Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Suối Nguồn Sinh Mệnh (1)

Tiểu thuyết gốc · 2053 chữ

Sáng hôm sau, Khả Hân bỏ một ít mê hồn dược khiến Thiên An rơi vào hôn mê, sau khi cô bé đã ngủ say hoàn toàn, cả bốn người cũng đã sẵn sàng khởi hành.

Vân Nghi tạo ra một cánh cổng dịch chuyển, cô bước vào trước, Diệc Thần và hai người kia cũng theo sau.

Cánh cổng dịch chuyển này trực tiếp dẫn họ đến một tinh cầu xa lạ, nơi đây cây cối xanh tươi, nước sông xanh biếc, cỏ mọc um tùm, chỉ có một điều kỳ lạ là xung quanh không có bất kỳ sinh vật sống nào.

Vân Nghi đi trước dẫn đường, cô đưa cả nhóm đến phía trước một tảng đá lớn. Vân Nghi đấm mạnh vào tảng đá một cái, tảng đá liền vỡ ra để lộ một bức màn kết giới. Cô nói với Diệc Thần:

"Ca ca đây là lối vào Suối Nguồn Sinh Mệnh!"

Diệc Thần nhìn vào hang một lúc rồi nói:

"Lạ thật sao lại không có ai canh gác nơi này ?"

Vân Nghi nghe vậy cũng có chút nghi hoặc, lần trước khi cô đến đây còn có mấy thiên thần binh canh giữ mà.

Diệc Thần biết đây là cái bẫy nhưng vẫn bình thản nói:

"Kiều Trang, Khả Hân, hai em canh gác ngoài hang động. Còn Vân Nghi theo anh vào trong."

Vân Nghi gật đầu, cô bước đi trước dò đường, còn Diệc Thần bế Thiên An theo sau.

Hai người đi được một đoạn thì bên ngoài Thủy Thần Vệ Nữ và Băng Thần Vệ Nữ đã xuất hiện, Kiều Trang và Khả Hân thấy thế thì không có gì làm lạ.

Kiều Trang nói với Khả Hân:

"Cô ở đây canh giữ đi, tôi đi xử lý hai nữ thần kia."

Khả Hân nghe thấy vậy thì không đồng tình, dù gì cũng không thể để Kiều Trang giành hết công lao.

Cô liền tấn công Cảnh Điềm, còn Kiều Trang thì giao chiến với Mị Nhi.

—-

Trong khi cả hai người Diệc Thần và Vân Nghi đang đi tìm suối nguồn sinh mệnh thì một tia sáng bất ngờ phóng thẳng về phía họ.

Vân Nghi nhanh tay xoay lưỡi hái cắt đôi tia sáng kia, Diệc Thần nhíu mày, hắn ta dường như nhận ra thứ sức mạnh đó:

“Tiên Quang Vô Ảnh Kiếm, hắn ta là Kiếm Đạo Vô Minh!”

Kiếm Đạo Vô Minh là một trong hai Nhị Nguyên Tiên Lão năm xưa từng đối đầu với Diệc Thần trong cuộc xâm lược Tiên Tộc.

Hắn ta đối với Diệc Thần mà nói là kẻ thù không độ trời chung.

Kiếm Đạo Vô Minh đáng lẽ đã phải chết dưới kiếm của Vũ Ngưng năm đó nhưng may mắn sao Diệc Thần vừa hay lại xảy ra chuyện, Lưu Ly thay hắn ra lệnh thu quân nên Vũ Ngưng buộc phải ngừng truy sát.

Trở về lại tình thế hiện tại, Kiếm Đạo Vô Minh toàn thân phát ra một lượng Tiên khí mạnh mẽ.

Diệc Thần có chút cảm thán:

“Hắn ta xem ra đã đạt đến cảnh giới viên mãn rồi!”

Rank 10 - Cấp 100 - Kiếm Đạo Vô Minh.

Kiếm Đạo Vô Minh nhìn Diệc Thần, ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ. Hắn cao giọng nói:

“Diệc Thần, ngươi xem ra vẫn còn sống tốt nhỉ ? Giết bao nhiêu mạng của Tiên Tộc ta kẻ tàn ác như ngươi không xứng đáng được sống!”

Diệc Thần không tỏ ra bất ngờ trước lời luận tội của Kiếm Đạo Vô Minh. Hắn chỉ lạnh lùng nhìn đối thủ, giọng bình thản đáp:

“Rồi sao? Năm xưa, cả Tiên Tộc hợp sức lại cũng không chống được ta. Dựa vào bản lĩnh của một mình ngươi, liệu có thể làm gì được ta?”

Kiếm Đạo Vô Minh nhếch mép, đôi mắt hắn chứa đầy sự căm phẫn:

“Ngươi có vẻ vẫn tự mãn như xưa nhỉ ?”

