Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến Lam Băng Hải. (1)

Phiên bản Dịch · 1581 chữ

Lâm Thiên lặng im một lúc, hỏi:

- Không biết thiên kiếp lần sau của đại sư là khi nào?

Hòa Thượng Tế Thế trả lời:

- Sau một năm, trong vòng ba năm.

Về thời gian bản thân độ kiếp, hòa thượng Tế Thế không thể tính chính xác nhưng có thể đoan ra đại khái.

Lâm Thiên hỏi:

- Không biết đại sư có nghe nói qua Từ Hàng Tịnh Trai chưa?

Hòa Thượng Tế Thế hết sức kinh ngạc hỏi:

- Từ Hàng Tịnh Trai? Là Từ Hàng Tịnh Trai mười tám tinh vực một tinh thiên hai trọng thiên?

Mắt Lâm Thiên sáng rực hỏi:

- Tế Thế đại sư đã đến rồi?

Mắt hòa thượng Tế Thế lộ tia hoài niệm:

- Đó là quê hương của lão nạp, đã năm ngàn năm chưa trở lại, nếu không phải tính ra quý nhân sắp xuất hiện thì lão nạp đã về từ mấy năm trước. Nếu không cách nào độ qua Tán Tiên kiếp cuối cùng thì cũng có thể chôn xác ở mảnh đất quê hương.

Đứa con lang thang nhớ nhà, tình cảm đó có lẽ bình thường khó xuất hiện trong tu chân giả, nhưng khi biết mình sống không được bao lâu thì đa số người chọn trở về quê hương của mình.

Lâm Thiên hỏi:

- Tế Thế đại sư, chúng ta định đến Từ Hàng Tịnh Trai, đường đi xa xôi, trên đường có nhiều nguy hiểm, không biết có thể đồn hành với Tế Thế đại sư không?

Tế Thế đại sư cười to bảo:

- Được kết bạn cùng ba vị thí chủ đi đường là may mắn lớn cho lão nạp.

Lâm Thiên cười nói:

- Khi đó sẽ có quà tặng cho Tế Thế đại sư.

Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết đã cầu nguyện xong.

Thạch Huyên Hiên hỏi:

- Đại sư, không biết Từ Hàng Tịnh Trai là nơi như thế nào?

Hòa Thượng Tế Thế lắc đầu nói:

- Không rõ, Từ Hàng Tịnh Trai nằm ở đảo Thiên Cực trên vực Lam Băng Hải, xung quanh có cực thái vòng quanh. Nếu không có người Từ Hàng Tịnh Trai dẫn đường thì ít ai lên đảo được, vực Lam Băng Hải vô cùng nguy hiểm, vô số yêu thú, ít tu chân giả nào chịu đi lên vực Lam Băng Hải.

Mắt Thạch Huyên Hiên lộ tia mong chờ nói với Lâm Thiên:

- Thiên, nếu có thể thành lập môn phái trên vực Lam Băng Hải có nhiều yêu thú thì thực lực của Từ Hàng Tịnh Trai chắc không kém.

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Chắc sẽ có công pháp tiếp sau mà Huyên Hiên cần. Tế Thế đại sư, hay là chúng ta lập tức lên đường đi?

Hòa Thượng Tế Thế nói:

- Quảng trường Hồng Nguyệt tốt, lão nạp ở chỗ này nhiêu năm, kêu đám nhóc kia cho đi truyền tống trận rất dễ.

Thời gian trôi mau, nháy mắt một tháng qua đi. Nhóm Lâm Thiên đã bước chân lên mảnh đất Lam Băng Hải, trong một tháng này gặp nhiều nguy cơ. Ví dụ yêu thú đánh lén, một cao thủ ma đạo tu luyện hợp hoan công muốn cướp Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết. Nếu không có đại cao thủ cấp bát kiếp Tán Tiên như hòa thượng Tế Thế thì Lâm Thiên ước chừng cho hắn một năm, chỉ một mình hắn đi cũng không thể tới Lam Băng Hải nổi.

Không nói cái khác, chỉ bàn về truyền tống trận. Một số truyền tống trận nằm trong tay siêu đại phái, những siêu đại phái này sẽ không nể mặt một tiểu tử Phân Thần Kỳ, đối phương là bát kiếp Tán Tiên thì khác. Dọc đường đi Lâm Thiên bị kích thích lớn, đôi khi hắn nghĩ thử xem có thể một mình giải quyết những môn phái này không, kết quả không cần nhiều lời, người ta thấy hắn chỉ có tu vi Phân Thần Kỳ, nghe nói hắn là tán tu thì phớt lờ hắn. Khi Lâm Thiên lấy ra chút tinh thạch dụ dỗ đối phương thì suýt đánh lộn, vì người ta thấy hơi tiền nổi máu tham, cuối cùng nếu không phải hòa thượng Tế Thế đứng ra, sợ là Lâm Thiên và môn phái kia đánh nhau túi bụi.

Hòa Thượng Tế Thế mời:

- Ba vị thí chủ, hay là đến môn phái của lão nạp đi chơi?

Lâm Thiên lắc đầu nói:

- Tế Thế đại sư, dọc đường đi may mắn có đại sư bảo vệ, vãn bối vô cùng cảm kích. Nhưng vãn bối sẽ không đến môn phái của đại sư quấy rầy.

