Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm được

Tiểu thuyết gốc · 1505 chữ

“Một khí vận chi tử Tiêu Viêm ta đã không biết nên xử lí như nào, vậy mà bây giờ lại một tên người xuyên việt mang hệ thống xuất hiện, haizz, lại thêm một ẩn không cố định thuộc tính”

Thở dài một hơi, Vô Khương ánh mắt trở nên sắc bén nhìn Áo Gia Liệt

“Có nên một hơi diệt luôn hắn ?”

Đối với khí vận chi tử như Tiêu Viêm hắn còn ngại một ngại hai, dù gì cũng là con trai của thế giới, muốn diệt cũng sẽ khả năng cao bị thế giới bài xích, được không bằng mất, còn về những tên xuyên vào mang hệ thống bên người như Áo Gia Liệt này thì diệt hắn có thể sẽ không bị bài xích mà ngược lại còn giúp bản thân tăng khí vận cũng nên

Càng nhiều lí do để diệt Áo Gia Liệt, Vô Khương hừng hực ánh mắt nhìn, nhưng cuối cùng, hắn cũng quyết định tạm thời chưa động đến

“Hiện giờ chưa biết được hệ thống tên đấy là gì, điểm quy đổi là bao nhiêu, có thể làm những gì, nếu động đến hắn bây giờ là quá nguy hiểm, tạm thời vơ vét các cơ duyên rồi đợi đến khi đủ sức mạnh rồi tiễn hắn sau”

Thế nhưng, ngay khi Vô Khương định từ bỏ diệt Áo Gia Liệt thì Nguyệt tỷ lần nữa nói

“Vô Khương, tên Áo Gia Liệt này đệ nhất định phải giết, giết càng sớm càng tốt, nó có lợi cực lớn cho đệ”

Vô Khương nghe vậy liền quay đầu nhìn thân hình nhỏ đang ngồi trên vai mình như tiểu tiên nữ

“Chẳng lẽ hệ thống sẽ có thưởng ?”

Nguyệt tỷ cũng không trả lời, mà vào mắt hắn kiên định

“Thông tin này hiện ta cũng không thể cung cấp cho đệ, thế nhưng ta chắc chắn giết tên đó đi không những mất một kẻ địch mạnh mà còn có mang cực nhiều lợi ích”

Thấy Nguyệt tỷ kiên định như vậy, Vô khương cũng thầm gật đầu, ánh mắt lần nữa trực chờ Áo Gia Liệt

Một bên khác, Nhu Huyền bây giờ cũng chú ý đến Cổ Huân Nhi, nàng lấy thân hình đầy đặn của mình lại gần Huân Nhi

“Tiểu muội muội thật xinh đẹp a, không biết muội muốn tìm chủ nhân của ta làm gì a”

Huân Nhi cũng nhìn ra Vô Khương cùng Nhu Huyền mối quan hệ, cho dù tu tiên thế giới nam tam thê tứ thiếp, nữ mạnh mẽ cũng có thể thu nạp nam sủng trong hậu cung là phổ biến, thế nhưng dù vậy đi nữa bên trong cũng có cảm giác khó chịu trong người

“Tỷ cũng rất đẹp, muội lần này bắt chuyện với vị công tử này cũng vì huynh ấy rất giống người ta quen”

Vô Khương đang nói chuyện với Nguyệt tỷ liền giật thót đi, ánh mắt lơ đãng mà nhìn qua Huân Nhi rồi liền dời ánh mắt đi

Nhưng cũng chỉ một sơ sót thế, ánh mắt trực chờ nhìn Vô Khương liền sáng lên, im lặng một hồi liền lẽ phép hỏi

“Không biết quý danh vị công tử này?”

Nhu Huyền bình thường đều được giao cho công việc giao thiệp thay Vô Khương, vì vậy nàng cũng thành thạo trả lời

“Chủ nhân của tỷ tên Vô Khương, đến từ Thực Nam Thành Đặng gia, ở địa vực khác, nay du lịch khắp đại lục liền đến thăm Ô Thản Thành”

“Vô Khương ca ca à”

Huân Nhi nhẩm đi nhẩm lại cái tên Vô Khương rồi nhìn phía Vô Khương, ánh mắt trông chờ hỏi lại

“Vô Khương ca ca, Huân Nhi gọi ngươi như thế được không ?”

Vô Khương liền biết nha đầu này nhận ra hắn, liền cười khổ gật đầu đáp lại

“Được, có muội muội xinh đẹp như này thì ai mà không thích”

Huân Nhi ánh mắt như biêt cười, nàng trông chờ cùng nghiêm túc nhìn Vô Khương, hỏi lại lần nữa

“Vô Khương ca ca đến từ Đặng gia, phải chăng huynh là Đặng Vô Khương?”

