Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại chiến thiên hà lần thứ nhất chính thức kết thúc

Tiểu thuyết gốc · 2292 chữ

Cùng lúc đó trong một căn phòng nhỏ.

Diệc Thần thông qua quan sát chiếc gương của Khai Mệnh Quỷ - Sở Hạ Du cũng nắm được tình hình

Hắn thực sự không tin vào mắt mình nữa tại sao Ngạo Thiên lại có thể lụy tình đến mức đó được chứ.

Dòng Sông Vĩnh Hằng là nơi cách biệt với thế giới bên ngoài.

Ở nơi đó mọi sinh vật không thể chết nhưng một khi đã vào thì không thể thoát ra được.

Diệc Thần thầm rủa:

“Ngạo Thiên khốn khiếp, ngươi đang làm cái quái gì thế hả?”

Diệc Thần bây giờ đang rất phẫn nộ, kế hoạch thống nhất thiên hà đã hoàn thành được một nửa chỉ cần Ngạo Thiên có thể trấn áp được lũ thiên thần thì Diệc Thần đã có thể hủy diệt được Ma Tộc rồi.

Tâm trạng của Diệc Thần lúc này thực sự không có cách nào miêu tả được, hắn là đang ở tình thế tiến thoái lưỡng nan, nếu rút lui thì giấc mơ thống trị thiên hà cũng tan thành mây khói.

Nhưng nếu tiếp tục thì hắn không đủ khả năng đảm nhận cả phần của Ngạo Thiên để lại.

Cơn giận của Diệc Thần đã lên đến đỉnh điểm, hắn không thể kiềm chế nỗi giận của mình mà phun ra một ngụm máu đen.

Hạ Du thấy thế thì lo lắng hỏi:

“Ca ca, anh ổn chứ ?”

Diệc Thần nhìn Hạ Du nhanh chóng tiết chế lại cảm xúc của mình.

Diệc Thần ho một tiếng đau đớn rồi nói:

“Em lui ra đi, gọi Lưu Ly vào đây.”

Hạ Du vẻ mặt đầy lo lắng, nhìn máu đen dưới đất, Hạ Du cảm giác có điều không lành sắp xảy đến, cô lần nữa hỏi hắn:

“Ca ca, cơ thể của anh…”

Diệc Thần tiếp tục nói:

“Anh không sao, em mau gọi Lưu Ly vào đây.”

Hạ Du biết bản thân mình không thể làm gì nên đành miễn cưỡng đứng dậy, cô cúi người chào hắn rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi căn phòng.

Một lát sau, Lưu Ly cũng bước vào.

Cô ta thấy Diệc Thần liền cất tiếng hỏi:

“Ca ca, anh cho gọi em ?”

Diệc Thần thấy Lưu Ly bước vào thì hỏi:

“Em đã nắm được tình hình chưa ?”

Lưu Ly gật đầu, giọng nhẹ nhàng nói:

“Dạ rồi thưa ca ca. Theo ý của em chúng ta nên rút quân ạ.”

Diệc Thần thở dài một tiếng, vẻ mặt hắn trông không đồng tình với ý kiến của Lưu Ly.

Phải biết rằng để có được lợi thế ngày hôm nay, hắn phải tốn mấy ngàn năm để xây dựng, nếu bỏ lỡ thời cơ thì chẳng khác gì là bước lại từ đầu cả.

Diệc Thần giọng nghiêm trọng nói:

“Bây giờ vẫn còn một cách…”

Diệc Thần chưa kịp nói hết câu thì ngực hắn bỗng nhiên đau đớn dữ dội.

Hắn tiếp tục ho ra thêm vài ngụm máu đen.

Không chỉ vậy ngay bây giờ cả mắt, mũi và tai hắn cũng bắt đầu rỉ máu.

Cơ thể Diệc Thần lúc này cũng mất hết sức lực mà ngã xuống.

Lưu Ly nhìn thấy thì vô cùng sốt sắng, cô nhanh chóng đỡ lấy Diệc Thần nói:

“Ca ca, cơ thể anh đã đến cực hạn rồi!”

