Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu thêm đồ đệ

Phiên bản Dịch · 1128 chữ

“Ha ha ha, cám ơn gia chủ, cảm ơn gia chủ, năm nay gia chủ cũng thật hào phóng, cuối năm tiền thưởng lại được phát thêm hai lượng.”

“Nghe nói chưa? Sau này chỉ cần không phải là tạp dịch học đồ thì mỗi tháng đều có năm lượng, đông gia thật hào phóng.”

“Tốt quá, đi theo đông gia kiếm được nhiều tiền.”

Trên dưới hiệu thuốc tất cả đều hưng phấn đến mặt đỏ bừng. Bởi vì tất cả mọi người đã nhận được một phong bì màu đỏ lớn ngoài tiền lương chính. Ít thì một hai nửa lượng, nhiều hơn năm lạng. Chuyện vui như vậy thực sự có thể xua tan sự hoảng loạn trong lòng người, ai cũng trở nên đầy sĩ khí.

Lì xì của Ngụy Hàn và Tạ Thành Dũng cũng vô cùng phong phú. Là đại phu chính thức của hiệu thuốc, lì xì Tết của họ đã được 50 lượng, còn chưa kể đến tiền lương hằng tháng.

“Ngụy Hàn, tháng trước con tiếp nhận tổng cộng 841 bệnh nhân, ước chừng mỗi ngày 28 người, kê ra 754 đơn thuốc, phí khám bệnh 168 lạng hai đồng!"

"Trước kia hiệu thuốc cho đại phu rút ba phần xem như phí khám bệnh, hiện tại nâng thành năm phần xem bệnh, hai phần dược. Vì thế con được chia 331 lượng 2 tiền.”

"Đều nhìn thấy rồi chứ? Đông gia sẽ không bạc đãi bất kỳ ai, các ngươi chỉ cần làm tốt, về sau có thể nhận nhiều tiền như vậy!”

Bồ Hưng Hiền cười công bố thu nhập của Ngụy Hàn. Trực tiếp đưa một xấp ngân phiếu thật dày trước mặt mọi người.

Điều này làm cho những tạp dịch học việc khác đều hâm mộ đến mức ánh mắt đỏ bừng.

"Một tháng mấy trăm lượng? Thu nhập này cũng quá khoa trương rồi? Bốc váng một tháng mới được 1 lượng 5 tiền. Nguỵ đại phu lại kiếm được bằng mấy trăm người bốc vác.

"Nếu thế ai cũng muốn làm đại phu, chữa bệnh cứu người kê đơn, khám một lần đã kiếm được năm phần, một tháng tổng cộng là bao nhiêu?”

"Kỳ thật trước kia làm đại phu cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy, gia chủ tăng đãi ngộ mà thôi. Hơn nữa Ngụy đại phu khám bệnh đạt hiệu suất cao, thu nhập mới khoa trương như vậy.”

"Đúng vậy, Lưu đại phu trước kia một tháng nhiều nhất là hơn một trăm lượng, làm sao lấy được nhiều tiền như vậy?"

Mọi người nhỏ giọng nghị luận, mỗi người đều trưng ra bộ dáng thèm thuồng vạn phần.

Ngụy Hàn không thèm để ý, hiện tại hắn chỉ cần ở tửu lâu Tụ Phúc một tháng đã kiếm được mấy ngàn lượng. Làm đại phu một tháng kiếm được mấy trăm lượng, chỉ như thêu hoa trên gấm mà thôi.

Đối với hắn mà nói không có sự kích động giống mọi người, chỉ mỉm cười rồi cất ngân phiếu đi. Cuối cùng cũng có một chuyện tốt, con đường tài chính ổn định chẳng phải rất tuyệt sao?

“Sư đệ, chúc mừng chúc mừng!” Tạ Thành Dũng vui vẻ nói: "Đệ làm đại phu kiếm được một tháng bằng sư huynh lăn lộn ra ngoài kiếm thêm, đêm nay đệ phải mời khách mới được.”

“Đương nhiên, đêm nay đến Vọng Giang lâu." Ngụy Hàn hào phóng cười nói: "Tất cả mọi người đều đi, không say không về!”

