Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Săn thỏ

Tiểu thuyết gốc · 976 chữ

-Anh ơi, anh là du hành giả đúng không ạ?

Phía sau Hàn vang nên một giọng nói non nớt, ngoảnh mặt lại thì hắn thấy một bé gái cỡ 4-5 tuổi, khuôn mặt lấm lem, mặc trên mình một bộ đồ cũ đã phai màu.

NPC?

Đây là điều đầu tiên mà Hàn nghĩ tới.

-Đúng vậy cô bé, anh có thể giúp gì cho em nào?

Hàn ngồi xổm xuống, đưa tay xoa đầu cô gái nhỏ. Mà cô bé cũng không có từ chối cãi xoa đầu này. Hai mắt nhắm lại hưởng thụ.

-Ưm..Mẹ em bị ốm hai ngày nay, anh có thể giúp em mang về một ít thịt thỏ được không ạ? Em sẽ trả công cho anh.

Nói rồi cô bé chìa hai tay ra. Bên trong lòng bàn tay là vài đồng tiền đã rỉ màu, cùng với một vài hạt giống lập lánh.

Một thông báo nhỏ hiện lên.

Bạn có một nhiệm vụ được đề xuất. Hãy giao tiếp với Khả Khả để nhận thông tin. Những gì bạn nói với NPC đều có thể ảnh hưởng tới phần thưởng sau này.

-Em là Khả Khả?

Rời mắt khỏi bảng thông báo. Hắn đang suy nghĩ làm sao để giao tiếp với cô bé này mà phần thưởng của hắn không bị ảnh hưởng.

-Vâng! Anh sẽ giúp em chứ?

Khuôn mặt lấm lem của cô bé lộ rõ vẻ chờ mong.

-Tất nhiên rồi em, anh làm sao có thể từ chối yêu cầu từ một cô bé hiếu thảo được chứ.

Trương Hàn cười, một nụ cười khá là "thật lòng". Nếu có ai không biết sẽ cho rằng hắn rất yêu thích trẻ con đó.

Con * nó, là vì nhiệm vụ, vì nhiệm vụ.

Nụ cười của hắn vặn vẹo, hắn đang đợi phản ứng từ cô bé. Hắn tin rằng nếu để hắn cười thêm vài giây nữa thì mặt của hắn sẽ bị chảy ra mật.

-Cảm ơn anh ạ! Phía đông của ngôi làng này có một rừng nhỏ, ngoài rìa rừng có rất nhiều thỏ đó anh. Nếu anh có thịt thỏ thì hãy tìm em ở đây nhé anh. A! Chết rồi, em phải về đây ạ. Tạm biệt anh nhé!!

Nói xong Khả Khả nhảy chân sáo mà hòa vào dòng người.

Mặt Hàn vặn vẹo. Vậy phía đông là phía nào ?

Hàn mù đường. Không, thật ra nói là mù đường thì cũng không đúng. Vì ít nhất hắn nhớ được đường từ nhà tớ bến xe. Còn lại thì, hắn không nhớ gì hết.

Gặng hỏi mấy chục NPC và Player xung quanh, cuối cùng hắn cũng đã tới nơi mà hắn cần tới.

Ting! Bạn vừa đặt chân vào rừng Ôn Nhu.

Ting! Bạn nhận được thành tựu "Bước chân đầu tiên", bạn nhận được danh hiệu "Khởi đầu" +20 damage gây ra lên quái nhỏ.

Dùng chân lại, mở bảng thông tin lên, nhanh chóng trang bị danh hiệu ngay và luôn. Đây có thể coi như một chút buff nho nhỏ giúp hắn có thể dễ thở hơn ở giai đoạn này.

Tiện tay lật sang mục trang bị, đánh giá một chút đồ đạc mà mình có.

Kiếm cùn của tân binh.

+70-80 công.

Nội tại: Do đã bị cùn nên sát thương của thanh kiếm chỉ còn 80%. Bù lại, thanh kiếm gây hiệu ứng xuất huyết bằng 20% sát thương còn lại.

Hiệu ứng không cộng dồn.

Hiệu ứng được làm mới sau khi gây sát thương.

Áo rách.

+10 thủ vật lý.

Quần rách.

+10 thủ phép.

Đai lưng, giày, găng tay đều không có hiệu ứng gì đặc biệt.

Phi tiêu tân thủ nhỏ.

Gây 20-40 sát thương cho kẻ địch. Có tỷ lệ thấp gây trúng độc, làm giảm khả năng hồi máu của kẻ địch còn 60%.

-Mang đống trang bị này đi đánh thỏ, chắc cũng dư sức nhỉ.

Bước chân vào khu rừng, một làn gió mát đập vào mặt của Trương Hàn. Mang theo hương thơm thoang thoảng của những loài hoa xung quanh đây. Thật sự khiến người ta muốn ngủ một giấc.

Xốc lại tinh thần. Trương Hàn đưa mắt nhìn quanh, ngay lập rực hắn nhìn thấy mục tiêu của mình - ba con thỏ nhỏ màu trắng, trông như những cục bông gòn nhảy tung tăng mà không biết phía sau có một tên thợ săn đang tiến tới gần.

Ting! Bạn nhận được kỹ năng Giám định nghiêm túc sơ cấp!

Giám định nghiêm túc: Đưa ra thông tin sơ lược nhất của mục tiêu.

Thông thạo: 1/100.

Ting!

Thỏ trắng:

Máu:200

Giới thiệu: là loài động vật nhanh nhẹn. Không tấn công lại nhưng cũng rất nhút nhát. Nếu phát hiện có kẻ thù xung quanh sẽ lập tức chạy về hang.

Đọc đến đây Trương Hàn dừng lại.

Suy nghĩ một lúc, hắn bèn rút ra thanh kiếm của mình.

Xoay xoay kiếm vài vòng đánh giá thử thấy kiếm khá nhẹ, cũng khá vừa tay. Sau đó mắt hắn nhắm lại. Chân trái vươn ra, tay phải cầm kiếm giơ lên ngang mặt, mũi kiếm…à mà thanh kiếm này không có mũi. Hướng đầu thanh kiếm vào phía con thỏ nhỏ. Tay khẽ vận lực.

Ting! Bạn nhận được kỹ năng bị động Ngưng thần.

Ting! Bạn nhận được kỹ năng bị động Tập trung tuyệt đối.

Ting! Bạn nhận được kỹ năng Vận lực (sơ).

Ting!..Ting!...Ting!...

Mặc kệ những tiếng thông báo kêu xung quanh, Trương Hàn vẫn chưa động. Với hắn, một khi đã săn mồi thì phải tung hết sức.

Miệng khẽ ngâm một tiếng. Một luồng kiếm quang bay thẳng tới mục tiêu bên kia.

XOẸT!

----

Đọc lượt đọc là thú vui của Tác. Cảm ơn mọi người đã đọc.

Bạn đang đọc Thế Ta Là Mục Sư Hay Kiếm Khách ? sáng tác bởi NhacAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhacAnh
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.