Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngạ Quỷ trong Vũ Trường

Tiểu thuyết gốc · 2303 chữ

Thiên Tân theo lời nữ hệ thống đi đến vị trí trên bản đồ.

Hắn dừng chân trước một vũ trường kỳ lạ, nơi này thoạt nhìn thì thấy đã đóng cửa nhưng nếu quan sát kĩ thì bên hông vẫn còn một cái cửa phụ.

Thiên Tân khó hiểu hỏi nữ hệ thống:

“Nơi này sao trông kỳ lạ vậy, cô có chắc là chúng ta tìm đúng chỗ không ?”

Nữ hệ thống đáp:

“Chắc chắn, tôi có thể cảm thấy thứ đó đang ở nơi này.”

Thiên Tân quan sát một lúc, hắn bước đến chỗ cánh cửa phụ, vừa định mở cửa đi vào thì một tên xăm mình chạy tới chặn lại.

Tên xăm mình quát lớn:

“Này, đi đâu đó nhóc, nơi này trẻ con không được vào!”

Thiên Tân giật mình vì tiếng quát, nhưng hắn rất nhanh đã có cách xử lý.

Thiên Tân rút trong người ra một viên tinh thạch đỏ đưa cho tên xăm mình kia rồi nói:

“Tôi có thể vào được chưa ?”

Tên xăm mình lại tiếp tục quát:

“Tao nói mày không nghe hả, chưa đủ tuổi thì không được vào!”

Tên xăm mình vẻ mặt hầm hầm, hai tay giơ lên như muốn đánh Thiên Tân.

Nữ hệ thống bấy giờ mới lên tiếng:

“Cho hắn ta thêm đi!”

Thiên Tân cũng hiểu ý cô ta. Hắn tiếp tục rút ra thêm hai viên tinh thạch nữa rồi đưa cho hắn.

Tên xăm mình bỗng sững lại, hắn bắt đầu nghi hoặc về cậu bé trước mặt:

“Thằng nhóc này giàu có thế vậy chắc không phải là dạng tầm thường rồi.”

Tên xăm mình bỗng thay đổi thái độ, hắn giọng kính nể hỏi Thiên Tân:

“Cậu chủ xin thứ lỗi, không biết cậu là người của gia tộc nào ?”

Thiên Tân suy ngẫm một chút rồi nói:

“Ta là người nhà họ Từ, Từ Lang Quân.”

Nghe đến cái tên Từ Lang Quân, sắc mặt tên kia bỗng căng thẳng.

Hắn vội vàng xin lỗi Thiên Tân rồi cung kính mời Thiên Tân vào.

Nữ hệ thống nhìn thấy thế thì thắc mắc hỏi:

“Từ Lang Quân là ai vậy ? Ngài biết hắn ta sao ?”

Thiên Tân lắc đầu đáp:

“Không. Là ta nói đại đó!”

Thật ra cái tên này hắn vô tình nghe được từ Ngọc Huyền, bản thân hắn cũng không biết Từ Lang Quân là ai, hắn thật sự là vô tình nói đại thôi.

Thiên Tân bước vào trong vũ trường, khung cảnh trước mắt làm cho hắn bị sững lại.

Tiếng nhạc xập xình, những cô gái ăn mặc hở hang đi qua đi lại, đâu đâu cũng có cảnh những cô gái xinh đẹp đang quyến rũ mấy đại gia bên cạnh họ.

Thiên Tân vội trấn tĩnh lại, hắn chửi nữ hệ thống:

“Cô dắt ta đi lầu xanh à.”

Thiên Tân bây giờ mới hiểu tại sao nữ hệ thống không bảo hắn mang theo Kiều Trang hay Khả Hân.

Hệ thống chỉ cười khúc khích.

Một cô gái ăn mặc hở hang thấy hắn bước vào thì lại gần bắt chuyện.

Cô gái kia độ chừng 25 tuổi, thân hình xinh đẹp, trên mặt phủ một lớp trang điểm đậm, cơ thể tỏa ra một mùi hương thơm thoang thoảng khiến cho người đối diện dễ dàng bị rung động.

