Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sắp đặt Tây Vực (1 2)

Phiên bản Dịch · 2031 chữ

Nhóm dịch Quan Trường

Nguồn: metruyen

Tuy nhiên người này quả thật rất tinh mắt, không ngờ cậu ta có thể nhìn thấu ý đồ thật sự của việc tổ chức cuộc thi lần này là làm lung lạc sĩ tộc Hà Bắc. Chỉ dựa vào điểm này thôi, Dương Nguyên Khánh không hề muốn trừng phạt y mà còn muốn trọng dụng y. Cho dù cậu ta là con cháu Bùi gia nhưng Dương Nguyên Khánh vẫn nghĩ người tài nên trọng dụng.

Bùi Thanh Tùng đang chăm chú làm bài thi đột nhiên cảm thấy có người đứng bên cạnh mình, không khỏi ngẩng đầu lên nhìn. Y liếc một cái liền bắt gặp ánh mắt nghiêm khắc của Dương Nguyên Khánh. Bùi Thanh Tùng lập tức kinh hoảng, cậu nhận ra người đứng trước mặt mình. Lần trước khi Dương Nguyên Khánh đến chúc mừng Bùi gia, cậu có gặp qua một lần, trong lòng lập tức thấy loạn, viết sai liền mấy chữ.

Cậu đương nhiên biết mình đã phạm phải sai lầm gì, mấy ngày hôm nay cậu luôn sống trong trạng thái vô cùng bất an, chỉ đợi quan phủ tới bắt đi, không ngờ sau đó lại bình an vô sự, thế nhưng cậu vẫn bất chấp tham gia cuộc thi, trong lòng vẫn ôm lấy một tia may mắn, có lẽ là quan phủ không tìm ra được nguyên nhân.

Lúc này trong lòng cậu ta hết sức lo lắng, từ ánh mắt Dương Nguyên Khánh cậu có thể nhận thấy mình đã bị lộ, Dương Nguyên Khánh biết là do cậu làm. Cũng chính lúc đó, Dương Nguyên Khánh cảm nhận được sự bất an của cậu, ánh mắt liền trở nên dịu dàng, giơ tay lấy cặp gắp than kẹp lên hai hòn than bỏ vào chậu, cẩn thận đặt lên trên ngọn lửa đang cháy. Dương Nguyên Khánh vỗ nhẹ tay, quay người đi ra.

Chỉ với một hành động rất nhỏ ấy cũng khiến Bùi Thanh Tùng thấy ấm áp hẳn lên, mắt có chút đỏ. Y day day mắt, liền xóa đi những chữ vừa viết sai, tiếp tục làm bài thi.

......

Dương Nguyên Khánh bước ra khỏi lều, gặp ngay tên sứ giả đang đợi hắn, liền hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì rồi?

- Khởi bẩm tổng quan, Lương Sư Đô của Tây Tần phái một tên sứ giả tới, cầu kiến tổng quan!

Tin này khiến Dương Nguyên Khánh hơi ngẩn người, trong lòng hắn có một cảm giác không lạc quan chút nào, hắn trầm ngâm một chút nói:

- Mời người trở lại Quy Tùy quán chờ!

Quy Tùy quán chính là nơi ghi danh của những quan viên nhà Tùy trước đó trở về bắc Tùy. Chỉ cần là quan viên hàng thất phẩm trở lên, nguyện vì bắc Tùy mà dốc sức, đều có thể trước tiên đăng kí ở tạm tại đó chờ bộ Lại thông báo.

Quy Tùy quán nằm ở thành phía Nam, sau khi bước vào cửa là có thể thấy ngay một toàn nhà rộng rãi thoáng đãng, tòa nhà này chiếm khoảng tám mươi mẫu đất, gồm có hơn sáu mươi cái sân tạo thành. Đình đài lầu các, núi giả hồ cá, là một nơi phong cảnh đẹp. Đây vốn là nơi ở đầu tiên của Hán vương Dương Lượng, sau này y thấy nó gần với cửa thành, phong thủy không phù hợp nên đã bỏ tòa nhà này và xây một tòa nhà mới. Ngôi nhà mới này của y chính là phủ của Dương Nguyên Khánh hiện nay. Còn tòa nhà cũ thì được tu sửa lại thành Quy Tùy quán.

Quy Tùy quán cũng chính là nơi Dương Nguyên Khánh đón tiếp một vài người quan trọng. Phòng của hắn ở Tử Vi các, người bình thường không thể dễ dàng đi vào được, vì thế có rất nhiều người ngoài đều đến Quy Tùy quán tiếp kiến Dương Nguyên Khánh.