Diệc Thần cũng đoán trước được điều này, đây là cái giá mà hắn đã đánh đổi khi một mình đi giết Lục Đại Tiên Quân.

Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói với Lưu Ly:

“Thôi bỏ đi! Bảo mọi người rút lui về Quỷ Tộc, lần chinh phạt này của chúng ta xem ra đã thất bại rồi!”

Lưu Ly ánh mắt ngấn lệ nhìn Diệc Thần:

“Anh đừng lo về chuyện đó nữa, em sẽ tìm người đến chữa trị cho anh.”

Diệc Thần lắc đầu nói:

“Không cần đâu, không ai chữa được cho anh đâu, mà anh cũng không chết được đâu.”

Thực ra Lưu Ly cũng biết điều này, thứ mà Diệc Thần đang mắc phải không phải là bệnh tật.

Mà đó là sự mất dung hoà sức mạnh.

Diệc Thần tuy có sức mạnh không thua gì Ngạo Thiên nhưng hắn ta lại không thể dùng hoà được sức mạnh như Ngạo Thiên.

Sự mất dung hoà này khiến cho cơ thể Diệc Thần đã sớm bị huỷ hoại.

Hắn trong suốt những năm qua phải sống trong tình trạng ký sinh vào một cơ thể khác.

Cơ thể này hôm nay đã đến cực hạn, Diệc Thần lần nữa phải tìm kiếm một cơ thể mới cho mình.

Tuy nhiên việc tìm ra một cơ thể phù hợp với hắn là không dễ dàng, nó phải mất ít nhất là vài trăm năm hay thậm chí vài ngàn năm.

Diệc Thần cũng đã dự tính được điều này sẽ xảy ra nên hắn cũng buông xuôi mà chấp nhận, chỉ tiếc là lần này hắn đã vụt mất cơ hội thống nhất thiên hà rồi.

Diệc Thần cố dùng chút hơi tàn cuối cùng mà căn dặn với Lưu Ly:

“Ngạo Thiên hiện tại đã không thể trở lại, nếu chúng biết được cả anh cũng xảy ra chuyện nhất định sẽ lợi dùng thời cơ mà truy sát.

Em tuyệt đối đừng để chuyện này lộ ra bên ngoài mà hãy âm thầm rút quân về trước.”

Dẫu biết đây không phải là lần đầu tiên nhìn Diệc Thần rơi vào tình cảnh này nhưng nó cũng không thể khiến Lưu Ly kiềm được nước mắt.

Cô khóc nấc mà không nói được câu nào.

Cơ thể Diệc Thần ngay sau đó cũng tan thành hư vô.

—-

Một tuần sau, hai tin buồn lớn đã nhanh chóng truyền khắp quỷ tộc.

Chúng cùng lúc đã mất đi hai trụ cột.

Ngạo Thiên đã bị giam giữ trong Dòng Sông Vĩnh Hằng còn Diệc Thần thì không rõ tung tích. Thiên hà đồn rằng Diệc Thần đã chết nhưng nguyên do thực sự về cái chết của hắn thì không ai biết cả.

Quỷ Tộc không còn lựa chọn khác đành phải rút lui về sâu trong lãnh thổ, bỏ lại những hành tinh mà chúng đã chiếm được trước đó.

Các chủng tộc khác sau đó cũng ăn mừng cho thắng lợi này.

Chúng phân chia những hành tinh mà quỷ tộc bỏ lại.

Thiên Thần Tộc muốn lợi dụng quân liên minh để tiêu diệt hoàn toàn Quỷ Tộc nhưng đã bị ba vị Cổ Thần ngăn lại.

Quỷ Tộc cho dù đã mất đi Ngạo Thiên, Diệc Thần nhưng chúng vẫn còn các Quỷ Vệ Hồn và các Thiên Tà Thần.

Cả ba Cổ Thần lần đó khi giao đấu với ba Quỷ Vệ Hồn kia đã ý thức được thực lực của chúng đáng sợ thế nào.