“Tốt quá, là cơ hội không thể bỏ qua.”

“Ngụy đại phu đã mở lời, chúng ta không khách sáo làm gì.”

"Ha ha ha, đêm nay có cơm ăn miễn phí, đa tạ Ngụy đại phu."

Mọi người cười ha hả phụ họa.

Không khí trong hiệu thuốc bởi vậy lại háo hức thêm vài phần.

Bồ Hưng Hiền thấy thế mỉm cười, khoát tay nói: "Chư vị yên tâm chớ nóng nảy, hôm nay Bồ mỗ còn có một tin tức tuyên bố, Tần Lương!”

“Đây ạ.” Một thiếu niên tạp dịch ngoại hình tuấn dật xuất hiện.

Dưới ánh mắt kinh ngạc khó hiểu của mọi người, Bồ Hưng Hiền trực tiếp tuyên bố: "Bởi vì lần trước biến động dẫn đến việc hiệu thuốc thiếu người, qua năm hiệu thuốc sẽ chiêu mộ thêm hai vị đại phu ngồi khám bệnh. Đồng thời ta quyết định sẽ nhận thêm một vị đệ tử nữa, Tần Lương thông tuệ hơn người biểu hiện rất tốt, từ hôm nay trở đi làm Tứ đệ tử của ta.”

"Chưởng quỹ lại thu đồ đệ?"

“Không nghĩ tới, dĩ nhiên là Tần Lương!”

"Hắn không phải thiên tài tập võ sao? Nghe nói mới ba tháng, đã đạt tới Luyện Lực cảnh đỉnh phong, Vương giáo đầu rất coi trọng hắn, không ngờ rằng không chỉ giỏi võ đạo, y thuật cũng có thiên phú như thế?”

"Lần này Tần Lương muốn giống như Ngụy đại phu, bay lên trời rồi!"

Ánh mắt mọi người hâm mộ lẫn ghen tị. Nhanh chóng từ Ngụy Hàn chuyển đến trên người Tần Lương.

Loại yêu nghiệt như Ngụy Hàn bọn họ không sánh bằng, mà Tần Lương là người xuất chúng nhất trong đám tạp dịch này, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn lên.

"Đồ nhi bái kiến sư phụ, bái kiến Đại sư huynh, Tam sư huynh!" Tần Lương cười khanh khách chắp tay chào hỏi, ánh mắt nhìn về phía Ngụy Hàn, có thêm một tia khiêu khích.

Hắn và Ngụy Hàn vào hiệu thuốc cùng thời điểm, đều là tạp dịch. Tới nay hắn là kẻ có võ đạo tiến bộ nhanh nhất, được chúng tạp dịch tâng bốc coi trọng. Trong nhà lại nổi tiếng là kinh doanh giàu có.

Chỉ có mỗi Ngụy Hàn là nhảy cóc khỏi thân phận tạp dịch. Trở thành đại phu chính thức, giẫm lên đầu hắn khiến hắn không phục nổi. Hắn đối với Ngụy Hàn không thân thiết lắm, trong lòng luôn ôm sự thù địch.

"Tần sư đệ không cần đa lễ." Ngụy Hàn làm như không biết mỉm cười, cảm thán nói: “Lúc trước sư phụ thu ta đã nói là đệ tử đóng cửa, mới hơn một tháng lại thu thêm một đệ tử nữa, xem ra đây là đệ tử đóng cửa sổ nhỉ?”

“Ha ha ha!” Mọi người bị chọc cho cười.

Bồ Hưng Hiền mặt đỏ lên xấu hổ nói: "Tần Lương có thiên phú không tệ, vả lại đã định hôn ước với Trần gia, sau này Ngụy Hàn phải chỉ điểm hắn nhiều hơn. ”

“Thì ra là như thế!” Ngụy Hàn bừng tỉnh mỉm cười.

Bạn đang đọc Thế Giới Thần Quỷ: Ta Treo Cẩu Máy Thành Trường Sinh (Bản Dịch) của Phì Lặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 171

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.