Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Việt Vương tinh

Tiểu thuyết gốc · 1230 chữ

Hừ ! Vồ lấy hắn . Người nhìn phía sau hắn xem , ta không lại sao đảm bảo được cơ chứ ?

Lúc này cậu nhóc mới nhìn phía sau hắn , có một con hổ con hình dáng giống như con hổ phía trước , ồ thì ra là ngài đang sợ vị ca ca này làm hại đứa con của mình . Vị ca ca này , mau xin lỗi hổ thúc đi

Ta xin lỗi ! Xin ngài bỏ qua , sự thật ta không có tới làm hại con của ngài , ta bị một vòng xoáy hút vào sau đó ngất xỉu , đến khi ta thức dậy thì như hai vị thấy rồi đó ..

Được rồi , mau cút đi , trước khi ta đổi ý ! Hổ lớn nói

Cảm tạ hổ thúc nếu có thời gian ta sẽ ghé thăm người cùng hổ nhỏ , nói xong y liền vác lên chiếc rổ tranh đang muốn rời đi

Đợi đã ! 2 tiếng gọi làm cậu nhóc quay đầu nhìn về một người một hổ với ánh mắt nghi hoặc .

Ừmmm , cậu bé cậu có thể cho tôi đi theo về nhà cậu được không . Trường Lưu lên tiếng .

Nhìn ngươi như đang hái thuốc , đây là có chuyện gì ?

À . Ông nội ta bị bệnh nên ta lên núi hái thuốc , nhà ta nghèo không mua được thuốc .

Ông ngươi bị bệnh gì ?

Không nghiêm trọng , bệnh người có tuổi ,cậu bé đáp

Đây , cầm lấy đi .

Vừa nói móng vuốt của hổ lớn lấy ra một nhành cây .

Đây là ?

Haizz , một nhành linh khí thảo thôi , có tác dụng với đối tượng luyện khí trở xuống làm giảm đau các loại bệnh bình thường .

Ngài cho ta ư?

Ừ , cầm lấy về đâm ra cho ông ngươi uống

Vâng , cảm ơn hổ thúc , lần sau ta tới chơi cùng tiểu hổ nhá

Giờ cút đi ! Hổ lớn nói bằng gịong điệu ghét bỏ

Này vị ca ca kia , người có thể đi cùng ta về nhà

Cảm tạ ! Trường lưu nói

Cả hai người chạy một mạch ra khỏi rừng

Thú vị ! Một kẻ ko có tu vi lại có thể sống sót 1 cái hố đen thông đạo

Trường Lưu và cậu nhóc chạy một mạch ra khỏi rừng ,

Nhóc tên gì vậy ?

Ta tên Chiến Đình , ca cứ gọi là là tiểu đình được rồi . Ca ca tên gì vậy ?

Ta tên Trường Lưu .Đây là nơi nào ?

Hử , ca không biết đây là nơi nào ư?

Ca không phải người ở đây à , sao lại đến nơi đây

Chuyện kể ra có chút dài . Đệ đưa ta đến nơi đệ ở rồi ta kể cho đệ , được chứ ?

Được rồi, ca đi theo ta

Cả hai người đi được hai tiếng đồng hồ , Trường Lưu thở hổn hển hỏi : còn bao lâu xa nữa ?

Gần đến rồi ca , chỉ khoảng một chút nữa .

Lời này của nhóc nói nhiều rồi ! Trường Lưu có chút buồn bực nói .

Hì hì , xin lỗi ca nhưng mà gần đến thật rồi , nói xong cả hai chẳng hề dừng lại mà cứ đi tiếp . Vừa đi trong lòng Trường Lưu nghi hoặc:

đây là nơi nào chứ lại thêm cậu nhóc trước mắt chỉ mới tầm 11 ,12 tuổi vậy mà sức lực còn hơn một thiếu niên 18 như hắn đã thế còn rất thong dong không thấy chút mệt mỏi nào , nhớ tới lần đầu gặp mặt , ta hình như thấy nó tay không bắn ra 1 viên hoả pháo tầm cỡ , còn có con hổ cũng tương tự lại còn nói chuyện như người thường

Nơi này là rốt cuộc là như thế nào . Vừa đi vừa suy nghĩ chợt hắn nghe tiếng gọi

Trường Lưu ca, đến nơi rồi !