Cô ta giọng yểu điệu nói với hắn:

“Thiếu gia, đêm nay cậu có ai bầu bạn cùng chưa ahhh!”

Thiên Tân bị cái giọng yểu điệu đó khiến cho nổi da gà, hắn hít một hơi sâu rồi nói:

“Chưa có!”

Cô ta nghe thế thì nở một nụ cười ma mị nói:

“Em là Hồng Gấm, anh tên là chi ạ ?”

Thiên Tân đáp lại:

“Từ Lang Quân!”

Nghe tới cái tên “Từ Lang Quân” cô gái kia có chút bất ngờ nhưng sau đó đã rất thản nhiên mà kéo tay hắn đến một cái bàn nhỏ.

Ngồi ở bàn đã có sẵn một cô gái khác, cách ăn mặc và trang điểm không khác gì Hồng Gấm.

Hồng Gấm đặt Thiên Tân vào giữa hai người rồi giới thiệu:

“Đây là chị của em, Hồng Nhung, tối nay chị em chúng em sẽ phục vụ anh ahhh!”

Vừa nói Hồng Gấm vừa vuốt ngực Thiên Tân khiến hắn đỏ cả mặt.

Hồng Nhung có e thẹn, nhưng cô ta cũng không chịu thua người chị em của mình mà rót rượu mời hắn.

Dù là lần đầu tiên đến nơi này nhưng hắn ta cũng không nghĩ là nó đáng sợ như vậy.

Đang bị mê hoặc bởi hai cô gái kia thì nữ hệ thống cất tiếng nói:

“Chủ nhân, hai cô gái đó có vũ khí trong người!”

Thiên Tân nghe vậy thì toàn thân bất động, hắn không dám đụng chạm lung tung.

Trong đầu hắn lộ rõ sự khó hiểu rốt cục hai cô gái này có thân phận là gì ?

Nét mặt cố tỏ ra bình thản. Hắn uống hết ly rượu mà Hồng Nhung mời rồi mới nói:

“Tôi cảm thấy hơi say, tôi vào nhà vệ sinh chút đã!”

Hồng Nhung không nói gì, chỉ có Hồng Gấm là nắm tay cậu mà nói:

“Từ thiếu, để em đi chung với anh nha!”

Thiên Tân nghe thế thì ớn lạnh. Hắn trong đầu liền nảy ra một sáng kiến:

“Không cần đâu, tôi là người đồng tính!”

Hồng Gấm nghe vậy thì sững người, tay cô cũng buông ra.

Còn Hồng Nhung chỉ cười cười, cô đã sớm đoán được điều đó từ thái độ của Thiên Tân rồi.

Thiên Tân nhanh chân bước đi, thấy tấm biển nhà vệ sinh ở phía trước, hắn định đi tới thì bị nữ hệ thống cản lại:

“Chủ nhân, hướng bên trái, tôi có thể cảm nhận được thứ chúng ta tìm đang ở đó!”

Thiên Tân đi theo lời hệ thống, hắn bước đến cánh cửa phòng bên trái.

Vừa đẩy cửa bước vào thì đã có một tên bảo vệ cao to chặn hắn lại.

Phía sau tên bảo vệ là một cái cầu thang dẫn đến lối đi bí mật nào đó.

Tên bảo vệ nhìn Thiên Tân mặt hầm hừ nói:

“Đi đâu đây thằng nhóc ? Nơi này chỉ dành cho VIP!”

Thiên Tân nhìn sắc mặt của tên kia thì có thể cảm nhận được không thể dùng tiền để mua chuộc hắn.

Thiên Tân thầm nghĩ:

“Đành phải rời đi trước để nghĩ cách thôi vậy”

Hắn vừa nghĩ ra một lý do thì bỗng có hay cánh tay ôm lấy hắn từ hai bên.

Hai người Hồng Gấm và Hồng Nhung xuất hiện, tay Hồng Gấm còn cầm một tấm thẻ đen VIP đưa cho tên bảo vệ rồi nói:

“Từ thiếu gia đến chơi, ngươi còn không tránh đường ?”

