Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm gỗ thử trận. (1)

Phiên bản Dịch · 1627 chữ

Thanh niên áo trắng mỉm cười hỏi:

- Các hạ am hiểu loại trận pháp nào?

Lâm Thiên sửng sốt, cười nói:

- Chúng ta so cái ngươi hiểu đi, ngươi am hiểu trận pháp gì?

Thanh niên áo trắng chưa nói thì trong đám người đã có kẻ đáp thay:

- Huyễn Thần Bạch Thiên Thăng, Bạch đại sư tất nhiên sở trường huyễn trận nhất.

Lâm Thiên vung tay:

- Huyễn trận? Vậy huyễn trận đi, cho ngươi cảm nhận nửa phút huyễn trận ta bày ra.

Một huyễn trận bao phủ thanh niên áo trắng. Cảnh tượng trong huyễn trận là Lâm Thiên chọn hơn mười cao thủ cấp đế thành Hình Thiên kiếm quang trên bầu trời, uy áp khổng lồ tràn ngập trong huyễn trận. Thanh niên áo trắng mặt ướt mồ hôi, chốc lát sau người run run, mặt trắng bệch. Lại qua mười giây, thanh niên áo trắng quỳ dưới đất.

Lâm Thiên thu huyễn trận lại, lạnh nhạt nói:

- Đứng lên đi, muốn cho ta kiến thức huyễn trận của ngươi không?

Thanh niên áo trắng mất một lúc lâu mới lấy lại tinh thần:

- Không, không cần, đại sư, huyễn trận như vậy mới là tác phẩm của đại sư đích thực.

Nam nhân trung niên áo xanh kinh ngạc kêu lên:

- Bạch huynh . . . !

Nam nhân trung niên áo xanh biết thực lực của Bạch Thiên Thăng, không đếm được ai nghiên cứu huyễn trận mạnh hơn gã trong nguyên thành Cửu Châu, đương nhiên hiện tại thì có thể đếm được. Trong nửa phút ngắn ngủi, Bạch Thiên Thăng thua như người khác là thực không thể chối cãi, vậy là Lâm Thiên nghiên cứu huyễn trận hơn xa Bạch Thiên Thăng.

Bạch Thiên Thăng cười khổ một cái nói:

- Mặc huynh, ta vốn cho rằng mình nghiên cứu huyễn trận đã rất sâu, hôm nay mới biết ngoài người có người, ngoài trời có trời, kém rất xa, rất xa. Chúng ta vốn không xứng hai chữ Thiết Mộc!

Bạch Thiên Thăng đột nhiên quỳ xuống:

- Đại sư, ta nguyện ý đi theo đại sư tiềm tâm học tập tri thức trận pháp, xin đại sư thành toàn, đệ tử Bạch Thiên Thăng vô cùng cảm kích.

Lâm Thiên nhíu mày nói:

- Ngươi hãy xem tấm biển bên kia.

Bạch Thiên Thăng không phải người đầu tiên quỳ xuống bái sư, vì tránh rắc rối nên Lâm Thiên đặt tấm biển.

[Bản nhân không thu đồ đệ, từ chối bái sư.]

Bạch Thiên Thăng cầu xin:

- Đại sư, chỉ cần đại sư cho ta đi theo, dù làm tùy tùng thì ta cũng chịu!

- Đứng lên đi, ta không thu đồ đệ, cũng không thu người hầu!

Lâm Thiên phất tay, Bạch Thiên Thăng bị kình khí làm không kiềm được đứng dậy. Với ánh mắt hiện tại của Lâm Thiên lười thu cao thủ Đại cấp Thiên Ma làm thuộc hạ, Bạch Thiên Thăng chỉ có tu vi Độ Kiếp Kỳ càng không lọt vào mắt hắn được.

Nam nhân trung niên áo xanh Mặc Vô Lượng nói:

- Bạch huynh, cần gì như vậy?

