Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1374 chữ

Còn vài ngày nữa tới thọ thần lần 60 của thái hậu, trong cung mọi người đang tấp nập chuẩn bị cho đại lễ lần này, lúc nào cũng vậy, lấy cớ là đại lễ nhưng chủ yếu cũng chỉ là kiếm dịp để văn võ bá quan ngồi lại họp mặt cung chúc vài ly rươu, thoải mái nói chuyện mà không cần lễ nghi như những lúc thượng triều.

Vào những lúc này thường mọi vật phẩm quý giá trên thiên hạ sẽ được các quan gia kiếm về để làm quà chúc thọ thái hậu. Nhưng Dịch Vương hắn biết mẫu thân hắn thích gì mà, năm nào cũng như thói quen hắn sẽ đặt Thiên Nhật quán làm món bánh Hoa Mai để đem vào cung cho thái hậu dùng. Mẫu thân hắn thích nhất món bánh Hoa Mai tại Thiên Nhật quán, tuy ở đâu thì cũng là làm bánh Hoa mai như nhau, nhưng thực sự là đầu bếp ở Thiên Nhật quán có cách làm riêng khiến cho món bánh này nổi tiếng tại Cửu Thiên cũng chỉ vang danh Thiên Nhật quán là ngon nhất.

Hôm nay hắn cùng thuộc hạ thân tín Tiểu Khuyết cùng nhau xuống phố, một thân dân y nhìn giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp hút hồn, cao quý của một vương tử, hắn thật là kẻ nhìn thôi cũng thấy bất phàm rồi, làm cho các cô nương khuê các đi ngang qua cũng chệch một nhịp nhìn chằm chằm hắn. Nhưng hắn vẫn vậy, lạnh lùng, cao ngạo, thật cao cao tại thượng nhìn có cảm giác khó chạm tới. Thật ra không chỉ các cô nương đi qua nhìn hắn mà còn có một người cũng đang theo dõi hắn, cách đó không xa có một thân ảnh núp sau một bức tường, toàn thân hắc y, mạn che kín mặt, lộ đôi mắt sắt bén nhìn hắn như muốn một nhát chém lấy mạng hắn. Tuy một thân hắc y, che kín mặt, nhưng với thân hình này người ta cũng nhận ra là nữ, một thích khách nữ, mục đích hành thích Dịch Vương rất rõ ràng.

- Vương Gia, ngài cẩn thận, thần cảm thấy có chút gì đó không ổn!. Tiểu Khuyết có linh cảm cực kì nhạy bén, quay người lại nhìn xem có ai khả nghi không, nàng luôn cảm thấy có cảm giác bị theo dõi

- Ta biết!. Từ lúc ra ngoài phủ, hắn luôn cảm thấy có một thân ảnh luôn đi theo, theo dõi hắn suốt quãng đường đi.

Hắn bước vào Thiên Nhật quán, tùy ý chọn một cái bàn trống mà ngồi xuống, Tiểu Khuyết vẫn rất cảnh giác. “ Vương gia, thần sẽ vào nói với đầu bếp nhanh chóng làm bánh Hoa Mai cho Thái Hậu, tránh ở lâu không an toàn ạ!”

- Cho ta một bình rượu ngon và thịt bò thượng hạng!. Hắn nhìn về phía tiểu nhị nói rồi nhìn Tiểu Khuyết: “ Ngươi yên tâm, cứ ngồi xuống đi, lâu lâu ta mới có cơ hội ra ngoài tản mạn, người đừng nhấp nhỏm làm mất vui của ta!”.

Thức ăn được đem ra, hắn ung dung ngồi uống rượu, thực là với hắn trên đời này chắc thứ làm hắn vui vẻ, mê say chắc chỉ có mỗi rượu thôi, nữ nhân là chuyện phiền phức, yêu đương chỉ làm các vương tử bê tha triều chính, bỏ lỡ giang sơn. Ái tình luôn là thứ làm con người trở nên bất lực, yếu đuối không phải sao. Từ nhỏ hắn được dạy dỗ gánh vác giang sơn xã tắc, học những mữu mô thủ đoạn để có giang sơn, học cách nghi ngờ, học cách phòng vệ, học cách sống tàn nhẫn, chỉ có như vậy mới có thể là một thần tử anh minh, tài giỏi, bảo vệ cơ đồ của Lục Quốc.