Nghe đến cái tên Từ thiếu gia thì tên kia mới lùi lại, miệng tỏ vẻ cung kính, hắn lập tức tránh qua cho cả 3 người vào bên trong.

Thiên Tân được hai người kia dắt vào trong thì có hơi bất ngờ, hắn tự nhiên có cảm giác mấy cô gái này cũng có ý định tìm thứ đó giống như nữ hệ thống.

Cả ba người đi dọc theo cầu thang. Thiên Tân cũng không che giấu nữa mà trực tiếp dò xét hỏi:

“Hai cô cũng đang tìm thứ đó sao ?”

Hồng Nhung sắc mặt nghiêm trọng, cô không trả lời mà hỏi lại Thiên Tân:

“Cậu thuộc nhóm nào vậy ?”

Thiên Tân không hiểu câu hỏi cho lắm, hắn im lặng mà không trả lời.

Hai cô gái kia từ nãy giờ vẫn luôn cảnh giác với Thiên Tân, bản thân họ cũng không biết hắn ta là bạn hay là thù.

Đi hết cầu thang, cả ba đến một cái hành lang rộng, hai bên hành lang là nhưng căn phòng được bố trí như trong khách sạn.

Thiên Tân hơi bất ngờ vì nơi này vậy mà không có ai canh giữ cả.

Hắn đi theo hai người Hồng Gấm và Hồng Nhung tiến về phía trước.

Mấy căn phòng ở đây cách âm không được tốt lắm, nếu để ý kĩ thì sẽ nghe được tiếng “a á ớ” của mấy người bên trong.

Thiên Tân đi qua một căn phòng thì bị nữ hệ thống kéo lại:

“Chủ nhân, là nó, nó ở bên tròn này!”

Thấy Thiên Tân đứng sững một chỗ, hai người Hồng Gấm và Hồng Nhung cũng đi đến cạnh hắn.

Thiên Tân nói với hai người họ:

“Thứ đó ở trong này!”

Hai người kia vẻ mặt cảnh giác, họ lùi lại mấy bước ý muốn để Thiên Tân vào trước xem sao.

Thiên Tân thấy vậy cũng bất lực, hắn tiến đến định gõ cửa thì bị Hồng Nhung giữ tay lại:

“Cậu điên à, nếu gõ cửa thì nó sẽ biết mà chạy đó!”

Thiên Tân nghe thế thì hỏi:

“Vậy phải làm thế nào ?”

Hồng Nhung kéo hắn qua một bên để chỗ cho Hồng Gấm xử lý.

Hồng Gấm gõ mạnh vào đế giày, dưới đế giày cô lập tức bung ra một cái bàn chông nhọn.

Cô dùng một chân làm trụ, chân có bàn chông thì đạp mạnh vào cánh cửa kia.

“Rầm!!!”

Tiếng động lớn khiến cho Thiên Tân bị giật mình.

Cánh cửa vỡ toang, một làn khí lạnh tràn ra đồng thời cũng để lộ cảnh vật bên trong căn phòng.

Thiên Tân bị sốc không nói thành lời.

Trước mắt hắn là một cô gái mặc chiếc váy dài màu đỏ, mái tóc dài che phủ cả khuôn mặt, cô ta đang thân mật với ba bốn người đàn ông nào đó trên giường.

Mà chính xác hơn là một nữ quỷ đang ăn thịt mấy người đó, máu chảy khắp nơi từ trên giường lan xuống sàn nhà.

Thiên Tân bấy giờ mới nhận ra chiếc váy kia không phải màu đỏ mà là đã bị nhuộm đỏ bằng máu.

Nữ quỷ đưa mấy ngón tay xương xẩu lên vén mái tóc, một khuôn mặt trắng bệnh, đôi mắt trắng đục cùng với đôi môi đỏ thẫm đầy máu nhìn về phía cả ba người.

Nữ quỷ giọng tức giận mà nói:

“Bị tụi mày nhìn thấy hết rồi!”