Chưa tự mình thử qua, Mặc Vô Lượng không hiểu nổi tình cảm tôn sùng và sợ hãi của Bạch Thiên Thăng đối với Lâm Thiên.

- Hay Mặc huynh thử so tài với đại sư xem?

Mặc Vô Lượng gật đầu, gã nhìn quanh, một kiếm khí bắn ra, thoáng chốc một nhánh cây trên thân cây to cách mấy chục thước rơi xuống. Nhánh cây rơi rất nhanh vào tay Mặc Vô Lượng. Chỉ hơn mười giây ngắn ngủi, hai thanh đoản kiếm dài 30cm giống y như đúc xuất hiện trước mặt mọi người.

Lâm Thiên cười hỏi:

- Chúng ta làm sao tỷ thí?

Mặc Vô Lượng nói:

- Trận pháp có thể biến phế thành bảo, chúng ta dùng hai thanh kiếm gỗ tỷ thí đi. Chút nữa kiếm gỗ của ai mạnh hơn thì người đó thắng.

Mắt Lâm Thiên sáng rực:

- Có vẻ thú vị, chúng ta chơi xem.

Hai thanh kiếm gỗ, mỗi người một cây. Lâm Thiên, Mặc Vô Lượng đều có thể thêm trận pháp vào kiếm gỗ, không giới hạn số lượng. Lâm Thiên nhận lấy kiếm gỗ mà Mặc Vô Lượng đưa cho, hắn nhắm mắt lại, ngón tay nhẹ vuốt kiếm gỗ. Mặc Vô Lượng làm động tác tương tự như Lâm Thiên.

Chỉ là thanh kiếm gỗ, không phải khúc gỗ tốt, chất liệu đã quyết định nó sơ sẩy một cái sẽ bị hỏng. Sắc bén trận, kiên cố trận chắc chắn không thể thiếu, nhưng thêm bao nhiêu, thêm trận pháp khác hay không đều cần suy tính cẩn thận.

Lâm Thiên thầm nghĩ:

- Nếu là khúc gỗ tốt hơn thì ít nhất có thể thêm chín kiên cố trận, chín sắc bén trận, bây giờ chỉ có thể thêm sáu cái, sau đó là ba phong trận, một liệt hỏa trận, một hàn băng trận, một liễm tức trận.

Lâm Thiên rót thần thức vào kiếm gỗ, nhanh chóng mà cẩn thận tạo trận pháp bên trong.

Xong trước là liễm tức trận, Lâm Thiên theo thứ tự một kiên cố trận, một sắc bén trận tạo xong kiên cố trận, sáu sắc bén trận. Cuối cùng thần thức một phân thành hai cùng lúc hoàn thành liệt hỏa trận. Hàn băng trận. Hai trận pháp này chỉ có thể hoàn thành cùng lúc, nếu không thì kiếm gỗ nho nhỏ này dù có thêm chín kiên cố trận cũng sẽ bị phá hoại từ bên trong.

Lâm Thiên mở mắt ra, nở nụ cười nói:

- Chắc là tương đương với bảo khí cực phẩm.

Mặc Vô Lượng cũng mở mắt ra, nhưng gã chỉ mới bắt đầu tạo trận pháp cho kiếm gỗ, Lâm Thiên thì đã hoàn thành. Bấm các thủ quyết, Mặc Vô Lượng thêm kiên cố trận, rồi sắc bén trận, lại một kiên cố trận, một sắc bén trận cho kiếm gỗ. Trán Mặc Vô Lượng rịn mồ hôi, nhưng gã không ngừng lại, biểu tình cực kỳ căng thẳng tăng thêm một kiên cố trận, một sắc bén trận cho kiếm gỗ. Thêm hai trận pháp xong Mặc Vô Lượng thở phào, trước kia gã từng thử thêm ba kiên cố trận, ba sắc bén trận vào một kiếm gỗ, nhưng khi đó dùng chất liệu gỗ tốt hơn khúc cây lấy đại từ thân cây ven đường thế này. Ngoài ra khi đó xác suất thất bại một nửa, hôm nay thành công ngay lần đầu đã là Mặc Vô Lượng siêu may mắn.