À ta tới ngay , hắn lập tức chạy tới nhìn thấy tình cảnh xung quanh , trước mắt là một căn nhà tranh cũ kĩ xung quanh có 2 cây đa đứng 2 bên trái phải căn nhà ,vài con gà ở trước sân nhà

Tiểu Đình về rồi à ?

Một cụ ông lưng khòm bước từ trong nhà đi ra

Ông nội , con về rồi , con có đem khách nhân về nhà ạ .

Khách nhân? Chuyện là thế nào ?

Chuyện là như vậy nè ông nội . Con vào rừng hái thuốc cho ông và gặp được vị ca ca này bị lạc đường trong rừng nên con đưa ca ca này về cùng ạ

Tiểu Đình chẳng dám nói việc đánh với hổ lớn cho ông nội , vì sợ ông biết chuyện lại lo lắng .

Chào ông của tiểu Đình , con tên Trường Lưu , con vô tình lạc trong rừng được tiểu đình giúp đỡ ,con vô cùng cảm kích

Được rồi , nếu như tiểu Đình đã đưa ngươi về đây thì không sao rồi , vào nhà rồi nói chuyện .

Vâng ạ , hắn nói xong liền định cất bước vào nhà , một bàn tay nắm lấy tay hắn , hắn nhìn lấy tiểu Đình nghi hoặc hỏi : có chuyện gì vậy ?

Ca đừng nói chuyện ta đánh với hổ thúc nhé .

Được rồi , ta sẽ không nói .

Yeah , để ta nấu cơm cả ba người cùng ăn

Nghe vậy ,Trường Lưu nói : nhớ sắc thuốc cho ông của đệ với nhé , cái nhành hổ thúc cho đấy.

Ừm một tiếng tiểu Đình lon ton chạy vào bếp bắt đầu công việc , còn Trường Lưu thì vào cùng với ông của tiểu Chiến Đình vào trong nhà ngồi xuống liền kể chi tiết vụ hắn bị chùm sáng đem vào nơi hoang mạc kia rồi sau đó đến khu rừng gặp tiểu đình .

Nghe xong , ông của tiểu Đình rơi vào trầm tư suy nghĩ liền nhẹ gịong hỏi : vậy là con không thuộc về thế giới này chỉ là bị đưa đến nơi này ?

Đúng vậy , nơi con ở là TRÁI ĐẤT

Haizz , chuyện này ta cũng không biết làm thế nào , dù gì cũng chỉ là lão già phàm nhân kiến thức không rộng . Thôi thì mọi chuyện đã xảy ra như vậy , nếu con không chê thì ở lại vơi hai ông cháu chúng ta .

Dạ vâng ạ , con cảm ông nhiều ạ , vừa nói vừa quỳ xuống khấu đầu cảm tạ ,

cho con hỏi nơi này là nơi nào ạ ?

Đây là rừng thâm uyên nhà chúng ta ở dưới chân núi , cách vài chục dặm có một cái trấn là trấn thịnh long , nơi đây là việt vương tinh .

Núi Thâm Uyên , trấn Thịnh Long , Việt Vương tinh ?

Ừ , Việt Vương tinh chúng ta rất rộng chỉ là ta không biết như nào , sau này nếu như có thời gian con vào trấn tìm hiểu .

Dạ thôi không cần đâu ạ.

Cơm tới rồi , mọi người cùng ăn nào .

Được rồi , ra ngoài ăn cơm thôi nào ......

Bạn đang đọc Thế giới chi chủ sáng tác bởi luongggg

Truyện Thế giới chi chủ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luongggg
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.