Họ hơn hẳn mấy nữ quỷ đó hai bậc sức mạnh nhưng lại không thể nào hạ được chúng.

Lời khuyên của ba vị Cổ Thần là vậy tuy nhiên lại có vài kẻ không biết lượng sức mình.

Ma Tộc - Điện Ma Hoàng

Tin tức Ngạo Thiên lẫn Diệc Thần tử trận đã truyền đến tai của Ma Vương - Ngưu Lang.

Ngưu Lang trầm mặt, hắn không nghĩ sẽ có ngày Quỷ Tộc thành ra thế này.

Bên cạnh Ngưu Lang khi này vẫn còn một cô gái khác.

Cô gái kia nét mặt chăm chú ghi chép từng tờ tấu chương của Ma Tộc, cô ta dường như chẳng quan tâm đến thất bại của Quỷ Tộc cho lắm.

Ngưu Lang liếc nhìn cô gái đó, giọng có mấy phần cung kính nói:

“Cô trông như đã biết điều này rồi ?”

Cô gái kia gật đầu xác nhận.

Thân phận của cô ấy là gì mà ngay cả Ma Vương cũng phải kính nể ?

Ngưu Lang trầm tư một lúc rồi nói:

“Chúng ta còn 200 vạn quân dự trữ. Theo ý cô, ta có nên nhân cơ hội này xâm chiếm Quỷ Tộc không?”

Nghe vậy, cô gái dừng bút, ánh mắt đăm chiêu nhìn về phía xa xăm.

Cô ấy tên là Mộng Vu Linh - Một trong 5 vị chủ quản của Ma Tộc, sở hữu khả năng nhìn thấy được tương lai cùng với khả năng nhìn thấu được tâm can.

Xuất thân từ ma tộc nguyên thủy, sinh ra trong giai đoạn chiến tranh của Tiên - Ma. Chiến tranh đã biến cô trở thành một đứa trẻ mồ côi, không còn ai thân thích.

Trong một lần gặp nạn, Vu Linh vô tình được Diệc Thần cứu sống. Nhận thấy tiềm năng của cô, Diệc Thần đã nuôi dạy Vu Linh trở thành một Quỷ Vệ Hồn.

Vu Linh khi lớn đã trở thành một cánh tay đắc lực cho Diệc Thần, giúp hắn và Quỷ Tộc không ngừng mở rộng lãnh thổ.

Đặc biệt là trong cuộc đại chiến Quỷ - Thần, Vu Linh là người đã hiến kế giúp Diệc Thần chôn vùi 50 vạn quân Thiên Thần Tộc ở hành tinh của Yêu Tộc.

Tạo nên lợi thế cho quân đội Quỷ Tộc giành thắng lợi.

Tuy nhiên sau khi kết thúc cuộc chiến, Vu Linh nhận ra Diệc Thần đã thay đổi, hắn ta không còn vô cảm như lúc gặp cô nữa.

Diệc Thần thừa nhận với Vu Linh rằng hắn đã rung động với Nhược Thủy, một Thần Vệ Nữ.

Vu Linh đương nhiên là không chấp nhận điều này, cô cho rằng người làm chuyện lớn không thể bị chi phối bởi tình cảm.

Cô đã khuyên Diệc Thần từ bỏ Nhược Thủy.

Nhưng khi thấy Diệc Thần không thể tự mình chấm dứt mối quan hệ.

Vu Linh đã tự ý sắp đặt một cuộc ám sát nhằm vào Nhược Thủy để giúp Diệc Thần không còn phiền muộn.

Tuy nhiên, Diệc Thần nhận ra sự bất thường và ngăn chặn cuộc ám sát, đồng thời mong Vu Linh từ bỏ ý định này.

Vu Linh cảm thấy ấm ức nhưng không thể làm gì. Cô quyết định trả lại một phần năng lực mà Diệc Thần đã ban cho và rời khỏi Quỷ Giới.

Diệc Thần ban đầu khó chịu nhưng không cản được quyết định của Vu Linh.

