Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh ở nhà, em nuôi

Tiểu thuyết gốc · 2105 chữ

Thiên Thần Tộc - Nữ Thần Điện

Sau cuộc chiến với Diệc Thần ở Suối Nguồn Sinh Mệnh, các Thần Vệ Nữ tuy không có tổn thất gì nhưng theo lý mà nói họ đã che giấu chuyện này với Thiên Thần Vương.

Dù cố tình hay vô ý thì các Thần Vệ Nữ trong thời gian này sẽ bị cấm túc không cho rời khỏi Nữ Thần Điện.

Ngoại trừ Cảnh Điềm và Tâm Thanh bị điều phối đi làm nhiệm vụ, thì các nữ thần khác đều đang ở Nữ Thần Điện.

Mỗi tháng một lần, Thần Vệ Nữ sẽ lại tụ họp như thường lệ. Dù Cảnh Điềm và Tâm Thanh vắng mặt, buổi họp vẫn diễn ra trong không khí nhẹ nhàng, thoải mái.

Họ cùng nhau nhâm nhi trà, tận hưởng sự bình yên sau khi vừa thoát khỏi một kiếp nạn.

Mị Nhi vẻ mặt nghi hoặc nhắc lại chuyện ngày hôm đó:

“Tại sao Hồ Điệp Quỷ lại có thể nhân từ bỏ qua cho chúng ta, cô ta từ trước đến nay nổi tiếng là kẻ độc ác mà ?”

Thẩm Quyên nhớ lại chuyện ngày hôm đó cô thậm chí còn ám ảnh về sức mạnh của Quỷ Vực Hồ Điệp, thứ sức mạnh tà ác đó có thể bóp chết cô bất kỳ lúc nào.

Đường Nguyệt cũng rất băn khoăn cô lúc đó khi đối đầu với Diệc Thần lại không cảm thấy chút uy hiếp hay sát khí nào.

Tất cả mọi chuyện này chỉ có mỗi Thiểm Tình biết rõ, Diệc Thần đã thực hiện theo đúng lời hứa với cô khiến cô cảm thấy có chút nhẹ nhõm.

Ninh Thư tinh ý nhận ra vẻ mặt bất thường của Thiểm Tình, cô cũng nhớ lại cái dáng vẻ của Diệc Thần lúc đó liền hiểu ra vấn đề.

Ninh Thư đưa ánh mắt tinh nghịch nhìn sang Thiểm Tình, giọng cô có phần chọc ghẹo:

“Em nghĩ chúng ta nên cảm ơn Thiểm Tình một tiếng ạ!”

Ba người kia nhìn Ninh Thư ánh mắt khó hiểu hỏi:

“Cảm ơn Thiểm Tình ? Ninh Thư đang nói gì vậy ?”

Thiểm Tình đỏ mặt, cô gắp lấy cái bánh nhét vào miệng Ninh Thư mà nói:

“Chị ăn đi, mọi người đừng quan tâm, chị Ninh Thư chỉ đang nói xà lơ á!”

Bị Thiểm Tình nhanh chóng chặn lại bằng một cái bánh, Ninh Thư vẫn không chịu dừng lại, cô cố nuốt vội miếng bánh rồi tiếp tục trêu đùa:

"Thiểm Tình, em không cần phải giấu diếm nữa, ở đây chỉ có chị em chúng ta, mọi người sẽ giữ bí mật cho em mà."

Mị Nhi và Thẩm Quyên nghe vậy càng tò mò hơn.

"Phải rồi ah, Thiểm Tình, rốt cuộc chị Ninh Thư đang nói gì vậy?" - Thẩm Quyên hỏi, ánh mắt hướng về Thiểm Tình đầy nghi hoặc.

Thiểm Tình lúng túng, cố gắng lảng tránh, nhưng dưới ánh mắt dò xét của mọi người, cô chỉ biết thở dài rồi khẽ nói:

"Thực ra… hôm đó, Diệc Thần đã hứa với em là sẽ không làm hại mọi người. Hắn đã giữ lời, nên Hồ Điệp Quỷ mới không ra tay với chúng ta."

Nghe vậy, Đường Nguyệt không khỏi ngạc nhiên:

“Diệc Thần thực sự đồng ý sao ? Em không đùa chứ ? Hắn ta sao có thể tốt như thế được ?”

Ninh Thư nhướng mày, giọng nói đầy vẻ trêu chọc:

"Thấy chưa? Em đã bảo là phải cảm ơn Thiểm Tình mà! Em ấy bây giờ có sức ảnh hưởng lắm đấy!"

Thiểm Tình đỏ mặt, lắc đầu phân bua, "Không có gì đâu, chỉ là Diệc Thần đã từng nợ em một ân tình, lần này coi như hắn trả nợ thôi."

