Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghe ngóng tin tức

Phiên bản Dịch · 1061 chữ

“Trần gia có tính toán gì không?” Nguỵ Hàn tiếp tục hỏi: “Sư phụ, ngài định thế nào?”

Bồ Hưng Hiền nhìn ra sự lo lắng của hắn, vỗ bờ vai của hắn trấn an: “Đừng quá lo, Trần gia không dễ sụp đâu. Ta sẽ đề nghị với đại tiểu thư thanh lý những sản nghiệp không quan trọng, tập trung lực lượng giữ vững hiệu thuốc.”

“Vâng.” Nguỵ Hàn gật đầu không nói gì thêm.

Dựa vào địa vị của hắn hiện giờ không có quyền lên tiếng quyết định việc gì, dù Trần gia có gặp khó cũng sẽ không lập tức sụp đổ.

Bồ Hưng Hiền đã không chịu rời hiệu thuốc Trần thị, hắn chịu đại ân của người ta không thể lâm trận bỏ chạy, đành yên lặng chờ đợi.

Địch nhân không quá Luyện Huyết cảnh thì Nguỵ Hàn không sợ, hắn có Nhiên Huyết cấm thuật trong người, lo gì bị giết chết.

Tuy đêm qua Trần thị bị các đại thế lực đâm sau lưng nhưng đại tiểu thư Trần gia đã nhanh chóng ra tay giải quyết. Đầu tiên nàng đến tìm quan phủ chắp nối lại quan hệ lợi ích.

Lại mua chuộc các đại gia tộc bằng những mối làm ăn lớn, sau đó vung tiền mời hai cao nhân tiêu cục đến chi viện. Xế chiều ngày hôm đó, ngoài hiệu thuốc Trần thị đã có bảy tiêu cục cường tráng duy trì trật tự. Những bệnh nhân cũng yên tâm đến cửa khám bệnh.

Hiệu thuốc vắng ngắt đã khôi phục tình trạng náo nhiệt. Nhưng đại phu đã thiếu mất ba người, để Bồ Hưng Hiền phải đích thân ngồi xem bệnh.

Lúc chạng vạng tối, Hứa Du Nhiên đưa theo thị nữ Lục Nhi ngồi xe đến.

Nàng nhìn chăm chú vào hiệu thuốc trật tự, khẽ cười hỏi Nguỵ Hàn: “Nguỵ tiểu thần y, ngài không sao chứ?”

“Không sao, làm phiền Hứa chưởng quỹ quan tâm.” Nguỵ Hàn mỉm cười.

“Người của tiêu cục ta đang trấn thủ tuần tra tại hiệu thuốc.” Hứa Du Nhiên tốt bụng nhắc nhở: “Bình thường tất nhiên tặc tử không dám giở trò, Ngụy tiểu thần y có thể yên tâm, nếu có phiền phức cứ việc sai sử bọn họ, thiếp thân đã đặc biệt đã thông báo, bọn họ đều sẽ nghe lệnh ngài."

"Đa tạ!" Ngụy Hàn lần nữa gửi lời cảm ơn, đáy lòng cũng dâng lên một tia ấm áp.

Hứa Du Nhiên mỉm cười không nói gì thêm nữa, chỉ để lại một chồng thật dày ngân phiếu, sau đó quay người rời đi. Sấp ngân phiếu này là tiền lời được chia mỗi tháng của Nguỵ Hàn, dạo này làm ăn tốt hắn được chia đến 4500 lượng.

“Vừa khéo, có thể đến tìm Thiết lão đầu mua thêm mấy món môn pháp Luyện Bì.”

“Không cần biết thế cục loạn cỡ nào, treo máy tăng thực lực mới là vương đạo.” Tâm tình Nguỵ Hàn rất tốt.

Đêm khuya Nguỵ Hàn nóng lòng muốn gia tăng thực lực, cầm theo ngân phiếu và hai cân rượu ngon cùng với một con vịt nướng đến thẳng tiểu viện của Thiết lão.

