Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ cảnh: Ngôi nhà Quỷ Ám (4)

Tiểu thuyết gốc · 2257 chữ

Thiên Tân nãy giờ chăm chú quan sát, hắn phải kinh ngạc trước sức mạnh của Thiểm Tình, cô ta vậy mà có thể khiêu chiến vượt cấp chém thương Quỷ Bà La Sát kia.

Hắn thở phào nhẹ nhõm, nếu vậy thì không cần phải can thiệp vào trận chiến rồi.

Nữ hệ thống thấy thái độ của hắn thì cũng lên tiếng nói:

“Ngài đang lo cho cô ta sao ?”

Thiên Tân đáp lời:

“Phải, nếu cô ấy thất bại thì không thể nào thoát ra khỏi đây được.”

Nữ hệ thống cười nói:

“Ngài quên là Khả Hân có thể đưa ngài ra sao ?”

Thiên Tân nghe tới đây mới sực nhớ:

“Khả Hân đâu rồi ?”

Nữ hệ thống đáp:

“Còn đang bận đánh nhau bên ngoài. Có lẽ ngài không biết, thời gian bên trong bí cảnh này nhanh hơn thời gian bên ngoài. Ngài đã ở trong bí cảnh được nửa ngày nhưng bên ngoài kia chắc cũng chỉ nửa canh giờ!”

Thiên Tân không đáp lời nữ hệ thống, ánh mắt hắn bây giờ lại đang tập trung vào cuộc chiến của Thiểm Tình với Quỷ Bà La Sát kia.

...

Quỷ Bà La Sát sau khi bị chém trúng thì hai mắt phẫn nộ.

Cơ thể bà ta bỗng phình to lên rồi phát nổ:

“Bùm!”

Tiếng nổ lớn vang lên kèm theo một áp lực mạnh mẽ hất văng Thiểm Tình ra xa. Thiên Tân tuy đứng khá xa nhưng cũng bị áp lực đó đẩy ngã.

Thiểm Tình dùng kiếm làm điểm tựa mà giường dậy, cô hướng ánh mắt về chỗ Quỷ Bà La Sát vừa phát nổ.

Ngọn lửa bập bùng thiêu rụi toàn bộ khắp nơi quanh đó.

Đất đá rơi xuống, căn nhà rung lắc dữ dội giống như là sắp sập.

Thiên Tân nhanh chóng chạy tới đỡ lấy Thiểm Tình mà chạy.

Cả hai người chạy ngược lại xuống lầu 1, Thiên Tân bấy giờ mới sực nhớ…từ lúc bước vào đã không có cửa chính thì lấy đâu ra lối.

Thiên Tân rất nhanh đã nảy ra một ý nghĩ, hắn nắm tay Thiểm Tình mà chạy thẳng trở lại căn phòng của Quỷ Bà La Sát.

Đúng như hắn suy nghĩ, căn phòng lúc nãy chiến đấu với Quỷ Bà La Sát khi sụp đổ đã để lộ ra mấy cảnh cửa sổ.

Ngôi nhà này vốn dĩ không có tầng lầu nào, nơi mà ban đầu họ bước vào vốn dĩ là tầng hầm.

Thiên Tân dùng sức phá tan một cánh cửa sổ, khi quay lại thì mới để ý Thiểm Tình đã kiệt sức, bàn chân cô đã ửng đỏ vì bỏng.

Thiên Tân không còn cách nào khác đành phải bế cô mà chạy ra.

Cả hai vừa thoát ra ngoài một lúc thì căn nhà đã đổ sập xuống.

Thiên Tân thở dài một hơi, hắn nhìn một lượt xung quanh chỉ toàn là cây cối trông như là một khu rừng.

Thiên Tân đặt Thiểm Tình xuống một gốc cây. Thiển Tình khi này vẫn còn ý thức, cô giọng yếu ớt nói:

“Thuốc…lấy ta thuốc…”

Thiên Tân nghe vậy thì mới kiểm tra một lượt trên người cô, hắn quả nhiên tìm được một lọ thuốc nhỏ.

