Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thể phục chế. (1)

Phiên bản Dịch · 1490 chữ

Sư tỷ lắc đầu nói:

- Được rồi, sư muội tránh ra đi, để ta xem hắn ngốc thật hay giả.

Tu chân giả nữ hai mươi mấy tuổi nói:

- Sư muội, hãy mang hắn đi đi, thân thể không bị gì nhưng tinh thần bị ảnh hưởng.

Thiếu nữ tên Linh Anh nói:

- Sư tỷ, ta không thể làm vậy. Hắn ngơ ngác nếu bị người ăn hiếp thì rất tội nghiệp.

Sư tỷ trầm giọng nói:

- Sư muội, người này không đơn giản, độ mạnh thân thể hơn chúng ta gấp vô số lần. Nếu không phải tâm trí bị tổn hại, ta nghĩ sư phụ cũng không đỡ nổi một chiêu của hắn.

Linh Anh kinh ngạc kêu lên:

- Sư tỷ, không thể nào! Sư phụ là cao thủ Hợp Thể Kỳ, chẳng lẽ hắn là Độ Kiếp Kỳ hay Đại Thừa Kỳ?

Linh Anh thật không ngờ mình nhặt một đại cao thủ về.

Sư tỷ của Linh Anh nhíu mày nói:

- Ta cũng không rõ tu vi cụ thể của hắn, tình huống trong cơ thể hắn phức tạp vô cùng. Sư muội hãy đưa hắn đi đi, nếu hắn là vì tẩu hỏa nhập ma biến thành như vậy còn đỡ, nếu bị kẻ thù làm hại ra thế này, sư muội cứu hắn sẽ mang đến tai nạn cho sư môn chúng ta.

Linh Anh do dự một lúc:

- Sư tỷ cũng thấy hắn còn sống, có lẽ bởi vì tẩu hỏa nhập ma mới ra như vậy, nếu có kẻ thù thì sao cho hắn sống làm gì?

Sư tỷ của Linh Anh thở dài ra khỏi phòng:

- Ài, tùy sư muội vậy.

Sư tỷ biết khuyên cũng vô dụng, sư muội của nàng thường hay có lòng thương người. Ba tháng trước Linh Anh cứu một người suýt hại sư môn bị đánh cắp nhiều đồ quan trọng, bây giờ nàng cứu một người càng không đơn giản.

Một ngàn ngày qua đi, Lâm Thiên vẫn cứ ngây ngốc. Linh Anh không ngại phiền, thậm chí cách vài ngày tắm cho Lâm Thiên một lần.

Linh Anh dìu Lâm Thiên ra ngoài phòng phơi nắng:

- Tên ngốc, khi nào ngươi mới khỏe lên đây? Nếu ngươi không ngơ ngác như vậy chắc là cực kỳ đẹp trai.

Đương nhiên Lâm Thiên sẽ không trả lời Linh Anh, hắn có thể thu nhận những tín hiệu bên ngoài nhưng tâm thần trên cơ bản chìm trong ảo cảnh tâm kiếp, không thể phản ứng lại kích thích từ bên ngoài.

Sư tỷ của Linh Anh khẽ thở dài:

- Sư muội, xem bộ dạng của hắn không có khuynh hướng phục hồi bình thường, chẳng lẽ sư muội muốn chăm sóc hắn suốt đời sao?

Linh Anh lắc cánh tay sư tỷ:

- Sư tỷ, mấy tháng nữa là sư phụ sẽ về, chúng ta chờ sư phụ trở về khám bệnh giúp hắn rồi tính được không? Tên ngốc đó rất đáng thương.

Sư tỷ khều mũi Linh Anh:

- Nha đầu này, thật bó tay với muội. Chờ sư phụ trở về, nếu không có cách chữa khỏi cho hắn thì hãy tìm một gia đình ở thế tục chăm sóc cho hắn đi.

- Sư tỷ, ta chỉ có mũi là đáng yêu, sư tỷ khều hư là phải đền cho ta.

Linh Anh vuốt mũi mình:

- Sư tỷ, chỗ . . . Chỗ đó của sư tỷ thật to, của ta nhỏ xíu.

Sư tỷ kinh ngạc hỏi:

- Ở đâu?

Linh Anh đỏ mặt nói:

- Là . . . Là bộ ngực.

Sư tỷ buồn cười nói:

- Tiểu nha đầu trưởng thành rồi? Chờ muội lớn hơn một chút thì chỗ đó sẽ biến lớn.

Linh Anh dỗi nói:

- Sư tỷ chọc ta!

- Sư muội thích tên ngốc kia rồi sao?

Sư tỷ nghiêm túc nói:

- Tuyệt đối không được, nếu hắn cứ luôn như vậy thì chẳng những ta không đồng ý, sư phụ cũng sẽ không chấp nhận cho muội và hắn bên nhau. Nếu hắn tỉnh lại, với tu vi của hắn sẽ không vừa mắt tiểu nha đầu Kim Đan kỳ như muội, có lẽ hắn đã có gia đình rồi.

