Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Siêu Thần Thủy

Tiểu thuyết gốc · 1974 chữ

Nơi ở của Thần Mèo Karin.

Mèo Thần vốn còn đang trầm tư quan sát bầu trời đột nhiên cảm nhận một cỗ năng lượng ba động đang tiến lại đây với tốc độ cực nhanh.

"Hử?"

Nguồn năng lượng này đối với nó thì yếu ớt vô cùng, nhưng lại đem đến cảm giác thân thuộc như đã từng gặp qua ở đâu đó.

Tỉ mỉ nghĩ lại một hồi liền giật mình, dao động năng lượng này hoàn toàn trùng khớp với vị đại nhân vừa mới xuất hiện lúc sáng. Biết được điều này nó vội vàng quay người vào bên trong sửa soạn.

Người đến không biết có mục đích gì, nhưng phỉa tiếp đón thật cẩn thận.

Vút!

Chưa đến nửa phút sau, một chấm đen xuất hiện phía chân trời, sau vài lần hô hấp đã xuất hiện trong tầm mắt của Thần Mèo.

Nhìn người đang ngồi trên tấm thảm kia, Thần Mèo thầm hô "Quả nhiên" một tiếng.

Người đến chính không ai khác chính là Trần Dương.

"Xin chào Thần Mèo, không biết ta có thể nói chuyện một chút không?"

Trần Dương từ bên trên nhảy xuống nhanh chóng bắt chuyện, hiện tại nhìn rõ mới thấy Thần Mèo so ra cũng không khác biệt với loại mèo thông thường cho lắm, nhưng vì có chuyện cần nhờ người ta nên hắn cũng phải khách sáo nói vài câu.

"Mời đại nhân vào."

Thần Mèo niềm nở đáp chuyện, điệu bộ giống như gặp được quý nhân một dạng: "Không biết ngài đến nơi hẻo lánh này của ta có gì chỉ giáo?"

"Cũng không có gì, chẳng qua ta nghe được ở chỗ Thượng Đế nói ngài có bảo vật có thể khiến người khác tăng trưởng sức mạnh nên mới đến xin thử, không biết Thần Mèo có đồng ý không?" Trần Dương được đưa vào căn phòng chính giữa, vừa ngồi xuống đã nói thẳng vấn đề.

"Thì ra là ngài được Thượng Đế chỉ đến đây, đúng vậy, quả thật chỗ ta có thứ đó, nhưng không phải thứ người thường có thể chịu được."

"Ồ, ngươi nghĩ ta là người thường ư?" Trần Dương hứng thú hỏi lại, con mèo này xem ra tuy sống lâu nhưng không được thông minh cho lắm nha.

Thần Mèo nghe vậy bừng tỉnh đại ngộ, đúng vậy, một người có thể để Thượng Đế đích thân mời đến thì sao có thể là người bình thường được, lời nói ra miệng cũng là do đã quen khuyên ngăn người khác mà nên.

Nó đã quen với chuyện người khác uống thứ kia vào sau đó bị chính thứ nước đó độc chết, ngay cả những tông sư võ học tài hoa một đời cũng không thể thoát được, nói không xa chính nó cũng suýt chết khi tham lam muốn thử, nếu không phải lần đó kịp thời nhổ ra thì bây giờ đã không còn mạng rồi.

"Ha ha, ta sai rồi, ngài làm sao có thể để thứ kia vào mắt cơ chứ, ha ha ha, ngài đợi chút, ta sẽ đem thứ đó đến ngay lập tức."

Thần Mèo vốn đã nhận định Trần Dương là vị đại năng mới xuất hiện lúc sáng, vì vậy thái độ cung kính hòa hảo hết sức chỉ sợ vị đại nhân này không vừa lòng.

Người ta mạnh như vậy còn để thứ nước kia vào trong mắt hay sao?

Tuy hoài nghi mục đích Trần Dương hỏi đến nhưng nó cũng không dám tùy tiện mở lời sợ chọc giận vị đại nhận này, chẳng may hỏi đến chỗ hiểm của người ta thì sẽ ăn đủ.

Đợi Thần Mèo đã đi vào bên trong, Trần Dương lúc này mới câu thông với hệ thống:

"AI, có bao nhiêu thành nắm chắc thứ kia có thể giúp ta nâng cao sức mạnh mà không độc chết ta."