Mị Nhi khẽ cười nói:

"Thiểm Tình, có vẻ như em với Diệc Thần có nhiều chuyện hơn chúng chị tưởng đấy."

Ninh Thư không từ bỏ, cô tiếp tục đào sâu thêm:

“Này, rốt cục là ân tình lớn cỡ nào mà hắn lại chịu giúp em như vậy ?”

Thiểm Tình nhớ lại cảnh ngày hôm đó thì càng đỏ mặt hơn, làm gì có ân tình nào ở đây, cô thực ra đã dùng thân thể mình để đổi lấy.

Cảm nhận được sự bối rối của Thiểm Tình, không khí trong phòng trở nên im lặng một cách ngột ngạt.

Mọi người dường như cảm nhận được có điều gì đó mà Thiểm Tình đang giấu, nhưng không ai muốn đẩy cô vào tình thế khó xử hơn.

Đường Nguyệt, nhận thấy sự lúng túng của Thiểm Tình, nhanh chóng chuyển hướng câu chuyện, cố gắng làm dịu tình hình:

“Thôi nào, chúng ta không nên ép Thiểm Tình nói ra nếu em ấy không muốn.”

Mị Nhi và Thẩm Quyên cũng đồng tình, cả hai đều hiểu rằng có những điều không cần thiết phải nói ra, và đôi khi, giữ lại một chút bí mật cũng là cách tốt nhất để bảo vệ những người xung quanh.

Ninh Thư ánh mắt có hơi hụt hẫn, nhưng cô cũng không thể làm gì khác được.

Thiểm Tình ngước lên nhìn các chị em, lòng tràn ngập cảm kích vì họ đã không ép cô phải nói ra sự thật.

Cô mỉm cười yếu ớt, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, thật ra cô bây giờ không thể phủ nhận mình không thích Diệc Thần, nhưng việc hắn có thích cô hay không thì cô vẫn không dám chắc.

Thiểm Tình xua tan mọi ý nghĩ tiêu cực trong đầu mình, cho dù Diệc Thần có thích cô hay không, thì một ngày nào đó cô sẽ tìm cách bắt hắn phải chịu trách nhiệm với mình.

Lại nói về cuộc sống của Diệc Thần ở trái đất lúc này rất bình yên.

Diệc Thần đang xem tin tức thì bỗng nhiên hắt xì một cái. Hắn nhíu mày, cảm thấy có điều gì đó không đúng, như thể có ai đó đang nghĩ về mình.

Hắn lắc đầu, tự cười nhạo chính mình:

“Có lẽ chỉ là do thay đổi thời tiết.”

Diệc Thần vẻ mặt chán nản nhìn thông tin của mấy cái bí cảnh trên mạng. Chúng đa phần chỉ toàn là Yêu Cảnh và Thần Cảnh.

Việc tìm kiếm Quỷ Cảnh ở Trái Đất để thăng cấp khó hơn hắn nghĩ nhiều.

Cách đây vài ngày, Lạc Tiên đã gợi ý cho hắn nên đến học viện dị năng giả của con người để nâng cao thực lực cho bản thân mình.

Diệc Thần nghe vậy thấy cũng có lý, hắn ta liền làm đơn xin tham gia kỳ thi sát hạch.

Chỉ trong thời gian ngắn họ đã phản hồi lại với hắn, lần trước viện trưởng Tần rất ấn tượng về năng lực của hắn nên đã quyết định tuyển thẳng.

Diệc Thần có hơi bất ngờ, sống lâu quá khiến hắn đa nghi, làm gì có chuyện dễ dàng cho qua như vậy.

Nhưng rất nhanh hắn đã trấn tỉnh lại, thiên thần tính kế với hắn còn không được, thì mấy nhân loại bình thường sao có thể gây nguy hại cho hắn.

Sau khi nghiên cứu về học viện Dị Năng Giả, biết nơi này là học viện nội trú, một tuần hắn chỉ được về nhà một ngày, Diệc Thần thậm chí còn vui không kiềm được.

Cuối cùng, sau bao nhiêu đêm phải trải chăn ngủ ké dưới giường của em gái, hắn ta cũng có thể yên tâm nằm trên giường mà ngủ ngon rồi.

Lại nói Diệc Thần sao phải khổ tâm tránh né mấy nữ quỷ như vậy chứ, đương nhiên là vì tình trạng của hắn bây giờ không đủ khả năng áp chế mấy nữ quỷ.

Lúc xưa khi hắn ở Rank 12, làm gì có nữ quỷ nào tiếp cận được hắn mà không được sự cho phép.

Hắn càng nghĩ lại càng thấy khổ tâm, trong lòng thầm ước phải chăng Vĩ Na bớt báo hại một chút thì hắn ta đã không thành ra nông nỗi này.

