Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ôn chuyện

Phiên bản Dịch · 1504 chữ

Lâm Thiên cười nói:

- Đừng gấp, chúng ta cùng nhau đi Từ Hàng Tịnh Trai nhìn xem, nơi đó để lại nhiều hồi ức. Ừm, còn có Huyền Nữ cung, chắc Mộ Dung cũng muốn trở về nhìn xem. Lão Ngụy, Nam Cung Uyển Nhi và lão tứ đã có tầng quan hệ này thì chắc địa vị Huyền Nữ cung không tính thấp?

Ngụy Phong gật đầu nói:

- Đương nhiên không thấp, thực lực Huyền Nữ cung chỉ thấp hơn Cổ Kiếm phái mà lão tứ sáng tạo một chút, có thể nói hai phái đồng khí liên chi, liên hợp lại thực lực không dưới Côn Luân, Thục Sơn, Từ Hàng Tịnh Trai.

- Ha ha, hơn hai trăm niên qua đi, thay đổi thật lớn, nhưng may mắn theo chiều hướng chúng ta muốn thấy.

Lâm Thiên và Ngụy Phong cụng ly:

- Lão Ngụy còn chưa nói về Thục Sơn, hiện tại chưởng môn Thục Sơn là ai?

Ngụy Anh nói:

- Là một đồ đệ sau này Cổ Kiếm Phong thu nhận, tên Minh Kiếm.

Ngụy Anh nhíu mày nói:

- Tên đó là đồ khốn, đã cưới hai thê tử còn muốn theo đuổi ta!

Lâm Thiên cười nói:

- Tiểu Anh đang mắng luôn Lâm thúc ta đây đa tình, ha ha ha ha ha ha!

Hoa hồng máu lạnh Ngụy Anh ngại ngùng nói:

- Ta không phải nói lâm thúc, người và tên khốn Minh Kiếm khác nhiều. Hắn vừa mắt nữ nhân nào là muốn tóm lấy, Sau khi có được thì không biết quý trọng. Khi hắn theo đuổi ta, vì chứng tỏ thành ý đã đuổi hai nữ nhân rời khỏi mình.

Nói đến đây trong mắt Ngụy Anh tràn đầy khinh thường.

Lâm Thiên hỏi:

- Lão Ngụy, với kẻ như vậy thì ngươi trực tiếp xử là được, giữ hắn lại trên đời làm gì?

Ngụy Phong cười khổ nói:

- Lão tam có điều không biết. Khi ta chưa hạ giới, Cổ Kiếm Phong lãnh đạo, Thục Sơn làm nhiều việc tốt. Khu Trung Hoa có cục diện một chỗ đứng hôm nay cũng nhờ công lao Thục Sơn. Sau này hạ giới, ta thành bằng hữu của Cổ Kiếm Phong, trước khi phi thăng hắn nhờ ta hỗ trợ chăm sóc giúp, làm sao ta xuống tay giết đồ đệ của hắn được? Hơn nữa Minh Kiếm hơi háo sắc nhưng những mặt khác thì không tệ, Thục Sơn đang phát triển tốt đẹp. Nam nhân, đặc biệt là nam nhân có thực lực như lão tam, bên cạnh ngươi có nhiều nữ nhân là chuyện rất bình thường. Hắn không tệ như Tiểu Anh nói, chẳng qua Tiểu Anh bị hắn làm phiền phát sợ.

Ngụy Anh nhìn mẫu thân của mình, cười xấu xa nói:

- Phụ thân cũng là nam nhân có thực lực, có phải cũng muốn tìm mấy nữ nhân không?

Ngụy Phong trừng Ngụy Anh:

- Trong lòng phụ thân của ngươi chỉ có mẫu thân ngươi, ngươi rắp tâm bất lưng, đi nấu cơm một tháng.

Nhìn Ngụy Anh muốn cãi mà không dám, đám người Lâm Thiên cười phá lên.

- Ha ha ha!

Một đêm qua đi, hôm sau Ngụy Phong truyền tin cho Tiểu Bạch, Tả Vân Phi. Hai người mang theo thê tử nhanh chóng chạy tới.

Lâm Thiên ôm chặt hai người:

- Tiểu Bạch, lão tứ đã lâu không gặp, ha ha.

Đám người Tiêu Bạch, Tả Vân Phi trông chính chắn hơn trước nhiều, nhưng không thay đổi bao nhiều, Lâm Thiên nhìn một cái là nhận ra ngay.

- Lão Ngụy, ngươi tệ quá, nhìn bộ dạng của lão tam chắc chắn không phải hôm nay mới về Trái Đất, vậy mà tới bây giờ mới nói cho chúng ta biết, nên phạt!

Tả Vân Phi cười to bảo:

- Lão tam, ngươi đi chuyến này lâu thật, lão Ngụy chỉ đi trăm năm còn ngươi là hơn hai trăm năm. Không tệ không tệ, he he, năm tẩu tử. Ủa, sao không có Chu Dao? Nếu thêm Chu Dao là sáu người, ừm ừm, mạnh, trong bốn chúng ta thì chỉ có ngươi thành tựu ngôi tình thánh.

Lâm Thiên trợn trắng mắt:

- Nam Cung Uyển Nhi, trông chừng nhà của nàng giùm. Tiểu Bạch, người đứng cạnh ngươi tên là Lam Linh đúng không? Không ngờ ngày xưa hãm hại ngược lại kết thành nhân duyên mỹ mãn.

