Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Ảnh Bộ

Phiên bản Dịch · 1914 chữ

-MềuSiuBự-Truyenyy.com Mọi người Like nhiệt tình để team ra chương nhanh hơn nhé :’)

“Rầm!” Nam tử vỗ mạnh một cái trên mặt bàn.

Trong phòng, Bạch Hạ cũng chỉ có thể cười khổ, “Dương Thành huynh, trước hết đừng nóng vội, ta vẫn còn đang điều tra việc này!”

Dương Thành tu vi chỉ là Luyện Cảnh Tứ Trọng mà thôi, nhưng mà Bạch Hạ cũng phải dùng khuôn mặt tươi cười đối với hắn, bởi vì Dương gia là một cái Đại Gia Tộc bên trong Thiên Huyền Thành, mà Dương Thành chính là Dương gia trưởng tử, mặc dù là Ngoại Môn Đệ Tử nhưng địa vị vẫn không tầm thường.

“Lại có người dám giết đệ đệ của Lý sư huynh, việc này nhất định phải tra rõ ràng!” Dương Thành tức giận đến cả người đầy mồ hôi, “Lý sư huynh trước khi bế quan từng dặn dò để cho ta hảo hảo chiếu cố Lý Tam Nguyên, không nghĩ tới còn chưa Nhập Môn, liền bị người hại chết, lẽ nào có cái lý ấy!”

Nghĩ đến vị Lý Sát sư huynh kia, Bạch Hạ cũng là một trận đau đầu, may mắn Lý Sát hiện tại đang bế quan tu luyện, bằng không nếu biết rõ việc này khẳng định đại phát lôi đình!

“Lần này hạng nhất khảo hạch là ai?” Dương Thành trong mắt lóe lên một đạo hàn quang.

“Là một cái Võ Giả Luyện Cảnh Nhất Trọng, tên là Lâm Dịch!” Bạch Hạ cũng không có nói ra thân phận Lâm Dịch, chỉ sợ hắn nói Lâm Dịch chính là tên phế Hoàng Tử vật kia cũng không ai sẽ tin.

“Luyện Cảnh Nhất Trọng!” Dương Thành biến sắc, “Luyện Cảnh Nhất Trọng làm sao có thể đạt được hạng nhất khảo hạch, trong đó nhất định có mờ ám!”

Bạch Hạ cũng chỉ có thể yên lặng gật đầu, thầm nghĩ mặc kệ Lý Tam Nguyên có phải bị Lâm Dịch giết chết hay không, nháo sự tình đến thế này, đúng là tai họa rồi!

Lâm Dịch lại không biết đại nạn lâm đầu, ngày thứ hai liền đến Công Pháp Phòng tìm kiếm, nơi đây toàn để Công Pháp Cấp Thấp mà Ngoại Môn Đệ Tử có thể tu luyện, so Võ Các Trần gia thì nhiều hơn rất nhiều, liền xem như Cấp Thấp Công Pháp, trong đó cũng không thiếu công pháp thượng thừa.

“Đệ tử mới?” tại cửa ra vào đứng một người nam tử mặc thanh sam, liếc mắt đánh giá Lâm Dịch, mặt mũi tràn đầy khinh thường, “Luyện Cảnh Nhị Trọng!”

Lâm Dịch gật gật đầu.

“Không lễ phép! Gọi ta là Tôn Khắc sư huynh!” Nam tử trợn mắt.

“Tôn Khắc sư huynh!” Lâm Dịch ngược lại không có cảm thấy cái gì, thành thành thật thật xưng hô một tiếng.

“Đi vào đi!” Tôn Khắc ánh mắt quét qua một cái, “Thời hạn một khắc!”

Lâm Dịch đi vào Công Pháp Phòng, bên trong đã có mấy tên đệ tử đang chọn Công Pháp, nhìn bộ dáng đều là cảnh giới Luyện Cảnh Tam Trọng, đứng bên trên giá sách không ngừng lật qua lại.

Lâm Dịch đang muốn tìm kiếm Công Pháp, Tôn Khắc kia lại đi tới, ấn xuống cánh tay Lâm Dịch, “Chậm đã!”

“Sư huynh, có chuyện gì?”

“Ai bảo ngươi đụng loạn!” Tôn Khắc cười lạnh một tiếng, “Bản thân không rõ là phận gì sao!”

Lâm Dịch cười khổ, “Sư huynh, cùng là Ngoại Môn Đệ Tử, cái Công Pháp này bọn họ đều được xem, chẳng lẽ ta xem không được?”

“Không sai!” Tôn Khắc trực tiếp thừa nhận, rất là khinh miệt, “Một tên đệ tử mới nhập môn, lại muốn cùng ngang hàng với các sư huynh ngươi, muốn tạo phản sao?”

