Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hủy Diệt

Tiểu thuyết gốc · 2346 chữ

Ngay tại lúc mới tiến vào trong di tích Trần Dương đã cảm nhận được một cỗ khí tức hung bạo nhưng cực kỳ quen thuộc.

Hiện tại nhìn thấy con khủng long kia trên người không ngừng tản mát ra hắc vụ liền để hắn chắc chắn.

Nó cùng khỉ đỏ trong quan tài chắc chắn có liên quan, sức mạnh của cả hai đều đền từ hắc vụ thần bí kia.

Nương theo hắc vụ bốc lên, Trần Dương có thể cảm thấy thực lực của nó đang chậm rãi hạ xuống, nhưng tốc độ cực kỳ chậm chạp, nếu tính toán kỹ thì cũng phải mất mấy chục năm nữa mới hoàn toàn tiêu tán.

GRAOOO!!!

Hắc long từ từ bò dậy, nó rống mạnh một tiếng, sóng âm phát ra khiến đất đá bị thổi bay, Trần Dương cũng không chịu nổi mà phải bịt lại hai tai.

Ngay cùng lúc đó, một vệt chỉ đen bỗng xuất hiện trước mắt hắn, không kịp để Trần Dương kịp suy nghĩ thì nó đã đập ngay vào người hắn.

Hự!

Trần Dương chỉ kịp bắt chéo hai tay lên trước ngực, nhưng hắn cũng bị đánh lùi lại một khoảng xa.

Nhìn lại thì chỉ thấy chiếc đuôi của hắc khủng long đang khẽ vung vẩy, thứ vừa rồi quật vào người hắn chính là nó.

Trần Dương mặc dù cơ thể cứng cáp nhưng cũng không chịu nổi một cú quật kia, hai tay hắn bị đánh đến tím lại, cánh tay tê tê run rẩy không nắm vững, nếu nhận thẳng một đòn kia vào đầu chắc chắn sẽ bị đánh đến bất tỉnh.

"Gero, mau mang người của ông chạy đi, tôi sẽ ngăn thứ này lại, nhanh lên đi!" Trần Dương quay đầu sang phía đám người Gero đang đứng hét lên, ngay sau đó liền đạp mạnh tấm thảm bay tới, Đoản Thiết Côn cũng đã được hắn nắm trong tay.

"Được rồi, tất cả mau lên, lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây!"

Lão Gero giật mình thoát khỏi hoảng sợ, lão nhanh chóng đưa ra chỉ thị cho đám người còn sống, ai nấy đều nhanh chóng chạy về phía lối ra.

Hiện tại vị trí của họ chỉ còn cách nơi thả dây chừng khoảng hai trăm mét, ít nhất cũng phải đến 2 phút chạy toàn lực, Trần Dương chính là phải cầm chân con khủng lòng này.

Hắn còn một cách khác đó chính là đem theo một mình lão Gero rời đi để đám người kia ở lại, kết cục của họ thì khỏi cần suy nghĩ, nhưng hắn chưa phải một tên máu lạnh, ít nhất hiện tại chưa phải, hắn muốn mọi người phải sống sót, hắn không muốn vì sự ích kỷ của mình mà có nhiều người phải hi sinh.

Và hiện tại, hắn chiến đấu chính là để bảo vệ cho lý tưởng đó.

Lấy Đoản Thiết Côn trong tay khẽ vung vẩy vài cái, Trần Dương nhìn về phía hắc khủng long đầy hứng thú.

Không ngờ ở đây lại tồn tại sinh vật đáng sợ như vậy, chỉ một di tích phụ thuộc của Thánh Chủ đã có tồn tại Sinh mệnh thể bậc 2, qua nhiều năm như vậy mà còn rất mạnh mẽ, ít nhất là mạnh hơn hắn hiện tại rất nhiều.

Nhưng Trần Dương không phải là không có cách đối phó, hiện tại hắn có thảm thần, lợi thế về tốc độ đã bày ra đó, hơn nữa theo suy đoán của hắn thì hắc khủng long cũng giống khỉ đỏ chỉ là một khôi lỗi gặp đâu đánh đó không có khả năng linh hoạt chiến đấu.

Trận chiến này ít nhất cũng có năm thành chiến thắng!

Năng lượng lục sắc trong người chảy dọc theo cánh tay quán nhập vào đầu Đoản Thiết Côn biến nó trở thành một thanh thương lục sắc, hắn đạp thảm thần bay vút đến.

"Nếu đã xuất hiện, vậy thì chiến thôi!"

Hắc long thấy Trần Dương dám tiến lại gần gầm thét một tiếng kinh thiên, nó đứng dậy lao về phía Trần Dương, tốc độ ít nhất cũng phải 80m/s, chỉ sau vài hô hấp cả hai chỉ còn cách nhau không quá mười mét.

Hắc long há miệng táp một cú, Trần Dương liền né sang bên cạnh, mũi thương chuẩn xác đâm vào vùng thái dương của nó.