Lựa chọn này là sau một hồi suy nghĩ Trần Dương mới đưa ra. Nếu như lú trước còn chưa biết Thánh Địa Karin ở chỗ nào hắn cũng sẽ không nghĩ đến, nhưng hiện đã có cơ hội thì phải thử qua một phen.

- Tinh, thứ nước tăng tiềm lực người thường uống vào tất chết, nó chính là phá vỡ hệ thống gen của sinh vật để khai thác tiềm năng của chúng. Kí chủ đã phá bỏ giới hạn này từ lâu, uống vào sẽ không có vấn đề.

"Được rồi, tạm tin ngươi lần này."

Trần Dương hài lòng gật đầu, chợt hắn liền nhớ ra một thứ gì đó lại nói: "Hiện tại ta đang có một viên Ngọc Rồng trong tay, cũng nên thu thập sáu viên còn lại rồi. Đổi cho ta máy dò Ngọc Rồng đi!"

- Tinh, mua thành công, trừ 100 điểm thưởng.

Ngay sau đó một thiết bị nhỏ liền xuất hiện trong tay Trần Dương. Nhìn qua thì nó không khác gì một mặt đồng hồ bình thường, chỉ là có phần to hơn một chút, trên đầu còn có một chiếc núm hình tròn dùng để điều khiển.

Trần Dương khẽ ấn nút, mặt máy liền phát sáng sau đó xếp lại thành hai đường ngang dọc đan xen, ở giữa là hình dấu cộng màu đỏ tượng trưng cho nơi hắn đang ở hiện tại. Hắn đổi chính là loại nguyên thủy nhất nhưng như vậy đối với hắn đã là đủ.

Xoay chiếc núm bên trên, khung hình ngày càng dày đặc, cuối cùng sáu viên ngọc rồng còn lại cũng xuất hiện trên định vị.

"Ồ, cách đây thật xa!"

Sáu viên còn lại nằm dải rác trải rộng khắp bốn phía, ngay cả viên gần nhất cũng cách nơi này đến gần ngàn km, Trần Dương thầm hô may mắn, nếu không lấy được tấm thảm kia thì không biết hắn đến đời nào mới thu thập đủ cả bảy viên Ngọc Rồng nữa.

Hắn hiện tại cần gấp rút thu thập, theo như suy đoán của Trần Dương thì thời gian sắp tới Thượng Đế sau khi giải mã được thông điệp bên trong quyển trục sẽ gọi Rồng Thần xuất hiện truy lùng tung tích của nó. Hoặc nếu như lão muốn tự mình tìm hiểu thì cũng có thể từ đó mà khôi phục lại toàn vẹn quyển trục.

Lão là người tạo ra nó thì chắc chắn sẽ biết nó nằm ở đâu, thời gian của hắn không còn nhiều, nếu không hành động ngay chỉ sợ không kịp.

Tuy nhiên để tìm ra được những gì viết trên đó với trình độ của lão cũng phải mất hơn một tháng, từng đó thời gian đối với hắn nếu là trước kia thì không đủ nhưng hiện tại thì liền dư thừa.

Hiện tại Bulma mới có 12, 13 tuổi thôi, còn chưa biết Ngọc Rồng là cái gì, mà mấy tổ chức dò tìm Ngọc Rồng trong cốt truyện hiện tại cũng chưa chắc đã biết đến sự tồn tại của nó.

Trần Dương lớn mất suy đoán, rất có thể sau lần Rồng Thần hiện thế này, thế lực các phương mới nhận biết được sự tồn tại của Ngọc Rồng.

Tính ra thì hiện tại trên đời chỉ còn hai người thực sự nắm rõ tung tích về Ngọc Rồng là Trần Dương và Thượng Đế.

Chính vì vậy Trần Dương mới an tâm bình tĩnh mà ngồi đây mà không vội vàng đi tìm.

Nói đến thực lực hiện tại của hắn thì đã rất lâu rồi chưa tiến bộ, thực lực chỉ dừng lại ở mức 10% tương đương với 10 lần người bình thường. Trần Dương cảm thấy đó là một bình cảnh, hiện tại gia tăng về lượng đã không còn có tác dụng, cách nhanh nhất để đột phá chính là sử dụng ngoại lực cưỡng ép khai mở tiềm năng.