Một thân ảnh đen bay từ trên lầu trên bay xuống, trước lúc mọi người còn chưa biết xảy ra việc gì, hắn đã phát hiện được sự hiện diện của người đó, hắn đưa mắt lên nhìn thân ảnh từ trên cao bay xuống, một thanh kiếm được hắc y nhân rút ra chuẩn bị sẽ đâm thẳng vào ngực hắn, ánh mắt hắn với ánh mắt của hắc y nhân bắt gặp nhau, một đôi mắt đẹp, rất đẹp, hắc nhân đó là nữ nhân, một nữ nhân có đôi mắt đẹp nhưng đôi mắt đó thể hiện một sự căm thù sâu sắc với hắn. Mọi người đã có thể phản ứng được tình thế, họ hớt hải bỏ chạy làm náo loạn hết cả quán. Hắn xoay người qua trái né được một nhát kiếm chí mạng. Tiểu Khuyết rút kiếm ra, thân thể chuẩn bị nhào lên

- Không được, ngươi cứ đứng yên đó! Để ta!. Hắn quát tiểu Khuyết, rồi nhanh tay tiến lại chỗ Tiểu Khuyết rút thanh kiếm của y ra, đỡ thêm được một kiếm nữa của hắc y nhân, tiếng kiếm va chạm nhau kêu một tiếng : “ keng” chói tai. Hắn nhếch môi một nụ cười quái dị kèm trêu chọc, dùng thanh kiếm trong tay của mình đang va chạm với kiếm của hắc y nhân, dùng lực đẩy thanh kiếm kia ra, hắc y nhân lùi lại vài bước, hắn tiến lên một kiếm cắt đứt dây buộc tóc của hắc y nhân, một mái tóc dài buông thả xuống, đúng như hắn đoán là nữ nhân, nhưng nhan sắc của nàng chắc chắn cũng không tệ đâu, đôi mắt đẹp hiện lên sự bối rối khi mái tóc bị buông thả ra, hắc y nhân nhìn hắn với ánh mắt chán ghét.

- Nữ nhân không ở nhà học may thùa, vẽ tranh, đàn hát lại học mấy chiêu võ đi giết người!. Hắn cười giễu cợt, đôi mắt cực kì tinh ranh nhìn nàng

- Ta như thế nào cần người dạy dỗ sao, chuẩn bị chết đi!, Hắc y nhân, một kiếm tiến lên phía hắn, hắn lui lại quay qua bên phải, thoắt cái đã ở phía sau hắc y nhân, kiếm kề cổ hắc y nhân, cả thân của hắc y nhân tựa vào người hắn, tay hắn vô ý ôm eo hắc y nhân, một mùi hương nhẹ của nữ nhân tỏa ra, thực dễ chịu, hắn thích nữ nhân thích khách này rồi nha. Hắc y nhân hốt hoảng khi bị kiếm kề cổ thêm phần bị nam nhân chạm vào cơ thể, tức giận:

- Dịch vương tên dâm tặc nhà ngươi, muốn giết tùy ý ngươi, không được động chạm ta!. Hắc y nhân nghiến răng nói

- Để ta xem, dung mạo của nữ nhân nhà ngươi như thế nào, tiện thể cắt cái lưỡi hung hăng của ngươi!.

Hắn đưa tay lên định cởi mạn che mặt của hắc y nhân xuống, đúng lúc đó một lưỡi kiếm từ ngoài cửa quán lao vào, hắn phản ứng buông hắc y nhân để né lưỡi kiếm bất ngờ kia, lưỡi kiếm chệch qua một bên làm tay hắn bị thương nhẹ, thêm một tên hắc y nhân nữa xuất hiện, cứu cho đồng bọn, tấm mạn che mặt vẫn bị rớt ra, lộ một khuôn mặt kinh diễm động lòng người, cặp mi dài, lông mày phượng, môi đỏ mọng, gương mặt mịn màng của nữ nhân thích khách, mỹ nhân thiên hạ nhiều vô kể, mỹ nhân hắn gặp rất nhiều nhưng nhan sắc này làm hắn động lòng, lần đầu tiên động tâm với nữ nhân. Nữ nhân vội lấy chụp mạn che mặt, chạy đi cùng tên vừa mới tới, hắn vừa kịp phản ứng, đuổi theo thì họ đã chạy mất dạng. Lần đầu tiên hắn rung động vì một nữ nhân, mà nữ nhân đó muốn giết hắn, hừm thực là trò đùa của tạo hóa cho hắn mà, nhưng thế nào cũng điều tra cho được nữ nhân đó là ai.

- Tiểu Khuyết, hồi phủ thôi!. Hắn lại trở vẻ anh tuấn tiêu sái, như chưa có việc gì xảy ra cùng thuộc hạ hồi phủ vương gia.

Bạn đang đọc Thích Khách Vương Phi sáng tác bởi Reverse
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Reverse
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.