Một kích đắc thủ, vồn Trần Dương còn có cảm giác vui mừng nhưng trong lòng đột nhiên truyền đến một cảm giác nguy hiểm kịch liệt, hắn vội vàng hạ thấp thảm thần sát mặt đất.

Chỉ thấy hắc long vồ hụt, hai mũi phả ra khói xanh, hàm răng đen kịt mở lớn hết cỡ hít vào từng đợt không khí khổng lồ khiến phần ngực phình to ra, hắc vụ đang thoát ra trên người cũng nhanh chóng hội tụ trước miệng nó, tiếp đó nó liền quay ngoắt đầu ra phía sau, khóe miệng bùng lên một đạo quang mang phun ra một cột hắc diễm khổng lồ.

Hắc diễm này Trần Dương đã từng chứng kiến trên người khỉ đỏ, vì vậy hắn cũng biết được độ nguy hiểm của nó, chỉ cần dính phải thôi thì chắc chắn sẽ bị nó đốt đến mảnh vải cũng không còn, nhưng né ra thì hoàn toàn không có vấn đề.

Cột hắc diễm kéo dài đến hơn trăm mét, rộng đến mười mét, tuy uy lực thua xa khỉ đỏ nhưng nó vẫn thiêu hủy toàn bộ vật cản trong tầm đốt đến đen ngòm, đất đá không bị bốc cháy mà là trực tiếp bốc hơi, thứ còn lại bất quá chỉ là dư nhiệt mà hắc diễm để lại.

"Thật đáng sợ, xem ra là ta đã xem thường nó rồi."

Trần Dương trong làm run sợ, hắn quên mất một điều rằng con hắc long này không phải là một sinh mệnh, nó sẽ không biết đau đớn, muốn hạ gục nó chỉ còn cách phá hủy không cho nó có cơ hội cử động.

Hắn bay ra cách hắc long chừng hai mươi mét, đột nhiên Trần Dương lại thấy được nó bắt đầu há miệng hấp khí chuẩn bị phun ra một đoàn hỏa diễm tiếp theo.

"Bổn cũ soạn lại, thật sự coi ta là ngu ngốc như ngươi sao?"

Trần Dương thúc dục thảm thần đến cực hạn, chỉ một giây sau liền xuất hiện trước mặt hắc long, Đoản Thiết Côn đã hóa trở lại thành một cây gậy bình thường, hắn cúi xuống phía dưới cằm hắc long, hạ thấp vòng tay thay đổi trọng lực về không, sức mạnh trong nháy mắt bùng nổ, một gậy toàn lực vung ra đập nát quai hàm của nó.

GRAOOO!

Hắc long thất thanh kêu lên một tiếng, hỏa diễm đang hội tụ cũng bị dập tắt, nó lật mình quất chiếc đuôi khổng lồ về phía Trần Dương.

Uỳnh uỳnh uỳnh...

Hắc long điên cuồng đập phá xung quanh, đồng tử huyết sắc đảo quanh nhìn về phía xa, sau đó liền bất chấp thương thế trên người điên cuồng lao đến.

Trần Dương nhìn lại, thầm hô hỏng bét, nó là đang tiến về phía đám người Gero.

Bỏ qua chiến đấu với hắn bằng mọi giá đều muốn truy đuổi đám người Gero, xem ra nó muốn "đòi" lại đống văn tự cùng những di tích mà họ đã lấy được.

Trần Dương tất nhiên sẽ không để chuyện này xảy ra, trong kế hoạch sắp tới của hắn lão Gero đóng vai trò cực kỳ quan trọng, không những thế những tư liệu lấy được cũng không thể mất đi, đây chính là nền móng để truy tìm ra con đường trường sinh, hắn đương nhiên hiểu được tầm quan trọng của nó.

Hắc vụ trên người hắc long bắt đầu thoát ra với tốc độ nhanh hơn trước nhiều lần, những vết thương do chiến đấu cũng bắt đầu lành lại với tốc độ đáng kinh ngạc.

"Hắc vụ này rốt cuộc là cái gì? Tại sao lại có nhiều khả năng mạnh mẽ như vậy?"

Trần Dương chứng kiến công năng đặc dị của nó mang lại cũng phải tán thán không ngừng, nếu bản thân hắn sở hữu được nó thì sợ gì những thương tích bình thường, tuy có thể nhờ hệ thống chữa trị nhưng điểm thưởng trừ đi cũng khá nhiều, trong nhiều trường hợp không phải là thứ nên ưu tiên hàng đầu.

Trước khi đám người Gero ra khỏi di tích không được để nó tiếp cận, hiện tại cả hai chỉ cách nhòm người hơn 500 mét, với tốc độ của hắc long chỉ vài giây là đã đuổi kịp, mà đám người Gero hiện tại mới leo lên được quá nửa, nếu cứ như vậy thì cả đoàn thám hiểm sẽ lành ít dữ nhiều.

Chỉ sợ cho dù lên trên mặt đất cũng không thể an toàn được, với lực nhảy của con khủng long này thì vách đá cao mười mấy mét này không thể cản nổi nó.