Sau này khi Vu Linh trở về Ma giới, cô đã được thuyết phục trở thành quân sư cho Ma Vương giúp hắn cai trị Ma giới.

Diệc Thần khi nghe thấy tin đó rất tức giận, hắn ban đầu chỉ nghĩ Vu Linh sẽ yên phận mà sống an nhàn nên không có ý định truy sát cô, nhưng nay Vu Linh lại đi theo Ma Tộc chống lại hắn, hắn hận không thể giết cô sớm hơn.

Vì Vu Linh là trở ngại lớn nhất của Diệc Thần!

Trở về lại Điện Ma Hoàng, Vu Linh nét mặt đượm buồn.

Ma Vương nhận thấy sự im lặng của cô, liền hỏi:

“Cô đang lo lắng chuyện gì sao ?”

Vu Linh lắc đầu, cô gấp lại đống tấu chương trên bàn rồi nói:

“Ma Vương đại nhân, theo ý thần, giờ chưa phải là lúc. Quỷ Tộc tuy mất Ngạo Thiên và Diệc Thần, nhưng vẫn còn các Thiên Tà Thần và Quỷ Vệ Hồn. Chúng chỉ “suy” chứ vẫn chưa thể gọi là “yếu”. Nếu bây giờ chúng ta xâm lược, thần không đảm bảo sẽ chiến thắng."

Ngưu Lang gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, nhưng trong lòng hắn lại có suy nghĩ khác. Từ khi Vu Linh trở về, cô chỉ toàn khuyên hắn cầm hòa và giữ im lặng, khiến hắn cảm thấy như cô không muốn hắn mở rộng lãnh thổ Ma Tộc nữa.

Vu Linh nhận ra sự bất thường trong ánh mắt của Ngưu Lang, cô không nói gì chỉ lạnh lùng đứng dậy cúi chào hắn:

“Thưa ma vương, nếu không có gì quan trọng thì thần xin cáo lui trước.”

Ngưu Lang thấy vậy cũng chấp thuận, hắn là vẫn muốn làm liều nắm bắt cơ hội hơn là chọn tin Vu Linh.

Vu Linh đương nhiên đã nhìn thấu điều đó, cô cũng biết sẽ có một ngày tên Ma Vương đó mất niềm tin vào mình.

Ngay khi Vu Linh rời khỏi Điện Ma Hoàng, Ngưu Lang đã cho người chỉnh đốn quân đội, chuẩn bị xuất quân.

Vài tháng sau, cuộc chiến giữa Ma Tộc và Quỷ Tộc chính thức bùng nổ.

Quân đội của Ma Vương Ngưu Lang bị tiêu diệt hoàn toàn, và hắn cũng bỏ mạng dưới tay một Thiên Tà Thần.

Sau thất bại thảm khốc này, không ai dám tự ý đối đầu với Quỷ Tộc nữa.

Tuy nhiên vì đã mất Ngạo Thiên và Diệc Thần, quỷ tộc cũng chẳng còn là mối đe dọa nữa.

Vài năm sau, các Quỷ Vệ Hồn đột ngột biến mất khỏi Quỷ Đô, đẩy Quỷ Giới vào cảnh hỗn loạn.

Dù các Thiên Tà Thần vẫn còn hoạt động, nhưng Quỷ Tộc từ “suy” đã chính thức trở thành chủng tộc yếu nhất dải ngân hà.

Ba vị Cổ Thần kia cũng quy ẩn khỏi thiên hà.

Thiên hà sau trận đại chiến lần thứ nhất cuối cùng có được 200 năm hoà bình nhờ hiệp ước liên minh của các chủng tộc.

Sau khi hiệp ước liên minh chấm dứt, các chủng tộc lần nữa lại gây chiến với nhau để tranh giành lãnh thổ.

Sự tham vọng quyền lực chưa bao giờ dừng lại và tiếp tục diễn ra trong suốt thời gian qua.

—-

Bạn đang đọc Thiên Hà Phân Tranh: Phong Lưu Chi Lộ sáng tác bởi sotcay1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sotcay1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.