Tuy nhiên lúc này hắn cũng nhận ra, trên người cô ấy xuất hiện vô số những vết bỏng.

Nữ hệ thống thấy vậy thì lên tiếng

“Đó là hoả độc, là thứ thoát ra khi Quỷ Bà La Sát phát nổ. Xem ra bà ấy muốn đồng vu quy tận với cô ta.”

Thiên Tân nhíu mày hỏi:

“Chúng ta phải làm sao đây ?”

Nữ hệ thống đáp lời:

“Lọ thuốc nhỏ trên tay ngài có thể giải được loại độc này. Tuy nhiên…”

Nữ hệ thống bỗng ngập ngừng. Thiên Tân thấy thế thì hỏi tiếp:

“Tuy nhiên cái gì ?”

Nữ hệ thống nói với giọng trêu chọc:

“Ngài phải thoa thứ thuốc đó lên toàn bộ những nơi xuất hiện vết bỏng…kể cả…những chỗ nhạy cảm ahhhh!!!”

Thiên Tân nghe vậy thì đỏ mặt, hắn lắc đầu nói:

“Không được, ta không làm vậy được!”

Nữ hệ thống khi này chỉ cười khúc khích.

Một lát sau…

Thiên Tân vẫn chấp nhận bôi thuốc cho Thiểm Tình, tuy nhiên hắn đã dùng một cách đặc biệt, đó là dùng khăn bịt mắt lại rồi để nữ hệ thống điều khiển tay của mình.

Tưởng chừng mọi chuyện đã xong, Thiên Tân thở phào nhẹ nhõm, chợt một câu nói vang lên khiến hắn đổ mồ hôi hột.

“Khốn khiếp, hai con chuột nhắt các ngươi vậy mà lại khiến cho ta phải thiêu rụi cả ngôi nhà yêu quý của mình! Ta nhất định sẽ không để cho các ngươi chết nhẹ nhàng đâu!”

Từ trong biển lửa, một nữ nhân xinh đẹp bước ra, khuôn mặt ma mị, dáng người mảnh mai, mái tóc đỏ xõa xuống khiến cho Thiên Tân phải kinh ngạc không thốt thành lời.

Cô ta chính là Quỷ Bà La Sát!

Quỷ Bà La Sát vốn không phải là bà già mập mạp xấu xí như hắn ta thấy trước đó.

Khuôn mặt xinh đẹp cùng với dáng người thanh mảnh kia mới chính là vẻ ngoài thực sự của bà ta.

Theo đúng lý mà nói người nào thấy được vẻ đẹp thật sự của bà ta đều phải chết!

Nhưng cũng có vài ngoại lệ… đó là tên chiến thần, người đã giết bà ta và kẻ được quỷ giới kính nể, Ngạo Thiên.

Tính đến Diệc Thần thì là người thứ 3 rồi!

Nhưng Quỷ Bà La Sát không nhận ra Diệc Thần, bà ta chỉ có duy nhất một ý định đó là giết chết hai kẻ phải khiến bà ta dùng đến hình dạng này.

Tuy có thay đổi về thể xác bên ngoài, nhưng Quỷ Bà La Sát cũng chỉ là một oán linh, thực lực vẫn giữ nguyên ở Rank 6, không chút thay đổi.

Thiên Tân tuy đã đạt Rank 4 nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của bà ta, hắn cho dù có cơ thể bất tử nhưng thủ mạnh công yếu thì chẳng khác gì cái bia thịt cho bà ta đánh cả.

Đành phải dựa vào thanh đoản kiếm của Khả Hân mà chiến đấu vậy.

Quỷ Bà La Sát chậm chậm bước tới, quyền trượng trên tay bà ta cũng đã biến đối thành một thanh kiếm rapier.

Lưỡi kiếm đỏ rực tựa như than hồng, cán kiếm và lưỡi kiếm còn được ngăn cách bởi một cái đầu lâu nhỏ.