Lâm Thiên lòng máy động, trong tay cầm cái bình ngọc:

- Đại sư, trong này là mười lăm viên Độ Ách Kim Đan, vãn bối kính chúc tiền bối thành công độ kiếp phi thăng, thành tựu Đại La Kim Tiên chi tôn!

Hòa Thượng Tế Thế đã là bát kiếp Tán Tiên, tinh thần vô cùng kiên định nhưng nghe Lâm Thiên nói xong người run run, khó tin hỏi:

- Thí chủ, trong đó . . . Thật sự có mười lăm viên Độ Ách Kim Đan!?

Lâm Thiên mỉm cười gật đầu, nhẹ phất tay, bình ngọc bay hướng hòa thượng Tế Thế.

Hòa Thượng Tế Thế từ chối:

- Không không không, thí chủ, cái này quá quý trọng, lão nạp hổ thẹn không dám nhận.

- Đại sư, dọc đường toàn nhờ đại sư giúp đỡ vãn bối, không thì chẳng biết năm nào tháng nào vãn bối mới đến Lam Băng Hải này được.

Lâm Thiên nói:

- Độ Ách Kim Đan xem như tấm lòng thành nho nhỏ của vãn bối, với vãn bối thì tiết kiệm số thời gian đó quý giá hơn mười lăm viên Độ Ách Kim Đan nhiều.

Mộ Dung Tuyết nói:

- Xin đại sư hãy nhận lấy.

- Nếu đại sư không nhận thì vãn bối sẽ đốt chúng nó!

Lâm Thiên lòng máy động, một đoàn hồn hỏa màu cam hừng hực cháy.

Hòa Thượng Tế Thế cười lớn nói:

- Được rồi, nếu lão nạp còn từ chối thì rất già mồm!

Hòa Thượng Tế Thế phất ống tay áo rách, bình ngọc đựng Độ Ách Kim Đan biến mất.

Hòa Thượng Tế Thế nói:

- Thí chủ, một năm sau lão nạp sẽ độ kiếp ở Lam Băng Hải, nếu thí chủ có thời gian hãy đi xem một phen.

Lâm Thiên mừng rỡ nói:

- Đa tạ đại sư!

Cửu cửu trọng kiếp cuối cùng của Tán Tiên độ kiếp, người từng thấy trong toàn Tu Chân giới đếm trên đầu ngón tay. Lâm Thiên tu tập công pháp nghịch thiên như Lục Thần Dưỡng Hồn quyết, không cần độ kiếp nên không lo thiên kiếp, nhưng quan sát gần gũi bát kiếp Tán Tiên độ thiên kiếp Tán Tiên tầng cuối là cơ duyên lớn.

Hòa Thượng Tế Thế nói:

- Lão nạp đi đây!

Hòa Thượng Tế Thế bước ra một bước đã cách xa cả dặm.

- Thiên, chúng ta vào không gian Tinh Giới xem nhị tỷ, ngũ muội trước đã.

Mộ Dung Tuyết lên tiếng:

- Chúng ta ở bên ngoài một tháng, trong không gian Tinh Giới đã qua gần hai năm, có lẽ tu vi của nhị tỷ và ngũ muội đã mạnh hơn ta và tứ muội nhiều.

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Được rồi, liên tục đi đường các nàng chưa nghỉ ngơi, nên nghỉ dưỡng một thời gian.

Ba người đi vào không gian Tinh Giới. Dương Thi, Dương Tuyết đang tu luyện.

Thạch Huyên Hiên khẽ nói:

- Tam tỷ, ta nhìn không thấu tu vi của nhị tỷ, ngũ muội.

Tu vi của Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết hiện là Phân Thần tiền kỳ.

Lâm Thiên mỉm cười nói:

- Tu vi của hai người đều là Phân Thần hậu kỳ. Huyên Hiên, Mộ Dung nên chăm chỉ hơn.

Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết cùng gật đầu:

- Chúng ta sẽ!

Bọn họ đều tâm cao khí ngạo, sao chịu tụt hậu sau Dương Thi, Dương Tuyết?

Dương Thi, Dương Tuyết để lại một tia tinh thần ở bên ngoài, cảm giác nhóm Lâm Thiên vào không gian Tinh Giới liền thu công mở mắt ra. Hai nữ nhân đứng dậy, hai khí thế gần giống như đúc dâng lên. Dương Tuyết, Dương Thi không trải qua thực chiến, khống chế thực lực và khí thế chưa được tốt.

Lâm Thiên cười cười, không chặn khí thế giúp Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết. Dương Thi, Dương Tuyết chỉ vô tình phát ra, với tu vi Phân Thần sơ kỳ của Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết rất dễ ngăn lại khí thế nhỏ này.

Dương Thi, Dương Tuyết đồng thanh kêu lên:

- Lâm đại ca!

Hai người nhón chân bay hướng Lâm Thiên.

Lâm Thiên vươn tay ôm Dương Thi, Dương Tuyết:

Thi nhi, Tuyết nhi, các nàng chẳng những tu vi nâng cao mà cũng trở nên đẹp lên nhiều.

Lâm Thiên nói thật lòng. Cùng với tu vi tiến bộ, khí chất của Dương Thi, Dương Tuyết dần thay đổi. Hai người tu luyện công pháp tu thần, trên người tự nhiên sinh ra khí chất cao quý.

Thạch Huyên Hiên cười nói:

- Thiên, ta và tam tỷ đi tu luyện, tụt hậu xa vậy, chúng ta phải nhanh chóng bắt kịp.

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Được, nhưng nhớ đừng quá sốt ruột.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.