Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá kiếp

Phiên bản Dịch · 1605 chữ

Linh Anh hỏi dồn:

- Sư phụ, sao rồi?

Đạo Vân Chân Nhân trả lời:

- Dường như không phải tẩu hỏa nhập ma, có lẽ là linh hồn ngủ say hoặc linh hồn xuất khiếu. Khả năng linh hồn xuất khiếu khá lớn.

Suy đoán của Đạo Vân Chân Nhân đáng tin, tình huống hiện tại của Lâm Thiên giống như linh hồn xuất khiếu, nhưng linh hồn xuất khiếu là linh hồn lìa xác, còn Lâm Thiên là linh hồn đánh túi bụi với thể phục chế sâu trong tâm.

Linh Anh hỏi:

- Sư phụ, cứu được không?

Đạo Vân Chân Nhân đáp:

- Sư phụ cũng không có cách nào, đành chờ linh hồn của hắn tự trở về. Khi linh hồn của hắn trở về thì mọi chuyện bình yên.


Thể phục chế của Lâm Thiên cười càn rỡ:

- Ngươi không giết ta được!

Lâm Thiên lạnh lùng nói:

- Hừ! Đây chỉ là tạm thời, chờ ta nghĩ ra cách sẽ là giờ chết của ngươi!

- Chờ ngươi tìm cách là mười năm, trăm năm hay ngàn năm sau?

Thể phục chế Lâm Thiên nói:

- Công nhận ngươi tiến bộ tạm được, mấy tháng mà đã có thể đánh ngang ngửa với ta, nhưng nếu ngươi chỉ có bấy nhiêu thì không thể giết ta.

Lâm Thiên cau mày thầm nghĩ:

- Cái gì mới là ta có mà hắn thì không?

Lâm Thiên tin tưởng chỉ cần tìm ra thứ đó thì có khả năng chiến thắng thể phục chế.

Lại qua hai ngày. Hôm nay Thanh Ngô phong, nơi có Vân Ngọc tông bốn phía mây đen cuồn cuộn, thỉnh thoảng từ trong mây đen truyền ra tiếng sói tru, tiếng hú thê lương cực kỳ đáng sợ.

Đạo Vân Chân Nhân ngước lên nhìn bầu trời, sắc mặt khó xem nói:

- Đến, rốt cuộc đến!

Hôm qua Đạo Vân Chân Nhân nhận được tin tức từ Thanh Mộc tông, Thanh Mộc tông đã thay mặt điều đình nhưng Thiên Lang phái khai ra điều kiện mà Đạo Vân Chân Nhân không chấp nhận được: giao tiên khí đó ra, thêm một món báu vật không kém hơn tiên khí kia, và công khai xin lỗi. Ba điều kiện cái nào cũng khắc nghiệt. Đạo Vân Chân Nhân lấy được tiên khí, nó vốn thuộc về gã. Nếu chỉ bắt giao tiên khí ra, vì môn phái, có lẽ Đạo Vân Chân Nhân sẽ đồng ý. Nhưng Thiên Lang phái còn đòi bồi thường một báu vật không thua gì tiên khí, phải công khai xin lỗi. Giống như một tên cướp muốn cướp đồ của ngươi nhưng không thành công, bởi vì sau lưng người ta có người nên ngươi vừa phải đền tiền vừa tặng quà. Đạo Vân Chân Nhân luôn hiền hòa với người nhưng bị chọc gận, gã tuyệt đối không chấp nhận điều kiện này.

Suy nghĩ của Đạo Vân Chân Nhân cũng là ý tưởng của người Vân Ngọc tông. Nếu đồng ý điều kiện đó thì sau này Vân Ngọc tông không còn mặt mũi nào đứng trên Tu Chân giới, ngươi nói với người ta mình là Vân Ngọc tông e rằng sẽ bị nhiều ánh mắt khinh bỉ.

Linh Anh lên tiếng:

- Sư phụ, chúng ta liều với bọn họ đi, cùng lắm là chết, Vân Ngọc tông chúng ta không dễ ăn hiếp!

Một thiếu nữ còn nói vậy thì người khác càng khỏi phải bàn, ai nấy sẵn sàng tử chiến với người Thiên Lang phái.

- Lão già Đạo Vân, đi ra chịu chết! Đối đầu với Thiên Lang phái chúng ta thì không người nào có kết cục tốt, huống chi là Vân Ngọc tông nho nhỏ các ngươi?

Một con sói to màu vàng từ trong mây đen đạp không giáng xuống, thanh niên áo đen đứng trên con sói vàng, là gã nói câu trên.

Đạo Vân Chân Nhân thấy thanh niên thì biểu tình càng khó coi:

- Tả Ngạn, thiếu chủ của Thiên Lang phái!

Tả Ngạn đã đến chứng minh Thiên Lang phái xem trọng việc này. Đạo Vân Chân Nhân có biết đôi chút con người Tả Ngạn, tàn bạo, cực kỳ háo sắc, từng dẫn người đi hủy diệt cỡ mười môn phái. Mỗi lần Tả Ngạn ra tay thì những môn phái này nữ nhân xinh đẹp ra không ai may mắn thoát khỏi, dù là con nít không biết gì. Những người được Tả Ngạn tha mạng thì số phận càng bi tham, sẽ bị gã dẫn về tông môn làm đồ chơi, bị gã chơi cho đã rồi tàn nhẫn giết chết.

