Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vực Lam Băng Hải.

Phiên bản Dịch · 1553 chữ

Lâm Thiên nói:

- Ngươi biến thành vật nhỏ thế này có thể áp chế được yêu thú, mãnh thú trong khu vực biển này không?

- Không thể, nhưng nếu có nguy hiểm ta sẽ ra tay ngay, mạng nhỏ của ngươi sẽ không bị gì. Điều ngươi cần làm là chiến đấu, không ngừng chiến đấu! Ngươi ngừng ở Phân Thần Kỳ đã lâu, đột phá đến Hợp Thể Kỳ sẽ không có vấn đề, bỏ ra chút thời gian giết yêu thú, mãnh thú gì đó trước đột phá rồi tính. Nếu có thực lực Hợp Thể Kỳ, không cần ta ra tay xác suất ngươi lên hòn đảo cũng sẽ lên cao mấy phần.

Lâm Thiên nói:

- Biết rồi, hòn đảo đó là đảo Thiên Cực, đừng luôn mồm kêu đảo này đảo nọ.

Lâm Thiên tiếp tục bảo:

- Tiểu Hắc chú ý chút, nếu ta chết thì không hồi sinh được.

Tiểu Hắc nói:

- Yên tâm đi, ngươi chết ta cũng sống không được. Vì mạng nhỏ của mình, ta sẽ không để ngươi chết.

Lâm Thiên hỏi:

- Ủa? Ngươi là tháp linh của Tàng Tinh tháp, nếu ta chết thì Tàng Tinh tháp sẽ không bị hủy diệt đúng không? Làm sao ngươi không sống được?

- Lâm Thiên, ngươi thật sự không biết hay giả bộ không hiểu? Ngươi là chủ nhân của Tinh Giới, nếu ngươi chết thì Tinh Giới sẽ hủy diệt. Hiện tại không gian Tinh Giới đang diễn biến thế giới, Tinh Giới hủy diệt thì lực lượng hủy diệt khủng bố kia đủ biến một tinh vực hóa thành hư vô, Tàng Tinh tháp đứng mũi chịu sào làm sao may mắn tồn tại? Kết quả chẳng phải là ta sẽ chết?

Tiểu Hắc nói:

- Nói thật ra ngươi chết thì thôi, người nguyên tinh vực sẽ phải chôn cùng ngươi.

Lâm Thiên biểu tình cực kỳ khó xem, hắn cứ nghĩ nếu mình chết thì nhóm Thạch Huyên Hiên ở trong Tinh Giới có thể an toàn sống sót, Tinh Giới sẽ nhận một trong số họ là chủ nhân, không ngờ . . .

Lâm Thiên nói thầm trong đầu:

- Tiểu Linh, sao không nói mấy chuyện này cho ta biết?

Tiểu Linh hỏi:

- Chủ nhân, nói những điều này có ý nghĩa gì? Lẽ nào không biết những việc này thì chủ nhân không quý trọng mạng sống của mình sao?

Lâm Thiên hít sâu một hơi, pháp bảo Xí Ngầu xuất hiện dưới lòng bàn chân lao hướng Lam Băng Hải.

Lâm Thiên vừa vào Lam Băng Hải liền khiến nhiều mãnh thú trong nước biển chú ý. Khu vực biển này nằm dưới sự khống chế của mãnh thú.

Ánh sáng bạc nhanh như tia chớp bắn hướng Lâm Thiên, hắn hừ mạnh, lòng máy động. Một màn sáng màu vàng bao trùm Lâm Thiên, mấy chục sợi hồn lực bện thành cái lưới chụp lên ánh sáng bạc.

- Grít grít!

Ánh sáng bạc là các con cá nhỏ hình mũi tên bạc, nhìn miệng nó rậm rạp răng là biết chúng không hiền gì. Linh hồn mãnh thú vốn không quá mạnh, những con cá nhỏ hình mũi tên bạc cỡ Hợp Thể Kỳ khác, mãnh thú khác không dám chọc vào. Nhưng hôm nay con cá nhỏ hình mũi tên bạc xui, bị Lâm Thiên dùng hồn hỏa đến, cả đàn bị xóa bỏ ý thức đụng vào màn sáng của Lâm Thiên, rớt xuống biển.

Lâm Thiên thầm giật mình:

- Vật nhỏ mạnh quá!

Sau khi đàn cá nhỏ mất ý thức thì thực lực giảm đi, nhưng vẫn đụng thủng lồng chụp phòng hộ của Lâm Thiên. Va chạm mạnh không gây tổn hại gì cho con cá nhỏ hình mũi tên bạc, chúng nó cực kỳ lợi hại.

Tiểu Hắc ở trên vai Lâm Thiên nói:

- Lâm Thiên, thực lực của ngươi quá yếu, sao ta không thấy loại công kích này bao giờ? Ngọn lửa trực tiếp công kích linh hồn?

Lâm Thiên bĩu môi nói:

- Đây là công pháp lão chủ nhân của ngươi sáng tạo ra, chắc chính mình cũng chưa tu luyện qua, ta là chuột bạch.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

- Hi hi, chủ nhân, đúng là lão chủ nhân chưa từng tu luyện. Khi lão chủ nhân sáng tạo công pháp này vì tu vi đã đến cực hạn của vị diện này, không cần tu luyện nữa. Lão chủ nhân còn cảm thán mình tốn nhiều thời gian mới đến tu vi như vậy, qua đó sáng tạo Lục Thần Dưỡng Hồn quyết.

