Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học viện tinh tạp Lôi Lâm (2)

Phiên bản Dịch · 1521 chữ

Chân thành cám ơn bạn toantoantoán đã tặng kim phiếu, tiếp thêm động lực cho mình theo bộ truyện này!

------------------------

Tiểu Linh ấp úng:

- Cái đó . . . Thôi chủ nhân đừng hỏi.

Lâm Thiên nói:

- Tiểu Linh nói mau lên, nếu không ta sẽ tức giận.

- A thì . . . Chủ nhân, mỗi người có được thế giới con đường khác nhau. Có người là công đức vô lượng, dùng vô lượng công đức thành giới. Có người từ nhỏ đến lớn dưỡng thành một thế giới. Có người hiểu được sinh tử pháp tắc thành giới, có người trực tiếp được người khác tặng cho một thế giới.

Lâm Thiên nhíu mày hỏi:

- Vậy của ta xem như được lão chủ nhân của Tiểu Linh trực tiếp tặng cho một thế giới sao?

Tiểu Linh nói:

- Cũng không tính, lão chủ nhân để lại không gian Tinh Giới không thuộc về thế giới, nhưng có thể từ từ dưỡng thành thế giới. Nhưng cách này cần nhiều thời gian, tính bằng hàng ức năm, chủ nhân đại khái không có nhiều thời gian để phát triển từ từ. Nên chủ nhân không đi con đường chậm rãi dưỡng thành mà là áp súc đến cực điểm sau đó lực lượng bùng nổ khuếch trương thành thế giới to lớn.

Mặt Lâm Thiên trắng bệch hỏi:

- Tiểu Linh cách này có khi nào tạc ta banh xác luôn không?

Tiểu Linh đáp:

- Nếu chủ nhân chết thì Tiểu Linh cũng không cách nào sống sót. Cách này là lão chủ nhân nghĩ ra, Tiểu Linh sẽ kiểm soát tiến trình áp súc, không sao đâu.

- Lão chủ nhân của ngươi lấy ta như chuột bạch thử nghiệm sao?

Lâm Thiên cười khổ nói:

- Được rồi, không nói việc này nữa, đưa ta vào thế giới nhóm Huyên Hiên ở đi. Bọn họ có sao không?

Tiểu Linh trả lời:

- Bốn vị chủ mẫu chơi rất vui vẻ.

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Thế thì tốt.

Ngay sau đó Lâm Thiên biến mất trong thế giới Tinh Giới.

thế giới tinh tạp, học viện tinh tạp Lôi Lâm. Bốn nữ nhân Thạch Huyên Hiên thi vào học viện tinh tạp Lôi Lâm, mấy ngày nay bọn họ đã ghiền cuộc sống học viện.

Lâm Thiên đến cửa học viện tinh tạp Lôi Lâm, bị gác cổng ngăn lại.

- Xin hãy đưa giấy chứng nhận đệ tử ra.

Lâm Thiên chỉ vào mũi mình:

- Chẳng lẽ ta trông giống đám nhóc trong học viện sao?

Gác cổng nói:

- Cái gì mà giống, ngươi vốn là con nít.

Nếu tính thời gian ở thế giới Tinh Giới hoặc trong thế giới Tinh Giới thì đã trăm tuổi. Ở thế giới tinh tạp trăm tuổi xem như già, nhưng tại Tu Chân giới thì một trăm tuổi rất trẻ trung. Mặt mũi Lâm Thiên thì mấy năm nay không có gì thay đổi, tất nhiên cũng có biến đổi đôi chút, trải qua nhiều việc, bây giờ hắn đã trưởng thành nhiều.

Lâm Thiên cười nói:

- Ha ha ha! Thì ra ta vẫn còn trẻ, ta còn tưởng mình bất giác đã già, ha ha ha ha ha ha!

Lâm Thiên lòng máy động, ngọn lửa màu trắng phực cháy:

- Ta không phải học sinh, ta có thể vào học viện đi xem không?

Gác cổng giật mình kêu lên:

- Người là tông sư tinh tạp?

Trong thế giới tinh tạp, Tinh Tạp sư bình thường phải dựa vào tinh tạp mới phát ra đủ loại công kích cùng phòng ngự được. Nhưng khi tinh thần lực của họ ngày càng mạnh thì có thể thông qua tinh tạp phát ra đủ loại công kích, người như vậy được tôn làm tông sư tinh tạp, mỗi người có thực lực siêu mạnh. Viện trưởng học viện tinh tạp Lôi Lâm là một tông sư tinh tạp, nhờ đó mà địa vị của học viện tinh tạp Lôi Lâm không thấp, mỗi năm rất nhiều đệ tử ưu tú đến đây.

Lâm Thiên cười cười, hắn không biết tông sư tinh tạp là cái gì nhưng hắn biết tông sư tinh tạp gì đó cũng không dám rục rịch trước mặt hắn.

Bốn nữ nhân Thạch Huyên Hiên cảm giác được ngay khi Lâm Thiên đến cổng trường, vội vàng từ phòng học chạy ra cổng.

- Phu quân!

Thê tử trong thế giới tinh tạp gọi trượng phu cũng là phu quân, nhóm Thạch Huyên Hiên vào vừa đậu vào học viện tinh tạp Lôi Lâm được bình xét là bốn nữ thần lại cùng kêu một người là phu quân. Trong phút chốc Lâm Thiên cảm giác vô số cặp mắt tràn ngập sát khí nhìn mình.