Nữ quỷ vừa dứt câu thì lao đến vồ lấy cả 3 người, Hồng Gấm theo phản xạ liền giơ chân có gắn bàn chông lên đá vào mặt nữ quỷ một cái thật mạnh.

Nữ quỷ trực tiếp bị văng lên trên giường. Hồng Nhung nhanh tay chạm vào một cái chân đèn bằng sắt, ngay sau đó chân đèn kia liền biến thành một thanh katana.

Hồng Nhung nhún người bay đến định chém bay cái đầu của con nữ quỷ kia.

Nhưng xui cho cô con nữ quỷ kia đã nhận ra ý định đó.

Nó dùng bàn tay chặn kiếm của Hồng Nhung lại, mái tóc dài liền quấn lấy cổ cô mà siết chặt.

Hồng Gấm thấy vậy cũng đến trợ giúp, cô vung tay phóng ra một quả cầu lửa về phía nữ quỷ.

Nữ quỷ kia bị trúng một đòn thì giận dữ, ả ta ném Hồng Nhung qua một bên, đôi mắt sắc lạnh nhìn Hồng Gầm.

“Xoẹt”

Mái tóc dài của ả ta phòng nhanh tới xé tan quần áo bên ngoài của Hồng Gấm, ả ta ghim chặt người cô ấy vào tường, tứ chi của cô đều bị giữ chặt bởi tóc của ả ta.

Nữ quỷ dùng cái lưỡi dài liếm khắp cơ thể Hồng Gấm, giọng biến thái mà nói:

“Dị năng giả các ngươi… ăn ngon lắm đó!”

Thiên Tân nhìn nãy giờ cũng đã đủ, nếu hắn không làm gì thì nữ quỷ kia sẽ giết hai người đó mất.

Thiên Tân đánh mắt qua Hồng Nhung bảo cô ném thanh katana qua cho hắn.

Hồng Nhung hiểu ý liền dùng sức đá qua chỗ Thiên Tân.

Thiên Tân nhặt lấy thanh katana rồi hít thở một hơi sâu, hắn lao đến định chém nữ quỷ thì bị ả ta vung tay đẩy văng ra mấy bước, nữ quỷ kia bấy giờ mới để ý tới Thiên Tân.

Ả ta nhìn hắn, giọng tức giận nói:

“Đợi ta ăn con nhóc có hỏa dị năng này xong rồi sẽ chơi với ngươi.”

Nữ quỷ nói xong thì dùng cái lưỡi dài của mình quấn lấy Hồng Gầm. Cô ta thu lưỡi từ từ kéo hồng gấm vào miệng thì.

“Xoẹt”

Nữ quỷ đau đến thét không thành lời. Chiếc lưỡi của ả ta cứ thế mà rơi xuống.

Thiên Tân dường như đã đoán đúng, cô ta không thể thấy được người khác, chỉ có thể dựa vào cảm nhận nhiệt độ và âm thanh mà phòng vệ.

Căn phòng này vốn rất lạnh, chỉ cần lại gần cô ta thì sẽ bị nhận ra tức thì.

Thiên Tân chạy đến đỡ Hồng Gấm dậy, kiểm tra thấy vẫn còn thở, toàn thân chỉ có mấy vết hằn do bị siết chặt nên chắc sẽ không ảnh hưởng đến tính mạng.

Thiên Tân cởi áo khoác của mình ra phủ lên người cô ấy. Hắn nói nhỏ vào tai cô:

“Ở yên đây, đừng làm gì cả!”

Hồng Gấm đã hôn mê dường như không thể nghe được gì cả.

Hồng Nhung bên kia cũng đã gượng dậy.

Cô chạm tay vào cái móc sắc liền biến ra thêm một cây katana khác.

Căn phòng bây giờ chính thức là cuộc chiến giữa hai người và một nữ quỷ.

Bạn đang đọc Thiên Hà Phân Tranh: Phong Lưu Chi Lộ sáng tác bởi sotcay1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sotcay1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.