cô hỏi, giọng nhẹ nhàng hơn, nhưng vẫn không giấu được sự quan tâm.

Diệc Thần đơ người, không biết nên phản ứng thế nào trước sự thay đổi nhanh chóng của cô.

Hắn chỉ có thể bình tĩnh đáp:

"Em mặc đồ vào trước đi!"

...

Một lát sau, cả ba người tập trung ở phòng khách, Kiều Trang ngồi đối diện, đôi mắt lạnh lùng lướt qua Diệc Thần và Tâm Thanh.

Kiều Trang khoanh tay trước ngực, giọng nói trầm xuống, đầy nghiêm nghị:

“Hai người có muốn giải thích không?

Tâm Thanh định lên tiếng giải thích thì Diệc Thần đã cản cô ấy lại, hắn ta biết rõ nếu cô ấy nói gì không vừa ý thì Kiều Trang sẽ không nhân nhượng mà giết chết Tâm Thanh.

Diệc Thần giọng nghiêm túc nói:

"Tất cả chỉ là tình cờ, em đừng suy nghĩ nhiều quá."

Kiều Trang nhướng mày, không mấy tin tưởng vào lời biện minh này.

Cô liếc nhìn cả hai, cảm thấy sự thiếu trung thực trong lời nói của họ.

“Tình cờ ? Một người ở trong tủ quần áo, còn người kia thì vội vã bỏ chạy ? Tình cờ như vậy à ?”

Giọng cô đanh lại, rõ ràng không dễ bị thuyết phục.

Diệc Thần giữ vẻ bình thản, hỏi lại:

"Vậy em muốn xử lý thế nào đây?"

Kiều Trang không do dự, chỉ thẳng vào Tâm Thanh, giọng sắc lạnh nói:

"Cô ta phải chết!"

Ngay sau lời nói đó, một mũi gai hắc ám từ trong không khí phóng thẳng về phía Tâm Thanh. Diệc Thần theo phản xạ đưa tay ra đỡ lại, mũi gai xuyên qua tay hắn. Hắn nhìn Kiều Trang, ánh mắt kiên định:

"Cô ấy vô tội."

Kiều Trang nhíu mày, vẻ mặt khó chịu:

"Anh đang bảo vệ cô ta?"

Diệc Thần không né tránh, hắn đáp với giọng kiên định:

"Không, chuyện này tất cả là lỗi của anh, thế nên em bỏ qua đi được không ?"

Lời nói của Diệc Thần khiến lòng Kiều Trang mềm đi chút ít, cô không dự định sẽ bỏ qua chuyện này, nhưng Diệc Thần ca ca đã nói đỡ cho cô ta thì Kiều Trang cũng không thể làm khó. Ánh mắt cô trầm xuống, tuyên bố bằng giọng lạnh lùng và không thể chối cãi:

“Cả hai người tối nay sẽ nhịn đói."

Cô đứng dậy, liếc nhìn Tâm Thanh một cái để cảnh cáo rồi quay lưng bước ra khỏi phòng.

...

Tâm Thanh nãy giờ ngồi im như hóa đá, sát khí của Kiều Trang vẫn còn lởn vởn trong tâm trí, khiến cô cảm giác như mình sắp bị giết ngay tại chỗ. Ánh mắt lạnh lùng và quyết đoán của Kiều Trang không dễ gì mà quên được, khiến tim cô đập thình thịch trong lồng ngực.

Càng nghĩ, cô càng cảm thấy sợ hãi, nhớ lúc đối đầu với Khả Hân cô cũng chịu áp lực tương tự vậy,

Diệc Thần nhận thấy vẻ sợ hãi trên khuôn mặt Tâm Thanh, hắn nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô để trấn an. Giọng hắn khẽ, đầy sự an ủi:

"Đừng lo lắng quá, ổn rồi. Kiều Trang chỉ tức giận một chút, cô ấy sẽ không làm gì quá nghiêm trọng."

Tâm Thanh cố gắng thở sâu, nhắm mắt lại để làm dịu nỗi lo lắng. Cô cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay Diệc Thần, và phần nào đó, sự hiện diện của hắn giúp cô cảm thấy an toàn hơn.

Sau khi lấy lại bình tĩnh, Tâm Thanh mở mắt và nhìn Diệc Thần với giọng trách móc:

"Tất cả là do ngươi! Ta mà có chuyện gì thì ngươi phải chịu trách nhiệm đó!"

Diệc Thần không nói gì, hắn khẽ gật đầu đồng ý, Tâm Thanh thấy thế thì mới an tâm.

Diệc Thần cũng chẳng suy nghĩ nhiều, hắn chẳng qua là muốn mọi chuyện kết thúc êm đẹp ở đây. Nhưng hắn sau này sẽ không ngờ được, cái gật đầu của mình sẽ mang lại không ít rắc rối cho hắn.

...