Trong đám người có kẻ khen:

- Mặc đại sư quả nhiên lợi hại, các ngươi nhìn kiếm gỗ kia xem, mũi nhọn đã lộ, ước chừng là pháp bảo thượng phẩm.

Mặc Vô Lượng mỉm cười vừa lòng, trong thời gian ngắn ngủi từ thanh kiếm gỗ đã trở nên một pháp bảo thượng phẩm khiến gã thấy kiêu ngạo. Vì có thể dùng kiếm gỗ làm đến một bước này, nếu đổi thành tài liệu cực phẩm khác không nói tới linh khí thượng phẩm, cực phẩm, ít nhất có thể chế tạo ra linh khí trung phẩm.

Có người nhỏ giọng nói:

- Sao người kia còn chưa bắt đầu? Hay không có can đảm so tài với Mặc đại sư?

Trong thành Cửu Châu không có nhiều người thường, bốn phía người tu vi thấp nhất cũng nghe rõ lời người kia nói.

Mặc Vô Lượng thấy lạ hỏi:

- Hay các hạ không am hiểu cái này? Nếu vậy chúng ta tỷ thí cái khác?

Bạch Thiên Thăng nhìn chăm chú kiếm gỗ của Lâm Thiên, lên tiếng:

- Mặc huynh, nếu ta không đoán sai thì đại sư đã gia cố trận pháp cho thanh kiếm kia xong từ lâu.

Mặc Vô Lượng rùng mình, lập tức nhìn kỹ kiếm gỗ của Lâm Thiên.

Một lúc lâu sau Mặc Vô Lượng mở miệng nói:

- Liễm tức trận, thêm liễm tức trận đúng không?

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Thêm liễm tức trận thì ai có cảnh giác cao với kiếm gỗ bề ngoài bình thường trông như đồ chơi? Vậy thì có thể nâng cao giá trị thực dụng nhiều.

Mặc Vô Lượng nói:

- Tuy vậy nhưng nếu không đủ kiên cố hoặc sắc bén thì e rằng cho dù đánh lén cũng không phá được phòng ngự của người ta.

Bạch Thiên Thăng hỏi:

- Mặc huynh, hay để ta giúp huynh và đại sư thử kiếm?

Mặc Vô Lượng gật đầu, giao kiếm gỗ trong tay cho Bạch Thiên Thăng. Lâm Thiên cũng mỉm cười đưa kiếm gỗ ra.

Bạch Thiên Thăng nói:

- Ta không vận công, chỉ dùng ít sức thử độ sắc bén và kiên cố của chúng nó.

Bạch Thiên Thăng hai tay cầm mỗi thanh kiếm gỗ, mũi kiếm chạm nhau. Mũi kiếm gỗ của Mặc Vô Lượng bị kiếm gỗ của Lâm Thiên cắt đứt.

Mặc Vô Lượng kinh ngạc kêu lên:

- Không thể nào!

Nhiều người đứng gần hoảng hốt. Trừ phi cao hơn một cấp bậc trở lên nếu không chẳng thể nào dễ dàng cắt đứt mũi kiếm gỗ của Mặc Vô Lượng. Kiếm gỗ này là pháp bảo thượng phẩm, cao trên một bậc vậy tức là kiếm gỗ của Lâm Thiên là cấp bảo khí cực phẩm mới được.

Trong thời gian ngắn khiến một thanh kiếm gỗ bình thường trở thành pháp bảo cấp bảo khí, chuyện như vậy đừng nói bọn họ chưa gặp bao giờ, cũng chưa từng nghe nói qua.

Bạch Thiên Thăng vì cảm nhận cảnh tượng ngạc nhiên trong huyễn trận mà tôn sùng Lâm Thiên cũng rất khó tin.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.