Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho biết sự thật

Phiên bản Dịch · 1019 chữ

Sau khi Giang Bảo Quốc đi, chị dâu Từ cũng đi, hai cô bé Giang Mộc Tâm, Giang Thủy Tâm vào phòng.

Giang Mộc Tâm mím môi không nói câu nào, Giang Thủy Tâm hai mắt ngấn nước, nói:

"Mẹ ơi, có phải cha không muốn chúng con không?"

Mẹ con nguyên thân hôm qua đến nông trường, họ được sắp xếp ở nhà dân trên con phố dành cho người thân.

Hai chị em Giang Mộc Tâm, Giang Thủy Tâm không dám đi ra ngoài, ngày ngày ngồi xổm bên tường nghe người bên ngoài nói chuyện.

Người bên ngoài nói nhiều nhất về chuyện của ba người Giang Bảo Quốc, Vương Văn Quân và nguyên thân.

Chị em Giang Mộc Tâm rất gầy, sắc mặt cũng vàng như nghệ vì thiếu dinh dưỡng thời gian dài.

Ngu Thanh Nhàn sờ đầu Giang Thủy Tâm, lại nhìn Giang Mộc Tâm, nói:

"Phải, cha các con ly hôn với mẹ rồi, ông ta sắp lấy người khác. Sau này các con sống với mẹ."

Nguyên thân rất hiền lành, cho dù bị Giang Bảo Quốc làm tổn thương sâu sắc, cũng không muốn hạ thấp anh ta một câu nào trước mặt đám trẻ.

Ngày hôm nay ở kiếp trước, chị dâu Từ tận tình khuyên nhủ nguyên thân, sau đó Giang Bảo Quốc vội vàng đến. Anh ta nói như những gì vừa nói, cảm thấy chắc chắn nguyên thân sẽ không phản bác, vì vậy nói rất khéo léo, cảm động.

Sau đó thông qua miệng chị dâu Từ lan truyền ra ngoài, ai nấy đều khen anh ta là một người đàn ông tốt có tình có nghĩa.

Những lời màu mè này đều rỗng tuếch, có ích cho Giang Bảo Quốc, nhưng lại chẳng có tác dụng gì đối với ba mẹ con nguyên thân.

Lúc nguyên thân nhận được thư li hôn đã biết Giang Bảo Quốc chắc chắn sẽ không sống với mình nữa. Mục đích của cô ấy đến nông trường giống như đã nói với Ngu Thanh Nhàn, chính là mang hai đứa con đến gặp Giang Bảo Quốc.

Hai đứa con lớn thế này mà không biết mặt cha ruột dài ngắn ra sao.

Nguyên thân không ở lại nông trường quá lâu, sắp đến vụ xuân rồi, cô ấy sốt ruột muốn về nhà cày cấy, ngày hôm sau khi nhận được chứng nhận ly hôn, cô ấy dẫn theo hai đứa con trai trở lại quê ở tỉnh Ký.

Trở về hai chị em Giang Mộc Tâm, Giang Thủy Tâm cũng hỏi nguyên thân câu này.

Nguyên thân nói cha chúng luôn luôn cần chúng, chỉ là họ không thể sống chung với nhau mà thôi.

Giang Mộc Tâm và Giang Thủy Tâm đơn thuần, hai năm sau Giang Bảo Quốc về đón đứa con gái lớn đi, Giang Mộc Tâm vô cùng vui mừng, Giang Thủy Tâm cũng rất hâm mộ.

Ngày Giang Mộc Tâm đi, Giang Mộc Tâm đuổi theo gần hai cây số sau xe jeep đưa chị gái đi.

Nguyên thân nói, bi kịch của hai đứa con gái đều bắt nguồn từ mình. Từ nhỏ cô ấy đã nói với hai chị em rằng cha của chúng là anh hùng, sau khi li hôn cũng không muốn chúng oán hận cha, nên luôn giữ hình tượng của anh ta trước mặt chúng.

Nguyên thân rất hối hận, cô ấy nói nếu lúc trước cô cho bọn trẻ thấy rõ bộ mặt thật của Giang Bảo Quốc thì tốt rồi, hạ thấp anh ta, Giang Mộc Tâm cũng sẽ không dễ dàng theo Giang Bảo Quốc đi, mà không đi thì bi kịch sau đó sẽ không xảy ra.

Nước mắt Giang Mộc Tâm lập tức rơi xuống, cô bé đã mười bốn rồi, biết rất nhiều điều.

Từ lúc đến nơi này, chuyện cô bé nghe được nhiều nhất là cha muốn li hôn với mẹ để lấy vợ mới.

Có người nói cha cô bé là người không có lương tâm, người vợ tào khang nói bỏ là bỏ. Cũng có người nói cha cô và mẹ cô không có tình cảm với nhau, hiện giờ tôn trọng yêu đương, kết hôn tự do, cha cô không sai.

Giang Mộc Tâm muốn bước ra phản bác lại họ, cha mẹ cô bé có tình cảm với nhau, không phải như những gì họ nói. Cô bé từng nhìn thấy thư cha gửi cho mẹ, tình ý trong thư kéo dài không dứt!

Chỉ là Giang Mộc Tâm nhát gan, không dám ra cãi nhau với những người đó.

Ngu Thanh Nhàn lau khô nước mắt cho Giang Mộc Tâm, dịu dàng an ủi: "Đừng khóc."

Giang Mộc Tâm lập tức khóc thành tiếng, Giang Thủy Tâm nhìn chị lại nhìn mẹ, mếu máo rồi khóc to hơn.

Đợi hai chị em ngừng khóc đã là nửa tiếng sau đó, Ngu Thanh Nhàn dựa vào ký ức của cơ thể này, nhóm lửa nấu cơm.

Họ đột nhiên quyết định đến, thời kỳ này ra ngoài đều phải mang theo lương thực, đến nơi này, Giang Bảo Quốc cũng không chuẩn bị lương thực cho ba mẹ con. Sáng nay nguyên thân nấu một nồi cháo hoa, giờ hâm nóng là có thể ăn, thức ăn là củ cải mà cô ấy cõng từ quê lên, trừ cái đó ra thì không có cái gì hết.

Bữa cơm này ăn rất yên tĩnh, hai chị em không ai lên tiếng. Sau khi ăn xong Giang Mộc Tâm bỏ sách vở ra chạy chữ cho Giang Thủy Tâm. Ngu Thanh Nhàn ngồi trên giường xem với vẻ hứng thú.

Chị dâu Từ lắm miệng, vừa ra khỏi nhà khách là không kịp chờ đợi, lập tức lan truyền của Giang Bảo Quốc với Lục Thanh Nhàn ra ngoài, còn thêm mắm đặm muối, khiến cho người trong họ hàng bàn tán sôi nổi.

Giang Bảo Quốc còn chưa kết hôn với Vương Văn Quân, dựa theo điều lệ họ không thể ở cùng nhau.

Bạn đang đọc Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi (Dịch) của Vũ Lạc Song Liêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rachelna
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.