Mật sứ mà Lương Sư Đô phái tới là tộc đệ của y, tên Lương Trung, cũng chính là tướng lĩnh tâm phúc của Lương Sư Đô. Lúc này Lương Trung ngồi trong khách đường của Quy Tùy quán, một mặt uống trà, một mặt nghĩ xem nên làm thế nào để nói chuyện của Lương Sư Đô với Dương Nguyên Khánh.

Lúc này, ngoài sân có tiếng bước chân người, Dương Nguyên Khánh chắp tay sau lưng chậm rãi tiến vào. Thật ra bất luận là Tiết Cử cũng tốt, Lương Sư Đô cũng tốt, đối với Dương Nguyên Khánh không có giá trị chiến lược quá lớn. Thực lực của họ không thể so sánh được với nhà Đường. Thực lực ở đây không phải là sức chiến đấu với quân đội của y mạnh đến đâu mà là năng lực tác chiến lâu dài. Nơi mà Tiết Cử đang nắm giữ dân số ít, thuế phú cằn cỗi, không có một bảo đảm nào về binh lực, lương thực, tài nguyên. Từ sau thất bại lần trước, Tiết Cử đến nay vẫn chưa thể khôi phục được nguyên khí. Mà Dương Nguyên Khánh cũng nghe nói Tiết Cử đắm chìm trong tửu sắc, không quan tâm đến việc triều chính, lại có chút tự từ bỏ khiến Dương Nguyên Khánh rất thất vọng về y.

Tuy nhiên khi thấy bọn họ chống lại nhà Đường, Dương Nguyên Khánh lại quyết định tiếp kiến mật sứ của Lương Sư Đô, để nghe xem y sẽ nói gì với mình?

Lương Trung đã gặp qua Dương Nguyên Khánh. Khi thấy Dương Nguyên Khánh bước vào trong phòng, y lập tức tiến đến quỳ gối hành lễ:

- Mạt tướng Lương Trung, phụng mệnh Long Tương Đại tướng quân Lương (Lương Sư Đô) Tây Tần đi sứ bắc Tùy, khấu kiến Sở vương điện hạ!

Hành động này của y cũng coi là tự biết mình, Dương Nguyên Khánh tương đối hài lòng về thái độ của y, liền gật đầu, khoát tay nói:

- Lương tướng quân miễn lễ, mời ngồi!

- Đa tạ Sở vương điện hạ ban cho ngồi.

Lương Trung không dám ngồi song song cùng một hàng với Dương Nguyên Khánh, mà ngồi ở mặt bên trên ghế ngồi, thể hiện sự cung kính của kẻ bề tôi với cấp trên. Một tên thân binh bưng lên cho y một tách trà, một tên thân binh khác cũng dâng tách trà của Dương Nguyên Khánh lên. Lá trà là đỉnh trà trên núi Thanh Thành đất Thục, dùng thứ nước quý trong nội cung Tấn Dương chế thành, đây cũng là thứ trà mà Dương Nguyên Khánh thích nhất.

Dương Nguyên Khánh tinh tế uống một ngụm trà, lúc này mới thong thả hỏi:

- Lương tướng quốc không quản nghìn dặm tới đây, có phải Tây Tần đã xảy ra chuyện gì sao?

Lương Trung vội hạ thấp người nói:

- Hồi bẩm điện hạ, nước Tây Tần đã xảy ra đại sự rồi, Tiết Cử bệnh chết, Tấn vương đăng cơ thừa kế ngôi vị vua Tây Tần.

Tin này ngược lại nằm ngoài dự liệu của Dương Nguyên Khánh, Tiết Cử luôn khỏe mạnh sao lại đột nhiên chết được. Dương Nguyên Khánh là người hết sức tinh tế, chỉ một lát là hắn lập tức nhận ra đầu mối ngay trong lời nói của Lương Trung. Y dám cả gan gọi thẳng tên tục của tiên đế Tiết Cử, điều này là bất kính vô cùng, thứ nữa là người đăng cơ không phải là thái tử Tiết Nhân Quả mà lại là Tấn vương Tiết Nhân Việt, trong này nhất định có điều gì đó uẩn khúc. Dương Nguyên Khánh ngay lập tức nhận thức được, nhất định là Tấn Vương Tiết Nhân Việt giết cha đăng cơ. Lương Sư Đô cho dù được phong là Long Tương đại tướng quân, nhưng xem ra trong chuyện này y cũng diễn một vai nhân vật ám muội.