Quỷ Bà La Sát khi tới gần Thiên Tân thì bỗng nhiên biến mất, hắn chưa hiểu chuyện gì thì bà ta đã xuất hiện sau lưng mà chém cho hắn một nhát chí mạng.

Thiên Tân không kịp tránh né mà hứng trọn.

“Bịch!!”

Thiên Tân ngã xuống phía trước, máu trên lưng hắn còn không ngừng tuôn ra.

Quỷ Bà La Sát nhìn hắn ta giọng có mấy phần khinh thường nói:

“Tưởng ngươi thế nào…xem ra còn yếu hơn con bé áo trắng kia!”

Thiên Tân gượng dậy, vết thương trên lưng hắn khi này cũng đã lành lại.

Hắn ta nhìn Quỷ Bà La Sát ánh mắt phẫn nộ nói:

“Vô lễ, ngươi không biết ta là Diệc Thần ?”

Quỷ Bà La Sát bật cười thành tiếng:

“Ahahaha, Diệc Thần ? Ngươi bị ảo tưởng à ?”

Tiếng vang ra khắp khu rừng rồi vọng lại nghe rất đáng sợ.

Không để Thiên Tân giải thích, bà ta đột nhiên cất giọng phẫn nộ quát:

“Tên của người đó, không phải là thứ mà con người rác rưởi các ngươi có thể gọi đâu!”

Dứt lời liền quét kiếm thành hình vòng cung, kiếm khí theo đó hoá thành lửa mà phóng đến chỗ Thiên Tân.

Hắn liền nghĩ đến găng tay phản ma pháp mà dùng đến nó.

Ngọn lửa vừa phóng đến thì liền bị găng tay phản ma pháp chặn lại, chớp mắt Thiên Tân đã biến chúng thành mấy chục quả cầu lửa phóng ngược về phía Quỷ Bà La Sát.

Mấy quả cầu lửa khi chạm vào người Quỷ Bà Là Sát thì lập tức bị bà ta hấp thụ.

Hỏa diệm suy cho cùng là từ bà ta phát ra nên khi bị phản ngược lại cũng chỉ giống như nạp năng lượng cho bà ta.

Thấy chiêu thức vừa rồi không có hiệu quả, Thiên Tân nhíu mày, ánh mắt cảnh giác luôn dán chặt vào mọi chuyện động của bà ta.

Quỷ Bà La Sát cũng không thích chơi trò mèo vờn chuột.

Không cần biết vì sao Thiên Tân dính một kiếm của mình mà vẫn có thể tiếp tục chiến đấu. Trong đầu bà ta đã sớm có dự định lần này sẽ chặt hắn thành hai mảnh để xem hắn ngoan cường đến mức nào!

Thiên Tân cảm nhận được sát khí phát ra từ người của quỷ bà kia. Hai tay nắm chặt thanh đoản kiếm thủ thế nghênh chiến thì bỗng…

Một cơn gió lạnh thổi vút qua…

“Vút…vút!!”

Cơn gió này có hơi âm u quỷ dị, sát khí của Quỷ Bà La Sát cũng bị nó che lấp.

Chưa hiểu chuyện gì diễn ra thì nữ hệ thống đột nhiên xuất hiện khiến cho Thiên Tân giật nảy mình:

“Cô tính hù tôi à!”

Nữ hệ thống không nói gì, cô ta cứ hướng về phía làn gió kia mà quan sát.

Tuy không thể nhìn thấy khuôn mặt nhưng một hành động nhỏ cắn môi của cô ta cũng đoán được là tám phần đang lo lắng chuyện gì đó

Nữ hệ thống nói nhỏ:

“Là hắn, cái cảm giác này này chắc chắn là của hắn.”

Thiên Tân nghe thấy thế thì khó hiểu hỏi:

“Cô nói gì vậy ? Hắn ta là ai cơ chứ ?”

Không có nhiều thời gian để giải thích, cô ta quay sang nói ngắn gọn một câu.

“Chạy mau!”