Trần Dương lướt dưới hai chân hắc long, thiết con điên cuồng đập vào các khớp chân, quả nhiên động tác của nó khẽ dừng lại, thấy vậy hắn liền điên cuồng công kích vào vị trí này.

Nhưng để hắn không kịp phản ứng là cho dù đánh đến thế nào, vết thương tạo ra có nghiêm trọng cỡ nào thì hắc vụ thần bí tràn đến trong nháy mắt liền đem nó khôi phục hoàn toàn, nhưng nồng độ phát tán ra bên ngoài đang giảm đi nhanh chóng, đoán chừng cũng không thể chịu được lâu.

Hắc long điên cuồng xông tới, đã lao ra hơn trăm mét, hai chân lực lưỡng nện xuống như đánh thẳng vào tâm linh của từng người, đến cả Gero đã trải qua nhiều thăng trầm cũng cảm thấy bản thân trước hoàn cảnh này yếu ớt như một chiếc lá long đong giữa biển cả.

Chẳng lẽ hôm nay ta thật sự không thể thoát được khỏi nơi này sao?

Những nữ sinh viên đi cùng không biết đã khóc ngất từ lúc nào, họ không muốn chết, họ còn rất nhiều điều phải làm.

"A, chung quy là ta vẫn quá hiền lành!"

Trần Dương trong khoảnh khắc đã nghĩ đến chuyện bỏ mặc đám người này lôi theo Gero bỏ đi, lắc đầu xua đi những suy nghĩ vớ vấn này, nếu không phải cùng đường hắn tuyệt đối không áp dụng.

Hủy Diệt! Mở ra cho ta!

Hai mắt Trần Dương dần trở nên mờ mịt, cơ thể đột nhiên trở nên căng cứng, thể hình trong nháy mắt cường tráng gấp đôi, năng lượng trong người điên cuồng ba động tản mát chớp giật ra bên ngoài.

Hiện tại ta chính là vô địch!

Trần Dương lao vút lên thiên không, hắn đứng ngay trước mặt hắc long, không nói không rằng đột nhiên khẽ co người, quyền ảnh tung ra nhanh như vũ bão, âm thanh gió rít vù vù như giông tố, hai tay hắn đã hóa thành tàn ảnh, vùng trán của hắc long đã bị đánh thành một cái động nhỏ, trên miệng vết thương còn có một đoàn quang mang lục sắc đang tàn phá bừa bãi, cho dù là hắc vụ cũng không thể ngăn cản bước tiến của nó.

Rầm rầm rầm...

Lỗ hổng trên trán hắc long ngày càng rộng, Trần Dương như mất lý trí điên cuồng cày sới da thịt của nó, đột nhiên hắn dừng lại, bàn tay giơ sang bên cạnh, Đoản Thiết Côn dưới mặt đất liền rung lên, quang mang lục sắc trên thân đại thịnh kéo theo cả cây gậy bay chuẩn xác vào tay của hắn.

NGAO NGAO...

Hắc long bị hắn đánh không thể tiếp tục tiến lên, miệng kêu gào thảm thiết, nó bắt đầu há miệng, hắc diễm lại bắt đầu ngưng tụ.

Trần Dương thấy vậy không loạn, hắn xách theo Đoản Thiết Côn nhảy vào trong hắc động đã bị đánh ra tiến nhập vào trong cơ thể hắc long.

Vừa tiến vào bên trong, đại lượng hắc vụ tràn ngập khiến hắn có chút nhíu mày, Trần Dương khẽ phất tay, lục sắc năng lượng nhanh chóng xuất hiện tạo thành một tầng bảo hộ ngoài ra, kế tiếp hắn liền cười lạnh một tiếng, bất chấp trở ngại vung côn múa loạn trong cơ thể hắc long, từng đợt từng đợt âm thanh đứt võ đổ gãy không ngừng truyền đến khiến hắn càng cảm thấy hưng phấn.

Bên ngoài, ngay khi đám người Gero mang tâm lý chắc chắn phải chết đột nhiên thấy một đường chỉ lục sắc xuất hiện trước mặt khủng long, khi nhìn rõ thì thấy đó là bóng dáng của một thiếu niên. Chưa để họ kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã thấy thiếu niên như hóa thành tàn ảnh sau đó liền biến mất, mà cùng lúc đó trước trán của hắc long đã xuất hiên một thông đạo đen kịt.

Hắc long đột nhiên đình chỉ cử động, thân thể đồ sộ ầm ầm đổ ngã, từ bên trong lại có một đường chỉ xanh xuất hiện.

Từ lúc thiếu niên kia xuất hiện đến khi hắc long đổ ngã chỉ mất không quá 20 giây, tất cả diễn ra nhanh đến nỗi con mắt phàm tục của bọn họ không thể bắt kịp chuyển động.

Cả đám ngây ngốc há hốc mồm dường như không tin vào những gì xảy ra trước mắt, con hắc long khủng bố như thế cứ như vậy... chết rồi?

Đây đã không còn là lĩnh vực mà nhân loại có thể chạm đến...

Đây chính là chiến đấu cấp bậc của thần linh!

...o0o...

Tác viết lại rồi đây~

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.