Lam Linh vội chắp tay hành lễ với Lâm Thiên và nhóm Thạch Huyên Hiên:

- Lam Linh xin chào Lâm đại ca, các vị tỷ tỷ.

Lâm Thiên cười nói:

- Ha ha ha! Không cần khách sáo, không cần. Tiểu Bạch, chúc mừng, bây giờ ngươi là tiểu chưởng môn rồi.

Tiểu Bạch cảm thán rằng:

- Lão tam, hiện tại bốn chúng ta chỉ có ngươi là ra trò nhất, lão Ngụy cũng tốt, ta và lão tứ xem như bình thường.

Lâm Thiên nói:

- Một là chưởng môn Côn Luân, một tự sáng tạo Cổ Kiếm phái, các ngươi không xem như người thường. Tuy tu vi của ta cao hơn các ngươi một chút nhưng tu vi là phải so sánh với người. Các ngươi ở trên Trái Đất thuộc đẳng cấp cao cao tại thượng, ta thì sắp sống ở tầng dưới chót.

Ngụy Phong giật mình kêu lên:

- Lão tam, ý là ngươi sắp phi thăng?

Tiểu Bạch, Tả Vân Phi, Lam Linh, Nam Cung Uyển Nhi, mẫu tử Kiếm Ngưng biểu tình giật mình.

Lâm Thiên thương cảm nói:

- Đúng rồi, lần này ta mang nhóm Huyên Hiên về xem, không ở lâu được, về sau khó mà gặp lại.

- Lão tam, quá mạnh, ngươi thật là quá mạnh, không ngờ thời gian ngắn ngủi mà ngươi đã . . .

Ngụy Phong vô cùng giật mình trước tin tức này. Lâm Thiên đã nói vậy thì tu vi của hắn chắc chắn đến cao thủ đỉnh Tiên Đế, mới có bao lâu mà đã là đỉnh Tiên Đế!

Tả Vân Phi nói:

- Lão tam, ta yêu cầu ngươi một việc, có thể nâng tu vi giúp Uyển nhi được không? Không cần quá nhiều, chỉ cần khiến tu vi của nàng ngang với ta là được, không thì khi đó ta phi thăng mà nàng không thể.

Nam Cung Uyển Nhi nói:

- Ngươi nói như thể có thể độ qua cửu tầng Tán Tiên kiếp vậy.

Tả Vân Phi tự tin nói:

- Tất nhiên rồi, không phải chưa ai độ qua cửu tầng Tán Tiên kiếp, người khác làm được thì tại sao ta không thể? Hơn nữa còn có đại cao thủ lão Ngụy đây, không độ qua được thì nhờ hắn làm trận pháp giúp, trốn trong đó là mọi chuyện an toàn.

Lâm Thiên cười nói:

- Tiểu tử nhà ngươi mục tiêu là vế sau đúng không? Nâng tu vi cho Nam Cung Uyển Nhi chỉ là việc nhỏ, Tiểu Bạch có cần ta hỗ trợ tăng tu vi cho Lam Linh không? Khi đó vợ chồng son các ngươi có thể cùng nhau phi thăng Tiên giới làm đôi thần tiên quyến lữ.

Tiểu Bạch cười nói:

- Đương nhiên, ta cũng không khách sáo với ngươi.

Tiểu Bạch biết nếu mình khách sáo thì Lâm Thiên sẽ không vui, dù sao tăng tu vi của một hay hai người chưa tới Đại Thừa Kỳ không khó khăn gì với Lâm Thiên.

Lâm Thiên nói:

- Nam Cung Uyển Nhi, Lam Linh, các người hãy thả lỏng thân thể, đừng khống chế công lực trong người.

Nam Cung Uyển Nhi, Lam Linh gật đầu. Lâm Thiên lòng máy động, giới lực hùng hồ chảy vào cơ thể hai người. Tu vi của Nam Cung Uyển Nhi, Lam Linh tăng nhanh, trong thời gian ngắn hai người cùng nghênh đón thiên kiếp của mình.

Hai người cùng độ kiếp, mây kiếp hai hợp một, cộng thêm độ kiếp trong thành phố bị nhiều người ảnh hưởng, một kiếp vân siêu lớn sinh ra. Kiếp vân đen kịt cuồn cuộn bao phủ bầu trời ngàn dặm, từng tia chớp khủng bố lấp lóe trong kiếp vân. Dưới kiếp vân, mọi người cực kỳ hoảng sợ, người tu vi không tệ vội bay ra ngoài kiếp vân, tu vi thấp thì đi xe bay. Mọi người chửi thầm tên khốn nào độ thiên kiếp trong thành phố, rõ là hại khổ mọi người, chết một mình được rồi mắc gì kéo nhiều người chôn cùng!

Tả Vân Phi ngước nhìn bầu trời, ngơ ngác nói:

- Lần này chơi lớn. Lão Ngụy, ngươi từng thấy thiên kiếp khủng bố như vậy không?

Thiên kiếp bình thường một người độ không bị bên ngoài ảnh hưởng thì phạm vi là mười dặm, nếu hai người cùng độ kiếp thì phạm vi kiếp vân tăng 30km. Hai người độ kiếp phải chịu uy lực thiên kiếp gấp năm lần ban đầu, xác suất độ kiếp thành công thấp rất nhiều, nên không ai dám làm chuyện như vậy.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.