Dương Nguyên Khánh không để lộ những gì hắn nghĩ, lại hỏi:

- Vì sao Lương Sư Đô lại phái người đến đây gặp ta, mà lại không phải là Tiết Nhân Việt, điều này là cớ gì?

Câu hỏi này của Dương Nguyên Khánh đã hỏi tới điểm quan trọng, Lương Trung do dự một hồi cuối cùng không thể không nói sự thật, y cắn răng nói:

- Khởi bẩm điện hạ, Tiết Nhân Việt mặc dù đăng cơ làm tân vương, nhưng suy cho cùng thì y cũng chỉ là con rối trong tay Lương Sư Đô. Sau thế giằng co trong vòng 10 ngày, Lương đại tướng quân đã đánh bại đội quân của Tiết Nhân Cảo, trong tay có tới gần bốn mươi nghìn quân. Lương đại tướng quân khẩn cầu điện hạ ủng hộ ông ấy thay thế nhà Tây Tần, ông ấy muốn tự lập một vương triều mới, tiếp tục vì điện hạ chống lại nhà Đường.

Nói xong, y lấy ra một bức thư, dâng hai tay lên Dương Nguyên Khánh. Dương Nguyên Khánh nhận lấy thư, không kìm nổi thở dài một tiếng, Tiết Cử diệt vong, Lương Sư Đô lại hóa trang lên sân khấu rồi.

Căn phòng hết sức yên ắng, Dương Nguyên Khánh không hề nói chuyện, nâng lấy chung trà chậm rãi uống, dường như là muốn nhân lúc nước trà còn nóng cảm nhận lấy hương vị thơm ngon của trà Mông Cổ. Trong khi đó, Lương Trung thì tim đã nhảy lên tận cổ họng (ý là tim đập gấp gáp, tâm trạng hồi hộp – BTV), không biết y sẽ phải đối mặt với một kết quả như thế nào. Đối với Lương Sư Đô mà nói, sự ủng hộ của bắc Tùy với y là rất quan trọng. Nếu như không có sự ủng hộ của bắc Tùy thì bọn họ sẽ không thể cầm cự nổi quá nửa năm.

Một lúc lâu sau, Dương Nguyên Khánh mới thản nhiên nói:

- Tại sao Lương Sư Đô không muốn đầu hàng bắc Tùy, trở thành Lũng Hữu Đại đô đốc của triều đình?

- Điều này....

Lương Trung không biết nên trả lời như thế nào cho phải, lúc này y mới hiểu được ý của Dương Nguyên Khánh, thì ra là hắn muốn Lương Sư Đô đầu hàng bắc Tùy, điều này thật khó có thể làm. Trong lòng Lương Trung rất rõ, Lương Sư Đô đến nằm mơ cũng muốn tự mình lập một vương triều mới, y làm sao có thể đồng ý đầu hàng chứ. Nếu thật muốn đầu hàng thì đầu hàng bắc Tùy không bằng đầu hàng đại Đường. Mặc dù Lương Trung rất rõ điều này nhưng y lại không thể nói thật với Dương Nguyên Khánh.

- Cái này ti chức cũng không biết, rất khó trả lời mong điện hạ lượng thứ.

Dương Nguyên Khánh biết Lương Sư Đô căn bản cũng không hề có cái ý nghĩ này, hắn cười nói:

- Được! Ta sẽ không làm khó các người nữa, Lương Sư Đô muốn ta phải ủng hộ y như thế nào?

Lương Trung mừng rỡ, vội nói:

- Điện hạ, đại tướng quân chúng tôi có hai thỉnh cầu, một là hi vọng bắc Tùy có thể phái sứ giả đến tham gia nghi thức nhường ngôi của Tây Tần, giúp ổn định tình hình năm quận ở Tây Tần. Một thỉnh cầu khác đó là hi vọng bắc Tùy có thể viện trợ lương thực cho chúng tôi. Để đáp lại điều này, Lương đại tướng quân sẽ chuẩn bị phát động cuộc tấn công vào Hà Tây sau khi ổn định tình hình. Trong thư đại tướng quân đã nói rất rõ rồi.

Dương Nguyên Khánh mở thư ra cẩn thận xem lại một lần, trong tâm có chút động lòng. Nếu như Lương Sư Đô thật sự có thể chiếm lĩnh Hà Tây, chặt đứt nguồn ngựa, tài nguyên của đại Đường, điều này cũng không tệ chút nào.

Bạn đang đọc Thiên Hạ Kiêu Hùng của Cao Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 194

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.