Lâm Dịch vẻ mặt vô tội, hắn liền chọn một môn Công Pháp mà thôi, thế mà bị Tôn Khắc chụp lên cái mũ tạo phản, cái này đúng là khóc không ra nước mắt a!

Lâm Dịch vừa mới vào Thiên Huyền Tông, vốn không nghĩ khoa trương thanh thế, thành thành thật thật tu luyện, không nghĩ tới ngựa ngoan bị người cưỡi, người hiền bị chó lấn!

Đệ tử khác cũng hớn hở nhìn xem náo nhiệt, hiển nhiên cũng đã quen coi là thường m tên đệ tử nhập môn, vẻn vẹn tu vi Luyện Cảnh Nhị Trọng, tự nhiên là chịu lấy tức giận.

“Tôn Khắc sư huynh, vậy ta nên chọn lựa Công Pháp nào?” Lâm Dịch cười hỏi.

Tôn Khắc chỉ chỉ một cái rương rách nát trong góc, “Lăn đi, ngươi chỉ xứng tu luyện Công Pháp ở trong đó. Nếu như bị ta nhìn thấy ngươi dám đụng Bí Tịch trên giá sách, ta sẽ phế cánh tay ngươi!”

Lâm Dịch liếc một cái, Công Pháp bên trong cái rương rách nát này hiển nhiên là bị đào thải, là rách rưới chuẩn bị ném đi!

Lâm Dịch vừa định phát tác, giáo huấn cái tên Tôn Khắc mắt chó coi thường người kháccon mắt vô tình nhìn thấy một bản công pháp cũ kỹ bên trong rương, trên sách có ba chữ “Phong Ảnh Bộ”!

Phong Ảnh Bộ chính là một môn Thân Pháp, nhìn danh tự liền biết rõ, lấy chữ “Nhanh” làm chủ!

Công pháp này lại phù hợp với Lăng Phong Kiếm Pháp mà Lâm Dịch đang tu luyện!

Nghĩ đến, Lâm Dịch liền chạy tới.

Đám người cười ha ha, tự nhiên nghĩ là Lâm Dịch sợ, cũng khó trách, một tên đệ tử vừa mới nhập môn, làm sao dám đắc tội sư huynh Luyện Cảnh Tam Trọng, bằng không ngày sau liền phải chịu đau khổ!

“Rác rưởi!” Tôn Khắc cảm giác trong lòng rất là sảng khoái, khanh khách cười một tiếng, hắn tại Ngoại Môn đã lăn lộn năm năm, tư chất yếu kém, chỉ sợ đời này không thể có tư cách tiến vào Nội Môn, mỗi ngày cũng chỉ có thể khi dễ người mới làm vui mà thôi.

Lâm Dịch ngồi xổm trong góc, lật ra quyển kia “Phong Ảnh Bộ” cẩn thận lật xem, bản này Bí Tịch này hiển nhiên là nhiều năm rồi, trang sách tàn khuyết không đầy đủ, bất quá lấy năng lực củaLâm Dịch, bổ sung những cái Công Pháp không trọn vẹn này dễ như trở bàn tay!

“Là Thân Pháp rất không tệ!” Lâm Dịch tầm mắt rất, cái Công Pháp này bị người khác vứt bỏ như rác rưởi, bị hắn nhìn một cái liền thấy chỗ bất phàm, hẳn là Công Pháp Cấp Thấp trung thượng.

Lâm Dịch cấp tốc lật nhìn xem, đem chiêu thức Thân Pháp trong sách ghi chép cùng nội dung quan trọng ghi nhớ, Tinh Thần Lực hắn cường hãn như vậy, đã gặp qua là không quên được, đối với hắn, đây đơn giản là trò trẻ con. Có thể nói chỉ cần Lâm Dịch muốn, tất cả bí tịch trong phòng này trong vòng nữa ngày hắn đề có thể ghi nhớ hết!

Kiếp trước Lâm Dịch cũng là Vị Diện Chi Chủ, có thể ghi nhớ toàn bộ Vị Diện diễn hóa, điểm bản sự ấy, như giọt nước trong biển mà thôi!

Lâm Dịch phủi lớp tro bụi trên bí tịch, chuẩn bị ra khỏi phòng, thử xem uy lực cái Phong Ảnh Bộ này.

“Dừng lại!” Lại là Tôn Khắc!

Lâm Dịch nhướng mày.

“Đã chọn được Công Pháp?”

Lâm Dịch cảm thấy buồn cười, tên Tôn Khắc này cố ý để hắn chọn lựa Công Pháp trong đống rác, hiện tại lại hỏi hắn lời này, đúng là buồn cười!