Thiên Tân tuy không hiểu chuyện gì đang diễn ra nhưng vẫn chọn tin lời nữ hệ thống.

Hắn đến chỗ gốc cây bế Thiểm Tình lên rồi chạy sâu vào trong khu rừng.

Nữ hệ thống bay theo phía sau, đầu liên tục quay lại như đang đợi chờ gì đó.

Lại nói về Quỷ Bà La Sát, bà ta hiện tại cũng đang bị phân tâm bởi dị tượng này.

Bà ta giận dữ hét lớn:

“Là kẻ nào dám giả thần giả quỷ trong lãnh thổ của ta!”

Không một tiếng đáp lại, từ sâu thẳm trong bóng tối, một bàn tay sần sùi bằng gỗ vươn ra chụp lấy Quỷ Bà La Sát.

Quỷ Bà La Sát nhanh nhẹn né tránh, và ta vung mạnh thanh kiếm chém vào bàn tay gỗ kia.

Tưởng chừng chỉ là khúc gỗ yếu ớt nhưng khi thanh kiếm bà ta chém vừa vào thì liền bị gãy làm đôi.

Quỷ Bà La Sát hai mắt kinh ngạc nhìn bàn tay đó, giọng run rẩy nói:

“Chuyện…chuyện…quái gì vậy ? Không…không…phải là gỗ…nó…nó…còn cứng hơn cả sắt thép.

Trong lúc bà ta chưa kịp phản ứng thì đã bị bàn tay kia bắt lại.

Mặc cho bà ta vùng vẫy ra sức cấu xé liên tục vào cái bàn tay quỷ dị kia. Nó vẫn giữ chặt lấy bà ta hiển nhiên như không có chuyện gì.

Bàn tay rất nhanh sau đó liền kéo bà ta vào sâu trong bóng tối, chỉ còn nghe được vai tiếng hét thảm thiết, sau đó cũng chẳng còn âm thanh gì nữa.

Phải, Quỷ Bà La Sát đã bị một sinh vật thần bí nào đó giết chết!

Trở về lại lúc hai người Thiên Tân và Thiểm Tình vừa thoát ra ngoài căn nhà kia.

Khi căn nhà sụp đổ, cánh cổng đi vào quỷ cảnh ở trái đất theo đó cũng sụp đổ.

Ẩn hiện sau đó lại là một cánh cổng khác dưới lòng đất trồi lên, mà không đúng ngay từ đầu là nó bị quỷ cảnh kia che lấp.

Mấy người Khả Hân, Cảnh Điềm và Mị Nhi đánh nhau ở bên ngoài cũng nhận ra được có điều gì đó không tốt lành.

Cả ba tạm thời nhưng chiến…

Khả Hân là người đầu tiên tới kiểm tra, cô vừa chạm vào liền bị nó hút vô trong, khi mở mắt ra đã thấy bản thân mình đang ở một hành tinh xa lạ nào đó ngoài Trái Đất, hành tinh này chỉ toàn là cây cối và núi đồi.

Linh tính mách bảo cô có thể đã xảy ra chuyện gì đó với Diệc Thần ca ca.

Khả Hân nhanh chóng di chuyển, cô dựa vào thanh đoản kiếm mà mình đưa cho ca ca trước lúc vào quỷ cảnh mà lần theo.

Hai người Cảnh Điềm và Mị Nhi nhất thời không biết phải làm gì.

Họ nửa lo nửa sợ không biết Thiểm Tình có còn sống hay không…

Cảnh Điềm lên tiếng trước:

“Chị sẽ vào trong tìm Thiểm Tình, em ở bên ngoài trông chừng đi, tuyệt đối đừng để ai đến gần bí cảnh này!”

Mị Nhi gật đầu đáp lại, Cảnh Điềm sau đó cũng chẳng do dự mà nhảy vào bên trong.

Bạn đang đọc Thiên Hà Phân Tranh: Phong Lưu Chi Lộ sáng tác bởi sotcay1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sotcay1234
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.