Hắn dù sao cũng không có đi theo con đường tu tiên nên không sợ mấy cái căn cơ khoogn vững gì đó, chỉ cần có đủ thời gian nắm vững sức mạnh là có thể thoái mái sử dụng.

"Hài, nói vậy nhưng hiện tại thủ đoạn công kích của ta quá ít, không biết bên trong hệ thống có thứ gì hữu ích hay không."

Hiện tại Trần Dương trong người chỉ có một cây đoản côn đổi được khi đánh nhau với khỉ đó làm vũ khí, nhưng do nó quá nặng nên sử dụng khá là bất tiện, hắn chính là muốn một thứ gì đó khiến cho hắn trong thời gian ngắn bộc phát đưuọc sức mạnh vượt xa bình thường, nhưng do bên trong hệt thống vật phẩm vô cùng vô tận nên rất khó chọn ra được thứ vừa hợp giá lại còn hợp ý.

- Tinh, hệ thống đề nghị kí chủ có thể mua "Vòng bảo hộ gia tăng trọng lượng." Vật phẩm gồm hai ống tay, hai ống chân có khả năng thay đổi trọng lượng tối đa 10 tấn có thể deo vào để luyện tập, hoàn toàn phù hợp với tình trạng kí chủ hiện tại.

Chính là nó!

"AI, lập tức mua!"

- Tinh, mua thành công, trừ 360 điểm thưởng.

"Hả, AI, không phải ngươi thấy ta còn lại có chút điểm nên cố tình bắt chẹt ta đấy chứ!"

- Tinh, giá sao bán vậy, hệ thống luôn luôn uy tín!

Trần Dương thầm mắng trong đầu, hiện tại hắn đã quay trở lại thành quỷ nghèo, hệ thống chỉ để lại cho hắn một chút điểm thưởng, nhiêu đây hoàn toàn là không đủ, xem ra phải nhanh chóng kích phát thật nhiều nhiệm vụ mới có thể kiếm thêm thu nhập.

Vòng bảo hộ gia tăng trọng lượng mới đổi trái ngược với tưởng tượng của Trần Dương, nó không phải là máy móc phức tạp mà chỉ là một chiếc vòng tay nhìn qua rất bình thường, nhưng thân vòng lại cao bằng nửa cánh tay.

Trần Dương đeo vào, chiếc vòng liền thu nhỏ lại ôm sát tay cùng chân, cảm giác vô cùng thoải mái không có một chút cảm giác khó chịu nào.

Cách sử dụng đã in sâu vào trong não, Trần Dương từ từ chỉnh cường độ, đến khi sức nặng đạt đến 400 kg mới cảm thấy hành động có chút bất tiện, hắn dứt khoát để lên đến 500 kg rồi mới buông áo xuống.

Điều này không phải là cả người hắn phải chịu áp lực nặng thêm 500 kg mà là mỗi tay mỗi chân đều bị một áp lực tương tự, sức nặng đè lên toàn bộ cơ thể tăng lên rất nhiều lần, Trần Dương chỉ cần quơ tay nhấc chân không khác gì một cụ sắt nặng 500 cân đang vung vẩy cả, hắn cũng vì chưa kiểm soát được ngay mà làm gãy cả một chiếc bàn.

Thần Mèo sau khi tìm kiếm một hồi lâu cuối cùng cũng xuất hiện, Trần Dương giật thót gãi đầu cười hà hà nói: "Xin lỗi, là ta lỡ tay phá hỏng đồ vật của ngươi, ha ha ha"

"Ôi, chiếc bàn làm bằng gỗ quý ngàn năm của ta!"

Sau lưng Thần Mèo bất giác khẽ run lên, có phải là do chờ quá lâu nên vị đại nhân này đã không chịu nổi rồi không? Có phải chỉ cần ta đến muộn chút nữa là hắn sẽ động thủ?

Bộ lông mượt mà trong giây lát cảm thấy mát lạnh!

Thần Mèo hít vào một hơi thật sâu kìm nén bất an trong lòng tiến lại hòa ái nói:

"Đã để đại nhân chờ lâu, đồ vật đã tìm được, đây chính là..."

Siêu Thần Thủy!

...o0o...

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.