Mặt Lâm Thiên đen thui:

- Thật sự không có người tu luyện qua công pháp này?

Tiểu Linh nói:

- Chủ nhân yên tâm, tuy chưa từng có người tu luyện nhưng lão chủ nhân có tu vi gì? Thứ lão chủ nhân sáng tạo làm sao có sai sót được?

Lâm Thiên thở phào nhẹ nhõm, thì thào:

- Cũng đúng, thôi, dù sao đã lên thuyền giặc rồi, muốn không tu luyện cũng không được.

Tiểu Linh nhắc nhở:

- Chủ nhân cẩn thận!

Trên mặt biển, một xúc tu to lớn quất hướng Lâm Thiên, hắn biến sắc mặt. Sinh vật trong Lam Băng Hải rất giỏi ẩn núp, mới rồi Lâm Thiên đã dùng thần niệm quét hình dưới mặt biển chỉ có cá nhỏ yếu, nhưng đột nhiên trong thần niệm xuất hiện một con quái bạch tuộc to lớn, xúc tu to này là một trong mười mấy xúc giác của quái bạch tuộc.

Lâm Thiên mắt lóe tia sáng lạnh:

- May mắn chỉ cỡ Hợp Thể Kỳ, hãy để ngươi giúp ta tiến vào Hợp Thể Kỳ đi!

Lâm Thiên Tiểu Linh trả lời: né qua xúc tu to lớn:

- Băng Phách trận!

Băng Phách trận là một trận pháp rất mạnh, thích hợp dùng ở nơi có nước. Với lực lượng trận pháp ngưng tụ mấy chục băng phách trong trận, người dưới Phân Thần Kỳ tiến vào trong trận nháy mắt bị băng phách đông diệt linh hồn. Người Phân Thần Kỳ vào trận sẽ hành động chậm chạp, trong một lúc sẽ bị băng phách tiêu diệt. Quái bạch tuộc có thực lực Hợp Thể Kỳ, Lâm Thiên phát ra Băng Phách trận không thể giết chết nó nhưng có thể suy yếu thực lực của nó.

Lý do tại sao trận pháp của Lâm Thiên đã có thể đối phó người từ Nguyên Anh kỳ trở lên bởi vì Tàng Tinh tháp đã nhận hắn làm chủ nhân, một phần nguyên thần của hắn từng giây từng phút lĩnh ngộ các trận pháp trong Tàng Tinh tháp. Bây giờ tu vi trận pháp của Lâm Thiên đã vượt rất xa ngày xưa.

Quả nhiên Băng Phách trận ra, hành động của quái bạch tuộc chậm chạp, những băng phách trong Băng Phách trận làm quái bạch tuộc e dè. Những băng phách xé gió ập đến.

Lâm Thiên khẽ hừ:

- Cho ngươi thử chút hồn hỏa!

Một đoàn hồn hỏa cỡ bóng rổ bị Lâm Thiên ném vào cái đầu to của quái bạch tuộc ló ra khỏi mặt nước.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Quái bạch tuộc bị hồn hỏa đốt phỏng, xúc tu to lớn liều mạng đập mặt biển dấy lên sóng cao mấy chục thước.

Lâm Thiên vung tay:

- Đoạt Mệnh Chùy!

Hồn lực chuyển hóa thành kim chi nguyên lực hình thành xoay tít, chùy to công kích quai bạch tuộc.

Đoạt Mệnh Chùy là một trong các tuyệt kỹ của Tán Tiên Thương Tùng chân nhân Thiên Đạo tông. Lâm Thiên hấp thu một phần tinh thần lực của Thương Tùng chân nhân, may mắn nắm giữ luôn Đoạt Mệnh Chùy.

- Lâm Thiên, Đoạt Mệnh Chùy này tổn thương thiên hòa nhưng uy lực không sai.

Tiểu Hắc bình luận:

- Mau hấp thu đoàn linh hồn kia rồi sớm rời đi, ngươi làm máu me thế này sẽ có mấy con mãnh thú bất chấp tất cả chạy tới.

Đoạt Mệnh Chùy do các mảnh kim loại rất mỏng nhỏ ghép lại, lực xoay tròn khủng bố làm các mảnh kim loại sắc bén phát huy uy lực cực kỳ kinh người. Trên cái đầu to lớn của quái bạch tuộc thủng một cái lỗ to bốn, năm thức, từng suối máu chảy ra, mùi máu nhanh chóng khuếch tán bốn phía.

Tim Lâm Thiên rớt cái bịch, tuy hắn giật mình trước uy lực của Đoạt Mệnh Chùy nhưng so sánh thì chạy trước là hơn. Lâm Thiên vận chuyển Nhiếp Hồn Nhãn, linh hồn con quái bạch tuộc ngoan ngoãn từ mặt biển bay lên chui vào cơ thể hắn.

Rời xa mấy chục dặm rồi Lâm Thiên nghe sau lưng có tiếng động lớn, đám mãnh thú ngửi được mùi máu đang chém giết máu me. Mãnh thú chết càng nhiều thì mùi máu càng nồng, hấp dẫn mãnh thú kéo đến nhiều hơn.

Tiểu Hắc nói:

- Tình huống như vậy chỉ khi nào có siêu mãnh thú trấn áp tình hình mới khiến đám mãnh thú không tiếp tục giết nhau. Nếu xuất hiện siêu mãnh thú thì ta sẽ phải ra tay, nên ngươi chạy đi thì hơn, đỡ ta khỏi phải lãng phí năng lượng.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.