Linh Anh sửng sốt, lắc đầu nói:

- Sư tỷ suy nghĩ nhiều quá, ta chỉ thấy hắn tội nghiệp nên chăm sóc, không có ý nghĩ đó.

- Hy vọng sư muội không nói dối, sư tỷ không muốn thấy tương lai muội đau lòng.


Thời gian trôi qua từng ngày. Mười ngày, hai mươi ngày, một tháng, hai tháng.

Lâm Thiên cẩn thận đánh giá Lâm Thiên khác có màu tóc khác với hắn đang đứng trước mặt:

- Lần thứ ba mươi.

Ba ngày trước Lâm Thiên vào trong cảnh tượng này, trong vòng một phút bị Lâm Thiên màu đỏ hoàn mỹ ngược giết. Lâm Thiên tóc đỏ là thể phục chế của hắn, tố chất cơ thể, tu vi giống y như hắn nhưng khống chế thực lực đến trình độ biến thái.

Lâm Thiên biết đây là ải cuối cùng, nhưng cửa ải này khó khăn hơn tất cả ải trước cộng lại độ khó. Toàn bộ cảnh tượng trước kia Lâm Thiên mất hết tám tháng, nếu thắng thể phục chế trong vòng mười sáu tháng là hắn có hy vọng thành thánh, nếu không thể thì mãi mãi không có cơ may thành thánh.

Nhưng muốn chiến thắng chính mình, đặc biệt là bản thân hiện ra toàn bộ thực lực đến trình độ hoàn mỹ thì nói dễ hơn làm. Lâm Thiên chiến đấu với thể phục chế đã ba ngày, tổng cộng chiến đấu hai mươi chín lần, có tiến bộ, từ ban đầu một phút đến bây giờ ít ra cố chống đến năm phút, tiến bộ này không nhỏ nhưng còn một chặng đường dài để chiến thắng thể phục chế.

Lâm Thiên đánh giá thể phục chế một lúc, ngồi xuống tổng kết bài học kinh nghiệm:

- Mới rồi chết về trận pháp. Không ngờ trận pháp có thể dùng như vậy, khi tổ hợp thì uy lực kinh người thế này.

Mỗi lần Lâm Thiên chết rồi sống lại sẽ có hai tiếng để tổng kết kinh nghiệm, thời gian này thể phục chế không công kích hắn nhưng dùng ánh mắt khinh thường nhìn hắn, cảm giác rất khó chịu. Ban đầu một, hai lần Lâm Thiên còn xúc động vừa sống lại liền công kích thể phục chế, nhưng khi bị thể phục chế dùng cùng một chiêu thức đánh gục lần nữa thì Lâm Thiên bình tĩnh hơn. Lâm Thiên phớt lờ ánh mắt coi rẻ của thể phục chế, nhiều lần thất bại rồi tổng kết, thực lực của hắn ngày càng mạnh lên.

Hai tiếng qua đi, trước khi thể phục chế ra tay Lâm Thiên giành trước.

- Tiểu tử, đến nữa!

Thể phục chế kia không hiền gì, tuy còn một phút trước khi nó có thể chủ động công kích nhưng Lâm Thiên ra tay trước thì nó được đánh trả. Thể phục chế lấy răng trả răng, Lâm Thiên liên tục bại lui, chống đỡ rất vất vả.

Hai cao thủ đỉnh cấp đế chiến đấu, quanh Lâm Thiên và thể phục chế, các hành tinh bị bọn họ công kích nổ tung, may mắn chỉ trong ảo cảnh chứ không phải hiện thực, không thì chẳng đếm hết số người chết.

Lại bốn tháng qua đi, từ khi Lâm Thiên bắt đầu lịch kiếp đến hiện tại đã là một năm. Bốn tháng, Lâm Thiên và thể phục chế đánh nhau ngàn lần, từ ban đầu không có sức chống đỡ đến bây giờ có tấn công có phòng thủ với thể phục chế, giằng co không dứt. Tiến bộ rất lớn, nhưng Lâm Thiên không cười nổi. Lâm Thiên phát hiện một sự thật, hắn và thể phục chế có thứ giống nhau, hắn tối đa chỉ có thể phát huy hoàn mỹ như thể phục chế, nhưng thực lực ngang hàng thì khó chiến thắng được.

- Không thể nào không có cách gì, nếu không thì không thể đến thánh giai. Nếu không thể đạt đến thánh giai thì lão chủ nhân Tiểu Linh sẽ không truyền công pháp như vậy.

Lâm Thiên nhìn thể phục chế chăm chú, thầm nghĩ:

- Muốn chiến thắng hắn chỉ có thể tập trung vào việc ta có cái gì nhiều hơn nó, nhưng có cái gì? Về trí tuệ thì đồ khốn này không thua ta.

Trong thế giới Tinh Giới. Nhóm Thạch Huyên Hiên đều đến tu vi cấp Ma Hoàng nhưng bọn họ không vội vàng vào cửu thần đại trận tăng tu vi tâm thần của mình.

Dương Thi lo lắng nói:

- Đã qua một năm rồi, không biết phu quân ra sao? Nếu phu quân không thể phá kiếp trong vòng hai năm thì sẽ đả kích lớn cho phu quân.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.