Tả Ngạn ngồi trên con sói to cuồng cười nói:

- Lão già Đạo Vân, theo ta được biết thì môn phái các ngươi có mấy đệ tử không tệ, như Linh Anh. Nếu ngươi giao Linh Anh tới Thiên Lang phái ta làm khách mấy ngày, không chừng bản thiểu chủ khai ân sẽ tha cho Vân Ngọc tông các ngươi, ha ha ha ha ha ha!

Con sói vàng phối hợp hú mấy tiếng, có chút hớn hở. Có người bị bắt là nó có đồ ăn, trước kia các nữ nhân chết trong tay Tả Ngạn cuối cùng vào bụng con sói to.

Đạo Vân Chân Nhân tức giận quát:

- Đệt!

Tả Ngạn nói dễ nghe, đến Thiên Lang phái làm khách mấy ngày, trước kia cũng có tiền lệ, các nữ nhân tới Thiên Lang phái chơi có ai về được? Đạo Vân Chân Nhân luôn xem Linh Anh như nữ nhi, nghe Tả Ngạn nói như thế hỏi sao không tức giận?

Tả Ngạn cười khẩy nói:

- Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, đừng tưởng rằng núp trong trận là an toàn. Phá trận cho ta!

Rất nhiều môn phái dám chống cự khi Tả Ngạn đến cửa, nhưng hiện tại các môn phái đó đều không còn tồn tại.

Trong mây đen, mười người cưỡi con sói xanh to lớn đi ra.

- Tuân lệnh thiếu chủ!

Đa số thành viên Thiên Lang phái có tọa kỵ sói to, bọn họ tu luyện công pháp là cưỡi sói phát huy ra thực lực cao hơn bản thân một mảng lớn. Mười người, mỗi người đều là Hợp Thể hậu kỳ, số lượng ít hơn người Vân Ngọc tông nhiều nhưng thực lực cao ngút ngàn. Bên Vân Ngọc tông chỉ có Đạo Vân Chân Nhân là Hợp Thể hậu kỳ, chỉ một người trên Hợp Thể Kỳ, còn lại là Hợp Thể sơ kỳ. Tất cả người Vân Ngọc tông cộng lại chỉ có thể đánh ngang tay với ba Hợp Thể hậu kỳ, đối phương có mười người, Tả Ngạn là Hợp Thể sơ kỳ, thực lực cách biệt quá xa.

Hơn nữa trong mây đen Đạo Vân Chân Nhân cảm nhận uy áp nhè nhẹ, trong mây còn có người, chắc chắn thực lực cao hơn ba tên Hợp Thể Kỳ này, có lẽ là cao thủ Độ Kiếp Kỳ. Vì là Độ Kiếp Kỳ nên người kia không dễ dàng ra tay, nhưng có cao thủ Độ Kiếp Kỳ ở sẽ giảm bớt nhiều nhân tố bất ngờ.

Đạo Vân Chân Nhân thầm than:

- Kiếp số ơi kiếp số, nếu dã thú mất trong tay ta thì chết rồi còn mặt mũi nào gặp liệt tổ liệt tông!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mười cao thủ Hợp Thể hậu kỳ ra tay, họ dùng cách phá trận trực tiếp nhất, bạo lực phá trận. Trong Thiên Lang phái cũng có cao thủ trận pháp, nếu mang mấy người đi thì sẽ mau hơn bạo lực phá trận nhiều. Nhưng Tả Ngạn thích bạo lực phá trận, khi trận pháp từ từ tan vỡ, nhìn ánh mắt tuyệt vọng của người khác làm gã sung sướng.

Đại trận hộ sơn của Vân Ngọc tông do một tiền bối Đại Thừa Kỳ thiết lập, nếu có cao thủ Đại Thừa Kỳ chủ trì trận pháp thì ngăn lại mười cao thủ Đại Thừa Kỳ công kích cũng không thành vấn đề. Nhưng Đạo Vân Chân Nhân bị thương, người chủ trì trận pháp là sư huynh của gã, thực lực Hợp Thể sơ kỳ, ngăn một lúc còn được nhưng không thể lâu dài.

- Chưởng môn sư huynh, đối phương thế công mãnh liệt, sợ là không cách nào chống đỡ vượt qua ba ngày!

Đạo Ngọc, sư muội của Đạo Vân Chân Nhân lo lắng nói:

- Vân Ngọc tông chúng ta bình thường hiền hòa với người, nhiều môn phái được chúng ta giúp đỡ, không ngờ đến lúc này không một môn phái đứng ra hỗ trợ.

Nói tới đây trong lòng con sói to đầy bất bình.

Đạo Vân Chân Nhân nhìn sư muội của mình:

- Chính Thanh Mộc tông còn không muốn xung đột với Thiên Lang phái chứ đừng nói môn phái khác thế lực nhỏ yếu, làm sao dám đứng ra? Trời muốn hủy Vân Ngọc tông ta, cũng là kiếp số. Chúng ta sống ngàn năm đã sống đủ, chỉ tội nghiệp đám Linh Anh, bọn họ còn chưa cảm nhận nhiều điều tốt đẹp trên đời.

Đạo Ngọc Tiên Nữ nhìn chăm chú vào mắt Đạo Vân Chân Nhân:

- Sư huynh, sợ là khó thoát khỏi kiếp số lần này, có một câu ta luôn muốn nói với sư huynh.

Đạo Vân Chân Nhân lắc đầu nói:

- Không cần nói, ta biết sư muội muốn nói gì. Nếu kiếp nạn này qua đi thì nói tiếp, không qua được có nói cũng như không.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.