Ánh mắt hắn nhìn Diệc Thần bỗng nhiên thay đổi. Hắn ta đột nhiên lạnh giọng nói:

“Để ta xem ngươi có thể ngạo mạn được bao lâu. Ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy rằng, dù Tiên Tộc không làm được điều đó, ta vẫn có thể làm.”

Hắn vung thanh kiếm lên, ánh sáng từ lưỡi kiếm tỏa ra mạnh mẽ, tạo thành một vòng hào quang lấp lánh quanh cơ thể hắn. Diệc Thần tiếp tục duy trì vẻ mặt bình thản, giọng có chút khó chịu nói:

“Hừm! Là thiêu đốt thọ nguyên để đột phá giới hạn sao ?”

Diệc Thần hừ lạnh một tiếng, cái tên Kiếm Đạo Vô Minh đó bây giờ đã không còn khống chế được cảm xúc của mình rồi! Hắn ta là muốn đồng vu quy tận với Diệc Thần.

Nhưng Diệc Thần không rảnh để chơi với hắn việc quan trọng bây giờ là mạng sống của Thiên An, hắn không có thời gian để đánh nhau ở đây.

Kiếm Đạo Vô Minh giơ cao thanh kiếm, luồng ánh sáng tỏa ra từ lưỡi kiếm tạo nên một vòng bảo vệ quanh cơ thể hắn. Diệc Thần không hề nhúc nhích, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng hắn nói với Vân Nghi:

“Em cẩn thận một chút, nếu có thể thì đừng giết hắn, anh không muốn kết thêm thù hận với Tiên Tộc.”

Vân Nghi nãy giờ đã sẵn sàng chờ đợi chỉ lệnh của Diệc Thần, đôi mắt tập trung quan sát từng cử động của đối thủ.

Nghe Diệc Thần nói xong, Vân Nghi ánh mắt có hơi kinh ngạc. Cô chưa hiểu rõ ý của Diệc Thần lắm:

“Hắn là đang muốn cô nương tay sao ?”

Không để cho Vân Nghi kịp thời suy nghĩ, Kiếm Đạo Vô Minh đã ra đòn trước.

Hắn dồn toàn bộ thọ nguyên vào thanh kiếm, ánh sáng từ lưỡi kiếm tỏa ra mạnh mẽ như một đám mây ánh sáng.

Kiếm Đạo Vô Minh vung thanh kiếm lên. Một đường chém sắc bén, mạnh mẽ, tạo ra một cơn sóng ánh sáng dội về phía Vân Nghi.

Vân Nghi nhanh chóng tránh né, cô di chuyển khéo léo, giữ khoảng cách và quan sát mọi cử động của Kiếm Đạo Vô Minh.

So với thực lực hiện tại của Vân Nghi chỉ mới Rank 9, Kiếm Đạo Vô Minh có thể nói là mạnh hơn cô một bậc.

Nhưng Quỷ Vệ Hồn đâu đơn giản chỉ có vậy. Sức mạnh thực sự của chúng đã sớm vượt qua giới hạn của Rank 10.

Diệc Thần vẻ mặt không mấy lo lắng, hắn chỉ quan sát hai người đánh nhau một chút rồi lặng lẽ ôm Thiên An rời đi.

—-

Về phía của Kiều Trang và Khả Hân, hai người liên thủ lại trong vài chiêu đã chiếm thế chủ động.

Cảnh Điềm và Mị Nhi rất nhanh chóng đã bị thất thế, cả hai người nhận ra sức mạnh của Yêu Mị Quỷ và Hồ Điệp Quỷ đáng sợ hơn họ nghĩ nhiều.

Ngay lập tức chi viện của các Thần Vệ Nữ đã tới, Tâm Thanh và Thẩm Quyên đã xuất hiện.

Kiều Trang nhíu mày, nhận ra điều không ổn, cô liền quay sang nói với Khả Hân:

“Chúng ta không nên mất thời gian ở đây. Một mình cô lo bọn chúng đi, tôi cần phải đến chỗ của Diệc Thần ca ca!”

Khả Hân lúc này cũng hiểu rõ tình hình, cô gật đầu đồng ý với Kiều Trang.

Kiều Trang sau đó liền lập tức hóa thành một luồng khí bay về phía của Diệc Thần.

Các Thần Vệ Nữ định đuổi theo nhưng lần này Khả Hân không để họ có thể dễ dàng đuổi theo như vậy.

Khả Hân nhẹ nhàng đưa tay ra, từ trong tay áo của cô hàng ngàn con bướm đen bay ra che phủ cả bầu trời, đàn bướm nhanh chóng bao lấy Khả Hân và bốn nữ thần kia.

Cảnh Điềm dường như đã nhận ra nó. Cô nhíu mày nói:

“Quỷ Vực Hồ Điệp, mọi người cẩn thận.”