Hôm nay Thiết lão không ra chợ đen, đang ngồi trong sân nhỏ uống chút rượu.

Nhìn thấy Nguỵ Hàn đến, sắc mặt ông ta kinh ngạc nói: “Tiểu tử đến làm gì? Muốn nghe ngón chuyện gì?”

“Hỏi thăm chuyện Trần gia.” Nguỵ Hàn ngồi xuống rồi nói: “Mang cho ngài một con vịt.”

“Tiểu tử ngươi có lòng, ngồi xuống uống một chén đi.” Thiết lão hài lòng nói.

Hai người cô đơn ngồi cùng nhau, uống rượu ăn thịt lại có chút phong vị riêng.

Lúc này nghe ngóng Trần gia tình báo, Thiết lão không có nhắc lại chuyện tiền bạc, tựa như bằng hữu nói chuyện phiếm.

"Hôm qua Trần gia xác thực chết một cái Luyện Huyết cảnh, còn có một kẻ bị thương nặng. Các đại thế lực bỏ đá xuống giếng, khiến bọn họ chịu nhiều thiệt thòi.”

"Nhưng thủ đoạn của Trần gia đại tiểu thư cũng không tệ, hiện tại vung tiền hợp tác với tiêu cục Vũ Uy và tiêu cục Kim Cương, nhất thời sẽ không loạn nữa đâu.”

"Thuyền mục vẫn còn củi đốt, Trần gia đến cùng còn át chủ bài hay không thì chẳng ai biết được, không kẻ nào muốn liều chết đến cùng với họ cả.”

Ngụy Hàn nghe vậy tán đồng gật đầu một cái. Không khác những gì hắn phân tích cho lắm, tạm thời có thể buông lỏng.

Không cần đêm hôm khuya khoắt lại núp trong bóng tối, bảo hộ sư phụ cùng sư huynh an toàn.

"Nói lên cái này Hắc Phỉ, kỳ thật địa vị của chúng là binh tốt dưới trướng Tiêu vương Dự Châu. Nhân lúc đại loạn mà lọt khỏi vòng trấn áp.”

"Bọn gia hỏa này cũng chỉ là giặc núi, cùng lắm là phản quân theo Tiêu vương vơ vét tiền tài, muốn kiếm chác ở huyện thành mà thôi.”

"Một khi quan quân ngăn không được thế công của phản quân để bọn hắn giết tới huyện Thanh Sơn. Trần gia có khúc mắc với bọn chúng, sợ là phải xui xẻo rồi...!"

Thiết lão thản nhiên lộ ra một số chi tiết.

Ngụy Hàn thầm mắng một tiếng không may. Ai mà ngờ một y sư nhỏ nhỏ như hắn, lại có liên quan đến đám phản quân chứ.

Nếu là thật sự đánh trận, tám phần Trần gia sẽ bại. Đến lúc đó Bồ Hưng Hiền cũng là người đầu tiên chịu liên luỵ. Hiện tại vương triều Đại Ly thiên tai không ngừng, phản quân nổi lên bốn phía.

Trong loạn thế dân chúng không dễ sống đâu, điều này khiến đáy lòng Nguỵ Hàn cảm thấy bất an.

Hắn lấy toàn bộ ngân phiếu ra rồi nói: “Làm theo quy tắc củ, đề cử mấy môn công pháp Luyện Bì thượng thừa, giá cả tuỳ ngài quyết.”

"Xem ra lần trước Kim Cương Hoành Luyện Pháp, ngươi đã luyện được rồi." Thiết lão liếc hắn dò xét, trầm mặc hồi lâu rồi đến thẳng thư phòng lấy ra một chồng dày bí tịch chép tay.

Bạn đang đọc Thế Giới Thần Quỷ: Ta Treo Cẩu Máy Thành Trường Sinh (Bản Dịch) của Phì Lặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.