Kiều Trang tối hôm đó không trở về, Diệc Thần cũng không đi tìm Kiều Trang, hắn dường như đã biết cô ấy sẽ làm gì.

Phải, Kiều Trang theo thường lệ sẽ về nhà báo cáo tình hình lại cho Lạc Tiên. Cô ấy rất nhanh sẽ trở lại.

Còn Diệc Thần và Tâm Thanh tối đó cũng tự túc việc ăn uống. Không có Kiều Trang, bữa tối của họ chỉ có thể là mì gói, và dù đã chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống này, Diệc Thần vẫn cảm thấy khá thất vọng.

Tâm Thanh chỉ được chút nhan sắc, cô ấy vô dụng hơn Diệc Thần tưởng.

Cô ấy thậm chí còn không biết cách ăn mì gói như thế nào. Diệc Thần bất lực chỉ đành khai sáng cho cô ta.

May mà não cô ấy không chậm, cô rất nhanh đã nắm được cách chế biến. Khi mì vừa chín, Tâm Thanh nhìn Diệc Thần ánh mắt tỏ ra ngưỡng mộ:

"Người ta nói Diệc Thần đại nhân thông minh hơn người quả thật không sai!"

Diệc Thần lắc đầu không đáp lại, hắn không muốn nói nhiều với mấy người vô tri như cô ta.

Nhưng khi Tâm Thanh thấy mình bị bơ, cô liền tức giận và chêm vào:

"Họ còn nói Diệc Thần đại nhân rất háo sắc, điều này ta cảm thấy rất đúng!"

Diệc Thần suýt thì sặc mì. Hắn trừng mắt nhìn Tâm Thanh, giọng đầy bực bội:

“Đứa nào đồn ta ác vậy? Cô nói mau, ta chôn nó liền!”

Tâm Thanh thấy ánh mắt sắc lạnh của Diệc Thần, cô không dám tiết lộ nguồn gốc của tin đồn. Thực ra, chính là Ninh Thư tỷ tỷ đã căn dặn cô. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt đe dọa của Diệc Thần, cô không muốn làm Ninh Thư gặp rắc rối, liền đáp:

“Là ta, ngươi có thể chôn ta nếu muốn!”

Diệc Thần, liếc nhìn cô ấy, giọng trầm xuống:

"Thôi bỏ đi, ta cảnh cáo cô, đừng ăn nói bậy bạ. Ta mà nghe thấy điều này lần nữa thì đừng trách ta tàn ác!"

Tâm Thanh nghe giọng điệu đe dọa đó thì không hề hoảng sợ, ngược lại, cô còn thấy buồn cười.

Cô đã dần dần hiểu con người của Diệc Thần hơn. Hắn ta, dù có vẻ bề ngoài lạnh lùng và nghiêm khắc, thực ra lại lương thiện hơn nhiều so với cái danh hiệu "đại ác ma" mà người ta thường đồn đại.

Nhưng Tâm Thanh thật ra chỉ là cô gái ngây thơ, các Vệ Hồn Quỷ ở lâu bên hắn như vậy còn chưa hiểu hết được trái tim của hắn, Yêu Nữ Bóng Tối thông minh bậc nhất thiên hà cũng không dám nói là mình hiểu được bản chất của hắn.

Nếu nói đến người ở bên cạnh hắn lâu nhất thì đó chắc chắn là Ngạo Thiên, quá khứ bí ẩn của Diệc Thần là gì ? Chỉ có duy nhất Ngạo Thiên ta biết được.

...

Sau khi ăn tối xong, mỗi người trở về phòng của mình.

Tâm Thanh trở về phòng, cảm giác lạ lùng trong lòng khiến trái tim cô đập nhanh hơn bình thường. Cô tự hỏi:

“Lẽ nào mình đã rung động với hắn ?”

Cô vùi mặt vào gối, cảm thấy mình không thể điều khiển cảm xúc của chính mình. Nhưng đối với cô, cảm giác đó hiện tại không phải là điều quá tồi tệ.

Bất chợt, trong lòng cô bỗng xuất hiện một suy nghĩ:

“Nếu nhiệm vụ giám sát này kết thúc, liệu mình có còn gặp lại Diệc Thần không?”

Còn Diệc Thần thì khác, khi trở về phòng, tâm trạng của hắn có phần nhẹ nhõm. Dù nói là nhẹ nhõm có vẻ không đúng lắm, vì thực ra hắn chỉ đơn giản là đã suy nghĩ quá nhiều, tự triệt tiêu hết cảm giác lo lắng.

Diệc Thần thả lỏng cơ thể, để mình chìm sâu vào giấc ngủ, cứ tưởng đêm nay sẽ được ngủ ngon trên giường tuy nhiên, biến cố lớn nhất của hắn ở nơi này đã chính thức bắt đầu.

Bạn đang đọc Thiên Hà Phân Tranh: Phong Lưu Chi Lộ sáng tác bởi sotcay1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sotcay1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.