Bầu trời lúc này đã bị bao phủ bởi Quỷ Vực của Khả Hân, ánh sáng mặt trời đã biến mất thay vào đó là một khoảng không gian màu đen vô tận.

Nham Thần Vệ Nữ thấy thế liền triệu hồi những khối nham thạch to lớn, cô phóng những khối nham thạch để phá vỡ lá chắn không gian Quỷ Vực của Hồ Điệp thì ngay lập tức một con bươm bướm khổng lồ xuất hiện hấp thụ toàn bộ nham thạch.

Khả Hân nói:

“Đừng nghĩ đến việc thoát khỏi đây, tốt hơn hết các cô nên ngoan ngoãn một chút!”

Khả Hân vừa dứt lời, cô liền đưa tay ra hiệu cho bươm bướm khổng lồ tấn công, bươm bướm vẩy nhẹ cánh liền sau đó một làn khói đen nhanh chóng lan tỏa khắp không gian Quỷ Vực, Cảnh Điềm thấy thế liền tạo ra một lớp lá chắn che phủ cả 4 người. Cô nghiêm túc nói:

“Cẩn thận, đừng để chất độc đó chạm vào cơ thể.”

Tuy nhiên sức mạnh của làn khói độc nhanh chóng ăn mòn lớp lá chắn mà Cảnh Điềm tạo ra.

Thủy Thần Vệ Nữ giờ mới nhận ra từ trận chiến trước cô ấy đã đánh giá thấp sức mạnh của Hồ Điệp Quỷ rồi.

Thảo Thần Vệ Nữ, Băng Thần Vệ Nữ và Nham Thần Vệ Nữ cũng nhanh chóng giúp sức, có sự kết hợp của bốn Thần Vệ Nữ lớp lá chắn nhanh chóng được phục hồi và cường hoá.

Nó tạm thời có thể chặn được độc khí xâm nhập, tuy nhiên nếu tình hình này kéo dài sợ rằng cả bốn người họ sẽ gặp nguy hiểm.

Thật ra ngay từ đầu Khả Hân đã không có ý giết họ, cô chỉ dùng Quỷ Vực để thị uy sức mạnh của mình.

Nếu Khả Hân hay Kiều Trang muốn giết mấy nữ thần nhỏ bé này thì đâu cần dùng nhiều sức như vậy.

Chuyện này là do Diệc Thần đã căn dặn cô từ trước, cô biết tính cách của ca ca, nếu lỡ mà làm trái lệnh anh ấy thì sẽ không hay chút nào.

Kiều Trang vừa thoát khỏi giao tranh thì đã chạm mặt một con kỳ lân bạch kim mạnh mẽ.

Linh khí nó phát ra phải ở cảnh giới Rank 10, xem ra đây đích thực là một Thánh Thú!

Trước đó cô đã được cảnh báo về nó, thánh thú Bạch Vân Kỳ, một trong 10 Thánh Thú bảo vệ thiên thần giới.

Nó cũng chính là Thánh Thú được giao nhiệm vụ canh gác suối nguồn sinh mệnh.

Nếu nó xuất hiện đồng nghĩa với việc Diệc Thần ca ca đã tìm được vị trí của suối nguồn sinh mệnh.

Kiều Trang ngay lập tức nhận ra vấn đề, việc cần nhất bây giờ là phải ngăn Bạch Vân Kỳ tìm tới chỗ Diệc Thần ca ca.

Bạch Vân Kỳ dường nhưng cũng nhận ra mối đe dọa từ phía Kiều Trang, nó hít một hơi dài rồi phóng ra một quả cầu ánh sáng lên trời.

Quả cầu vỡ tan ra cùng với đó là hàng trăm tia sáng nhỏ như thiên thạch rơi xuống vị trí Kiều Trang đang đứng.

Kiều Trang bình tĩnh, cô giẫm nhẹ chân xuống đất, Quỷ Vực của Kiều Trang nhanh chóng tỏa ra bao phủ lấy cô và Bạch Vân Kỳ. Những thiên thạch trên trời kia cũng biến mất theo đó.

Lúc này Bạch Vân Kỳ mới cảm nhận được mối đe dọa của không gian này, trong loạn chiến 1000 năm trước.

Nó cũng từng chạm trán với một quỷ vệ hồn, kết quả là bị đánh cho trọng thương, vết thương tới bây giờ còn chưa khôi phục hoàn toàn.

Biết được Kiều Trang cũng là một Quỷ Vệ Hồn, nó tức giận gầm lên rồi xông thẳng về phía cô.

Tuy nhiên trong không gian Quỷ Vực Yêu Mị, Bạch Vân Kỳ dù là Thánh Thú nhưng cũng không dễ dàng gì làm khó được Kiều Trang.

Bạn đang đọc Thiên Hà Phân Tranh: Phong Lưu Chi Lộ sáng tác bởi sotcay1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sotcay1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.