Nhu Huyền nghe Huân Nhi hỏi thì liền nổi chấm hỏi trên đầu

“Nha đầu này chơi ngốc rồi hay sao, công tử nhà ta đến từ Đặng gia, đương nhiên ngài ấy là Đặng Vô Khương rồi”

Nhưng Vô Khương liền tay ngăn lại Nhu Huyền nói, đôi mắt liền hiện ra vẻ bắt đắc dĩ cùng chịu thua

“Không phải nha đầu, ta họ Hoàng”

Nghe câu trả lời, Huân Nhi ánh mắt như sáng lên, vô thức muốn lại gần Vô Khương thế nhưng nhìn thấy gương mặt Vô Khương như đang có đang giấu diếm gì đó thì liền lễ phép cúi nhẹ đầu

“Huân Nhi hôm nay có việc, liền xin phép Vô khương ca ca”

Đương nhiên vẻ mặt đấy là Vô Khương cố ý làm ra, Huân Nhi cũng là cô gái thông minh, chỉ cần thấy dấu hiệu nhỏ thế thì cũng nhận ra ý người đối diện là gì

Tạm biết xong Huân Nhi liền nhu thuận đi nhẹ nhàng hướng khác, nhưng nàng không còn ngó nghiêng xung quanh hay là bầu không khí cô đơn bao phủ nữa, bước đi của nàng nhẹ hơn, đôi môi đỏ hồng kia cũng nhếch lên nụ cười như thiên tiên

Vô Khương thấy Huân Nhi rơi đi thì cũng thở nhẹ một cái, hắn liền có cảm giác có lỗi với Huân Nhi, lời hứa đấy tưởng như đối với đứa trẻ nhỏ cũng dễ quên thế mà Huân Nhi lại ôm cái câu nói đến mấy năm kia, nếu như hắn không đến thì Huân Nhi có khi còn nhớ đến chục năm

Nhu Huyền chỉ đi bên cạnh Vô khương mỉm cười, giả bộ ủy khuất nói

“Chủ nhân sau này yêu thích các cô em gái nhỏ tuổi thanh thuần cũng đừng quên nô gia a, tuy nô gia không thanh thuần đáng yêu nhưng có hương vị khác a”

Thấy Nhu Huyền chọc mình, Vô Khương cũng không biết nói gì, tay võ mạnh vào mông nàng

Pẹt

“Aiza, chủ nhân hư quá”

Đương nhiên với tu vi của nàng bây giờ, Vô Khương đích thực không gây ra cảm giác gì, thế nhưng bản năng lại làm nàng đau vô cùng a, đây cũng là kết quả sau bao năm chủ nhân của nàng dạy dỗ

Mỉm cười nhìn Nhu Huyền xoa xoa mông, Vô khương tiến sát đến tai nàng

“Ta làm sao quên được con lợn của ta chứ, ngươi chắc chắn là nô lệ của ta suốt đời”

Vừa nói xong cũng không quên liếm nhỏ nhỏ tai đã hồng lên

Nếu như cô gái khac nghe thấy chắc cũng khinh bỉ cùng chửi rủa Vô Khương, nhưng Nhu Huyền bây giờ lại run run cả người, khuôn mặt đỏ bừng

“Chủ, chủ, chủ nhân hư quá a, ngài cũng biết nô gia không chịu được rồi mà ~”

Nói xong nàng liền chui vào cửa hàng chọn quần áo, nhưng Vô Khương cũng kịp thấy đôi môi run rẩy, ánh mắt bên trong như ẩn như hiện hình trái tim cùng cả người đỏ bừng lên, như thế cũng hiểu được Nhu Huyền như nào bây giờ

Dù đã làm tình đủ loại với nhau nhưng Vô Khương cực kỳ thưởng thức Nhu Huyền lúc này, ngay lúc định tiếp tục ngắm nhìn nàng thay quần áo thì bỗng cảm thấy bầu không khí như lạnh đi

“hử”

Quay đầu lại liền thấy đám đám đàn ông trong thành ánh mắt sắc như dao nhìn chòng chọc vào hắn, không chỉ thế mà các thiếu nữ tiểu thư thì ánh mắt khinh bỉ mà nhìn

“Không ngờ ta đến lúc này lại gặp phải tình cảnh như trong anime a”

Sau khi mua sắm quần áo xong, Nhu Huyền liền dắt Vô khương đi một vòng xung quanh cả Ô Thản Thành

Không hổ danh là một trong những thành trì lớn nhất Gia Mã đế quốc, Ô Thản Thành cực kỳ rộng lớn, sản nghiệp cũng không vừa, thương nhân ngoài thành đến đến đi đi cực kỳ náo nhiệt

Đến lúc mặt trời lặn đi thì khách đến người đi cũng nườm nượp không có dấu hiệu giảm xuống, chỉ là khác với mọi thì ngày hôm nay trên vẻ mặt các chủ bán hàng hay các nhỏ lẻ sạp dành cho nữ ai nấy đều cười không khép được miệng

Và người tạo niềm vui cho họ đang ở nhà hàng với hơn núi đồ đang sắp xếp trong nhẫn trữ vật

Vô Khương lúc này đang nằm úp mặt mệt mỏi trên bàn ăn của nhà hàng, tuy đồ mua được đều được để vào trong nhẫn trữ vật, thế nhưng thứ hắn mất đi lúc này chính là tinh thần

Bạn đang đọc Thế Lực Vô Hạn Triệu Hoán 2 : Toàn Vị Diện Tu Tiên Dung Hợp sáng tác bởi tườngtôtăm232
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tườngtôtăm232
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.