Lâm Dịch đem quyển kia Bí Tịch đưa tới, “Sư huynh có gì chỉ giáo?”

“Chỉ giáo ngược lại là không có!” Tôn Khắc cười ha ha, “Bất quá, muốn từ Công Pháp Phòng lấy đi một môn Công Pháp, lại không dễ như vậy!”

Quả nhiên! Lâm Dịch sờ sờ chóp mũi, “Ta thấy người khác đều là trực tiếp lấy ra a!”

“Ta đã nói qua, nhớ kỹ thân phận bản thân, vĩnh viễn không thể cùng các sư huynh so sánh!” Tôn Khắc bỗng nhiên vỗ bàn một cái, “Hiểu không?”

“Hiểu!” Lâm Dịch cũng coi như minh bạch, tên Tôn Khắc này chính là nhằm vào hắn.

“Giao ra 50 Ngân Tệ, bản này Công Pháp ngươi có thể mượn đi!” Tôn Khắc rất hài lòng phản ứng của Lâm Dịch, tựa hồ rất dễ bắt nạt.

50 Ngân Tệ, đây không phải là một con số nhỏ, chính là giá của một khỏa Linh Thạch!

Lâm Dịch lắc đầu, “Ta không có tiền!”

“Quỷ nghèo!” Tôn Khắc khuôn mặt lắc một cái, “Đương nhiên, ngươi cũng có thể để cho ta đánh ba quyền, chỉ cần ngươi còn có thể đứng lên, ta liền có thể thương hại ngươi, cho ngươi cái môn Công Pháp này, như thế nào?”

“Ba quyền?” Lâm Dịch cười ha ha, ba quyền của Luyện Cảnh Tam Trọng, Võ Giả bình thường làm sao có thể tiếp nhận, bất quá đối với Lâm Dịch mà nói, đánh bại Tôn Khắc phách lối này chỉ cần một quyền là đủ!

“Ta muốn biết rõ, đây là quy củ do ai lập?” Lâm Dịch lại không có đáp ứng, mà là hỏi ngược lại.

“Quy củ? Đây là do Sát Hội bọn ta đặt ra có hiểu không!” Tôn Khắc mặt đầy ngạo khí, “Nhìn bộ dạng nghé con của ngươi, ta có thể hảo tâm cảnh cáo ngươi, tại Ngoại Môn Nhất Phong, Sát Hội của chúng ta chính là tổ chức cường đại nhất, tất cả đệ tử Nhất Phong đều phải gia nhập Sát Hội, bằng không...”

“Bằng không ngươi sẽ chết rất khó xem!”

Lâm Dịch nhàn nhạt “A” một tiếng, tiện tay đem quyển Bí Tịch kia ném lên bàn, “Ta không muốn!”

Lâm Dịch sớm đã đem nội dung “Phong Ảnh Bộ” nhớ kỹ, lấy quyển sách này đi cũng chỉ là không muốn một quyển Bí Tịch tốt như vậy bị ném

đi mà thôi, không nghĩ tới Tôn Khắc còn muốn dùng cái này đến làm khó hắn!

“Ngươi...” Tôn Khắc nắm chặt nắm đấm, không nghĩ tới Lâm Dịch trực tiếp liền từ bỏ, bản thân căn bản còn chưa có chơi thoải mái, “Quỷ nghèo! Hèn nhát! Rác rưởi!”

Tôn Khắc mắng to, mà Lâm Dịch cũng đã đi xa, hắn làm gì có thời gian cùng cái loại này chơi đùa.

Như ảnh tùy hình!

Phía sau núi, không gian tĩnh mịch, Lâm Dịch liền bắt đầu diễn luyện Phong Ảnh Bộ, tại trên đường núi chạy như điên!

Tốc độ thật nhanh! Lâm Dịch đã sớm lĩnh ngộ tinh túy bên trong cái Thân Pháp này, hiện tại chỉ là đem hắn dung hội quán thông mà thôi, cho nên chỉ trong thời gian nữa ngày, Lâm Dịch đã luyện thuần thục “Phong Ảnh Động”, Đệ Nhất Trọng.

Phong Ảnh Động, như gió đang động!

Tốc độ Lâm Dịch so với lúc trước cơ hồ đã tăng lên một bậc, lại phối hợp thêm Lăng Phong Kiếm Pháp- “Nhất Kiếm Tam Minh”, thật sự nhanh như thiểm điện, giết người chỉ trong một hơi thở!

-MềuSiuBự-Truyenyy.com Mọi người Like nhiệt tình để team ra chương nhanh hơn nhé :’)

Bạn đang đọc Thí Thần Chi Vương (Dịch) của Minh Nguyệt Kiêu Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 170

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.