Lâm Thiên lười quan tâm đám đệ tử nam dùng ánh mắt tràn ngập sát khí nhìn mình, đám người này không đứng cùng độ cao với hắn.

Lâm Thiên bước qua cổng trường, cười nói:

- Bốn người lại chạy đến đây làm học sinh, sao, chơi vui không?

- Rất tốt, thế giới tinh tạp thật thú vị.

Dương Tuyết cười khúc khích:

- Phu quân giải quyết xong công việc rồi?

- Công việc thì làm gì có ngày xong, bây giờ ta ở Linh Hồn Giới tức địa phủ, qua vài ngày định đi Ma Giới.

Lâm Thiên trả lời:

- Mấy người sao không che giấu nhan sắc, sao người ta đi học được?

Một thanh niên vẻ mặt kiêu ngạo đi tới gần đám người Lâm Thiên, si mê nhìn đám nữ nhân Thạch Huyên Hiên, lại hung tợn nói với hắn:

- Ngươi là ai? Pháp luật đế quốc chỉ cho một người có một thê tử!

- Chế độ một vợ một chồng? Khá giống Trung Quốc.

Lâm Thiên lộ vẻ mặt hồi ức, lẩm bẩm:

- Không biết Trái Đất bây giờ ra sao, không biết Dao nhi thế nào.

Thạch Huyên Hiên kéo tay Lâm Thiên nói:

- Phu quân, mọi chuyện sẽ tốt hơn, chắc bây giờ đại tỷ rất khỏe.

Lâm Thiên gật đầu. Thanh niên vẻ mặt ngạo nghễ thấy Lâm Thiên phớt lờ mình thì càng tức điên.

Thanh niên hít sâu, lạnh lùng nói:

- Ta là Tạp Lâm Lạp, nhi tử của thành chủ thành Lôi Lâm, ngươi là ai?

Người quen thanh niên đều biết khi nào gã muốn giết người mới kiềm nén tức giận.

- Ha ha, sát khí, ngươi muốn giết ta?

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Tuyết nhi, có phải hắn luôn quấn lấy các ngươi không?

Dương Tuyết trả lời:

- Ừm! Hắn không phải thứ tốt.

Tạp Lâm Lạp cười khẩy nói:

- Muốn giết ngươi thì sao? Một phu nhiều thê, ngươi trái với pháp luật đế quốc, phải bị xử tử!

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Vậy ngươi chết đi.

Với thực lực, địa vị hiện tại của Lâm Thiên sao chấp nhận tên hề như Tạp Lâm Lạp vênh váo trước mặt mình? Một hồn hỏa nhanh như tia chớp chui vào cơ thể Tạp Lâm Lạp, thoáng chốc gã hóa hư vô.

Lâm Thiên giết Tạp Lâm Lạp, đám nữ nhân Thạch Huyên Hiên không có ý tưởng gì, bọn họ đã nhìn quen nhiều giết chóc.

Một lão nhân tóc bạc áo đen đi hướng đám người Lâm Thiên:

- Bằng hữu, làm quá đáng.

Lúc lão nhân ra tiếng cách hơn trăm thước, nhưng dứt lời thì đã đến bên cạnh nhóm Lâm Thiên.

Bốn nữ nhân Thạch Huyên Hiên hành lễ:

- Chào viện trưởng.

- Thôi, các ngươi không cần hành lễ với ta, lão già này không nhận nổi. Ta biết các ngươi không phải người bình thường, năng lượng khổng lồ trong cơ thể các ngươi khiến ta run rẩy.

Lão nhân nói:

- Vị bằng hữu này, ngươi giết nhi tử của thành chủ thành Lôi Lâm, các người hãy rời khỏi thành đi.

Lâm Thiên thản nhiên nói:

- Một thành chủ thành Lôi Lâm bình thường không có tư cách khiến ta rời đi.

Dương Thi nói:

- Phu quân, chúng ta đi đi, ở đây đã mấy tháng. Chúng ta cùng nhau đi khắp nơi, mấy hôm trước chúng ta mua một bản đồ kho báu, cùng đi săn tìm kho báu đi.

Lâm Thiên nhìn Dương Thi, biết nàng không muốn hắn đại khai sát giới tại đây.

Lâm Thiên nhẹ gật đầu nói:

- Tốt, chúng ta cùng nhau đi tìm báu vật.

Thời gian chậm rãi trôi, bất giác ở trong thế giới này đã qua một năm.

- Phu quân, mang gã cùng đi Ma Giới được không?

Dương Thi lắc cánh tay Lâm Thiên vòi vĩnh:

- Hiện tại tu vi của chúng ta đã ổn định ở Độ Kiếp sơ kỳ, sẽ không xảy ra chuyện.

- Không được.

Lâm Thiên kiên định lắc đầu nói:

- Ta không biết Ma Giới có tình huống gì, nếu các nàng xảy ra chuyện gì thì ta sẽ hối tiếc suốt đời.

Dương Thi nói:

- Phu quân không thể cùng chúng ta luôn ở thế giới Tinh Giới sao? Tốc độ chảy thời gian nơi này nhanh, có lợi cho tu vi tăng mau.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.