Tạm gác lại vấn đề sức mạnh, Diệc Thần ngay trong tối hôm đó đã thông báo rằng mình sẽ đến học viện dị năng giả một thời gian.

Hai người Kiều Trang và Vy Vy ban đầu cứ nghĩ Diệc Thần ca ca, ngày đi đêm về nên chẳng màn bận tâm.

Thấy thái độ đó của hai người họ Diệc Thần phải kiềm nén sự vui sướng, hắn quyết định giữ kín thông tin về chuyện nội trú ở học viện và dự định chỉ tiết lộ sau khi đã đến nơi.

Tuy nhiên hắn lại không thể qua mắt được Lạc Tiên và Vân Nghi, hai cô gái này đọc rất kỹ thông tin về cái học viện dị năng giả kia, chẳng mấy chốc đã nhận ra vấn đề. Lạc Tiên cứng rắn tuyên bố:

“Anh ở nhà, em nuôi, không cần đi học nữa!”

Vân Nghi ánh mắt sắc lạnh nhìn Diệc Thần.

“Anh mà lén bỏ nhà đi học, em đốt luôn cái trường đó!”

Diệc Thần nghe thấy vậy thì hơi rén, hắn ta không ngờ đến hai cô gái này lại dã man đến vậy.

Kiều Trang và Vy Vy ban đầu còn định bênh Diệc Thần, họ không phản đối việc hắn muốn rèn luyện bản thân mình.

Nhưng khi biết được sự tình liền quay lưng 180 độ, cực liệt phản đối!

Cho ca ca vắng nhà một ngày hai người còn phải cân nhắc rất kỹ, lần này ca ca muốn bỏ nhà đi tận sáu ngày thì tuyệt đối không thể chấp nhận được.

Tuy nhiên, ý Diệc Thần đã quyết, cho dù là Quỷ Vệ Hồn cũng không có quyền phản đối.

Sau một hồi cự cãi, Diệc Thần đã chiến thắng bốn nữ quỷ kia, so về cãi lý thì trong các Quỷ Vệ Hồn chỉ có mỗi Tiêu Thanh Tuyền là nói lại hắn.

Hắn đã được mấy nữ quỷ kia đồng ý cho đến học viện dị năng giả ở một tháng.

Nhưng Lạc Tiên đã bổ sung thêm một yêu cầu nhỏ.

Diệc Thần ca ca có thể đi đến học viện dị năng giả nhưng hắn phải chọn một người trong số họ đi theo bảo vệ.

Đoạn này Lạc Tiên lập luận có lý quá khiến Diệc Thần nhất thời phải nhượng bộ mà chiều theo.

Bốn nữ quỷ để phân chia công bằng liền chơi trò rút thăm may mắn.

Mỗi người đều háo hức chờ đợi kết quả. Thiên An, với sự vui vẻ và hào hứng, cô cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng không phải chứng kiến cảnh anh trai mình ngày nào cũng phát cẩu lương nữa.

Thiên An chỉ căn dặn anh trai mình

“Đừng có dở thói tra nam, trong vòng một tháng mà dắt năm cô bạn gái về nhà, hơn nữa còn muốn đa thê thì thật là quá đáng lắm rồi !”

Diệc Thần nghe thế cũng chỉ ậm ừ cho qua, chứ biết làm sao được, 5 người chỉ mới là con số nhỏ, nếu Thiên An mà biết hắn còn tận 23 cô gái giống vậy nữa thì không biết sẽ phản ứng thế nào.

Kết quả bốc thăm lúc đó khiến Diệc Thần nhất thời không biết phản ứng thế nào, hắn nửa vui nửa sợ vì người đi theo hắn là Kiều Trang!

Diệc Thần trong tối hôm đó liền thu xếp đồ đạc để sáng mai đi đến học viện trước.

Còn Kiều Trang, cô phải mất vài ngày để thi sát hạch trước đã.

Ngay trong lúc này đây trong một tòa tháp cổ, một nữ nhân chăm chú nhìn chiếc gương đồng vẻ mặt lộ ra sự tự mãn.

Diệc Thần suy cho cùng cũng không thể chống lại năng lực của cô ta. Hắn rồi sẽ giống như Ngạo Thiên năm xưa, vì lụy tình mà tự hủy hoại chính mình.

Nhưng để chắc chắn kế hoạch của mình không có gì sai sót, cô ta mở một chiếc hộp nhỏ kéo ra một đoạn dây tơ hồng khác.

Không một chút do dự, cô liền nối đoạn dây tơ hồng đó với đoạn dây tơ hồng đã được nối trên tay mình. Miệng nở một nụ cười nham hiểm:

“Diệc Thần, ta mong ngươi sẽ thích món quà này!”

Bạn đang đọc Thiên Hà Phân Tranh: Phong Lưu Chi Lộ sáng tác bởi sotcay1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sotcay1234
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.